Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1151: Trở thành Đế được hay không cũng không quan trọng (3)

1684 chữ
Vù vù vù.
Gió nhẹ thổi qua, mùi đào lượn lờ bay ra từ trong rừng đào.
Một thiếu niên Nhân tộc ngồi trên xe lăn, áo trắng bay bay, trước người bày một bàn cờ, lẳng lặng nhìn nàng ta.
“Ngươi…Ngươi chính là Thần Ma cấp cao của thế giới này!”
Thần Ma tóc rắn vô cùng hoảng hốt.
“Thần Ma cấp cao?”
Lục Phiên hơi giật mình, phút sau liền hiểu ra, đây chính là cách thức phân chia thực lực Nhân tộc
của Thần Ma. Mà dưới sự thăm hỏi của Lục Phiên, Thần Ma tóc rắn cái gì cũng khai.
“Cấp thấp, cấp cao, Bất Hủ… Chính là cách phân chia Thần Ma sao?”
Lục Phiên như có điều gì suy nghĩ.
“Sau Bất Hủ nữa thì sao?”
Ánh mắt Lục Phiên dán lên người Thần Ma tóc rắn. Đôi mắt Thần Ma tóc rắn lập tức vô cùng hoảng hốt,
“Không nói được… Không nói được…”
Khóa miệng Lục Phiên không khỏi cong lên, hắn nhẹ nhàng phất tay áo. Thần Ma tóc rắn lập tức hóa đá. Sau đó, những đường nét trong mắt hắn nhảy múa, ánh mắt lần nữa trở về vực thẳm hư vô. Mễ Già vẫn theo con đường tu đạo cảnh giới cực hạn, thấy biển khí vận của Lục Cửu Liên chuyển ba lần, trong lòng hắn quả thật có vài phần không phục.
Uy lực nắm đấm của hắn ngày càng trở nên đáng sợ, trong lĩnh vực của hắn, Thần Ma lưỡi đao kia bị đánh đến mức lưỡi dao toàn thân nổ tung từng khúc một.
Hắn dường như đã nhận được thêm tín niệm. Mỗi một đấm đều nổ tung tầng tầng lớp lớp, khiến lưỡi đạo của Thần Ma hấp hối vỡ tan tành. Lưỡi đao đang hấp hối bị một đấm của Mễ Già đấm trúng, linh hồn Thần Ma lập tức tan biến. Có điều thân thể Thần Ma vô cùng kiên cố vẫn chưa tan biến, chỉ chẳng qua là mất đi sự sống mà trôi nổi trong vực thẳm.
Thân thể Thần Ma mạnh mẽ hơn Nguyên Thần.
Hai luồng khí sinh tử quấn quanh Đạm Đài Huyền, xương cốt khắp người Thần Ma xương cốt đều bị đánh nổ, cuối cùng bị hai luồng khí sinh tử của Đạm Đài Huyền quấn chết. Ánh sáng trong đôi mắt phai mờ, linh hồn hắn tan biến, bị sách sinh tử hấp thụ.
Sách sinh tử dường như càng thêm mạnh mẽ. Mà Đạm Đài Huyền và Mễ Già đều cảm nhận được điều gì đó trong lòng, ngồi xếp bằng giữa hư không, một người nghiệp lực dâng trào, một người thì biển khí vận cuồn cuộn, họ đều hoàn thành quá trình tu hành Tam chuyển Kim Tiên, sức chiến đấu sánh ngang với Đại Đế trong một thoáng.
Khi đám người Đạm Đài Huyền tiến hành tu luyện, Lục Phiên đã mang đám người Tư Mã Thanh Sam, Bá Vương và Đường Nhất Mặc vào vực thẳm, để họ chiến một trận với những Thần Ma này.
Thời khắc này, những Thần Ma còn lại cũng biết rõ…
Chúng bị lừa rồi.
Dường như chúng được cho là công cụ để ma luyện.
Trog lòng hoảng hốt, sức chiến đấu cũng suy yếu mấy phần, trở thành đối tượng rèn luyện thích
hợp cho những cường giả gần bậc Chuẩn Đế như Tư Mã Thanh Sam và Bạch Thanh Điểu. Bên ngoài vực thẳm.
Cổ đế Thiên Linh choàng áo bào màu đen, đứng lặng trên chiến thuyền mà quan sát.
Hắn vô cùng im lặng nhìn những biến hóa trong vực thẳm.
Hắn không hề nghĩ tới, kết cục lại là như thế, mười tên Thần Ma kia lại trở thành công cụ cho Lục Phiên, bị Lục Phiên xem như hòn đá kê chân cho đám cường giả Ngũ Hoàng ma luyện sức mạnh.
Khí vận dồi dào kia khiến cho cổ đế Thiên Linh vô cùng động lòng.
Trong lúc nhất thời, cổ đế Thiên Linh cũng muốn bước vào trong vực thẳm, muốn đi kiếm bát canh cho mình.
Nếu được khí vận của những Thần Ma này phù trợ, hắn có thể bớt tu hành được mấy chục năm rồi! Cố Mang Nhiên dẫn quân Hải tộc đại chiến với các phân thân của Thần Ma. Trong trận chiến này, Hải tộc cũng thể hiện sức chiến đấu vô song và sự tuân thủ chấp hành mệnh lệnh. Đặc biệt sau khi Cố Mang nhiên liên lạc với Giang Li, Tây Môn Tiên Chi, Mặc Lục Thất và Lạc Minh Nguyệt. Bốn người họ có được truyền thừa của tứ vương, vẫn tôn trọng Cố Mang Nhiên. Bởi vậy, sau khi gia nhập Hải tộc, họ đã gia tăng sức mạnh của Hải tộc, chém giết rất nhiều phân thân Thần Ma.
Cố Mang Nhiên cũng quét mắt vào vực thẳm, nhẹ nở nụ cười, bước vào bên trong.
Mười hai Vu Vương tràn đầy tinh thần chiến đấu, họ gầm lên lao vào trong vực thẳm, đối đầu với một tên Thần Ma, bắt đầu một cuộc chiến chính nghĩa.
Yêu Thánh Kim Ô sau khi đạt đến cấp độ Chuẩn Đế cũng đang tìm kiếm cách đột phá. Trận này đương nhiên không thể thiếu hắn.
Một tên Thần Ma bọ cạp độc tỏa ra kịch độc khắp toàn thân. Tuy nhiên, nhìn những người trong Ngũ Hoàng đang hú hét, những tu sĩ Nhân tộc đang chiến đấu chống lại Thần Ma, hắn cảm thấy kịch độc hắn vẫn luôn kiêu ngạo cũng không thể mang lại cảm giác an toàn cho hắn.
May mắn là vì kịch độc mà đến tận lúc này không hề có tu sĩ Nhân tộc tìm đánh hắn.
“A?”
Bỗng có tiếng kinh ngạc khó tin vang lên. Bàn cờ chấn động, một luồng sáng linh lực đột nhiên buông xuống, khiến Thần Ma bọ cạp độc toàn thân cứng đờ.
Hắn khó khăn quay đầu lại, có thể nhìn thấy một vết nứt không gian được xé ra bên cạnh. Một vị thiếu niên áo trắng mặt mũi vô cùng nghiêm túc, mang theo bao tay linh khí, lôi hắn đi. Sau vài lần di chuyển, Thần Ma bò cặp độc cảm thấy trước mắt dần trở nên thư thái. Trong không
khí còn tràn ngập mùi cỏ thơm. Ở phía xa, vị thiếu niên áo trắng ngồi xe lăn bắt hắn đi đang nói chuyện cùng với một người trông như một lão nông dân.
“Ai ya, Phiên Nhi đâu cần khách khí như vậy, cha con chỉ thích cảm giác nghiên cứu thần dược tác động dến linh hồn, không có thích chém chém giết giết. Lục Trường Không khoát tay nói
“Độc tố của tên Thần Ma này hẳn là có chỗ giúp đỡ được cho phụ thân, cho nên ta đã lập tức mang đến đây, có trở thành Đế được hay không cũng không quan trọng, quan trọng là loại độc tố này khó
tìm”
Sau khi Lục Trường Không từ chối muốn trả lại, rốt cuộc cũng đành nhận.
Thần ma bọ cạp độc tỉnh dậy, điên cuồng muốn chạy trốn. Hai cha con này nói chuyện đáng sợ quá.
Nhưng mà Lục Phiên chầm chậm vẫy tay, chùm sáng linh lực nện xuống, ném Thần Ma bọ cạp độc vào trong cổ mộ, nhúc nhích cũng khó khăn. Lục Trường KHông với bộ dạng của một lão nông dân thì hưng phấn vô cùng, xắn tay áo lên, từng bước một đi đến trước người Thần Ma bọ cạp độc, giơ một tay ra cầm lấy đuôi của Thần Ma bọ cạp độc. Thần Ma bọ cạp độc toàn thân chấn động. Hắn chưa từng cảm thấy mất sức lực như thế, dường như có một luồng độc nồng đầm khiến hắn mất đi
kháng độc mà tràn vào thân thể của hắn, đánh vào linh hồn hắn.
Thì ra… Trên thế gian này còn có kịch độc quái quỷ như thế này.
Sau vài cái hô hấp. Thần Ma bọ cạp độc, đã xong. Đỉnh đầu Lục Trường Không có khí vận dồi dào phun trào, bắt đầu đột phá cảnh giới.
Lục Phiên nhìn bảng hệ thống, số lượng Thần Ma tiêu diệt được đã đạt , hắn hài lòng xuyên qua không gian, trở về đảo Hồ Tâm. Hắn tiếp tục khống chế linh lực lên bàn cờ, hỗ trợ giúp đỡ cho dân chúng Ngũ Hoàng suốt cả quá trình chiến đấu với Thần Ma.
Nhưng vừa về đến đảo Hồ Tâm, Lục Phiên uống một ngụm rượu Thiên Tiên, lập tức cứng đờ. Hắn nheo mắt nhìn, thấy bên trong vực thẳm hư vô, một trận ngôn chữ “Hành” (ÍT) nổi lên bên người tên Thần Ma đang chém giết với mười hai vị Vu Vương.
Không gian sụp đổ thành từng khúc, một vết nứt không gian bị xe rách.
Trong vết nứt không gian kia, có một cánh tay đầyhơi thở cổ xưa băng kín nhô ra khỏi đó. Nháy mắt lập tức tóm lấy Thần Ma đang chiến đấu với mười hai vị Vu Vương.
Đôi mắt mười hai Vu Vương chốc lát đã đỏ lên! Giành ăn còn hiểu được. Mắc gì giành cả Thần Ma? Cơ thể Cố Mang Nhiên chấn động, bởi vì khi nhìn thấy cánh tay kia, hắn cảm nhận được hơi thở
quen thuộc.
“Đế Hạo!”
Chủ nhân của cánh tay này không thèm để ý đến Cố Mang Nhiên, vẫn khăng khăng muốn mang Thần Ma thứ mười kia đi.
Trong vực thẳm lần nữa trào dâng hàm nghĩa không gian.
Nhìn kia, không gian đã bị xé rách.
“Vật đã nằm trong tay Lục Bình An ta, ngươi còn cả gan lấy về?”
Tiếng cười nhạt vang vọng.
Bàn tay của Lục Phiên cũng thò ra khỏi vết nứt không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận