Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1201: Ngươi đã làm ảnh hưởng đến khẩu vị của ta (3)

1901 chữ
Cổ Đế Thủy tộc đứng yên trên Thái Cổ tinh không nhìn chăm chú vào cửa thông đạo, nói: “Ngươi có thể phái Thần Ma cấp bậc sơ giai hoặc cao giai đi quấy nhiễu Ngũ Hoàng. Cửa thông đạo rất khó khăn mới mở ra được, nếu cửa thông đạo bị đóng lại, muốn mở lại phải tốn không ít sức lực”
Cổ Đế Thủy tộc nói.
Cự Thú Khuê Tư nheo mắt, liếc nhìn Cổ Đế Thủy Tộc một cái, không nói gì, xem như đồng ý.
Cổ Đế Hạo đang khống chế thân thể Cổ Đế Thủy Tộc dần dần biến thành trong suốt rồi lặng lẽ rời
“Ta đi liên hợp với các Thần Ma cảnh giới Bất Hủ giai khác…...
Tiếng nói của Cổ Đế Thủy tộc vọng lại, rất nhanh bóng dáng đã biến mất không thấy.
thế giới sắp trở thành Tiên Vũ thế giới này.
Sức mạnh của Lục Bình An cũng là điều khiến cho hắn e ngại.
Hơn nữa, nếu có Thần Ma khác gia nhập với hắn, cho dù thực sự Cổ Đế Cửu Trọng Thiên bố trí cạm bẫy, có Thần Ma khác chịu tội cùng hắn, trong lòng hắn sẽ cảm thấy thoải mái hơn.
Cổ Đế Thủy Tộc đi rồi.
Trên Thái Cổ tinh không, cự thú Khuê Tư ở lại đứng yên canh giữ, nhìn chằm chằm vào vị trí cửa thông đạo.
Hắn muốn nhìn xem Lục Bình An sẽ làm gì với Nguyên Tố Thần Ma kia.
Tay Lục Bình An nắm cần câu Bắc Minh giơ lên, thân hình con Kim Thú lập tức bị nhấc bổng lơ lửng trước mặt hắn.
Hắn tháo móc câu Phượng Linh Kiếm từ trong miệng cự thú ra, những giọt máu màu vàng chảy xuống.
Con cự thú đang hấp hối nhưng ánh mắt tràn vẫn tràn đầy vẻ hung ác.
“Nguyên tố Thần Ma thuộc tính Kim
Lục Phiên giơ tay lên, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên thân thể đối phương, phát ra tiếng động rất nhỏ. Hắn mơ hồ cảm nhận được một sức hấp dẫn rất lớn trong cơ thể đối phương đang thu hút mình. “Dường như trong cơ thể ngươi có thứ gì đó hấp dẫn bản công tử”.
Trong đôi mắt của Nguyên Tố Thần Ma lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó, nó bắt đầu giãy dụa kịch liệt nhưng hoàn toàn vô dụng.
Lục Phiên phát ra sức mạnh Tiên Thiên Tử khí, vượt xa sức mạnh mà con Kim thú này có thể chống cự lại.
Kim Hành Chi Nguyên sao?
Đôi mắt của Lục Phiên nheo lại.
“Là vật đại bổ nha”
Bất ngờ, con Kim thú này bùng phát ra khí lực khủng bố, như là đánh ra con át chủ bài cuối cùng, trong thời gian ngắn nó vùng vẫy thoát khỏi trói buộc của Lục Phiên.
Ngay sau đó, nó mở cái miệng to như chậu máu muốn cắn xé cánh tay của Lục Phiên.
“A…... Ngươi lại…... không, ngươi dám nghĩ đến việc ăn ta?”
Cả người Lục Phiên hóa thành màu vàng, Kim Hành Bất Diệt Ma Thân bùng phát.
Con Kim thú cắn vào cánh tay Lục Phiên chỉ phát tiếng ma sát kim loại.
Phía sau hắn, nhóm người đứng sau thông đạo thì vui vẻ.
Nếu con Thần Ma hung dữ này cắn vào người bọn họ thì có lẽ bọn họ đã bị cắn đứt cánh tay.
Cho dù là Bá Vương đã quen với việc bị đánh cũng không thể chịu nổi.
Nhưng mà, Lục Phiên bị cắn thì bình an vô sự, lông tóc không tổn hao gì, cơ thể cường tráng hắn làm cho mọi người trên thế giới đều phải kinh ngạc.
Trong mắt Lục Phiên toát ra sự dịu dàng. Hắn giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt ve đầu con Kim Thú đang không ngừng cắn xé cánh tay của hắn.
“con Kim thú nhỏ đáng yêu như vậy…...
“Bản công tử cũng không đành lòng làm tổn thương ngươi”.
Sau đó, Lục Phiên tiện tay bắn ra một quả cầu lửa.
Trong quả cầu lửa này có chứa thêm Tiên Thiên tử khí, phát ra nhiệt độ nóng khủng khiếp khiến không khí xung quanh vặn vẹo.
Hắn nâng cần câu Bắc Minh lên.
Cánh tay Lục Phiên đang bị cắn khẽ gồng rung lên, khiến hàm răng của con Kim Thú vỡ vụn.
Sau đó hắn dùng sợi tơ linh khí buộc bốn chân của con Kim Thú vào cần câu.
Lục Phiên nhìn con Kim thú bị trói chặt, trong mắt lộ ra vẻ hài lòng.
“Nó thật đáng yêu.
“Nhất định là ăn rất ngon”.
Mọi người ở phía sau: “......
Nhìn xem, đây là tiếng người sao?
Bên này Lục Phiên đặt ngay con Kim thú lên trên ngọn lửa.
Dao động Nguyên Thần mạnh mẽ lan tràn ra, ý chí hung ác, điên cuồng, tràn đầy sát tính của Kim Thú bị Lục Phiên ngay lập tức xoá bỏ.
Lách tách…...
Chỉ còn lại ngọn lửa chứa Tiên Thiên tử khí nướng con Kim thú phát ra âm thanh lách tách.
Một mùi thơm đậm đà từ trên người con Kim Thú toả ra.
Lục Phiên hít sâu một hơi, mùi thơm nồng nàn khiến Kim Hành Chi Nguyên trong cơ thể hắn rung động.
Phía sau Lục Phiên, những Thần Ma bị giam giữ ở trong vực sâu ngơ ngác nhìn Lục Phiên đang ngồi ngay ngắn ở cửa thông đạo, nướng thịt một vị Nguyên Tố Thần Ma cao quý.
Ngay giây phút này, một cơn ớn lạnh lan ra từ đáy lòng bọn họ.
Người này…... Là một ác ma!
Nhóm người Bá Vương cũng đưa mắt nhìn nhau.
Lục thiếu chủ, ngài không hổ là Lục thiếu chủ, người có lòng dạ hẹp hòi…...
Con Kim Thú chỉ là mới động tâm muốn cắn Lục thiếu chủ.
Lục thiếu chủ đã lấy đạo của người trị người.
Vừa nãy còn nói nó thật đáng yêu.
Ngay sau đó đã đặt nó lên trên vỉ nướng.
Động tác kia nhanh chóng thuần thục…... hiển nhiên là đã sớm có dự định đó rồi.
Ở phía xa xa.
Toàn thân cự thú Khuê Tư đứng canh giữ trên Thái Cổ run rẩy.
Hắn không thể tưởng tượng nổi nhìn Nguyên Tố Thần Ma bị treo lên nướng, trong nháy mắt một cơn ớn lạnh bao trùm toàn bộ cơ thể của hắn.
Nhân loại này…... lại định ăn thịt Nguyên Tố Thần Ma!
Đây chính là vị Nguyên Tố Thần Ma cực kỳ cao quý trong Thần Ma nhất tộc!
Làm sao nhân loại này lại dám?!
Từ trước đến nay nhân tộc vốn là mắt xích thấp nhất trong chuỗi thức ăn, đều là nhân tộc bị Thần
Ma nuốt chửng nhưng lúc này một nhân tộc lại muốn ăn thịt Nguyên Tố Thần Ma!
Đột nhiên một cơn tức giận từ trong người cự thú Khuê Tư dâng trào.
Đó là tôn nghiêm của Thần Ma đang bị giẫm đạp!
Thân hình khổng lồ của hắn khẽ động đậy.
Nền Thái Cổ Tinh Thần phía dưới rung chuyển, nứt ra thành vết.
Dường như là động tác của hắn đã làm cho Lục Phiên chú ý.
Lục Phiên đang ngồi khoanh chân ở cửa thông đạo, hơi ngẩng đầu lên, vừa nướng thịt vừa nhìn về phía đó.
Hắn nhìn thấy cự thú khổng lồ Khuê Tư.
Thân hình khổng lồ kia khá bắt mắt dễ thu hút sự chú ý, cho dù Thái Cổ tinh không cách cửa thông đạo Ngũ Hoàng rất xa.
Ánh mắt cự thú Khuê Tư va chạm với ánh mắt Lục Phiên!
Cự thú Khuê Tư phóng ra khí áp khủng bố, hướng Lục Phiên phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc.
Giống như nó đang khiêu khích vừa giống như đang bảo vệ tôn nghiêm của Thần Ma. Khóe miệng Lục Phiên khẽ nhếch lên.
Phượng Linh Kiếm ngưng tụ trên tay.
Tay hắn nâng kiếm lên rồi chém thẳng xuống đầu con Kim Thú.
Tiếng rống của cự thú Khuê Tư chợt khựng lại, sau một giây, nó càng thêm tức giận, rống to hơn. Nhân loại kiêu ngạo này, ngươi cho rằng làm như vậy có thể khiến cho cự thú Khuê Tư ta sợ sao?! Lục Phiên nhíu mày, liếc mắt nhìn con cự thú.
Con cự thú vẫn đứng trơ trơ ở đó, cũng không lao tới đây chém giết mà chỉ ở bên đó rống lên. Lục Phiên cũng mặc kệ, không thèm để ý tới nó.
Hắn cắt một miếng thịt Kim Thú mỏng như cánh ve nhét vào trong miệng, độ nóng vừa phải, thịt
vừa vào miệng có tính đàn hồi dai dai, mùi thơm đậm đà, bùng nổ vị giác, giống như có một đám mây dày đặc tràn ngập trong khoang miệng, chạm đến hàm trên và đầu lưỡi.
Mắt Lục Phiên sáng ngời.
Ngon quá!
Có thể bởi vì là Kim Hành Chi Nguyên nên cảm giác của Lục Phiên với món ăn này rất là ngon. Có lẽ, Lục Bình An hắn không phải là Thợ Săn Thần Ma
Mà là…... thợ săn mỹ thực!
Khi thịt của con Kim Thú rơi xuống trong bụng sẽ hóa thành một dòng nhiệt nóng.
Lục Phiên cảm giác Kim Hành Bất Diệt Ma Thân của mình ổn định hơn một ít.
Lục Phiên từ từ thở ra một hơi.
Bắt đầu ăn liên tục.
Ở phía xa xa, trên Thái Cổ Tinh Thần.
Cự thú Khuê Tư cảm giác mình bị xúc phạm, tên nhân loại kia hoàn toàn không thèm để ý đến hắn mà chỉ tập trung ăn thịt!
“Gào!!”
Hắn phát ra tiếng rít gào đinh tai nhức óc, giống như muốn rống nát những ngôi sao trong Thái Cổ Tinh Không.
Nhưng mà, hắn cũng chỉ dám rống lên như vậy mà thôi.
Lục Phiên dễ dàng trấn áp một vị Nguyên Tố Thần Ma chưa trưởng thành đã gây cho hắn áp lực rất
Hơn nữa, Tà Nhãn cũng chết ở trong tay Lục Phiên, khiến cho cự thú Khuê Tư cảm giác uy hiếp cực
Cho nên, hắn càng rống càng hăng say!
Lục Phiên ăn uống rất nhã nhặn, lấy Phượng Linh kiếm cắt miếng thịt mỏng như cánh ve nhét vào trong miệng.
Ăn như vậy, vị ngon nhất, hơn nữa không ngấy.
Phượng Linh Kiếm thu nhỏ lại cắt ra một miếng thịt mỏng.
“Gào!”
Xa xa, cự thú Khuê Tư rống giận khiến cho miếng thịt trên kiếm khẽ run lên, rơi xuống trên thuyền bạc.
Miệng Lục Phiên đang há ra thì phải dừng lại trên không trung.
Sắc mặt của hắn dần dần tối lại.
Khuôn mặt dưới chiếc mũ tre hơi ngẩng lên, đôi mắt lạnh lùng như băng, lườm tới cự thú Khuê Tư
còn đang rống hăng say.
“Ngươi…... đã làm ảnh hưởng đến khẩu vị của bổn công tử ta”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận