Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 439: Tam Thần cảnh, cõng tiên đảo. (1)

Người dịch: Duy Cường
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Từng làn gió nhẹ lướt qua Bản Nguyên hồ, làm cho mặt nước nổi lên từng cơn sóng nhỏ dập dờn.
Hòn đảo phảng phất được một màn tiên khí mờ ảo bao bọc, ẩn hiện mông lung, dường như lúc nào cũng có thể theo gió bay xa.
Đám người Đỗ Long Dương, Nữ Đế đồng thời lên đảo, ánh mắt có chút kinh dị nhìn xem phong cảnh chung quanh, chỉ thấy cỏ mọc khắp nơi, một màu xanh ngát làm cho không khí bỗng nhiên trở nên tươi mát lạ thường.
Bọn hắn còn nhớ rất kỹ, trước đó mặt đất trên đảo dường như căn bản không có bất kỳ một loại thực vật nào khác, ngoại trừ Triều Thiên cúc, Bích La đào cùng Tử Trúc lâm, khung cảnh vì thế cũng lộ ra mấy phần đìu hiu, quạnh quẽ.
Khác hẳn với bây giờ, lộ ra đầy sức sống.
Trên lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Thân hình của Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, xe lăn không cần người đẩy, tự động di chuyển xuống.
“Lục công tử.”
Đỗ Long Dương cùng Diệp Thủ Đao sắc mặt nghiêm túc nói.
“Lục ca!”
Đây là âm thanh của Nữ Đế cùng Thiên Hư công tử.
Lục Phiên khẽ vuốt cằm, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp.
Đỗ Long Dương là người đầu tiên không nhịn được, lập tức mở miệng hỏi thăm: “Lục công tử, ngươi đột phá?”
“Trên Anh Biến?”
Diệp Thủ Đao cực kỳ nghiêm túc hỏi.
Thiên Hư công tử cùng Nữ Đế cũng có mấy phần nôn nóng, mục đích mà bọn hắn nỗ lực tu hành là cái gì?
Chính là vì đột phá cực hạn, đột phá ràng buộc giam cầm.
Trong âm thầm mong muốn đánh vỡ gông cùm xiềng xích, chính là vì muốn ngộ được đạo ý, vì có thể đột phá Anh Biến.
Mà bây giờ, dường như Lục Phiên đã dẫn trước bọn hắn một bước, hoàn thành hành động vĩ đại này.
Cho dù là Khổ Đồ, trăm mưu nghìn kế, tính toán thiên hạ cũng chưa từng hoàn thành.
Lục Phiên cũng không có phủ nhận, hắn thật sự đột phá, luyện khí tầng bốn cùng luyện khí tầng năm hoàn toàn là hai loại đẳng cấp khác nhau.
Bây giờ, Lục Phiên không biết mình mạnh bao nhiêu.
Nếu như dùng Thiên Hư công tử làm đơn vị tính toán, một trăm tên Thiên Hư cũng không phải là đối thủ của Lục Phiên.
Đám người Đỗ Long Dương nhìn thấy Lục Phiên thế mà không có phủ nhận việc đột phá, nội tâm thầm giật mình, hô hấp đều trở nên dồn dập.
Thật sự bọn hắn rất tò mò.
Mặc dù trước đó, Lục Phiên thông báo cho bọn hắn, tu hành đạo ý là một bước mấu chốt để đột phá Anh Biến.
Thế nhưng, trong nội tâm, bọn hắn cũng không ôm hy vọng quá lớn.
Chủ yếu là bọn hắn đã bị kẹt tại cảnh giới này quá lâu, từng có hi vọng, cũng có thất vọng.
Mà bây giờ, đã có Lục Phiên với tư cách người mở đường, bọn hắn sao có thể không kích động.
Trên gương mặt của Đỗ Long Dương tràn đầy vẻ kính nể, hắn lui lại, chắp tay, hướng về phía Lục Phiên làm một đại lễ.
“Lục công tử, tại hạ cầu công tử chỉ điểm cảnh giới phía trên Anh Biến rốt cuộc là như thế nào?”
Không chỉ là Đỗ Long Dương.
Ba người Diệp Thủ Đao, Nữ Đế, Thiên Hư cũng đồng thời khom người chắp tay.
Thân hình của Lục Phiên dựa vào Thiên Nhận Y, trong đôi mắt có vô số đường cong nhảy lên, Cự Kình muốn tới nơi này cũng cần một khoảng thời gian, cho nên… Trong lúc này, Lục Phiên có thể giảng giải cho đám người Đỗ Long Dương một chút về cảnh giới phía trên Anh Biến.
Quan trọng là, Lục Phiên cũng không rõ ràng lắm phía sau Anh Biến là cảnh giới gì, cho nên, Lục Phiên dự định, chính mình sáng tạo.
Giống như là Khí Đan, Thể Tàng, Thiên Tỏa cảnh giới, đều do hắn tự mình suy tính, sáng tạo ra.
Mà cảnh giới tiếp theo Thiên Tỏa, Lục Phiên dự định cũng không làm ra khác biệt, vẫn như cũ là Nguyên Anh, bởi vì Nguyên Anh tồn tại là hết sức cần thiết, là quá trình then chốt để nuôi dưỡng linh thức.
Thiên Tỏa, Kim Đan cũng có thể sinh ra linh thức, tuy nhiên, lúc này linh thức còn rất yếu đuối.
Sau khi đến Nguyên Anh cảnh, linh thức mới có thể được nuôi dưỡng, từ từ mạnh lên.
Mới có thể vì cảnh giới tiếp theo đặt xuống nền móng.
Luyện khí tầng năm, Lục Phiên cũng có lý giải của riêng mình về cảnh giới tiếp theo.
Sau Anh Biến, tu hành không cần ràng buộc với thân thể, lúc này đối tượng chủ yếu là linh hồn, là đạo ý.
Dùng linh thức để tu hành linh hồn, khiến cho linh hồn trở nên mạnh mẽ, đương nhiên, hiện nay Lục Phiên cũng còn trong quá trình tìm tòi, hắn mới chỉ sơ bộ bước vào tầng năm, tất cả cũng mới chỉ là một ít ý tưởng mơ hồ mà thôi.
Nói ngắn gọn, sau khi đột phá đến cảnh giới phía trên Anh Biến, trọng điểm tu hành chính là “Thần”, một hình thức biểu hiện cụ thể của tinh thần, ý chí cùng linh hồn.
Lục Phiên gọi là “Tam Thần cảnh” .
Cụ thể chia ra làm “Âm Thần”, “Dương Thần”, “Nguyên Thần” ba cảnh, gọi chung là Tam Thần cảnh.
Lục Phiên cũng không hề giấu diếm, đem tất cả suy nghĩ của mình về cảnh giới mới, đều nói ra.
“Tam Thần cảnh. . .”
Đám người Đỗ Long Dương nghe Lục Phiên giảng giải, hô hấp trở nên dồn dập.
Đây là lần đầu tiên bọn hắn đụng chạm đến cảnh giới phía trên Anh Biến.
Lục Phiên cũng không nói quá nhiều, sau khi giảng giải suy nghĩ của mình, liền rơi vào trầm tư.
Tinh thần của hắn chìm vào bên trong Truyền Đạo đài.
Bắt đầu suy tính.
Từ Thiên Tỏa bước vào Nguyên Anh, thật ra cũng không có gì khó khăn, giống như là nước chảy thành sông, tự nhiên mà vậy.
Kim Đan cảnh cùng Thiên Tỏa cảnh thật ra đều giống như nhau, đều là quá trình nuôi dưỡng khí huyết cùng linh thức.
Nguyên Anh chính là khí huyết cùng linh thức hoàn mỹ dung hợp với nhau tạo ra.
Mà “Tam Thần cảnh”, thì có hơi phiền toái.
Bên trong Truyền Đạo đài, Lục Phiên đang suy diễn cực kỳ chăm chú.
Sâu trong linh hồn ngưng tụ ra một đóa hoa sen nở rộ.
Đóa hoa sen này, chính là cảnh giới thứ nhất của Tam Thần cảnh, Âm Thần.
Suy tính vẫn còn tiếp tục.
Bên ngoài, cách đóa hoa sen chín bước chân, đột nhiên ngưng tụ ra một người tí hon màu vàng.
Đây chính là Dương Thần.
Âm Thần mới thành, còn rất yếu ớt, không thể rời khỏi thân thể, nhưng Dương Thần lại có thể, Dương Thần rời khỏi thân thể, có được năng lực giết người trong vô hình, trực tiếp tiêu diệt linh hồn đối thủ.
Khi Dương Thân hướng về Âm Thần, mỗi một bước chân đều có một đóa hoa sen sinh ra, chín bước lên đài sen, Âm Dương hợp nhất, chính là Nguyên Thần.
Oanh!
Đôi mắt của Lục Phiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
Hắn thối lui ra khỏi Truyền Đạo đài.
Mà bên ngoài.
Đám người Đỗ Long Dương, Nữ Đế cử chỉ có chút điên rồ, xếp bằng ngồi dưới đất, cả người đăm chiêu.
Ngón tay của Lục Phiên gõ nhẹ trên tay vịn xe lăn.
Chậm rãi mở miệng.
Lời nói của hắn vang lên, dường như mang theo ma lực kỳ dị, làm cho mấy người đồng thời thoát ra khỏi trạng thái trầm tư.
Lúc này, Lục Phiên bắt đầu giảng giải lý luận tu hành của Tam Thần cảnh.
Hắn giơ một bàn tay lên, túm một cái trên không trung, lập tức có vô số linh khí hội tụ, rồi ngưng tụ ra một hình ảnh chân thực trước mặt mọi người.
Linh thức, khí huyết, đạo ý, ba cái hoàn mỹ dung hợp lại với nhau, tạo ra một đóa hoa sen Âm Thần, thật ra, Nguyên Anh chính là linh thức cùng khí huyết dung hợp, thế nhưng… Anh Biến cảnh xuất hiện, thuộc về linh thức hoặc khí huyết tu hành đến cực hạn, mặc dù mạnh mẽ nhưng lại là biểu hiện của mất cân bằng.
Đây chính là nguyên nhân vì sao đám người Đỗ Long Dương, qua nhiều năm như vậy vẫn không thể đột phá cảnh giới trước mắt.
Mà sau khi có đạo ý, ba loại nguyên tố nếu như đều có thể tu hành đến cực hạn, tạo nên sự cân bằng, liền có thể ngưng tụ ra Âm Thần Đạo Liên.
Chỉ có ngưng tụ ra Dương Thần, mới là biểu hiện của linh hồn thăng hoa.
Cho nên, Lục Phiên tổng kết ra cảnh giới phía sau của Anh Biến chính là phương pháp tu hành Tam Thần cảnh.
Cụ thể là, Âm Thần Đạo Liên, Dương Thần Cửu Bộ, Nguyên Thần Hợp Nhất.
Trên thực tế, hai cảnh giới Dương Thần Cửu Bộ cùng Nguyên Thần Hợp Nhất, hiện giờ Lục Phiên cũng chưa suy tính ra, chẳng qua chỉ là mơ hồ nhận ra một chút đầu mối.
Lấy thực lực hiện này của Lục Phiên, có thể đi đến Âm Thần Đạo Liên, thế nhưng, Dương Thần Cửu Bộ lại không cách nào đạt đến.
Lục Phiên nói xong, bầu không khí trên Hồ Tâm đảo rơi vào tĩnh mịch, yên lặng như chết.
Phia dưới, Trúc Lung cùng Tiểu Ứng Long, riêng phần mình cũng đã hoàn thành lĩnh ngộ.
Dường như Trúc Lung lại có biến hóa mới, thực lực trở nên càng thêm mạnh mẽ.
Tiểu Ứng Long cũng mạnh lên, hắn có chút đắc ý, muốn phun nước về phía Trúc Lung, nhưng sau đó, bị Trúc Lung không chút khách khí đánh cho một trận, liền trở nên cực kỳ biết điều.
Lục Phiên dựa vào Thiên Nhận Y, hắn cũng không cắt đứt đám người Đỗ Long Dương cảm ngộ.
Hắn dõi mắt nhìn ra xa, trong ánh mắt mang theo vẻ chờ mong.
. . .
Ầm ầm!
Sóng biển quay cuồng, Cự Kình hiện thế.
Cự Kình khổng lồ, giống như một vị bá chủ vắt ngang bầu trời, mang đến cho người ta một luồng áp lực cực kỳ to lớn, cùng cảm giác khủng bố không nói nên lời.
Đông Dương Quận đứng mũi chịu sào.
Cự Kình này lại lần nữa xuất hiện, Thái Thú của Đông Dương Quận cực kỳ tuyệt vọng nhìn bầu trời trong nháy mắt trở nên đen kịt…
Tuy nhiên, may mắn là, dường như lần này Cự Kình cũng không có ý định phá hủy cái gì.
Nó chỉ bay ngang qua, không ngừng hướng về sâu trong đất liền tiến lên.
Sau khi thân ảnh của Cự Kình hoàn toàn biến mất, toàn bộ bách tính của Đông Dương Quận cùng quân thủ thành đều trở nên sôi trào.
Bọn hắn nhanh chóng đem tin tức Cự Kình chốn biển sâu xuất thế lan truyền ra ngoài.
Tin tức này, tuyệt đối sẽ dẫn tới sóng to gió lớn trong thiên hạ.
Có tu hành giả gan lớn, cố gắng đuổi theo hướng bay của Cự Kình, muốn xem thử rốt cuộc nó muốn đi đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận