Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 949: Dùng Tiên Nhân chi thân, nghịch cổ đế (1)

Edit: Long Hoàng
Thánh cảnh chi chiến lập tức nổ ra bên trong Hư Vô Thiên!
Không hề có một tiếng báo hiệu nào, cứ như vậy nổ ra khiến cho toàn bộ hạ tam trọng thiên không phản ứng kịp.
Bảy vị thánh cảnh trụ cột của thượng giới thất đại thánh tộc đột kích, càng là nắm giữ sáu chuôi đế binh, cưỡng ép ngăn chặn quy tắc lực lượng trong Hư Vô Thiên, tiến vào bên trong.
Cuộc chiến đấu này làm cho toàn bộ hạ tam trọng thiên rúng động, thậm chí không ngừng lại ở đó, theo thời gian kéo dài, nó sẽ lan dần đến đệ tam trọng thiên, đệ tứ trọng thiên của thượng giới. . .
Dù sao, trận chiến có bảy vị thánh cảnh cùng với sáu tôn đế binh, từ sau khi viễn cổ chi chiến kết thúc, đây là lần chiến đấu kịch liệt nhất rồi!
Từng đạo bóng người trôi nổi tại hư không, nhìn chằm chằm vào bên trong Hư Vô Thiên đang ầm ầm rung động.
Thế nhân đều toát ra tâm tình phức tạp.
Ngũ Hoàng quật khởi thật sự là quá nhanh, ngắn ngủi chỉ mấy năm thời gian, Ngũ Hoàng chỉ vừa bước vào cao võ thế giới, đến hiện tại vậy mà đã trở thành cường giới cấp tam diễn, đủ để đối kháng với Thánh cảnh rồi.
Lại còn đản sinh ra rất nhiều Huyền Tiên có chiến lực không kém thánh cảnh.
Tựa như Lục Cửu Liên cùng Trúc Lung, khi bọn hắn còn yếu nhược đến lúc dần trưởng thành, không ít người tu hành của hạ tam trọng thiên đều đã từng gặp qua, đặc biệt là Lục Cửu Liên, lúc trước khi thi đấu thiên địa nổ ra, thế hệ trẻ tuổi của thánh địa thậm chí phải phái Thánh Tử, Thánh Nữ ra để đối chiến với hắn.
Nhưng mà, lúc này mới ngắn ngủi mấy năm, Lục Cửu Liên… Thành thánh cảnh!
Mặc dù, bên ngoài Ngũ Hoàng có thời gian đại trận bao phủ, khiến bọ họ hiểu được, Lục Cửu Liên tăng thực lực nhanh chóng cũng không phải là không mượn nhờ ngoại vật.
Thế nhưng, dù cho tính đến việc thời gian gia tốc, chẳng qua cũng chỉ là mấy trăm năm thôi.
“Một trận chiến này, nếu như Ngũ Hoàng có thể vượt qua được, vậy thì đại thế thuộc về bọn họ, đã không ai có thể ngăn cản nỗi, trừ phi thế giới ở đệ nhất trọng thiên ra tay.”
“Kết cục của Ngũ Hoàng chắc chắn sẽ ảnh hướng lớn đến thế cục trong tương lai của cửu trọng thiên!”
Tiểu Lôi Âm Phật giới, Đại Tôn nhìn trận chiến đấu bên trong Hư Vô Thiên, thở dài một hơi mà nói.
Chẳng qua là, Ngũ Hoàng có thể chống đỡ được thật sao?
Đây chính là bảy vị Thánh cảnh, sáu tôn Đế binh a!
Dù cho đến tận hôm nay, Ngũ Hoàng đã sáng tạo ra vô số kỳ tích, nhưng mà một trận chiến này…. Vẫn quá mức gian nan, phần thắng quá xa vời.
Bên trong Hư Vô Thiên.
Thanh Liên Kiếm của Lục Cửu Liên vắt ngang, sát khí nghiêm nghị.
Cỗ đè nén do không thể ra tay chém giết Lục Anh khi trước, hiện tại triệt để bộc phát ra.
Một đóa thanh liên to lớn lặng yên nở rộ trong hư không, kiếm mang đáng sợ, tung hoành giữa trời.
Oanh!
Một vị thánh cảnh chấp chưởng đế binh lao tới giao chiến với Lục Cửu Liên.
Nhưng là chỉ trong chốc lát, Lục Cửu Liên đã ho ra máu tươi, thanh liên kiếm trong tay cũng đã xuất hiện vết rạn nứt chi chít.
Dù sao chỉ là do mảnh vỡ đế binh chế tạo thành, so với một kiện đế binh chân chính thì kém nhiều lắm.
Dù cho là Thánh Cảnh không thể kích phát toàn bộ uy năng của đế binh, nhưng dù có vậy đi nữa thì thanh liên kiếm trong tay Lục Cửu Liên vẫn như cũ không thể nào so sánh được.
Hư không sụp đổ không ngừng, loạn lưu tán xạ tứ phía.
Cả hai sát nhập vào thiên ngoại chiến trường, khí thế không ngừng va chạm.
Cố Mang Nhiên nuốt thần dược, khí tức tăng lên, huyết khí hùng hồn không ngừng tuôn trào, thần dược lần này, khác hoàn toàn với những đóa hoa cúc thần dược lúc trước.
Có thể giúp Cố Mang Nhiên khôi phục đến 6, 7 thành chiến lực, vung bay nắp quan tài, khí thế áp đảo, cường thế ngăn chặn hai tôn thánh cảnh chấp chưởng đế binh, cũng tiến nhập vào thiên ngoại chiến trường, Cố Mang Nhiên dù sao cũng là hung nhân thời viễn cổ, khiến cho hai vị thánh cảnh không dám khinh thường chút nào.
...
Bản Nguyên hồ, đảo Hồ Tâm.
Lục Phiên dựa vào thiên nhận ỷ.
Bàn cờ linh áp tỏa ra ánh sáng nhạt, trên đó hiện ra hình ảnh bên trong thiên ngoại chiến trường.
Kiếm khí của Lục Cửu Liên tung hoành, đang giao chiến cùng một vị thánh cảnh thành danh đã lâu, đối phương mượn nhờ đế binh, đánh cho Lục Cửu Liên không ngừng bại lui.
Nhưng mà Lục Cửu Liên cũng không nản chí, liên tục tiến lên một lần rồi lại một lần.
Người trẻ tuổi bốc đồng, phương thức chiến đấu liều mạng không sợ chết, làm cho vị thánh cảnh kia cũng phải kiêng kị mấy phần.
Giữa thánh uy va chạm, làm cho không ít lưu thạch nổ tung.
Đối với chiến đấu, Lục Phiên cũng không có hứng thú.
Hiện tại hắn đang suy nghĩ cách làm sao để đoạt đi mấy kiện đế binh trong tay đám thánh cảnh này.
Lục Phiên cười cười, cũng không để ý lắm.
Yêu Chủ và Ma Chủ đều là phân thân của hắn, chẳng qua hiện tại hắn đã tiến vào luyện khí tầng chín, dùng phân thân đi ngăn trở thánh cảnh cũng không phải cố hết sức.
Dù Ma Chủ không có bất diệt ma thể, nhưng mà chiến lực cũng không hề tầm thường.
Có Lục Phiên nhúng tay vào, Ma Chủ cùng Yêu chủ cũng không cần giết địch, giữ chân được hai vị thánh cảnh là ổn rồi.
“Tạm thời không vội… đám Thánh cảnh này đột kích vừa là áp lực, cũng là động lực để kích thích đám người của Ngũ Hoàng.”
Tầm mắt của Lục Phiên lại một lần nữa rơi vào trên bàn cờ, thấy được tình huống bên trong Ngũ Hoàng.
Những hung thú dung hợp với khí vận thiên địa do hắn tạo ra kia.
Chính là muốn bức ra tiềm lực của đám người Bá Vương, chiến thắng hung thú, chia cắt khí vận.
Nhưng mà xem hiện tại, hình như vẫn thiếu chút áp lực a.
Có lẽ cách thay phiên thế này, khiến cho áp lực trên người bọn Bá Vương cũng không hề lớn như trong tưởng tượng.
Tiếp tục như vậy không thể được.
Lục Phiên dựa vào thiên nhận ỷ, ngón tay nhịp nhịp ở trên xe lăn.
Bỗng dưng, ngón tay hơi ngừng lại.
Trong đôi mắt của Lục Phiên đột nhiên bộc phát ra hào quang.
Ánh mắt hắn khóa chặt vào một đạo thân ảnh trên bàn cờ linh áp.
Mặc Thiên Ngữ bị trọng thương.
Khóe miệng của Lục Phiên hơi nhếch lên.
Chọn người rồi.
Giơ tay lên, một con cờ chầm chậm hạ xuống.
...
Nam Vực, nơi chiến trường phong tỏa hung thú Lục Anh.
Lữ Mộc Đối cùng Mạc Thiên Ngữ đứng chung một chỗ, bọn hắn đứng lặng tại trên đỉnh núi, ngắm nhìn bầu trời, khuôn mặt tràn ngập lo lắng.
“Đánh nhau…”
“Đám Huyền Tiên của Ngũ Hoàng cùng với thánh cảnh của thánh tộc thượng giới đánh nhau rồi.”
“Không biết thắng bại như thế nào, thế nhưng, tất nhiên là ở vào hạ phong, những tên thánh cảnh này đều nắm giữ đế binh, có được đế binh tăng phúc, chiến lực của bọn hắn tăng lên rất nhiều.”
Lữ Mộc Đối cau mày, thở dài một hơi, nói.
“Đám thánh cảnh này vậy mà lại muốn dùng đế binh để đánh thức tai kiếp hung thú ẩn trong Ngũ Hoàng. . . tâm địa thật sự quá ác độc!”
Mạc Thiên Ngữ nói.
Hắn quay đầu nhìn về phía hung thú Lục Anh vẫn còn bị áp chế bên trong Nam Vực.
Đám tiên nhân của Ngũ Hoàng, mặc dù không bảo lưu chút lực lượng nào để đối kháng Lục Anh, thế nhưng vẫn không thể ngăn cản được sức khôi phục biến thái của nó.
Bây giờ, sức chiến đấu của Lục Anh, càng ngày càng mạnh!
Đám Chân Tiên đối kháng với nó cũng càng ngày càng cố hết sức.
Tiếp tục như vậy, đám Chân Tiên của Ngũ Hoàng chẳng khác gì đã bị tuyên an tử, cuối cũng sẽ bị hung thú Lục Anh đồ sát toàn bộ!
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận