Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 996: Bảo trì sự thanh lịch mà một người con gái của băng sơn nên có (3)

1652 chữ
Bản Nguyên Hồ, Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên cầm rượu Thiên Tiên uống.
Các quân cờ trên bàn cờ đã đầy.
Trong mắt đường cong nhảy lên, nhìn thấy Trúc Lung đứng lặng trên đỉnh Bất Chu Phong làm một cử chỉ hỏi thăm với hắn, Lục Phiên khẽ gật đầu.
Dần trở nên lạnh nhạt.
Bây giờ khí thế của Đạm Đài Mạc Kiệt đã tăng đến đỉnh cao, đúng là tìm đường chết đến Bất Chu Phong, còn có chủ ý muốn tấn công Trúc Lung.
“Nếu đã như vậy, bắt đầu từ ngày hôm nay chính là sự bắt đầu của khí thế sụp đổ”
Nhặt lên một quân cờ rồi từ từ đặt xuống bàn cờ.
“Hãy nhớ, ngươi phải bảo trì sự thanh lịch mà một người con gái của băng sơn nên có… Lưu lại một
hơi thở liền tốt”
Hàng lông mi của Trúc Lung khẽ run lên, khóe miệng óng ánh nhếch lên lộ ra một lúm đồng tiền đáng yêu.
Có vẻ như cô ta đã nhận được tin tức từ Lục Phiên.
Chu Long mím môi, khi cúi đầu xuống, nụ cười trên mặt biến mất không dấu vết, chỉ còn lại vẻ lạnh lùng tàn khốc.
Gru!
Tia sáng màu xanh dâng lên, Thanh Long từ trong Thanh Môn bay đến.
Hóa thành dáng vẻ của một thanh niên mặc áo bào màu xanh.
Đúng lúc chạm mặt với khuôn mặt lạnh lùng tàn khốc của Trúc Lung, trong lòng của Thanh Long giật mình, vội vàng cúi đầu với vẻ mặt nịnh nọt.
“Đại tỷ, ngươi tiếp tục đi, tiểu đệ chỉ là đi ngang qua.
Thân thể Thanh Long cúi đầu chín mươi độ, vươn hai tay về phía trước, mong muốn mạnh mẽ để
giảm sự tồn tại.
Trúc Lung không trả lời.
Và một tiếng, thân hình cô ta biến mất trên đỉnh Bất Chu Phong.
Thanh Long vội vã lau mồ hôi trên trán, lúc này hắn mới phát hiện ra Đạm Đài Mạc Kiệt đã leo đến sườn núi của Bất Chu Phong.
Lắc đầu.
“Cẩu hoàng đế này muốn ăn rắm đến nghiện rồi nha, cũng dám thèm muốn đại tỷ sao?”
Ở sườn núi Bất Chu Phong.
Đạm Đài Mạc Kiệt chỉ có thể cảm thấy một sự ngột ngạt đáng sợ đột ngột ập xuống.
Nhưng nhìn thấy ma nữ Bất Chu Phong xuất hiện.
Vẻ vui sướng trên mặt còn chưa xuất hiện, sau đó liền thấy hàng mi thiếu nữ khẽ run rồi chậm rãi mở mắt ra.
Tất cả thiên địa đã trở nên ảm đạm vào thời điểm này.
Thiên địa của Bất Chu Phong bắt đầu thay đổi từ ngày sang đêm.
Hai luồng khí âm dương cuồn cuộn.
Nó biến thành một cối xay khổng lồ đấu đá nhau rồi lăn xuống.
Lộc cộc lộc cộc.
Phù phù!
Đạm Đài Mạc Kiệt thậm chí không thể chống cự, thân thể hắn giống như bị cấu xé, phát ra vô số tiếng động, máu màu vàng nhạt không ngừng bắn tung tóe, thân thể Thánh Cảnh đáng tự hào của hắn giờ phút này mỏng manh như một tờ giấy.
Nếu không có dòng máu màu vàng trong người phóng ra năng lượng bảo vệ hắn.
Sợ rằng hắn… đã đi rồi.
Dưới chân núi.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.
Nhìn thấy Đạm Đài Ma Kiệt đầy khí thế lăn xuống như một miếng thịt thối, bọn họ không khỏi giật giật khóe miệng.
Dòng máu màu vàng tỏa ra năng lượng dồi dào.
Rất nhanh Đạm Đài Mạc Kiệt máu me đầm đìa đứng lên.
Vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ nhìn Bất Chu Phong.
Ma nữ Bất Chu Phong… thật đáng sợ!
Trêu chọc… Không thể trêu chọc được.
Bên cạnh Thiên Đạo Thụ cũng không nhìn được run lên.
Tuy nhiên, Đạm Đài Mạc Kiệt không thể nuốt trôi mất mát này.
Dưới sự trợ giúp của dòng máu màu vàng, một lúc sau vết thương của hắn đã hồi phục.
Sau đó lấy ra cái vạc nhỏ.
Tiếng gầm bùng nổ.
Huyết khí bao la mờ mịt.
Hung thú Vân Cổ Điêu tuyệt thế lập tức được hắn thả ra khỏi vạc nhỏ.
Luồng khí hung ác và đáng sợ bao phủ thiên địa.
Lúc này bầu trời giống như trở thành màu máu.
Vân Cổ Điêu dang rộng đôi cánh, với thân hình cực kì to lớn và trong đôi mắt hung ác tràn đầy sự
tàn bạo.
Dưới ánh mắt phấn khích của Đạm Đài Mạc Kiệt.
Vân Cổ Điêu giận dữ đâm sầm vào Bất Chu Phong.
Đất rung núi chuyển, thiên địa rạn nứt, sông núi dâng trào.
Vân Cổ Điêu đụng vào Bất Chu Phong.
Nó gần như đã đụng gãy Bất Chu Phong.
Nhưng… rất nhanh phía trên Bất Chu Phong, hư ảnh của Chúc Lung xuất hiện cực kỳ khổng lồ, nhìn xuống Vân Cổ Điều.
Cái đuôi sắc nhọn đột nhiên bị kéo xuống.
Màu sắc của thiên địa thay đổi.
Đùng!
Lông máu của Vân Cổ Điêu bay lả tả, bị kéo phát ra tiếng hú thảm thiết rồi chìm sâu xuống lòng đất.
Biến thành đường lưu quang và quay trở lại cái vạc nhỏ của Đạm Đài Mạc Kiệt.
Đạm Đài Mạc Kiệt hít một hơi thật sâu, lúc này hắn mới cất đi sự ngông cuồng tự cao tự đại của mình.
Ma nữ Bất Chu Phong này… Quá đáng sợ!
“Vân Cổ Điêu là một con hung thú tuyệt thế gia thân số mệnh, mà một cường giả cấp bậc Huyền Tiên ra tay với nó sẽ mất đi số mệnh của mình… Vì sao ma nữ Bất Chu Phong không bị ảnh hưởng gì chứ?”
Đạm Đài Mạc Kiệt không dám ở lại lâu, vội vàng quay về Đế Kinh.
Hắn đến với tinh thần phấn chấn và trở về với vẻ mặt xám xịt.
Khí thể dường như đã bị sụt giảm.
Mà hắn không biết là tất cả những điều này… mới chỉ là bắt đầu.
Vì chuyện ở Tây Đồng Quan.
Mạc Thiên Ngữ bấm tay tính toán điều gì đó rồi đi đến cánh đồng tuyết ở Bắc vực với bộ ngực lộ ra. Hắn tìm thấy Mạnh Hạo Nhiên đang ngồi xếp bằng trên đỉnh núi tuyết.
Hạo Nhiên Tông thoát ly Đại Huyền Thần triều, bây giờ bé tông ở cánh đồng tuyết Bắc vực, mỗi một đại nho đều giống như bông tuyết không nhuốm bụi trần.
“Sư thúc”
Mạnh Hạo Nhiên cảm nhận được sự xuất hiện của Mạc Thiên Ngữ liền cúi đầu chào hỏi, sau khi biết mục đích đến đây của hắn.
Liên
mang ; Mạc Thiên Ngữ đi vào sâu trong cánh đồng tuyết, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy Khổng Nam Phi đang bế quan.
“Một con hung thú tuyệt thế giỏi tấn công tinh thần?”
Khổng Nam Phi nheo mắt lại.
Vẻ mặt vô cùng phức tạp.
“Đại Huyền Thần Triều… thực sự đã cấu kết với hung thú, đây thực sự là chê số mệnh quá nhiều
mà.”
Khổng Nam Phi khoác trên mình chiếc áo Nho giáo lôi thôi, mang mấy trăm nho sinh cùng rời đi. Các nho sinh đi ngang qua và rất nhanh đã tới Tây Đồng Quan.
Bên ngoài Tây Đồng Quan.
Con hung thú mắt to nằm ngang với những chiếc xúc tu bay tứ Những dao động tinh thần lan rộng tạo thành một trường vực. Bất kỳ cường giả nào đến gần thì trong lòng sẽ rối loạn.
Ngay cả đám người Bá Vương và Đường Nhất Mặc cũng bất lực.
tung.
Khổng Nam Phi đến, nhìn thấy con hung thú mắt to này, cảm nhận được tinh thần tấn công vực trường không nhịn được cười lớn.
Hắn lấy rượu ra nhấp một ngụm, toả ra khí phách.
“Chỉ là nghiệt súc, sao dám làm ầm ĩ chứ!”
Bước về phía trước.
Hạo nhiên khí dâng trào, giống như hóa thành dòng sông dài cuồn cuộn dưới chân.
Cuộn lên trăm vị nho sinh của Hạo Nhiên tông mà hắn mang theo.
Từng vị nho sinh mặc áo màu trắng bay lượn như tuyết, trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau.
Trăm vị Nho sinh đồng thời lên tiếng, dòng sông hùng vĩ dâng trào dưới chân giống như giẫm lên mây xanh, năng lượng hùng vĩ kéo dài vô tận và va chạm tác động lên tinh thần của con hung thú
mắt to.
Khổng Nam Phi từng bước leo lên trời xanh.
Thao thao bất tuyệt lên án.
Tay chắp sau lưng tụng kinh “Chính Khí Ca”.
Một mạch đè ép đòn tấn công tinh thần của con mắt khổng lồ không cách gì lan rộng.
Thậm chí còn làm con mắt khổng lồ chảy ra máu tươi.
Bá Vương, Đường Nhất Mặc cùng ra tay.
Bùng nổ trận chiến chém giết khủng bố.
Con hung thú mắt to gầm lên, nhưng thân thể nó không mạnh làm sao có thể chống đỡ được, nên những xúc tu của nó lần lượt rơi xuống.
Cuối cùng, nó bị Bá Vương và Đường Nhất Mặc thổi bay!
Năng lượng của vụ nổ đánh vào bức tường thành của Tây Đồng Quan, làm chấn động rớt xuống đá
Thân vệ mặc áo giáp màu vàng đứng lặng trên cổng thành, với cái chết của con hung thú mắt to liền gào lên thảm thiết, lông mày nứt ra, máu khắp người bốc hơi, nguyên thần khô héo rơi xuống
cổng thành chết thảm.
Tây Đồng Quan đã bị đánh bại rồi!
Tin tức đã truyền đến Đế Kinh.
Đạm Đài Mặc Kiệt vừa trở về từ Bất Chu Phong, không khỏi tức giận họ ra một ngụm máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận