Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 429: Tam đẳng danh sách đạo ý, Bất Khuất!

Dịch: Ming Ming
Bóng tối vô tận, bao phủ lấy Bá Vương.
Bá Vương đứng lặng đó, ngóng nhìn bầu trời.
Luồng hoàng triều long khí bị chém đứt kia, dần tan đi tựa mây khói.
Mọi thứ trên thế gian, tựa như mây khói, hà cớ gì phải cố chấp nhớ nhung?
Ma giả, tồn tại ma tính, chính vì vậy nên rất tuỳ tính.
Trong lòng Bá Vương thông suốt ra.
Trong mơ hồ, hắn hình như nhìn thấy phía xa trên bầu trời kia, có một bóng hình to lớn, từ từ quay đầu.
Ma Chủ chỉ mới quay đầu lại, mà Bá Vương đã thấy mọi thứ xung quanh dường như đều sụp đổ.
Ma từ tâm sinh!
Bá Vương bỗng phá vỡ các gông cùm ràng buộc trong thâm tâm, phá nát các xiềng xích trói buộc hắn bấy lâu nay.
Một cảm giác dễ chịu, cảm giác như gánh nặng được trút xuống, như dòng nước dâng lên, tràn ngập tâm hồn Bá Vương.
Xương sống như rồng, phát ra tiếng vang điếc tai, mỗi một tiếng nổ, đều mang theo tiếng vang dội cực kỳ lớn.
Tu vi bị đình trệ bấy lâu nay của Bá Vương, vào giờ khắc này, cuối cùng cũng phá vỡ gông xiềng, bước vào Thiên Tỏa cảnh!
Và, cùng với tâm thái của Bá Vương, khí huyết như sôi sục theo.
Thối luyện xương cột sống.
Thể Tàng cảnh của Bá Vương đã luyện đến cực hạn, mà giờ đột phá, khí huyết cuồng bạo, lại có thể liên tục thối luyện tận mấy khối xương cột sống.
Trực tiếp bước vào cảnh giới nhị cực Thiên Tỏa, mà trong khi vẫn chưa độ Thiên Tỏa kiếp.
Một khi độ Thiên Tỏa kiếp, gội rửa trong sự phản hồi của bản nguyên, e là còn có thể càng tiến xa thêm một bước.
...
Sự biến dị của Bá Vương, đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Có người ngước đầu nhìn lên, phát hiện bầu trời đã bị mây đen che phủ, lôi đình dày đặc đang cuộn mình trong những đám mây đen.
Có người muốn độ kiếp, nhưng, bởi vì có đạo bia ở đây, cho nên thiên kiếp không giáng xuống được.
“Bá Vương đột phá rồi!”
“Bá Vương trì trệ dậm chân tại chỗ, cuối cùng cũng bước vào Thiên Tỏa!”
“Bá Vương vẫn là Bá Vương, bá chủ Tây Lương, đã trở về!”
...
Vô số thế gia gia chủ thấy vậy đều cảm xúc ngổn ngang.
Cái tên Bá Vương mang theo Kiền Thích, múa lượn như ma thần kia, đã trở về!
Đám người Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao cũng kinh ngạc.
“Khí thế rất là mạnh… Người này phá Kim Đan, lại cho người ta cảm giác là đã tích trữ rất lâu giờ mới từ từ bộc phát ra.”
“Tên này… Có tư chất Nhân bảng đầu bảng.”
Đỗ Long Dương cảm khái.
Với tu vi Anh Biến của hắn, hiển nhiên có thể cảm nhận ra sự biến hoá trên người Bá Vương, đó là sự biến đổi về tâm cảnh, là sự biến hoá của tâm thái.
Sự biến hoá này đối với tu hành giả, cực kỳ quan trọng.
Có người kỳ tài ngút trời, nhưng chỉ vì một sự nghi hoặc mà phiền não nửa đời người.
Nếu nghi hoặc không được giải ra, có lẽ không thể nào tiến bộ được.
Điều này, đám người Đỗ Long Dương hiểu rất rõ, bởi vì chính bọn họ đã tự mình trải nhiệm qua.
Bọn hắn là Anh Biến cảnh, cảm giác con đường phía trước vô cùng mờ mịt, không thể tiến bước.
Dường như có mây mù cuốn lấy, khiến bọn hắn không thể thấy được ánh sáng phía trước.
Cho nên, bọn hắn đã bị giam lại trong cảnh giới này rất rất lâu.
Tên Bá Vương này, hiện bây giờ đã gặp phải trở ngại, nội tâm trở nên kiên định, con đường mai sau, chắc chắn sẽ một mạch thẳng tiến, như lấp sông phá núi.
Thiên Hư công tử lườm Đỗ Long Dương một cái, trợn mắt, “Ngươi thôi đi, thấy ai cũng tư chất Nhân Bảng đầu bảng.”
“Nhân Bảng đầu bảng hiện giờ đang là Chung Nam của Tuyệt Đao môn, tên nhóc đó y chang quái vật, đao ý gần sánh bằng Diệp Thủ Đao rồi, sức chiến đấu cũng siêu việt, mới bát chuyển Kim Đan, mà lại có thể chiến đánh với Nguyên Anh!”
“Ngươi cảm thấy người này có thể so được với Chung Nam?”
Thiên Hư công tử nói.
Trên khuôn mặt không cảm xúc của Diệp Thủ Đao lộ ra nụ cười, Chung Nam là đệ tử của hắn, là đệ tử đắc ý của hắn.
Hiếm khi Thiên Hư khen người.
Nữ Đế nhìn lướt qua, bờ môi đỏ khẽ mím lại: “Các ngươi chớ có xem thường thế giới bên này, tu vi của những người này hiện tại tuy thấp, nhưng… Căn cơ mà Lục công tử tạo dựng cho bọn họ, vô cùng vững chắc.”
“Tốc độ trưởng thành của bọn họ cũng rất nhanh, chuyện trong tương lai… Rất khó mà nói.”
Lời nói của Nữ Đế, khiến Diệp Thủ Đao cùng Thiên Hư đều im lặng.
Đúng.
Những tu hành giả đã gặp trên Ngũ Hoàng đại lục, thật sự căn cơ rất vững.
Tỉ như Nhiếp Trường Khanh, tỉ như Khổng Nam Phi, còn có đám người Tư Mã Thanh Sam vẽ tranh và Cảnh Việt kia…
Căn cơ vô cùng vững chắc, còn về thiên phú, cũng không hề thua đám yêu nghiệt trên Nhân bảng của Thiên Nguyên bao nhiêu.
“Bản toạ nói người này có tư chất Nhân bảng đầu bảng, thì chắc chắn có… Không lẽ bản toạ còn nhìn nhầm được?”
Đỗ Long Dương nói.
Sau đó, hắn không nói thêm nữa, nhìn chằm chằm Đạo bia.
Hắn rất mong chờ, muốn xem Bá Vương lĩnh hội ra được đạo ý gì.
Không chỉ một mình Đỗ Long Dương, mà toàn bộ người đều nhìn chằm chằm Đạo bia.
Bá Vương ngồi trên bồ đoàn, y phục trên người mặc dù không có gió nhưng bay phần phật.
Lạc Minh Tang sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nàng tuy rằng có tu hành, nhưng phần lớn thời gian và sức lực đều dồn hết vào việc phụ trợ Bá Vương quản lý Tây Lương.
Tu vi của nàng chỉ mới có hai ba đoạn Khí Đan mà thôi.
Chống cự áp lực của Ngục môn thứ nhất đi một đoạn đường dài như vậy, ngũ tạng lục phủ đều đã chịu nhiều tổn thương khác nhau.
Nhưng, nhìn thấy Bá Vương ngộ ra, Lạc Minh Tang lại hết sức thoải mái.
Quả nhiên, thứ Bá Vương thích vẫn là theo đuổi con đường tu hành, quyền lực và long khí, đối với hắn mà nói, chỉ là trở ngại.
Đôi mi dài của Lạc Minh Tang khẽ run, trong lòng vui thay cho Bá Vương.
“Nguyện người đời này, có thể đứng ở đỉnh giới tu hành.”
“Thời đại tu hành giả, nếu người đủ mạnh, Tây Lương… Cũng sẽ vạn cổ bất hủ.”
Lạc Minh Tang nỉ non.
Nơi xa.
Con ngươi Lưu Nguyên Hạo co rụt lại, bàn tay hắn bóp chặt lại thành nắm đấm, trên khuôn mặt, tràn đầy sự phẫn nộ sắc lạnh.
Bá Vương… Cuối cùng vẫn là tham ngộ ra đạo ý rồi sao!?
Lưu Nguyên Hạo không hề quên đi mục đích của mình, mục đích của Hắc Long giáo.
Ánh mắt của hắn lướt ngang qua, rơi vào trên người Lạc Minh Tang sắc mặt đang trắng bệch như giấy kia.
...
“Xuất hiện rồi!”
“Bên trên Đạo bia xuất hiện minh văn rồi! Đạo ý của Bá Vương rốt cuộc là gì?”
Xung quanh, rất nhiều người đang bàn luận sôi nổi.
Bỗng nhiên.
Khi đạo ý hiện ra phía trên Đạo bia.
Tất cả mọi người…
Đều không nói gì nữa!
Tiếng bàn luận, bỗng im bặt.
Tất cả mọi người đều ngưng thở, không thể tin được mà nhìn chằm chằm minh văn trên Đạo bia!
Bá Vương cũng từ từ mở mắt ra, nhìn về huớng Đạo bia.
“Hạng Thiếu Vân, tam đẳng danh sách đạo ý, Bất Khuất đạo ý.”
Tam đẳng.
Lại có thể là Tam đẳng.
Tất cả mọi người đều ngơ ra, cho dù là đám người cường giả Anh Biến cảnh Đỗ Long Dương, Thiên Hư công tử, cũng lộ ra cử chỉ thất lễ.
“Làm sao có thể?”
Bờ môi đỏ của Nữ Đế khẽ mở ra, nên biết rằng, nàng cũng chỉ lĩnh ngộ ra ngũ đẳng danh sách đạo ý mà thôi.
Tam đẳng đạo ý… Là mạnh tới cỡ nào!?
Đôi mắt Đỗ Long Dương loé lên tia sáng lấp lánh.
Diệp Thủ Đao lại càng không khống chế được đao ý của mình, như muốn chém vụt cả bầu trời.
Ong…
Đỗ Long Dương đã cử động.
Trong nháy mắt bước vào trong phạm vi uy áp Cửu Ngục môn, cách Bá Vương không xa, nhìn chằm chằm Bá Vương, nhìn chằm chằm Đạo bia.
Sau mấy giây im lặng.
Cả dãy Ngọa Long, đều vỡ oà ra.
“Trời ạ! Tam đẳng danh sách đạo ý!?”
“Đây là lần thứ đầu tiên xuất hiện tam đẳng a!? Bá Vương quả nhiên vẫn là Bá Vương, vương giả chân chính cuối cùng cũng đã trở lại!”
“Tam đẳng đạo ý chắc cũng có phân cấp độ, chỉ là không biết đây là cấp độ nào trong tam đẳng đạo ý đây!”
Tất cả thế gia gia chủ đều không thể ngồi yên nổi nữa.
Đạo ý này của Bá Vương vừa ra, thế cục trong thiên hạ đã triệt để thay đổi.
Đường Hiển Sinh đứng lặng bên người Đường Nhất Mặc, sắc mặt cũng hơi hơi rung động.
“Tam đẳng a…”
Đường Nhất Mặc ánh mắt phức tạp.
Bởi vì, đạo ý mà hắn lĩnh ngộ ra, cũng chỉ có ngũ đẳng.
Hiển nhiên, trong lòng Đường Nhất Mặc cũng có chút không cam tâm và tiếc nuối.
Nếu như hắn tham ngộ ra thủ hộ đạo ý, chắc cũng có thể đạt tới tam đẳng danh sách, ngang tài ngang sức với Bất Khuất đạo ý của Bá Vương.
Bá Vương ngẩng đầu nhìn đạo ý bên trên Đạo bia.
Khóe miệng đầy râu ria lỉa chỉa hơi hơi nhếch lên.
“Bất Khuất đạo ý…”
Bá Vương thở ra một hơi thật dài, đây như là cầu vồng sau mưa, đây cũng có thể là trong rủi có may đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận