Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 729: Thiên bội linh áp (3)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Bình tĩnh nhìn phó tòng trước mặt, sắc mặt hắn bình tĩnh liếc nhìn.
“Nếu ngươi không tránh ra, vậy chết đi.”
Phó tòng lạnh như băng mở miệng.
Đối với Lục Cửu Liên, hắn ta căn bản không thèm để vào mắt.
Ánh mắt lướt ngang, rơi vào phía xa xa, ma khí thu liễm, ma chủ gần như thu lại vào trong thân hình Đường Nhất Mặc.
Hô hấp có phần run nhẹ.
Sau đó, cơ thể bùng phát.
Tay áo của phó tòng nháy mắt hóa thành lưỡi kiếm sắc bén, quét qua, dường như cuộn lên hàng ngàn lưỡi kiếm, lưỡi kiếm sắc bén sáng ngời vô song, như thác nước, như ngân hà tuôn chảy.
Lục Cửu Liên nhẹ nhàng nâng lòng bàn tay lên.
Một đóa thanh liên tách ra trước mặt hắn.
Nhẹ đánh ra một chưởng.
Đúng về hướng tay áo phó tòng trở nên sắc bén mà đánh đến.
Hình ảnh này có chút quỷ dị, phảng phất như Lục Cửu Liên đang tìm đường chết vậy.
Thế nhưng trên mặt Lục Cửu Liên lại vô cùng bình tĩnh.
Quan hệ của hắn và Đường Nhất Mặc cũng không tính là tốt.
Bất quá, Đường Nhất Mặc là ca ruột của Đường Quả, mà Đường Quả lại là đồ đệ duy nhất của hắn……lại là người thân của hắn nữa.
Hắn không muốn làm Đường Quả phải lo lắng cùng đau lòng.
Cho nên, hắn muốn ngăn cản phó tòng này.
Oành!
Ngàn vạn đao mang cùng kiếm quang đêu như sụp đổ.
Sau đó, một chưởng của Lục Cửu Liên, vậy mà lại quỷ dị xuyên qua hết thảy, đánh vào lồng ngực của phó tòng.
Trên mặt phó tòng mang theo tia sửng sốt cùng nghi hoặc.
Làm sao có thể?!
Oành!
Khí kình bắn ra.
Thân hình phó tòng vậy mà lại bị một chưởng đánh bay ngược ra ngoài.
Hắn ta rơi xuống đất, sương mù quẩn quanh trên đầu bắt đầu tản đi, lộ ra một khuôn mặt trung niên.
Đôi mắt trên khuôn mặt người đàn ông trung niên, không hề gợn sóng, nhìn chằm chằm Lục Cửu Liên, đằng đằng sát khí.
……
Lục Cửu Liên ngăn cản phó tòng đó, Bá Vương và Tề Lục Giáp thấy một màn này, lập tức bay nhanh khỏi đó.
Bọn họ biết, Lục Cửu Liên đay là đang tạo cơ hội cho bọn họ.
“Đi!”
Bá Vương nói.
Trên người hắn, ma khí không ngừng quẩn quanh, lao nhanh đi, qua thực khiến cho quảng trường thanh chuyên tựa như đất rung núi chuyển.
Hắn tựa như nhất tôn ma thần.
Tề Lục Giáp nhìn theo hắn, từng nếp nhăn hiện lên rõ ràng.
Phó tòng tức giận, bất quá hắn ta lại đang bị Lục Cửu Liên quấn quanh không buông.
Bá Vương cùng Tề Lục Giáp không để ý đến hắn ta, tới bên người Đường Nhất Mặc.
Nhưng mà, vừa tới gần.
Bá Vương và Tề Lục Giáp đã cảm thấy áp lực đáng sợ, áp lực đó, tựa như muốn đè ép cả người bọn họ đến nổ tung.
“Ngươi đưa Tiểu Đường đi!”
Tề Lục Giáp nói!
Từng nếp nhăn trên khuôn mặt già nua của hắn ta, nhảy cả lên.
Ma khí của ma chủ đã triệt để quay lại trong cơ thể Đường Nhất Mặc, giờ khắc này Đường Nhất Mặc vẫn bảo trì động tác đánh ra một quyền, khí tức uể oải, da thịt thậm chí rỉ máu.
Hiển nhiên là, mạnh mẽ mở ra mạch thứ bảy, đã khiến cho sinh cơ của hắn bị trọng thương, phảng phất như sắp chết đến nơi.
“Được.”
Bá Vương không nói gì thêm.
Nâng Đường Nhất Mặc lên, đi ra khỏi quảng trường thanh chuyên.
Rầm ầm ầm!
Từng đạo lại từng đạo khí cơ đáng sợ, phảng phất như cầu vồng rơi xuống.
Dù cho đã bị vô số quy tắc làm suy yếu sự sắc bén của lưỡi đao.
Thế nhưng cái này dù sao cũng là uy áp của hóa tiên cảnh.
Râu tóc Tề Lục Giáp bay lên, ngồi xếp bằng, trận văn đan xen ngang dọc, bố trí thành trận.
Dong!
Vô số uy áp hung hăng nện xuống.
Tề Lục Giáp nâng trận lên tận trời cao, ngăn trở những uy áp này.
Phốc xuy, trận văn mơ hồ hiện ra vết nứt, tựa như muốn nứt vỡ.
Hắn ta quỳ một chân xuống, râu tóc bay lên.
Mà Bá Vương dẫn theo Đường Nhất Mặc qua khỏi khu vực đó.
“Đứng lại!”
Trên cửu thiên, trong từng chiếc chiến thuyền cùng linh thuyền, có thanh âm tức giận truyền ra.
Đó là đỉnh cấp cường giả trong cao võ cấp lục diễn tức giận.
Theo bọn hắn thấy, ma chủ có liên quan đến bí mật Hư Vô Thiên, mà ma chủ lại từ tên người Đường Nhất Mặc hiện ra.
Cho nên, bọn hắn nhất định phải giữ Đường Nhất Mặc lại.
Theo bọn hắn thấy, Đường Nhất Mặc rất có thể là chìa khóa mở ra bí mật của Hư Vô Thiên!
Bá Vương nâng Đường Nhất Mặc xông ra khỏi quảng trường thanh chuyên.
Phó tòng bị Lục Cửu Liên ngăn cản tức giận không thôi, thế nhưng, hắn ta giờ khắc này, lại có chút khó thoát thân, không……
Không chỉ là thoát thân không được, hắn ta thậm chí còn……xém chút nữa là, bị đánh chết luôn rồi.
Rầm ầm ầm!
Trong chiến thuyền và linh thuyền, những hóa tiên cảnh kia, tựa hồ như muốn xuất thế.
Thân hình đỉnh thiên lập địa kia, như muốn phóng ra bộ pháp.
Tề Lục Giáp cắn chặt răng, khởi động trận văn, như đang khởi động cả một mảnh trời.
Tựa hồ phát hiện tình huống của đám phó tòng.
Trong chiến thuyền cổ xưa.
Có thanh âm phẫn nộ nhàn nhạt phiêu đãng bay ra.
“Phế vật!”
Một tiếng phế vật này, tựa như đánh thẳng vào linh hồn.
Lại để cho thân hình đám phó tòng run lên, động tác sau đó càng hung hăng hơn nữa.
Phốc!
Phốc phốc!
Thế nhưng, hai quân cờ hiển hiện trên vòm trời, vẫn chắc chắn tựa bàn thạch như trước.
Từng tên từng tên phó tòng bị áp bách đến nổ tung nhục thể.
“Làm càn!”
Trong chiến thuyền thanh đồng cổ xưa.
Những đường nét khắc mang hơi thở thời gian như trở nên sống động.
Sau đó …
Kẽo kẹt kẽo kẹt……
Ván cửa trên khoang thuyền của chiến thuyền cổ xưa tựa hồ cũng bị mở ra.
Phảng phất như có một thân ảnh vô cùng đáng sợ nào đó muốn sống lại mà ra, tựa như đẩy cửa, theo thanh âm lười biếng, từ từ đứng dậy.
Oành!
Sứ giả thượng giới trong chiến thuyền cổ xưa muốn xuất hành.
Thấy một màn này, thậm chí lại để cho không ít cường giả trong chiến thuyền chung quanh, hơi khựng lại.
Sứ giả thượng giới, khắp nơi đều kiêng kỵ.
Thế nhưng……
Giữa đất trời, lại có tiếng cười nhàn nhạt.
Tựa như sấm rền vang.
Bàn cờ trải rộng, quét qua con thuyền chiến cổ xưa.
Một quân cờ, tựa như ánh nắng chói chang.
Rơi xuống đường vân tinh la ngang dọc.
Oành!
Linh áp như đá lớn rơi xuống hồ, nhấc lên sóng lớn động trời, lay động tất cả.
Thân ảnh vừa đứng dậy trong chiến thuyền cổ xưa, lại lần nữa ngồi xuống.
Tựa hồ, bị quân cò phóng thích uy áp, cứng rắn buộc trở lại……
. . .
Ps: Mạng lại lag rồi, đăng truyện mà nó load không được luôn, nếu chương nào bị trùng hay lỗi, các bạn hãy nhắc mình ở mục Bình Luận truyện nhé!! Cảm ơn các bạn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận