Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 785: Đánh cược tất cả đạo uẩn (1)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Mồ hôi trên trán chảy xuống.
Tiểu lôi âm phật giới Đại Tôn, trên mặt tràn đầy sợ hãi.
Thân là người xuất gia vốn dĩ không nên mở miệng ra nói những lời tụng tĩu, nhưng mà giờ khắc này, hắn ta thật sự là có chút không nhịn được nữa!
Tại sao chứ?
Bình Dương Thiên hắn rõ ràng đã bồi tội rồi, tại sao còn phải nhằm vào thế này?
Không khí chết chóc băng giá không thể tránh khỏi này trào dâng từ sâu thẳm trong tâm hắn ta, không hề nghi ngờ gì, người có thể làm được tới mức này, cũng chỉ có Lục thánh chủ thần bí kia mà thôi.
“Đây rốt cuộc là lực lượng gì?”
Trong lòng Đại Tôn sợ hãi nói.
Đây là sợ hãi thật sự, tựa như chỉ sau một khắc, cả Tiểu Lôi Âm Phật giới đều bị xóa sổ.
Loại khí cơ hủy diệt đáng sợ đó, khiến đầu hắn như nổi da gà.
Tên điên!
Lục Bình An này chính là tên điên!
Rầm ầm ầm!
Nguyên thần Đại Tôn lập tức phóng ra, khí cơ hóa tiên cảnh không hề giữ lại một chút nào, bao phủ lấy Tiểu Lôi Âm Phật giới, còn tồn vong của những tiểu thế giới khác trong Bình Dương Thiên.
Đại Tôn có muốn quản cũng quản không nổi nữa rồi.
Dù sao, Bình Dương Thiên mênh mông vô cùng, hắn ta chỉ là một hóa tiên cảnh, có thể bao phủ lấy Phật giới đã là không tệ rồi.
Ô ô ông……
Một chiếc chuông Phật vàng rơi xuống, che phủ lấy Tiểu Lôi Âm Phật giới, đây là lực lượng phòng ngự huyền diệu, để Tiểu Lôi Âm tránh khỏi công phá hủy diệt tất cả mà Lục Phiên phóng thích ra.
Tất nhiên, cùng lúc đó, trong lòng Đại Tôn cũng kinh hãi.
“Tiên giai pháp khí sao? Không……uy lực này……tựa hồ không phải tiên giai pháp khí bình thường!”
Trong lòng Đại Tôn hoảng sợ.
Ngũ Hoàng rõ ràng là có lực lượng đến bực này, vậy tại sao khi đối diện với thượng giới chinh phạt, lại không thi triển ra.
Có uy năng bực này, đại quân chinh phạt thượng giới e là còn chưa vào được Hư Vô Thiên đã bốc hơi rồi!
“Có thể là pháp khí do cường giả viễn cổ để lại!”
Giờ phút này Đại Tôn chỉ có thể cầu nguyện, Bình Thiên Dương mong là không tử thương quá nghiêm trọng.
Bất quá……
Rất nhanh, sát phạt đáng sợ cùng khí cơ hủy diệt đã biến mất không thấy đâu nữa.
Điều này làm cho đại sư nhẹ nhõm trong lòng, nhưng cũng có chút sững sờ cùng tức giận.
Lục Bình An……đang làm xiếc khỉ chơi hay sao?
……
Ô ô ô ông……
Hư không Hư Vô Thiên phảng phất như đều rạn nứt, vô số quy tắc đang bắt đầu sôi trào.
Ngũ Hoàng cung trấn áp ba loại lực lượng hội tụ thành một mũi tên, mờ mịt khiến hư không có chút không thể chịu nổi.
Uy lực một kích này, cho dù là Lục Phiên cũng kinh hãi không thôi, dù cho hắn có toàn lực không chế phượng linh kiếm, sợ là cũng không thể đánh ra được đòn bực này!
Uy năng từ từ tản đi.
Lục Phiên hạ Ngũ Hoàng cung xuống, mang theo ma khí ngập trời, khiến cho Lục Phiên phảng phất hóa thành một đại ma đầu.
Trên ngũ hoàng cung, đôi mắt sáng rực của ba đầu phượng hoàng dần yên tĩnh lại.
“Năm trăm sợi nguyên thần chi lực, tăng thêm một trăm đạo hỗn độn chi lực, ngoài ra thêm tam đẳng tự liệt cực hạn hủy diệt đạo ý ……”
Ma chủ Lục Phiên lãnh khốc trên mặt lâm vào trầm tư.
Hắn từ từ ngồi xuống thiên nhận ỷ, hắc sam trên lưng lặng xuống, hóa thành bạch sắc.
“Ba loại lực lượng này không thể tương dung, tổ hợp thành mũi tên, một khi làm nổ……uy lực không thể ước tính được, bất quá, nhìn xem biểu cảm sợ hãi kêu khóc của tiểu lôi âm phật giới Đại tôn, ắt hẳn là vô cùng khủng bố.”
Lục Phiên cười cười.
Mặc dù không giống với bom hạt nhân, nhưng mà, uy năng không tầm thường đủ để dùng.
Hơn nữa, ngũ hoàng cung này tựa hồ còn chưa đạn đến uy lực cực hạn của nó.
Ngũ hoàng cung, có thể dung hợp năm loại lực lượng, mỗi một loại lực lượng yếu mạnh khác nhau đều sẽ ảnh hưởng đến sự mạnh yếu của tổ hợp cung tiễn.
Nguyên thần cũng hỗn độn chi lực của Lục Phiên đều có năng lượng vô cùng cường đại, cho nên chỉ cần một mũi tên đã khiến Đại Tôn sợ hãi đến tột độ.
Hư không rung động một trận.
Cố Mang Nhiên gầy như que củi xuất hiện bên cạnh Lục Phiên.
“Khí cơ hủy diệt đáng sợ vừa rồi, là ngươi phóng thích ra sao?”
Trong con mắt lõm lại của Cố Mang Nhiên có vài phần sợ hãi.
Lục Phiên nhìn Cố Mang Nhiên, chỉ chỉ trường cung trong tay.
“Thông qua ngưng tụ ba loại năng lực không giống nhau, có thể phóng xuất ra một mũi tên vô cùng đáng sợ.”
Lục Phiên đáp.
“Đây là đại sát khí của Ngũ Hoàng.”
Cố Mang Nhiên nhìn chằm chằm vào ngũ hoàng cung, trong mắt có ánh sáng rực rỡ chảy qua.
“Một tiễn vừa rồi của ngươi, rất đáng sợ.”
Phải biết là, Cố Mang Nhiên thời kỳ thực lực toàn thịnh, cho dù là luyện hóa ngũ khí tiên túc cảnh, cũng có thể một tát chết luôn.
Mà hắn ta nói đáng sợ, vậy thì nhất định sẽ thật sự rất đáng sợ.
“Ngươi vừa rồi dung hợp ba loại lực lượng, theo thứ tự là nguyên thần chi lực, đạo ý chi lực, cùng với……hỗn độn chi lực đi.”
Đôi mắt lồi lõm của Cố Mang Nhiên lập lòe không thôi.
Lục Phiên kinh ngạc nhìn, thật không ngờ Cố Mang Nhiên vậy mà lại biết rõ hỗn độn chi lực, xem ra Cố Mang Nhiên đã đến tầng thứ kia rồi, hỗn độn chi lực tựa hồ cũng không phải là bí mật gì.
“Bất quá, người trong Ngũ Hoàng, cũng không có được năng lực hỗn độn chi lực cường đại bực này, cho nên, có thể sẽ không cách nào phóng thích ra được uy lực hoàn mỹ của cây cung này như ngươi.”
Cố Mang Nhiên phân tích nói.
Lông mày Lục Phiên nhảy lên, khẽ vuốt cằm.
“Ta đây có một đề nghị.”
Cố Mang Nhiên nói.
Lục Phiên tựa vào thiên nhận ỷ, không cất lời, tiếp tục chờ Cố Mang Nhiên nói tiếp.
“Tiên túc có tiên thiên nguyên khí ngưng tụ ra gọi là ‘tiên khí’ nếu có thể tách xuống, cũng có thể thay thế hỗn độn chi lực.”
Ừm?
Lời của Cố Mang Nhiên, lại khiến cho mắt Lục Phiên không khỏi ngưng tụ.
Hắn nhớ lại lúc hắn bị một quyền của vị cường giả tiên túc kia đánh trúng có tấm lụa tiên khí quanh quẩn quanh thân.
“Thứ đồ chơi đó……có thể thay thế hỗn độn chi lực sao?”
Lục Phiên nghi hoặc nhíu mày.
Hắn cảm thấy tiên khí đó, có chút yếu à.
Cố Mang Nhiên trầm mặc rất lâu, không khỏi có chút cạn lời.
Tiên túc cảnh tu chính là đám khí kia, kết quả……ngươi lại nói yếu?
“Kỳ thật……tiên khí, cũng không yếu đâu.”
“Nói tóm lại, đây chính là đề nghị của ta, còn có tiếp thu hay không thì phải xem bản thân ngươi.”
Cố Mang Nhiên nhàn nhạt nói.
Hắn ta lại liếc nhìn thật sâu về phía ngũ hoàng cung.
Nếu như hắn nhớ không nhầm, lúc trước Ngũ Hoàng không có cây cung này, là vừa mới chế tạo ra đi.
Uy lực rất tốt, giới hạn tối thiểu cùng tối đa cũng cực kỳ cao.
Nếu như đơn thuần luận giai phẩm, có lẽ kém đế binh, thậm chí so ra còn kém thánh tổ bảo khí, nhưng mà……cũng có chỗ độc đáo của nó.
Nếu như tìm đầy đủ năng lực đáng sợ, hội tụ phóng thích, rồi bộc phát toàn bộ uy năng chưa hẳn đã không bằng đế binh.
Người có thể ra pháp khí dạng này, đích thực là khó có được.
Quan trọng nhất là, dùng nhãn lực của Cố Mang Nhiên, nhìn ra được trong thanh cung này, ẩn chứa một loại linh, vô cùng phù hợp với linh.
Loại có thể chế tạo ra pháp khí sau này, lại co linh bực này, có được linh bậc này, ngoại trừ đúc khí đại sư xả thân đúc khí, Cố Mang Nhiên vẫn chưa nghĩ ra được khả năng thứ hai.
Điều này càng làm cho Cố Mang Nhiên bội phục.
Lục Phiên như có điều suy nghĩ.
Nếu muốn thu được tiên khí, thì nhất định phải từ trong tay cường giả tiên túc mà cướp đoạt.
Mà Bình Dương thiên không có tiên túc cảnh.
Cho nên, nếu Lục Phiên muốn cướp được tiên khí trong tay tiên rúc, vậy thì nhất định phải……động thủ từ Huyết Sát Thiên cùng Nguyên Từ Thiên.
“A……thật không phải lúc.”
Lục Phiên cười cười.
Cố Mang Nhiên thoáng nghi hoặc.
Lục Phiên phất tay, ánh sáng xám bạc lập lòe, ngay sau đó, liền biến mất tại chỗ.
“Không gian áo nghĩa, đây là trận ngôn chữ ‘hành’ sao?”
Hai mắt Cố Mang Nhiên sáng ngời.
Lâm, tổ, hành, giả……Trên một thân Lục Phiên vậy mà lại tụ tập tứ đại trận ngôn.
Khó trách người này có thể tạo ra cao võ thế giới Ngũ Hoàng trong Hư Vô Thiên này.
Có lẽ, người này chính là người mà cổ đế “Hạo” nhìn trúng!
……
Lục Phiên quay lại Bạch Ngọc Kinh, trong luyện khí các.
Công Thâu Vũ già nua, toàn thân tựa hồ mốt đi toàn bộ khí lực, người tu hành bình thường nếu như bị hủy hết nguyên anh hẳn sẽ chết không còn gì nghi ngờ, bất quá, Lục Phiên khóa sinh mệnh lực của hắn ta lại, để hắn có thể trở thành một người phàm.
A Lỗ này là một hán tử cao lớn thô kệch, giờ phút này nước mắt ướt hốc mắt, thân hình Công Thâu Vũ thấp bé, càng ngày càng cuộn tròn lại.
Vuốt ve lòng bàn tay A Lỗ, vỗ nhè nhẹ, như thể đang dặn dò điều gì đó.
Không gian xám bạc dao động khuếch tán.
Lục Phiên xuất hiện trong lầu các
“Công tử……”
Công Thâu Vũ nhìn thấy Lục Phiên trở về, hai mắt lập tức sáng lên.
“Cung này, có thể đạt được yêu cầu của công tử rồi chứ?!”
Trong đôi mắt đục ngầu của Công Thâu Vũ mang theo sự chờ mong, nói.
Lục Phiên nhẹ nhàng đặt cung lớn xuống, khẽ vuốt cằm “Có thể.”
Lời này buông xuống.
Tiếng thở dài của Công Thâu Vũ vốn còn đang ôm chặt lấy, đột nhiên buông ra.
Trên gương mặt già nua của lão nở nụ cười.
“Cuộc đời này của lão hủ không uổng phí.”
“Lão gìa Khổng Tu kia từng nói, nếu buổi sớm đã được sáng tỏ, vậy thì khi tà dương buông chết đi cũng không có gì tiếc nuối……giờ khắc này lão phu đã có chút hiểu được ý tứ này.”
Công Thâu Vũ cười nói
“Đáng giá sao?”
Lục Phiên nhìn Công Thâu Vũ, hỏi.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận