Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1356: Nợ phong lưu của Lục Bình An để lại (3)

1443 chữ
Kim nguyên tố chi thần và hỏa nguyên tố chi thần gần như gầm lên.
Bọn họ mới là phe chịu thiệt, làm sao bọn họ lại làm ra tội ác tày trời như vậy?
Nữ tử đen trắng ngồi trên ngai vàng màu đen trắng, mỉm cười.
Cung điện hoang vắng, mấy trăm triệu năm không có người vào, thật nhàm chán.
Ngược lại nữ tử cảm thấy khá thú vị.
Sau khi Thông Cổ đạo nhân nghe thấy những lời của kim nguyên tố chi thần lập tức không vui. Nước mắt chảy nhanh hơn.
“Tiền bối ngươi xem, bọn họ còn ngậm máu phun người… Nhân tộc ta đâu có thiên kiêu nào lĩnh hội được áo nghĩa của pho tượng thú tổ? Nếu pho tượng thú tổ có thể rơi vào tay của nhân tộc ta, Thông Cổ ta liền xin thề, Huyền Thương chuẩn thánh của nhân tộc ta sẽ chết không yên.
Thông Cổ đạo nhân đấm ngực dậm chân.
Kim nguyên tố chi thần và Hỏa nguyên tố chi thần một lần nữa làm mới ấn tượng trơ trẽn của bọn họ về Thông Cổ đạo nhân.
Ngươi lại lấy bản thân ra thề nha!
“Tên lừa đảo Thông Cổ! Trả lại pho tượng thú tô của ta!”
Hỏa nguyên tố chi thần không thể kiềm chế cơn giận gần như không nhịn được mà sắp ra tay.
Xung quanh liền có hỏa nguyên thần hỏa tinh khiết hiện ra.
Ngay khi hỏa nguyên hiện ra, nữ tử đen trắng ngồi trên ngai vàng đã giơ một ngón tay lên. Áo…
Trong cung điện đột nhiên trở nên cực kỳ lạnh lẽo….
Hỏa nguyên thần hỏa lập tức cứng ngắc.
Sự tức giận của Hỏa nguyên tố chi thần lập tức tiêu tan, càng sinh ra rất nhiều sợ hãi.
Hắn gần như bị Thông Cổ chết tiệt này chọc giận.
“Nếu có lần sau, băm nhỏ cho hắc bạch thú của ta ăn..”
Nữ tử nhẹ nhàng miết ngón tay trong hư không, nói với giọng điệu bình tĩnh, nhưng giọng nói lại khiến hỏa nguyên tố chi thần cảm thấy giống như một hang băng.
“Hắc bạch thú của ta siêu nghe lời rất đáng yêu và không kén ăn, cái gì nó cũng ăn”
Nữ tử nói, liếc nhìn những người bên dưới rồi mỉm cười.
Thông Cổ đạo nhân cũng không bán thảm nữa, lau nước mắt, đứng dậy không nói một lời.
Cần cợt nhả liền cợt nhả, cần thu lại liền thu lại.
Thu phát thoải mái mới là vương đạo.
“Vết thương của ta sắp bình phục hoàn toàn, pho tượng Mộc Nguyên thú tố đối với ta cũng vô dụng… tránh phải luôn lo lắng bị hắc bạch thú của ta ăn, vì vậy ta sẽ cho các ngươi một cơ hội.
Trong lời nói của nữ tử để lộ một tin tức khiến đôi mắt của Thông Cổ đạo nhân đột nhiên sáng lên. Kim nguyên tố chi thần và hỏa nguyên tố chi thần cũng không ngờ lại có chuyện tốt như vậy.
Bọn họ cũng đã chuẩn bị rất nhiều tay, thậm chí còn chuẩn bị triệu hoán Thần Ma Hoàng giả để cướp bóc, bây giờ xem ra cũng không cần dùng tới.
Nữ tử giơ tay lên và búng ngón tay.
Đột nhiên, một giọt nước hình thành phía trên cung điện.
Hình ảnh được phản chiếu trong những giọt nước.
Trong ảnh là những thiên kiêu của nhân tộc và tinh anh của thần ma
“Pho tượng Thú tổ Mộc Nguyên chính là ở nơi lĩnh hội…. Bên nào có thể lấy được liền có thể mang pho tượng Thú tổ Mộc Nguyên đi
Lời nói vừa dứt, vẻ mặt Thông Cổ đạo nhân đột nhiên khẽ thay đổi.
Lại là để sinh linh vào nơi lĩnh hội cướp đoạt.
Nhân tộc rõ ràng đang ở thế bất lợi.
Dù sao, số lượng thần ma nhiều hơn nhân tộc rất nhiều, hơn nữa mỗi một thần ma đều là tinh anh.
Lúc này Thông Cổ đạo nhân cảm thấy có chút hối hận, nên kiên trì chính mình, mang theo càng nhiều thiên tài từ nhân tộc tổ địa đến.
Như vậy, cơ hội có được pho tượng Thú Tổ cũng sẽ cao hơn.
“Tuy nhiên, pho tượng thú tổ này đang nằm trong tay hắc bạch thủ của ta…
“Vì vậy, tranh đoạt, vẫn có tính nguy hiểm nhất định”
Nữ tử bắt chéo đôi chân dài, nhìn năm ngón tay thon thả của mình rồi nói.
“Tất nhiên, ngoài phương pháp này, nếu các ngươi có thể cung cấp cho ta những thông tin ta muốn, cũng có thể lấy đi pho tượng thú tổ Mộc Nguyên, bây giờ pho tượng thú tổ Mộc Nguyên đối với vết
thương của ta không có tác dụng, đối với ta nó chỉ là một thứ đồ chơi xấu xí và mục nát.
Khi mọi người trong cung nghe thấy những gì nữ tử vừa nói, trái tim như đông cứng lại.
Tuy nhiên, nửa sau của lời nói lại mang đến cho bọn họ hy vọng.
Thông Cổ đạo nhân và các vị thần nguyên tố đều nhìn chằm chằm.
“Tin tức gì?”
Kim nguyên tố chi thần không nhịn được hỏi.
Đôi mắt đen trắng của nữ tử quét qua, rơi trên người của mọi người trong cung điện
“Nhìn thấy đôi mắt của ta không?”
“Ghi nhớ đôi mắt này”
“Ai có thể cung cấp cho ta tin tức về một sinh linh có đôi mắt giống hệt của ta, pho tượng thú tổ Mộc Nguyên có thể bị lấy đi.”
“Nếu không thì để hậu bối xuất sắc của các ngươi liều mạng đi, nhưng… kết quả cuối cùng có thể sẽ trở thành thức ăn trong bụng của hắc bạch thú đáng yêu của ta.
“Tiểu Quyền Quyền đáng yêu đó của ta, có thể không có bao nhiêu sinh linh chịu được đâu.
Lời nói của nữ tử dần trở nên lạnh lùng hơn.
Kim nguyên tố chi thần và Hỏa nguyên tố chi thần ngay lập tức bối rối.
“Sinh linh có đôi mắt giống nữ tử, cũng chính là nắm giữ áo nghĩa hắc bạch”
“Sinh linh năm giữ áo nghĩa hắc bạch có không ít,nhưng chân chính có đôi mắt như vậy lại rất hiếm…”
Những thần ma cấp thiên thần cũng bắt đầu tụ họp lại để suy nghĩ.
Trên mặt Thông Cổ đạo nhân vẫn giữ nụ cười, nhưng toàn thân lạnh lùng từ đầu đến cuối.
hán không ngờ rằng nữ tử đáng sợ trước mặt giống một vị thánh nhân tộc, thế mà lại thực sự đưa
ra yêu cầu như vậy.
Sinh linh có đôi mắt đen trắng… Thông Cổ đạo nhân biết nha!
Đó không phải là nha đầu Trúc Lung sao?
Tiểu áo bông bảo bối của Lục lão đệ!
Chết tiệt…
Tâm tư của Thông Cổ đạo nhân đột nhiên run lên, hắn liếc nhìn nữ tử da trắng đen ngồi ở vị trí cao, trong đầu lại hiện ra dáng vẻ của Lục Phiên.
Dường như có một ngọn lửa tin đồn đang bùng cháy.
“Chẳng lẽ là nợ phong lưu của Lục Bình An để lại?”
“Không…không đúng.”
“Rất không đúng”
“Làm sao Lục lão đệ có thể có chuyện với nữ tử này?” Bắn đại bác cũng không tới!
“Không có khả năng… Dù sao, chủng tộc đều không giống nhau, đừng nhìn dáng vẻ xinh đẹp của tiền bối này, nhưng ai biết bản thể là một con thú khổng lồ độc ác đáng sợ như thế nào… Thông Cổ đạo nhân hít một hơi thật sâu, không ngừng lắc đầu và cau mày.
Hắn biết về Trúc Lung, nhưng hắn nên nói gì đây
Lỡ như… nữ tử này muốn gây phiền phiền thì sao?
Thông Cổ đạo nhân nghĩ, nếu bản thân nói ra chuyện về Trúc Lung, nữ tử phát hiện con gái mình
lại nhận một nhân tộc làm cha nhiều năm như vậy sẽ tức giận hay không?
Sẽ cảm rất không có thể diện hay không?
Sau đó, giận chó đánh mèo với Lục lão đệ, phanh thay Lục lão đệ sao?
Một sự tồn tại của cấp bậc thánh nhân tức giận thì e là Ngũ Hoàng không chịu được một bàn tay!
Ngay cả là sự tôn của Lục lão đệ, e rằng cũng không chịu được đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận