Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 835: Du lịch hồng trần, phụ tử gặp nhau (1)

Edit: Long Hoàng
Ngũ Hoàng đại lục.
Bắc quận.
Bên thiên đạo thụ, đỉnh bất chu sơn.
Trên đỉnh núi, hoa nở như gấm, trên đá xanh, thiếu nữ ngồi xếp bằng, tiếng sáo du dương từ trên cao truyền ra.
Kết thúc một khúc, Trúc Lung đặt cây sáo xuống, hàng mi khẽ run trên đôi mắt nhắm nghiền của nàng.
Nàng nâng cằm trơn bóng của mình lên, đối diện với thiên đạo thụ.
Trên thiên đạo thụ, lại kết ra một quả nữa, đạo ý huyền bí chấn động hội tụ trên quả, sau đó, biến thành một tia sáng, rơi khỏi cành cây.
Đưa tới một đám người tu hành tranh đoạt dưới thiên đạo thụ.
Tất nhiên, kỳ thật tranh đoạt cũng chẳng có ý nghĩa gì, bởi vì đạo ý quả cuối cùng cũng sẽ chọn ra một người hữu duyên thích hợp nhất.
Trúc Lung đối với chuyện này đã sớm thấy nhưng lại không thể trách.
Ô ô ông……
Hắc bạch khí lưu chuyển.
Thân hình Trúc Lung, giống như thuấn di biến mất tại chỗ, xuất hiện lại lần nữa, cũng đã đứng trước long môn.
Sau long môn, hóa thành bộ dạng gương mặt anh tuấn thanh niên thanh long, cười hì hì theo sau long môn thò đầu ra.
“Tỷ a, đừng đóng cửa, ta tới thăm tỷ.”
Thanh Long cười đùa.
Trúc Lung nhau mày, giơ tay lên bịt mũi.
“Trên người ngươi mùi quá nặng, lần sau tới mà mùi còn nặng thế này, ta đánh gãy chân ngươi.”
Trúc Lung thản nhiên nói.
Thanh Long khẽ giật mình, đại tỷ đây là chê hắn thối sao?
Mũi đánh hơi trên cơ thể, Thanh Long nhất thời hiểu ra, đại tỷ đây là ghét bỏ dong chi tục phấn vương lại khi hắn vừa đi qua thanh lâu đây mà.
Thân hình Thanh Long rung lên, một tia sáng rửa sạch thân mình.
Hắn cười hì hì theo sau long môn đi ra.
“Tỷ a, lúc này thiên môn đã mở ra, với thực lực của tỷ, có thể nhẹ nhàng phi thăng, tại sao tỷ không vào trong thiên môn thử xem sao?”Thanh Long tò mò hỏi.
“Chúng ta không cần lực lượng sau thiên môn để đề thăng.”
Trúc Lung nhàn nhạt nói.
Thanh Long tự giác phối hợp “Bây giờ, mọi người đều dồn hết sức lực muốn phi thăng, nói sau khi phi thăng, thực lực tăng lên rất nhanh, tỳ a, nếu như tỷ không nhập thiên môn, sau này có thể bị vượt qua hay không?”
“Phải biết là, tỷ là đệ nhất Long của cha đó!”
Trúc Lung lặng lẽ ngồi trên phiến đá xanh.
Đối với Thanh Long luôn miệng cũng lười để ý.
Tuy rằng Thanh Long có chút om sòm, bất quá, nàng một mình ở lại bất chu đỉnh, ngây ngốc lâu rồi cũng cảm thấy có chút phiền muộn.
Thỉnh thoảng có Thanh Long đến huyên náo, ngược lại cũng không lộ vẻ vô vị.
Sau khi Thanh Long nói thông, lại ở thêm một lát, cảm thấy nhàm chán, liền chuẩn bị rời đi.
Bất quá, lúc nửa chân bước đến long môn, Trúc Lung mở miệng “Ít cùng những nữ tử nhân tộc dây dưa đi, để ý nhiều một chút vào tu hành.”
“Nếu sau cha mà kiểm tra tu vi, ngươi đến cả A Hoàng cũng không đánh lại……ha ha.”
Trúc Lung nói.
Thanh Long liếc mắt.
Hắn mà không đánh lại A Hoàng?
Con rồng ngu ngốc đó, sao có thể là đối thủ của hắn được.
Thanh Long không để tâm, kiêu ngạo hừ một tiếng, sau khi vào long môn, liền biến mất không thấy.
Bất phong đỉnh lại yên tĩnh trở lại.
Thiên môn?
Thần tình trên mặt Trúc Lung không có bất kỳ thay đổi nào.
Chẳng phải cha cũng không thèm vào thiên môn sao, còn có vị ở trong cổ mộ nữa, cũng chưa từng nhập thiên môn.
Cường giả chân chính là không cần nhập thiên môn.
……
Bổn nguyên hồ, hồ tâm đảo.
Lục Phiên kéo tay áo ngồi ngay ngắn, bàn cờ trước thân, bay vô số quân cờ.
Một ván tưởng chừng đơn giản nhưng lại chứa đầy ý nghĩa sâu sắc, khiến người ta phải trầm ngâm suy ngẫm.
Thu lại ván cờ.
Lục Phiên híp mắt.
Từ khi mở ra phi thăng chi địa, sau khi dẫn dắt người tu hành dưới tam trọng thiên vào phi thăng địa, trích phần trăm linh khí của Lục Phiên tăng lên nhanh chóng.
Một đạo tiên khí có thể trích phần trăm một trăm sợi linh khí.
Tuy rằng cho dù hóa tiên cảnh muốn luyện hóa một sợi linh khí vô cùng khó khăn, phải mất một thời gian dài đằng đẵng.
Nhưng mà, không thể kìm lại số lượng lớn cường giả không ngừng nhập phi thăng chi địa a.
Một ngàn vị hóa tiên cảnh, cho dù đại đa số thiên phú không tốt, nhưng cuối cùng cũng sẽ có một số thiên phú không tồi.
Cho nên, Lục Phiên ngược lại là rất mừng rỡ, người phi thăng càng nhiều, xác suất trích phần trăm của hắn càng lớn, bởi vậy Lục Phiên cũng không hạn chế tu sĩ dưới tam trọng thiên phi thăng.
Liếc nhìn linh khí thu được trong bảng hệ thống.
Lông mày Lục Phiên khẽ nhảy lên, hắn cảm thấy, lượng linh khí này, dường như bị bão hòa trở lại.
Lúc này, phi thăng chi địa dần dần trở nên vững vàng, người tu hành Ngũ Hoàng cùng người tu hành dưới tam trọng thiên, trong phi thăng chi địa, tuy rằng có xung đột, nhưng mà, cũng tự mình phát triển.
Lục Phiên cũng thôi nhìn chằm chằm vào đó.
Ánh sáng bạc lập lòe.
Lục Phiên xuất hiện dưới lâu các Bạch Ngọc Kinh.
Bóng dáng thấp thoáng.
Quanh thân Ngưng Chiêu dâng lên hàn khí, váy trắng tung bay, đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lục Phiên.
Một bóng đen vặn vẹo, Y Nguyệt cũng dần dần từ trong bóng tối xuất hiện.
“Tiểu Nghê đâu?”
Lục Phiên nghi hoặc nói.
Oành!
Trong rừng đào, có tiếng nổ vang.
Cả mặt Nghê Ngọc như mèo hoa, kéo lấy lò đen, nhanh chóng bay đến.
Trong miệng nhét đầy đan dược, khi chạy, một hai viên còn thỉnh thoảng bay từ miệng ra.
“Công tử……”
Nghê Ngọc cười với Lục Phiên cả khuôn mặt ngăm đen, lộ ra khuôn miệng đầy răng trắng.
Lục Phiên có chút cạn lời, nha đầu này……thế nào mà càng tu luyện đầu óc lại càng mất hết linh quang vậy?
“Đi thôi, đã rất lâu rồi không rời hòn đảo này, theo bản công tử ra ngoài một chuyến.”
Lục Phiên nói.
Ngưng Chiêu và Y Nguyệt hơi cúi người, “Vâng”.
Hai mắt Nghê Ngọc trong chốc lát sáng lên.
Khi ánh bình minh ló rạng nhô lên mặt biển.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên thiên ỷ nhận, Ngưng Chiêu đẩy xe, Y Nguyệt ẩn nấp trong bóng tối, Nghê Ngọc trên đỉnh đầu có tiểu ứng long sau lưng cõng lò đen, bên dưới cònkẽo kẹt kẹp theo một chiếc dù làm bằng giấy dầu, hấp tấp đi theo sau lưng.
Thân ảnh chủ tớ thoăn thoắt lướt qua biển cả mênh mông.
……
Cửu ngục bí cảnh.
Tuy rằng văn minh tu hành của ngũ Hoàng đại lục không ngừng tăng cao, từng khiến cho người tu hành thiên hạ vì cửu ngục bí cảnh mà điên cuồng, bây giờ dần dần đã không còn loại hăng say thần bí cùng điên cuồng như năm đó.
Đại đa số xông vào cửu ngục bí cảnh đều là kim đan cảnh, cùng với thiên tỏa cảnh.
Cho nên, cửu ngục bí cảnh, trên cơ bản trở thành là nơi đặt nền móng cho người tu hành Ngũ Hoàng.
Chân chính khiến người trong thiên hạ điên cuồng, vẫn là những bức tượng trên biển rộng lớn, cùng với thiên đạo thụ.
Thiên đạo thụ sẽ truyền bá đạo uẩn huyền bí, thậm chí kết ra đạo ý quả, có thể giúp người tu hành dễ dàng đạt được đạo ý.
Mà những pho tượng đại năng kia, bất cứ lúc nào cũng phóng thích ra chấn động nguyên thần, có thể khiến người tu hành nguyên biến cảnh, cùng nguyên anh cảnh lĩnh hội ra lực lượng nguyên thần.
Cho nên, cửu ngục bí cảnh dần trở thành vô bổ.
Nếu không có phải có đạo bia ở đây, sợ là trở thành nơi không có người tu hành kim đan thiên khỏa nào ghé thăm.
Lục Phiên dẫn theo đám nô tỳ chạm đất trên bờ biển Đông Dương quận, không nhanh không chậm hướng về phía cửu ngục bí cảnh.
Hắn cũng không gấp, trên đường đi ngắm phong thổ nhân tình của Ngũ Hoàng.
Tuy nhiên, phần lớn thời gian vẫn là đi trên đường.
Cùng với tuyên khắc toàn bộ đạo uẩn thu hoạch được trong đạo diễn kính lên bổn nguyên.
Ngũ Hoàng đại lục bất tri bất giác thay đổi, không ngừng mở rộng.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận