Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1182: Đừng lãng phí những Thần Ma đã được tẩy sạch (2)

1725 chữ
Sự sợ hãi của Thần Ma đầu tiên dường như đã lây sang thần ma thứ hai, thứ ba…
Từng đám Thần Ma sơ cấp chen chúc rút lui.
Mà hiệu quả của danh hiệu ảnh hưởng đến Thần ma cao cấp dường như yếu hơn rất nhiều.
Ba thần ma cao cấp vẫn lao về phía Lục Phiên, chỉ có điều khí thế hung hãn lại không quá mạnh, rõ ràng sâu trong lòng bọn họ vẫn bị ảnh hưởng và sợ hãi Lục Phiên.
Ba Thần ma cao cấp tương đương với ba cường giả cấp bậc đại đế.
Mà ánh mắt của Lục Phiên lần đầu tiên trở nên sắc bén.
Cần câu Bắc Minh bỗng nhiên xuất hiện trong tay hắn, cầm lấy cần câu liền quất về phía ba thần ma cao cấp.
Áo giáp của thần ma hoàn toàn không thể chống đỡ được, cần câu Bắc Minh này chính là thứ
chuyên dùng để đi câu nguyên tố và có sức mạnh áp chế cực kỳ đáng sợ đối với Thần Ma. Vì vậy, so với việc đối phó với Hỏa Linh Cổ Đế liền dễ dàng hơn nhiều.
Một roi quất xuất.
Máu bắn tung tóe!
Một Thần ma cao cấp đã nứt ra!
Linh hồn đã bị Lục Phiên đánh nát hoàn toàn!
Trong vực thẳm hư vô, nổ tung thành một quả cầu huyết hoa tuyệt đẹp, hình ảnh vô cùng… tàn nhẫn.
Thêm sự trấn áp danh hiệu của Lục Phiên, làm cho những Thần ma cao cấp còn lại đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.
Cũng giống như nhiều Thần Ma sơ cấp, họ điên cuồng thoái lui.
Tà Nhãn dường như không đoán được lại xảy ra tình huống như vậy. Rất nhiều Thần Ma như vậy nhưng không thể đánh bại một loài người.
Con ngươi của hắn đang chảy máu, nhưng hắn thân là cấp bất diệt nên có năng lực phục hồi cực kỳ mạnh.
Trong lòng hắn rất tức giận, dù sao vết thương của hắn là do một con kiến hoàn toàn không được hắn coi trọng đánh.
Một con người ở cấp bậc của thần ma sơ cấp lại suýt nữa đánh nổ con mắt của hắn.
Đây là một sự sỉ nhục khiến hắn không thể chịu đựng được!
Thân là cấp bất diệt có năng lực phục hồi mạnh mẽ, khiến tình trạng vết thương của Tà Nhãn hắn nhanh chóng phục hồi.
Khi vết thương lành lại và máu thịt nhúc nhích, Tà Nhãn dần dần hồi phục lại.
Đây chính là sức mạnh của cấp bất diệt, cho dù chỉ còn lại một giọt máu cũng có thể nhanh chóng hồi phục lại.
Đặc biệt là Thần Ma được sinh ra từ trong hỗn loạn, sức mạnh sinh mệnh càng mạnh mẽ và đáng sợ không gì sánh bằng
“Giết cho ta!”
Đối mặt với những Thần Ma đang điên cuồng bỏ chạy, Tà Nhãn cuối cùng cũng mở mắt ra.
Một chùm ánh sáng màu đen kỳ lạ từ trong con ngươi bắn ra, đó là một sức mạnh kỳ lạ khiến người
Lục Phiên kinh ngạc nhướng mày, tay cầm cần câu Bắc Minh hắn có thể cảm giác được, hiệu quả của danh hiệu mặc dù đối với cấp bậc diệt là có nhưng gần như là không đáng kể.
Phía sau Tà Nhãn, con đường từ Thái Cổ Tinh Không đến Ngũ Hoàng có cuồng phong tuỳ ý bao phů.
Những Thần Ma muốn trốn thoát theo dọc theo con đường.
Tuy nhiên, mỗi Thần Ma đều chứa đây đại khí vận có thể giúp tu sĩ của Ngũ Hoàng đang bị mắc kẹt
ở bán bộ Kim Tiên được đột phá và có thể bồi dưỡng ra một vị hoặc thậm chí mấy vị Kim Tiên ở Ngũ Hoàng…
Tác dụng lớn như vậy thì Lục Phiên làm sao có thể bằng lòng để bọn họ trốn thoát.
Bát quái trận ngôn dâng trào.
Lối vào con đường liền bị Lục Phiên dùng sức mạnh cường hãn phong ấn lại.
Những thần ma va chạm vào đó, giống như bọn họ đã va vào một bức tường vững chắc không thể phá vỡ ngăn trở.
Đường lui của bọn họ…
Đã bị chặn rồi!
“Đã đến rồi thì đừng đi nữa.
“Dù sao cũng phải lưu lại chút gì đó chứ.
Sau đó ánh mắt của hắn liếc sang rơi vào người Tà Nhãn.
“Bắt nạt Ngũ Hoàng ta thì cần phải trả giá… giống như ngươi trước đó, cỏ trên mộ cao ba thước… Không đúng, bọn họ không có mộ mà hầu hết đều không còn xương”
Lục Phiên nói một nửa, dường như cảm thấy có gì đó không thích hợp liền nói.
Lục Phiên không có tiếp tục khách sáo.
Cần câu trong tay đột nhiên quất ra!
Hư không nổ tung từng khúc.
Trong con ngươi của Tà Nhãn đột nhiên có tia sáng hết sức hung ác.
Trên người Lục Phiên có tà dị.
Tuy nhiên, Tà Nhãn không hề sợ hãi, bởi vì trong cảm ứng của hắn thì khí thế của Lục Phiên chưa đạt đến cấp bất diệt.
không phải cấp bất diệt cũng dám khiêu khích hắn?
Hắn bị tên nhai nhép Đường Nhất Mặc làm tổn thương đã là điều sỉ nhục rồi.
Hắn sẽ không chịu đựng sự sỉ nhục lần thứ hai nữa đâu!
Cánh tay Tà Nhãn quét ra muốn chộp lấy cần câu Bắc Minh.
Cần câu Bắc Minh quất vào cánh tay của Tà Nhãn, một cơn đau rát lập tức khiến con ngươi của Tà Nhãn co lại, cái miệng đầy răng nhọn run cầm cập.
Mà cánh tay của hắn, theo phản xạ có điều kiện liền rút lui như một tia chớp.
Dáng vẻ đó giống như một học sinh hư bị thước bản quất trúng.
Trên chiếc cần câu Bắc Minh đó có sức mạnh đặc biệt có thể trấn áp thần ma!
Mà Lục Phiên thì liên tục quất roi này đến roi khác, mỗi một roi quất xuống đều quất nổ tung hư không.
Thân thể to lớn của Tà Nhãn bị rách da toát thịt, máu tươi tuôn trào.
Một Thần Ma cấp bất diệt ở trước mặt Lục Phiên thậm chí không thể tạo ra bất kỳ sự kháng cự
Thực lực cấp bất diệt so với cường giả cực đế, chỉ có thể miễn cưỡng phát huy sức chiến đầu của thần ma cao cấp.
Toàn thân Tà Nhãn bị quất đầy vết roi.
Dáng vẻ vô cùng thê thảm.
Tà Nhãn khổng lồ đó đã bị Lục Phiên quất ra một chữ “x” lớn!
Tà Nhãn vừa hồi phục lại dường như bị quất nổ tung
Máu bắn ra và chảy xuống trong vực thẳm.
Tà Nhãn phát ra tiếng gầm gừ không cam lòng và đau đớn.
Thế giới này… khác xa với những gì hắn tưởng tượng!
Nhân loại trước mặt này, tại sao lại sở hữu một bảo vật chống lại thần ma?
Rốt cuộc hắn là ai?
Rốt cuộc là ai?
Con ngươi của Tà Nhãn Thần Ma bắt đầu tấn công bằng sóng xung kích.
Đây là chiêu thức hắn dùng hết sức lực, hắn biết đối mặt với nhân loại trước mặt này, hắn lần này có thể sẽ phải chịu thiệt, vì vậy… hắn sẽ liều mạng một lần.
Hư không bị sóng xung kích đánh lập tức nổ tung, xé toạc ra một vết nứt tối tăm vắt ngang đen kịt. Tuy nhiên.
Sóng xung kích của hắn hoàn toàn không thể đánh trúng cơ thể của Lục Phiên.
Thân thể Lục Phiên giống như mộng ảo trong hư không, biến hoá huyền ảo, sau một di chuyển ngang dọc liền hắn xuất hiện trước con ngươi to lớn của Tà Nhãn cách đó không xa.
Lục Phiên thu hồi cần câu Bắc Minh.
Hai tay từ từ vỗ một cái.
Hai chân từ từ duỗi thẳng, thân thể lập tức từ ghế ngàn lưỡi đao bay lên, áo quần màu trắng biến thành áo quần màu đen, rồi áo quần màu đen lại biến thành áo quần màu vàng.
Kim hành bất diệt ma thể bùng nổ.
Giống như một liệt dương xảy ra sự biến hoá năng lượng mạnh mẽ!
Rực rỡ chói mắt
“Ngươi không phải bị thương ở đây chứ?”
Mái tóc vàng của Lục Phiên tung bay lạnh nhạt nói rồi chỉ vào con người khổng lồ của Tà Nhãn Thần
Ma.
Đó là vị trí mà tám mạch của Được Nhất Mặc mở ra và suýt nữa đấm nổ tung một Thần Ma cấp bất diệt, mặc dù đã hồi phục nhưng hắn vẫn còn yếu đuối.
Lục Phiên mỉm cười, nơi nào bị thương liền đánh nơi đó.
Con ngươi khổng lồ của Tà Nhãn nhìn chằm chằm vào Lục Phiên.
Một lúc sau liền có một cơn ớn lạnh bao trùm khắp cơ thể.
Hắn không ngừng rút lui.
Giống như gặp phải nỗi kinh hoàng vô tận.
Lục Phiên cũng không vội, Tà Nhãn lui về phía sau, hắn chậm rãi bay về phía trước, không ngừng bay đến. Bùm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận