Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1052: Chuyện tình giữa bá vương và mười hai Vu vương (2)

Lục Phiên nở nụ cười.
Đôi mắt hắn đang phản chiếu hình ảnh của một trong mười hai vị Vu Vương – Vu Kỳ, rơi vào thông
đạo mà hắn đã sắp xếp, khóe miệng không nhịn được cong lên.
Hắn xắn tay áo, nhặt cờ
Trên bàn cờ linh áp, hạ một quân cờ.
Trên bàn cờ, ván cờ đã định, lúc này chính thức bắt đầu.
Tây Vực
Bờ Đông Diễn, Thành Vân Tang.
Bỗng dưng nước sông Đông Diễn chảy xiết bỗng nhiên có tiếng nổ, một bóng người như đạn pháo xuôi theo dòng nước lao ra.
“A ui?”
Vu Kỳ cố gắng mở mắt, loại cảm giác mơ hồ này, hắn chưa bao giờ trải nghiệm.
Nơi nào đây?
Hắn nhìn ngó tứ phía, thấy nước sông đang chảy nhanh, con sông này cực kỳ rộng, nước sông không ngừng chảy xiết, dùng để gột rửa đám bùn trên người Vu Kỳ là quá hợp.
Hắn cất áo da thú, da thịt xanh tím phát sáng dưới dòng nước trong vắt.
Mũi hắn giật giật, hình như ngửi được một luồng khí áp đặc biệt.
Hắn dùng lực nhảy lên trên không, đạp gió mà đi, hắn nhìn thấy bên bờ sông bên kia có một ngôi nhà, nhìn ngôi nhà đẹp đẽ ấy khiến Vu Kỳ không khỏi choáng váng, đây là phủ quỷ nhà thần gì vậy. Nếu mà đem ngôi nhà này so với những túp lều tranh của bộ lạc hắn,...đúng là không nỡ nhìn mà. Ngay lúc hắn đang tò mò quan sát.
Sông Đông Diễn, trong một gian nhà gỗ đơn sơ mộc mạc.
Bá Vương đang nói chuyện với Lạc Ming Tang nghi ngờ nghiêng đầu sang.
Hắn trấn an Lạc Minh Tang.
Rồi cả người bỗng biến mất.
“Luồng khí áp này hơi quái lạ….hình như không phải của con người.
“Chẳng lẽ là yêu tộc?”
“Yêu tộc dám đến thành Vân Tang của gây rối ư?”
Thanh âm Bá Vương nhà nhạt tức giận nói.
Mà Vu Kỳ đang trôi nổi trên mặt nước cảm giác được hình như mình phát hiện ra của lạ rồi.
Chắc là hắn phải đem về khoe khoang với mấy huynh đệ của mình thôi.
Có của hiếm của lạ để khoe, dẫu sau còn thú vị hơn nhiều so với khoe mình bắt được mấy tên ở mấy nước trời ơi đất hỡi nào ấy chứ.
Toàn thân Vu Kỳ run lên, hắn cảm nhận được luồng khí áp kinh khủng đang đến gần.
Khí áp này đột nhiên khiến cơ bắp toàn thân hắn căng cứng, sức mạnh kỳ lạ đè ép hắn, khiến toàn thân hắn khẽ run rẩy.
“Tốt…Khí áp rất mạnh!”
Vu Kỳ hít sâu
Ngưng mắt nhìn lền, đã thấy trên mặt sông đã có một vị vác búa đi tới tự khi nào.
Người này nhìn khá gầy, yếu…ừ đấy là đối với hắn.
Bá Vương với nhân tộc mà nói tướng mạo khôi ngôi, nhưng so với Vũ Kỳ cao hai mét năm, cơ bắp cuồn cuộn mà nói, như này chính là gầy yếu.
Thế nhưng khí áp của Bá Vương rất mạnh.
Hai người phóng ra khí thế, quả thật khiến nước sông Đông Diễn đang chảy xiết cũng phải ngừng lại, mặt sông như tấm gương sáng lóa.
Bá Vương nhìn Vu Kỳ, da dẻ tím bầm, dáng người khôi ngô…Yêu Tộc?
Không giống lắm.
“Ngươi là ai?”
Bá Vương chậm rãi hỏi.
Quan trọng là, Bá Vương không nhìn thấu được tu vi của Vu Kỳ, chân tiên ? huyền tiên?
Quả thực nhìn không thấu, trên người Vu Kỳ không có bất kỳ luồng khí nào cả.
Chuyện này sao có thể xảy ra được, bây giờ trên đại lục Ngũ Hoàng, kể cả nhân tộc hay là yêu tộc cũng có khí quanh thân.
Kẻ càng mạnh khí càng nhiều.
Vốn dĩ không tồn tại thứ không có khí vận.
Không có khí vận ư?...Trừ phi là sự sống đến từ bên ngoài Ngũ hoàng.
Với sự tra hỏi của Bá Vương, Vu Kỳ tuy nghe hiểu, bọn hắn đến tầng này nguyên thần có thể trao đổi thông tin.
Nhưng hắn chẳng muốn trả lời.
Máu trong cơ thể sục sôi, niềm ham muốn chiến đấu của hắn chớp mắt đã xâm chiếm tâm trí.
“a li rồi đây!”
Vu Kỳ gào to.
Bành!
Hắn sải bước xông về phía Bá Vương.
Nước sông bỗng dưng chảy ngược, một quyền Vu Kỳ vung ra, đúng là rung chấn không gian như muốn xé nó làm hai.
Gì đây? Không hợp liền đánh luôn à?
Bá Vương nhíu mày.
Hắn chắp tay sau lưng, đứng nguyên tại chỗ, chẳng né cũng chẳng tránh, hắn lười.
Nói đánh nhau, Bá Vương hắn có sợ ai bao giờ?
Hắn trở thành Huyền tiên, con đường này không phải đánh nhau mà thành sao?
Quá được, hắn cũng muốn xem cái tên cả người tím bầm này thực lực như thế nào!
Bing!
Một quyền của Vu Kỳ nện trúng Bá Vương, Bá Vương đúng là vững như núi, nước bắn tung tóe dưới chân hắn như trời đang mưa bão to.
Vu Kỳ bị choáng, trừng to con mắt.
Nhìn Bá Vương không thể tin được.
Cú đấm của hắn, đánh mười một huynh đệ còn lại đứa nào cũng kêu gào xin tha.
Không ngờ được, bây giờ lại vô dụng… “Được, cứng đấy!”
Vu Kỳ kinh ngạc tán thưởng.
“Lợi hại!”
Ngay giây sau, chiến ý bao trùm!
Hắn liên tung tung ra những nắm đấm, mỗi cú đấm như búa bổ.
Ngay tức khắc khí thế cường giả Huyền tiên trong người bá vương bùng nổ.
Một chưởng tung ra, nước sông bị đẩy lên cao vút.
Mà Vu Kỳ bị trúng đón đau, như biến thành quả bóng, bay ngã lăn quay trên mặt đất.
“Lực chắc tầm bán bộ huyền tiên nhỉ.”
Bá Vương vỗ vỗ thân trên, bình thản nói.
Với cảnh giới của hắn, có thể dễ dàng ép chết Vũ Kỳ, nhưng mà hắn tò mò, sinh linh này từ nơi nào chui ra thế
Vu Kỳ vươn mình từ dưới đất lên, hắn không hề sợ hãi, ngược lại càng ngày càng phấn khích. Mạnh thật!
Mạnh hơn nhiều so với mấy huynh đệ của hắn!
Vu Kỳ lại lao lên lần nữa, nhưng Bá Vương đột nhiên lấy búa, gõ cho hắn một cái, Vu Kỳ bị gõ đau đến ngất rồi.
Hắn bị đánh rơi vào trong nước, nước sông bắn lên trắng xóa.
Bá Vương hào hứng, sinh linh này mạnh thật!
Thậm chí cơ thể này không kém thân thể huyền tiên của hắn là bao, phải biết Bá Vương được sang luyện thể này là được đại khí vận.
Nếu có thể tìm được nơi sinh linh này tới, rồi từ nơi đó nghiên cứu ra phương pháp luyện thể tiến bộ hơn phỏng chừng có thể chứng thực được đạo Kim Tiên.
Bá Vương bước xuống bên bờ, gõ búa chắn trên mặt đất.
Sóng sông lao về phía Vu Kỳ.
Vu Kỳ giận dữ gào thét, thấy chết không sờn lao đến Bá Vương.
Nước sông cuồn cuộn, vùng đất sụp đổ.
Thanh thế phô trương như thế này vốn dẫn đến sự chú ý của người đời.
Tuy vậy, Lục Phiên hạ cờ, che giấu khí áp, cho nên không có bất kỳ kẻ tu hành nào xen vào.
Hai người vật lộn, đánh từ buổi sáng cho đến ban đêm.
Vu Kỳ càng đánh càng phấn khích, ừ thì mặt mũi của hắn bầm dập hết rồi, miệng mũi đều đang chảy máu.
Hắn đánh không lại Bá Vương thì sao? Hắn không sợ.
Vu tộc, vĩnh viễn không lùi bước!
Vu Kỳ bị Bá Vương nện cho một quyền, cảm tưởng như xung quanh đất trời đều là sao rơi.
Bá Vương thở ra.
Lắc lắc nắm đấm.
Hắn xoay cổ, Bá Vương nhếch môi, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Lần cận chiến này, dường như phát tiết hết những xao động trong lòng.
Máu chiến sục sôi
Từ sau khi trở thành Huyền Tiên, đã lâu lắm rồi hắn chưa đánh một trận kịch liệt như vậy.
“Được đấy, được đấy!”
“đến đây nào, ta với ngươi đại chiến ba ngày ba đêm!”
Bá Vương cười khoái chí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận