Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 852: Tuyệt sát trận hiển uy, Lục thiếu chủ về phàm (2)

Edit: Long Hoàng
Bản Nguyên hồ, đảo Hồ Tâm.
Lục Phiên ở tại trên lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Y Nguyệt ẩn vào trong hắc ám bảo vệ lục nguyên, Ngưng chiêu thì đi ra muốn đẩy xe lăn giúp Lục Phiên.
Nhưng mà, Lục Phiên khoát tay áo.
“Các ngươi ở lại đảo tiếp tục tu hành đi.”
Lục Phiên nói.
Y Nguyệt ẩn nấp trong hắc ám bị chấn ra ngoài, ngạc nhiên nhìn Lục Phiên.
Nghê Ngọc cõng nồi đen, đầu đội tiểu ứng long, trong miệng nhồm nhoàm đan dược, đang hứng phấn chạy ra tới.
Công tử rời đi lầu các, đây là muốn đi ra ngoài chơi hay sao?
Nghê Ngọc vừa nghĩ tới đó, liền hết sức hưng phấn.
Ngày ngày phải luyện đan tẻ nhạt vô vị tại trên đảo, ngày ngày phải hoàn thành những bài tập luyện đan do công tử đưa ra, nàng cảm thấy mình sắp thành một khúc cây rồi, bị cuộc sống buồn chán này ép trở thành một khúc gỗ.
Nhìn nghê ngọc cõng nổi, hưng phân chạy như bay tới.
Lục Phiên sắc mặt lạnh nhạt: “Tới thật đúng lúc.”
Tay lắc một cái, trong tay Lục Phiên xuật hiện một bản đan phương mới.
“Tìm hiểu cho tốt đi, ta trở về sẽ kiểm tra.”
Lục Phiên nói.
Cong ngón búng ra, bản đan phương chép tay bay ra, Nghê Ngọc đón được, nhìn lướt qua đã thấy được tên bản chép tay 《 Luyện đan chi lộ từ thất phẩm trở lên 》. . .
Nghê Ngọc lập tức cảm thấy đan dược trong miệng mất hết mùi vị.
Công tử đi ra ngoài chơi, không dẫn nàng theo rồi.
Tiểu Ứng Long trên đầu nàng, liếc mắt nhìn một cái, tru miệng lên, hóa thành một mũi tên bay đi, càng khiến cho Nghê Ngọc cảm thấy thê lương.
Tiểu Ứng Long cực kỳ không có nghĩa khí, từ bỏ Nghê Ngọc đáp vào trên vai Lục Phiên.
Nghê Ngọc bận luyện đan, nhưng nó không cần a.
Tiểu Ứng Long híp mắt, tựa như đang nịnh nọt Lục Phiên.
Vừa đúng lúc nhìn thấy tầm mắt thâm thúy của Lục Phiên.
Tựa như là cả thế gian chỉ còn lại một mình hắn đối diện ánh mắt kia vậy.
Toàn thân Tiểu Ứng Long cứng ngắc, sau đó nó tuyệt vọng thấy được, Lục Phiên đưa tay lên bắt một cái, xé rách không gian, nắm gáy của nó ném vào trong đó.
“Tới bí cảnh thời gian đảo lưu đi, không yêu cầu quá cao với ngươi, đạt đủ ba vạn điểm là có thể đi ra rồi.”
Lục Phiên nói.
Tiểu Ứng Long vỗ cánh, nước mắt tuôn rơi.
Sau vết nứt không gian.
Có thanh âm thở dốc nổ vang.
“A Hoàng đó sao. . .”
Thanh âm khàn khàn của Thanh Long truyền ra, tiếp theo đó, chính là tiếng hét thảm không ngừng của Tiểu Ứng Long.
Vết nứt không gian khép lại.
Hết thảy bình tĩnh lại.
Lục phiên ngồi ngay ngắn trên thiên nhận ỷ, chầm chậm quét nhìn.
Đám người Ngưng Chiêu, Y Nguyệt hết sức hiểu chuyện chạy đi tu hành.
Nghê Ngọc cầm bản chép tay đan phương, nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Lục Phiên, gương mặt mập mập miễn cưỡng cười cười.
Quay người, cố gắng lê cái thân thể mỏi mệt do cuộc sống ép buộc rời đi, tiếp tục luyện tập công việc luyện đan của mình.
Lục Phiên cười cười.
Thân hình lóe lên, lấp lóe tại trên hãn hải mấy lần, liền biến mất không thấy gì nữa.
Đi tới Ngũ Hoàng đại lục.
Xuất hiện ở Nam Quận.
Lục Phiên một thân áo trắng, ngồi ngay ngắn trên thiên nhận ỷ, lông mi nhíu lại.
Hắn tựa hồ bắt được cái gì, lúc trước tại trong hồng trần cuộn cuồn hắn như tìm được dấu hiệu đột phát.
Bây giờ, hắn một mình đi dạo hồng trần, mong muốn tìm được cảm giác kia.
Nam Giang thành.
Lục Phiên xuất hiện ở ngoài thành, quan sát đại thành rộng lớn, nhìn người đến người đi tấp nập trong thành, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Nhưng mà, trước đó hắn phải giải quyết xong vấn đề của Thiên Môn đã.
Tay chống trên xe lăn, trong ánh mắt Lục Phiên xuất hiện vô số đường cong, thân hình dần tan biến.
Một đạo hào quang màu bạc mang theo sát ý, trong chớp mắt xông vào mây trời.
Tựa như là một chìa khóa kích hoạt tuyệt thế sát trận.
Làm xong tất cả những thứ này, Lục Phiên chầm chậm thở ra một hơi.
Cười cười, đi về hướng Giang Nam thành.
. . .
Nguyên Từ Thiên.
Có một đạo ngân mang, giống như sao băng lướt ngang bầu trời.
Trong chốc lát, giữa thiên địa có quang mang chói lá.
Ngàn trượng thiên môn vắt ngang thiên địa, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền cổ lão chen kín thiên môn, kiến chui không lọt
Từng đạo Tiên Khí hóa thành dải lụa, đánh thẳng vào thiên môn, khiến cho thiên môn đang đóng lại nhưng không thể đóng hoàn toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận