Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 506: Một cái công cụ người đơn giản mà thuần túy (2)

Người dịch: Duy Cường
Hứa Sở nói.
Không chỉ là Hứa Sở.
Bên phía Giang Li, cũng bắt đầu bố trí kế hoạch cùng trận hình.
Nếu như xét về bày binh bố trận, Giang Li đương nhiên không hề thua kém bất kỳ người nào, ánh mắt của hắn hơi sáng lên, đứng trước sa bàn bắt đầu tính toán.
Bên cạnh hắn, Bạch Thanh Điểu ôm Tiểu Phượng Nhất tò mò nhìn những thứ này, nàng thấy Giang Li hai tay ôm ngực, sờ lên cằm, khóe miệng hơi nhếch lên, liền rõ ràng, có người sẽ phải gặp tai ương.
Chơi chiến thuật, tâm đều rất đen…
Bên phía Tây Lương, e rằng phải bị thua thiệt.
. . .
Trên quan chiến đài.
Nữ Đế lười biếng ngồi bên cạnh Nghê Ngọc, nàng hiếm khi có được thời gian nhàn rỗi, cùng với hứng thú tới quan sát những tên tiểu tử này chiến đấu.
Xem như là buông lỏng một chút sau thời gian dài khổ tu.
Bỗng nhiên.
Vẻ lười biếng trên gương mặt của Nữ Đế hơi thay đổi.
Nàng ngẩng đầu, trong lúc mơ hồ, linh thức cảm nhận được một luồng hơi thở cực kỳ nguy hiểm.
“Xảy ra chuyện!”
Nữ Đế hít sâu một hơi.
Thậm chí nàng không kịp cùng Nghê Ngọc tạm biệt, trực tiếp hóa thành hư ảnh tan biến ngay tại chỗ.
. . .
Một hòn đảo nhỏ trên Hãn Hải.
Đỗ Long Dương đang đứng yên, y phục bay phất phới trong gió.
Trên bầu trời, mây đen âm trầm đang bao phủ khắp nơi, từng luồng năng lượng hết sức đáng sợ lan tràn ra ngoài.
“Âm Thần cảnh.”
Khóe miệng của Đỗ Long Dương hơi nhếch lên.
Trong nội tâm có ngũ vị tạp trần, có chua cay, có đắng chát, có chút khổ sở…
Cuối cùng hắn cũng đột phá Anh Biến, hắn từng coi là phá toái hư không, phi thăng Tiên giới chính là đột phá Anh Biến, nhưng mà, đây chẳng qua chỉ là một chuyện cười.
Mà bây giờ, hắn thật sự đột phá.
Đó là một loại thay đổi về chất, vừa vào Âm Thần, hắn cảm giác linh hồn của mình phảng phất thoát khỏi gông cùm xiềng xích, có thể thỏa thích hòa nhập vào thiên địa.
Càng thêm sâu sắc đối với việc cảm ngộ bản nguyên, đối với lý giải đạo ý cũng càng ngày càng dễ dàng.
“Lục công tử. . . Đa tạ.”
Đỗ Long Dương bùi ngùi không thôi.
Nơi xa.
Diệp Thủ Đao cùng Thiên Hư công tử lơ lửng giữa không trung, nhìn Đỗ Long Dương, cảm nhận được uy áp trên người của hắn, sắc mặt của hai người cũng trở nên phức tạp vạn phần.
Có ghen tị, nhưng nhiều hơn chính là vui mừng.
Đỗ Long Dương, Nữ Đế, Thiên Hư, Diệp Thủ Đao, bốn người bọn hắn quả thực quá khó khăn, đã trải qua một trận âm mưu kinh thiên động địa.
Bọn hắn đều từng cho rằng, cả đời này đều không có hy vọng đánh vỡ ràng buộc của Anh Biến cảnh giới.
Mà bây giờ, Đỗ Long Dương làm được.
Đỗ Long Dương có thể làm được, đương nhiên bọn hắn cũng có thể làm được.
Oanh!
Bản nguyên phun trào, mạnh mẽ bao phủ vòm trời.
Sấm sét nổ vang, từng tia chớp không ngừng lóe lên.
Đỗ Long Dương vào Âm Thần, linh thức mạnh mẽ hơn rất nhiều, cường độ linh khí cũng tăng lên dữ dội, hắn hôm nay, một ý niệm phảng phất có thể di sơn đảo hải.
Nước biển đang sôi trào, dưới sự khống chế bằng linh thức của hắn, trở nên ôn hòa, dịu dàng.
Đây là thần thông của đại năng giả.
Đỗ Long Dương rất hưởng thụ loại cảm giác khống chế sức mạnh như thế này.
Cùng lúc đó, Đỗ Long Dương cũng tò mò, rốt cuộc Lục công tử đã đến cảnh giới cỡ nào?
Hắn có thể bước vào Âm Thần cảnh, chủ yếu là nhờ Lục Phiên, nếu như không có Lục Phiên chỉ điểm, rất có thể hắn vẫn còn đang bồi hồi trên con đường đánh vỡ gông cùm xiềng xích.
“Lục công tử. . . Có lẽ đã đạt đến cấp độ Nguyên Thần Hợp Nhất.”
Cho đến hiện tại, đối với Đỗ Long Dương mà nói, thực lực của Lục Phiên vẫn sâu không thể lường, làm cho hắn không thể không bội phục.
Rầm rầm rầm!
Độ kiếp, đối với Đỗ Long Dương, cũng không phải lần đầu tiên.
Lôi kiếp lần này, cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng.
Nhờ có đạo ý, cùng với thương ý, lôi kiếp bị hắn nhanh chóng đánh tan.
Độ kiếp hoàn thành, bản nguyên phản hồi, làm cho Đỗ Long Dương càng ngày càng trở nên mờ ảo, mơ hồ có cảm giác như muốn siêu thoát thành tiên.
Đương nhiên, đây chỉ là ảo giác của hắn, do thực lực tăng lên quá nhanh, làm cho cảm xúc có chút bành trướng.
Bỗng nhiên.
Đỗ Long Dương đang đứng lặng trên đảo nhỏ, nhắm mắt cảm thụ biến hóa của bản thân, chợt đột ngột cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ.
Trong con ngươi có ánh sáng bắn mạnh ra.
Trên gương mặt là vẻ không thể tưởng tượng nổi, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Âm Thần đang ngồi trên Đạo Liên cũng bộc phát ra một luồng hào quang sáng chói.
Trên mi tâm dường như có thiên nhãn mở ra, nhìn về chín tầng trời.
Trong mắt hắn, tầng mây càng ngày càng trở nên mơ hồ.
Sau đó, hắn thấy được. . .
Bên ngoài bầu trời, có uy áp đáng sợ không ngừng phun trào.
Trong tầm mắt là ba mảng đại lục vô cùng to lớn, treo ở trên đỉnh đầu của Ngũ Hoàng đại lục.
Trên mỗi đại lục đều tản ra khí tức cực kỳ khủng bố.
Đỗ Long Dương đứng lặng trên đảo nhỏ, sắc mặt đại biến.
“Đó là. . .”
Trong nội tâm của Đỗ Long Dương không nhịn được run rẩy một hồi.
Dường như hắn đã nhìn thấy sự tình gì cực kỳ khó lường.
Đó là ba cái… Thế giới, so với Thiên Nguyên thuở xưa còn mạnh mẽ hơn.
Đỗ Long Dương thấy được cường giả trên đại lục, một mảng đại lục giống như đang chảy máu, đỏ tươi ướt át.
Còn có một cái đại lục, tràn ngập Phật quang, sáng lạn, tường hòa…
Còn có một vùng đại lục, có từng luồng minh văn thô to vắt ngang bầu trời.
Đây là ba cái thế giới cực kỳ mạnh mẽ…
Cả ba thế giới đều tản ra địch ý rất rõ ràng, hiển nhiên, bọn hắn không hề có ý tốt đối với Ngũ Hoàng đại lục.
Thể xác cùng tinh thần của Đỗ Long Dương trở nên căng cứng, nguy hiểm… Vô cùng nguy hiểm.
Niềm vui sướng vì bước vào Âm Thần cảnh bị quét sạch sành sanh.
Cuối cùng hắn cũng lý giải được ý nghĩa của câu nói, thực lực càng mạnh trách nhiệm càng lớn.
“Là vị đại năng của Phật giới cao võ sau lưng Khổ Đồ sao?”
Đỗ Long Dương hít một hơi thật sâu.
Lục Phiên cứu vớt Thiên Nguyên, mà lúc trước, kẻ cầm đầu hủy diệt Thiên Nguyên chính là vị đại năng của Phật giới cao võ này, không nghĩ tới, vị này còn không chịu từ bỏ.
Vậy mà truy sát đến Ngũ Hoàng!
“Tại sao lại dồn ép đến cùng như vậy? ”
Đỗ Long Dương siết chặt nắm đấm, trong đôi mắt tràn đầy sát ý lạnh như băng.
. . .
Bản Nguyên hồ, Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên cầm một ly rượu, nước rượu trong ly hơi nhộn nhạo một chút.
Trong bàn tay, Phúc Thiên kiếm lẳng lặng trôi nổi.
Hắn thúc giục Phúc Thiên trận, đem mấy tên cường giả còn lại đều ngăn ở bên ngoài.
Chỉ thả tên thanh niên tay cầm la bàn vào Ngũ Hoàng tiểu thế giới.
Trong đôi mắt của hắn, vô số đường cong nhảy lên, hắn thấy được tên thanh niên kia xuyên qua Phúc Thiên trận, đang chống cự với Lực lượng bảo hộ thế giới.
Trên thân của thanh niên, có từng luồng minh văn hiện lên.
Minh văn đánh vào hư không, la bàn trong tay hắn bộc phát ra hào quang, cùng với Lực lượng bảo hộ thế giới triệt tiêu lẫn nhau.
Lực lượng bảo hộ thế giới hình thành vách ngăn, phảng phất thiêu đốt, bộc phát ra ngọn lửa nóng bỏng.
Chiếu sáng rực rỡ bầu trời.
Oanh!
Cuối cùng, thanh niên đột phá vách ngăn, toàn thân tỏa ra khói xanh, trôi nổi trên bầu trời.
Hắn ngửa đầu cười phá lên.
“Đột phá!”
Thanh niên cười rất vui vẻ, so với tráng hán cùng đầu trọc, hắn đã trước một bước tiến vào thế giới này.
Hắn sẽ trở thành người thắng lớn nhất.
Sau khi cười xong, thanh niên nâng la bàn, nhắm mắt lại, linh thức trào ra cảm thụ tình huống của bản thân.
“Thực lực đại khái bị áp chế khoảng hai thành, còn nằm trong khả năng chịu đựng.”
Thanh niên cười cười.
Bị lực lượng bảo hộ thế giới áp chế hai thành thực lực, kết quả này cũng không tệ lắm.
Nếu như là đại năng của thế giới cao võ, e rằng một thân thực lực sẽ bị áp chế mười không còn một.
Đương nhiên. . .
Cho dù là một thành thực lực, đại năng cuối cùng cũng là đại năng, vẫn sẽ mạnh hơn hắn.
“Ừm?”
“Tại sao tráng hán cùng đầu trọc còn chưa buông xuống? ”
Thanh niên có chút nhíu mày.
“Mặc kệ, trước tiên khống chế bá chủ vị diện này đã, sau đó, sẽ dần dần xâm chiếm vị diện bản nguyên.”
Khóe miệng của thanh niên hơi nhếch lên, hủy diệt một cái thế giới, hắn cũng không phải mới làm lần đầu tiên.
Thân là thế giới trung võ mạnh nhất dưới trướng của đại năng Phật giới cao võ, thế giới bị hắn tự tay hủy diệt, rất nhiều…
Quan hệ giữa thế giới cùng thế giới, cũng là mạnh được yếu thua, đây là đạo lý tồn tại từ xưa đến nay.
Hắn thích nhìn hình ảnh từng sinh linh của một cái thế giới, ngã xuống trong tuyệt vọng.
“Làm xong vụ này, ta cũng có đủ vốn liếng để đột phá Xuất Khiếu cảnh, bước vào Xuất Khiếu cảnh, có thể phi thăng vào Phật giới cao võ của Tôn giả, tùy tùng Tôn giả, lắng nghe cao võ đạo ý. ”
Trong nội tâm của thanh niên, cảm xúc không ngừng bành trướng.
Hắn hít sâu một hơi, cố gắng khôi phục bình tĩnh.
Tuy nhiên, vẫn nhịn không được nở một nụ cười.
Hắn bước ra một bước, khí tức trên người không chút kiêng kị tràn ra.
Giống như Ma vương hàng lâm, Diệt Thế chi chủ đi vào cái thế giới này.
Hắn muốn làm cho cả thế giới, phải run rẩy dưới uy áp của hắn.
Hắn cực kỳ ưa thích cảm giác Diệt Thế.
. . .
Lông mày của Lục Phiên hơi nhảy lên một chút.
“Tên này, có chút hung hăng càn quấy.”
Lục Phiên nhìn xem thanh niên không chút kiêng kỵ bộc phát khí tức, ngón tay gõ nhẹ trên tay vịn xe lăn.
Linh áp kỳ bàn nổi lên.
Sau một khắc, quân cờ hạ xuống.
Lạch cạch.
Thanh âm thanh thúy nổ vang.
Thanh niên vừa mới bộc phát khí tức, còn chưa kịp buông xuống Ngũ Hoàng đại lục, giống như một làn khói xanh, tiêu tán trong không khí.
“Người này còn có một chút tác dụng, để cho Đỗ Long Dương mài giũa thực lực, mặt khác, để cho bọn người Diệp Thủ Đao cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ của Âm Thần cảnh, có lẽ sẽ có tác dụng kích thích bọn họ hăng hái tiến lên.”
Nếu như bọn người Diệp Thủ Đao bị kích thích, bước vào Âm Thần, như vậy, Lục Phiên… Xem như là kiếm lời.
Trong mắt Lục Phiên, thực lực của thanh niên này xem như cũng tạm chấp nhận được.
Nhưng chỉ đến thế mà thôi, không đáng để lo, chẳng qua chỉ là một người đảm nhận trách nhiệm làm công cụ, có chút thuần túy đơn giản, thậm chí đáng yêu…
. . .
Thanh niên không hề hay biết đối với mọi thứ diễn ra xung quanh.
Oanh!
Một tiếng nổ vang lên.
Trên bầu trời, thanh niên cầm la bàn, cất tiếng cười to, không chút nào che giấu khí tức của bản thân, cất ra một bước, thân thể hóa thành một luồng hào quang, nhanh chóng lao tới chỗ hòn đảo nhỏ của Đỗ Long Dương.
Theo hắn thấy, Đỗ Long Dương có Phân Thần cảnh, không hề nghi ngờ, chính là bá chủ vị diện này.
Chỉ cần trấn áp Đỗ Long Dương, có thể đem cái thế giới này nắm trong lòng bàn tay.
Vào lúc này, trong lòng của hắn, hào khí vượt mây.
Ta tới, ta gặp, ta chinh phục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận