Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1271: Ta vẫn là đứa con mà công tử yêu thích nhất (2)

1427 chữ
Sài Phong quay đầu lại, cảm nhận được kiếm ý xông thẳng lên trời của Cảnh Việt thì có hơi kinh ngạc. Trong kiếm ý ẩn chứa khí thế bất khuất, quyết chí tiến lên, không hiểu sao khí thế của kiếm ý
này khiến cho hắn cảm thấy hơi áp lực.
“Có vẻ thú vị”.
Khóe miệng Sài Phong hơi nhếch lên.
Nhưng nhìn vào thực lực của Cảnh Việt vẫn không thể khiến hắn để trong mắt, ngay cả cảnh giới Đế Cảnh cũng không phải, cũng chỉ ở mức đó thôi.
Sài Phong bước thêm một bước lên bậc thang.
Trên lông mày của Sài Phong lộ ra vài phần biểu cảm kinh ngạc, hắn cảm giác phương thức lĩnh ngộ theo hình kim tự tháp này dường như dễ dàng cảm ngộ hơn so với nơi lĩnh ngộ của các Thần Ma.
Pho tượng Thú Tổ trên đỉnh kim tự tháp rung động, sau đó là gợn sóng Pháp Nghĩa đầu tiên của Kim Nguyên Pháp Nghĩa bắt đầu lan truyền ra. Giống như thác nước đang trút xuống ào ào. “Đến rồi!”
Sài Phong hít sâu một hơi, hắn biết đây chính là sóng Pháp Nghĩa giống lần trước.
Khi làn sóng Pháp Nghĩa màu vàng từ trong pho tượng Thú Tổ trên đỉnh kim tự tháp tản ra, Sài Phong nghiêm túc chống đỡ.
Sài Phong bị làn sóng ập đến lên trên người, hắn không nhịn được khẽ run lên.
Thân thể của Sài Phong như vừa được trải qua tẩy lễ, nhiều gợn sóng Pháp Nghĩa xối xả chảy qua thân thể của hắn, nhưng cũng có một phần bị hắn ngưng tụ lại.
Trên đỉnh đầu của hắn bắt đầu hình thành gợn sóng Pháp Nghĩa. Trên mặt Sài Phong không giấu nổi vẻ vui mừng, cảm giác rất thoải mái. Không hổ là nơi Thánh Nhân của Nhân tộc bố trí ra, nội tâm của Sài Phong xúc động không thôi.
Nếu có thể nắm giữ Kim Nguyên Pháp Nghĩa, sức chiến đấu của hắn sẽ tăng lên rất nhiều. Sài Phong cố kìm nén không bật ra tiếng cười lớn, hắn lại tiếp tục leo cầu thang.
Phía trên kim tự tháp, uy áp từ pho tượng Thú Tổ lan toả ra không chỉ là gợn sóng Pháp Nghĩa mà còn là sức ép. Uy áp này khiến cho Sài Phong cảm thấy thân thể càng lúc càng nặng nề.
Theo quá trình bước lên các bậc cầu thang, dường như hắn có thể cảm nhận được dưới sự tẩy lễ của uy áp đã giúp khả năng nắm giữ lực lượng của hắn càng thêm quen thuộc.
Leo cầu thang chính là quá trình trợ giúp nắm giữ Kim Nguyên Pháp Nghĩa.
“Thật là tuyệt!”
So với nơi lĩnh ngộ của các Thần Ma bố trí thì đây mới là nơi mà Sài Phong cảm giác thoải mái lĩnh ngộ nhất.
Sài Phong hơi quay mặt nhìn sang, bỗng hắn ngớ cả người. Bởi vì ngay ở bên cạnh hắn, Lục Cửu Liên tay chắp sau lưng đang hời hợt đi theo.
Điều này làm cho mặt hắn không khỏi giật lên mấy cái. Không ngờ người này lại đuổi kịp hắn.
Ngũ Hoàng có thể từ nhỏ yếu thấp kém trưởng thành đến cấp độ Tiên Vũ, quả nhiên vẫn còn tồn tại thiên tài yêu nghiệt.
Sài Phong thu lại suy nghĩ khinh thường trước đây, tiếp tục leo lên.
Cầu thang kim tự tháp có tổng cộng chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc. Trên thực tế tổng
cộng là một vạn bậc, chỉ là bậc cuối cùng đặt pho tượng Thú Tổ. Pho tượng Thú Tổ sẽ phóng ra những gợn sóng Pháp Nghĩa, giống như là dòng nước phun trào từ trên xuống dưới.
Người xung quanh quan sát rất kỹ lưỡng trận giao tranh ngầm giữa Sài Phong và Lục Cửu Liên, không ai chịu nhường ai. Tốc độ hai người họ leo lên ngày càng nhanh.
Bên phía Nhiếp Trường Khanh thì hơi tụt lại phía sau, tuy nhiên sắc mặt Nhiếp Trường Khanh lại rất kích động vui mừng, giống như hắn đã phát hiện ra một đại lục mới.
Tu vi của Cảnh Việt là yếu nhất, tốc độ leo lên cũng chậm nhất. Uy áp của pho tượng Thú Tổ ép lên người hắn cũng là mạnh nhất.
Cảnh Việt cắn chặt răng, bởi vì uy áp của pho tượng Thú Tổ khiến hắn nhịn không được muốn quay đầu chạy trốn.
Nhưng dường như trong đáy lòng hắn có một giọng nói thúc giục giúp hắn kiên trì, kiếm ý của hắn vẫn duy trì đâm thẳng lên trời cao, kiếm ý như muốn chém đứt áp lực từ pho tượng Thú Tổ cổ vũ hắn tiếp tục leo lên.
Bùm bùm bùm bùm
Những gợn sóng Pháp Nghĩa không ngừng quét qua, giống như là sóng biển vỗ trên bờ cát, từng
đợt nối từng đợt đánh tới. Giống như muốn đánh Cảnh Việt trở lại vào bờ.
Sắc mặt Cảnh Việt bắt đầu tái nhợt. Nhưng hắn vẫn cắn răng, cố gắng chống đỡ. Mỗi một lần làn sóng quét qua, hắn đều sẽ giữ thật vững thân hình của mình, không để cho mình bị quét trôi đi. So với nhóm Sài Phong, Lục Cửu Liên, khoảng cách chênh lệch giữa Cảnh Việt và bọn họ càng lúc càng lớn. Ban đầu, điều này làm cho Cảnh Việt rất nản lòng, sự chênh lệch này lớn đến mức làm cho hắn hơi lạc lối mờ mịt. Nhưng hắn rất nhanh vứt tâm trạng tuyệt vọng đó ra sau đầu, toàn tâm toàn ý đối kháng với uy áp của pho tượng Thú Tổ và làn sóng Pháp Nghĩa liên tục tràn đến.
Trên đỉnh đầu Cảnh Việt cũng dần dần hội tụ một Pháp Nghĩa Hải màu vàng.
“Hừ”
“Cảnh Việt cố lên, công tử còn chưa quên ngươi, ngươi vẫn là người con mà công tử coi trọng nhất”. Cảnh Việt thở ra một hơi, ánh mắt càng thêm quyết tâm.
Ở một ngàn bậc thang đầu tiên, tổng cộng bùng phát ra mười đợt sóng Pháp Nghĩa.
Bởi vì từng có kinh nghiệm lĩnh ngộ Kim Nguyên Pháp Nghĩa trước đây, Sài Phong leo thẳng lên mà không gặp trở ngại gì, dẫn đầu vượt qua một ngàn bậc thang đầu tiên, thậm chí đường kính Pháp
Nghĩa Hải trên đỉnh đầu hắn đã đạt tới năm ngàn dặm.
Ở phía sau hắn, Lục Cửu Liên rất nhanh đuổi kịp, theo sát phía sau Lục Cửu Liên là Nhiếp Trường
Khanh.
Còn về phần Cảnh Việt mới leo tới năm trăm bậc. Sự chênh lệch về tu vi thực sự là thứ đã kéo chân hắn, khiến cho hắn kém xa những người khác.
Bên ngoài kim tự tháp.
Các Kim Tiên trong Ngũ Hoàng tập trung tinh thần theo dõi rất chăm chú, mọi người cũng bị không khí căng thẳng này hấp dẫn.
Lục Phiên vừa uống rượu, vừa quan sát.
Ở một ngàn bậc cầu thang đầu tiên, đường kính tối đa mà Pháp Nghĩa Hải có thể ngưng tụ là một vạn dặm, Sài Phong có thể ngưng tụ ra đường kính Pháp Nghĩa Hải năm ngàn dặm, tỷ lệ ngưng tụ là một phần hai cũng coi như là không tệ.
Ánh mắt Lục Phiên dịch chuyển rơi vào trên người Lục Cửu Liên, điều khiến Lục Phiên hơi ngạc nhiên chính là thiên phú ngưng tụ Pháp Nghĩa Hải của Lục Cửu Liên dường như không kế thừa thiên phú của Lục Bình An.
Ở một ngàn bậc cầu thang đầu tiên, Lục Cửu Liên tương đương với Sài Phong, cũng hội tụ được một phần hai.
Ngược lại là Nhiếp Trường Khanh xuất sắc hơn một chút, ở một ngàn bậc thang đầu tiên, hắn ngưng tụ ra Pháp Nghĩa Hải có đường kính sáu ngàn năm trăm dặm.
Lục Phiên khẽ gật đầu, tiếp tục quan sát.
Dù sao, đây chỉ là một ngàn bậc cầu thang đầu tiên, còn tám ngàn tám trăm tám mươi tám bậc cầu thang nữa, tạm thời dẫn đầu không đại diện được điều gì.
Bền bỉ mới là đạo lý.
Về phần Cảnh Việt, Lục Phiên nhìn thấy Cảnh Việt vẫn còn đang vất vả ở trăm bậc thang đầu tiên thì thở dài, không hy vọng quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận