Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 285: Lôi phạt sao lại có tới tam trọng?

Dịch: Nguyễn Anh Hùng
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Tầng hai Bạch Ngọc Kinh.
Lục Phiên ngồi trên xe lăn, gió thổi nhè nhẹ, làm tóc và áo hắn khẽ bay trong gió.
Toàn bộ Bắc Lạc thành dường như đã bị mây đen bao phủ.
Hết thảy cư dân trong thành đều có cảm giác rất ngột ngạt, không ít người hoảng sợ thậm chí trốn về trong phòng của mình.
Có hài đồng nhìn bầu trời qua ô cửa sổ, có thể thấy phía trên bầu trời, có một cái lôi trì đang cuộn trào, vô số tia sét trong đó đang huyên náo, sôi sục.
Luồng sấm sét đầu tiên từ từ giáng xuống.
Bầu trời tăm tối tràn đầy mây đen, trong một khoảnh khắc, chói sáng rực rỡ.
Sáng chói, chói mắt, sáng lòe!
Tây Sơn.
Bạch Ngọc tháp.
Khổng Nam Phi uống một ngụm rượu lớn, cổ họng nhấp nhô.
Hắn dường như muốn có thêm sự can đảm để đối kháng với lôi phạt!
Đối mặt với luồng sét mạnh mẽ giáng xuống.
Khổng Nam Phi cười lớn, quát to một tiếng, ném vò rượu trong tay qua một bên.
Nhưng mà. . .
Một tiếng nổ vang lên, vò rượu ngay lập tức nổ tung ra, vô số rượu bị bốc hơi, kế tiếp là mùi rượu tràn ngập trong không khí.
Nho sam trên người Khổng Nam Phi không gió mà bay.
Hắn hé miệng, trong miệng có âm thanh huyền bí vang lên, như tiếng chuông cổ được rung vang.
Một thanh kiếm nhỏ màu trắng được hình thành từ Hạo nhiên khí xuất hiện, lao vụt về luồng sét trên bầu trời, sấm sét và kiếm trắng va chạm với nhau.
Trước khi Khổng Nam Phi vào Bắc Lạc thành, thực lực của hắn cũng không mạnh, thậm chí, có thể nói là còn yếu.
Yếu hơn không ít so với Bá Vương cùng với Nhiếp Trường Khanh.
Dù sao, hắn chỉ mới vào Thể Tàng cảnh, thậm chí là sau khi thiên địa biến đổi, mới vào Thể Tàng.
Thế nhưng sau khi vào Bắc Lạc thành, hắn tiến vào Thí Luyện tháp, đạt được 《 Chính Khí ca 》 do Lục Phiên tặng, lại có được cảm ngộ bản nguyên.
Liên tục đột phá, nhanh chóng thối luyện xong ngũ tạng, lại nhờ 《 Chính Khí ca 》 trợ giúp, thuộc tính linh khí của hắn đã vô cùng rõ ràng, đó là thuộc tính của Hạo nhiên chính khí, cho nên, hắn đã giảm bớt được quá trình diễn hóa thuộc tính.
Kế tiếp lại nhận được ban thưởng từ tầng thứ năm, cảm ngộ Thiên Đạo bản nguyên, cảnh giới một mạch tăng lên, đã đột phá, bước vào Thiên Tỏa cảnh.
Cảnh giới của hắn tăng lên quá nhanh.
Thế nhưng khi Khổng Nam Phi đối mặt với lôi phạt, lại không sợ hãi chút nào.
Đương thời ngoại trừ Lục Bình An ra, hắn là người thứ nhất độ kiếp, nhưng hắn không lo lắng.
Hắn là nho sinh, hắn là người đọc sách, hắn có chút cuồng.
Lữ Động Huyền và Công Thâu Vũ đứng lặng ở phía xa, nhìn Khổng Nam Phi vừa độ lôi kiếp vừa cười, bọn họ hơi hốt hoảng.
Loáng thoáng ở giữa, bọn hắn giống như đang thấy được hình ảnh lúc còn trẻ của Khổng Tu.
Tùy ý như thế, buông thả như vậy, dám cười người trong thiên hạ.
Hạo Nhiên kiếm màu trắng va chạm với lôi đình.
Một tiếng vang thật lớn.
Mặt đất bị nổ thành một cái hố sâu, vô số tuyết trắng bay tán loạn.
Khổng Nam Phi kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bay vào trong hố.
Có máu tươi phun ra.
Hạo Nhiên kiếm tán đi.
Người xung quanh đều hít một hơi lạnh.
Bàn tay của Nhiếp Trường Khanh vô ý thức đặt lên trên chuôi đao, sắc mặt cực kỳ căng thẳng.
Bá Vương cũng chăm chú nhìn chằm chằm.
Trong hố sâu.
Khổng Nam Phi lung la lung lay đứng lên, nho sam của hắn đã bị nhuốm máu, từng giọt máu từ trong miệng trong mũi tràn ra.
Chỉ một luồng lôi phạt…
Suýt chút nữa đã hủy diệt Khổng Nam Phi!
Phía trên Bạch Ngọc Kinh.
Tay Lục Phiên gõ nhẹ trên tay vịn, kết quả lần đầu đối kháng lôi kiếp của Khổng Nam Phi, đúng như trong dự liệu của Lục Phiên.
Trên mặt Lục Phiên không có thay đổi chút nào.
Thậm chí khuôn mặt của hắn, có chút lạnh lẽo.
“Thiên Tỏa, không phải Kim Đan, đây chính là cảnh giới riêng mà ta lập ra, người dám đi con đường Thiên Tỏa, sẽ phải tiếp nhận lôi phạt mạnh hơn, chịu nhiều đau đớn hơn.”
“Nếu đã dám quyết định phá Thiên Tỏa, vậy thì phải chịu chấp nhận kết cục sau khi thất bại.”
Lục Phiên từ từ nói.
Hắn tự nói một mình.
Khổng Nam Phi nhanh chóng quyết định trùng kích Thiên Tỏa cảnh, đây là việc Lục Phiên chưa dự kiến tới.
Qua loa như vậy sao?
Đang xem thường việc tu hành sao?
Lục Phiên dựa vào ghế dựa, nhàn nhạt nhìn, thậm chí. . . Có chút hờ hững.
Dù cho Khổng Nam Phi bị lôi phạt đánh chết, hắn cũng sẽ không ra tay.
Dù sao thì đây là kết quả mà Khổng Nam Phi tự chọn.
Đánh vỡ quy tắc, tự nhiên sẽ phải trả giá đắt.
Nhị trọng lôi phạt là bản cắt xén từ tam trọng lôi phạt, tổng cộng có ba luồng lôi đình, uy lực đã yếu hơn rất nhiều.
Trong hố tuyết tại Tây Sơn.
Khổng Nam Phi đứng lên, máu tươi không ngừng nhỏ xuống.
Chặn!
Hắn không có chết!
Mọi người xung quanh đều thở ra một hơi.
Không ít tu hành giả còn thấp giọng reo hò.
Khổng Nam Phi đối mặt với lôi phạt, không sợ hãi chút nào, thậm chí có thái độ buông thả cười to, giống như đang chống lại vận mệnh, việc này làm bọn hắn bị cảm động lây.
“Độ kiếp thành công sao?”
“Không hổ là cháu trai của phu tử, quả nhiên dám đi trước thiên hạ!”
“Vị tu hành giả Thiên Tỏa cảnh đầu tiên trong thiên hạ, sắp xuất hiện sao?”
Tu hành giả xung quanh đều kinh hỉ, thấp giọng nói.
Tuy nhiên, khác với tu hành giả bình thường còn đang kinh hỉ, Nhiếp Trường Khanh, Ngưng Chiêu và một số tu hành giả Thể Tàng cảnh khác thì vẫn còn rất căng thẳng.
Cường độ linh hồn của bọn hắn mạnh hơn tu hành giả bình thường rất nhiều nên bọn hắn có khả năng cảm thụ được, cái lôi trì chứa đầy lôi phạt trên bầu trời kia, không chỉ không có tán đi, uy thế… Ngược lại càng ngày càng mạnh hơn!
Lôi phạt này… Không chỉ có một luồng!
Ánh mắt của Ngưng Chiêu trở nên đờ đẫn, lúc trước công tử chịu lôi phạt, không phải chỉ một lần là xong sao?
Vì cái gì. . . Lôi phạt của Khổng Nam Phi lại nhiều hơn?
Là bởi vì Khổng Nam Phi mạnh hơn công tử sao?
Không có khả năng, thực lực của công tử, mạnh hơn Khổng Nam Phi nhiều lắm.
Ngưng Chiêu hết sức nghi hoặc.
Bỗng nhiên, nàng nghĩ tới điều gì đó, trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Nàng nhìn tầng mây và lôi trì, liền hiểu rõ.
Lúc trước công tử độ kiếp, giống như là đánh tan cả mây sét trên trời.
Mây và sét đều đã tán đi hết thì lôi phạt sao lại có thể tiếp tục hạ xuống được?
Khổng Nam Phi xóa đi máu tươi bên mép, ánh mắt vô cùng căng thẳng. . .
Lôi phạt, đây là lôi phạt. . .
Thật mạnh a!
Khổng Nam Phi thở ra một hơi, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào tầng mây, vui mừng không sợ.
“Lại đến!”
Khổng Nam Phi gầm nhẹ.
Lôi trì bên trong ấp ủ lôi phạt, lại lần nữa hạ xuống.
Một luồng lôi điện thẳng tắp lao xuống nhanh như chớp.
Không khí cũng tràn ngập mùi khét, Khổng Nam Phi hé miệng, Hạo nhiên khí hội tụ trên người hắn, chỉ tay về bầu trời phía xa, ngâm một bài thơ.
Hạo nhiên khí liền biến thành một cái lá chắn chắn trước người hắn.
Nhưng mà.
Lôi đình nện xuống, Hạo nhiên khí giống như bị nổ tung ra.
Thân thể Khổng Nam Phi phải gánh chịu lôi phạt.
Xì xì xì!
Dòng điện chạy qua thân thể của hắn, đi vào lục phủ ngũ tạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận