Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1196: Lục thiếu chủ thả cần câu tinh không (2)

Mười hai Vu Vương giống như lây cảm nhiễm của Bá Vương nên chưa trở về phía tây đại lục. Bây giờ, Vu tộc và yêu tộc đang chiến đấu cũng tạm thời hoà hoãn lại, dù sẽ còn có chút ma sát nhỏ, thế nhưng cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Chủng tộc ở giữa, có tồn tại ma sát là điều không thể tránh khỏi.
Nhân tộc và yêu tộc tồn tại nhiều năm như vậy, theo trung võ đến cao võ, lại cho tới tiên võ bây giờ ,sự ma sát lẫn nhau vẫn chưa bao giờ ngừng.
Mười hai Vu Vương hiếu chiến, tuy nhiên nếu bọn họ đơn độc thì lại không có đủ chiến lực Kim Tiên, đối đầu với một sơ giai Thần Ma cũng có thể gặp nguy hiểm.
Thế nhưng, bọn họ không sợ.
Vu tộc là chủng tộc hiếu chiến, bọn họ mười hai hợp một, hóa thân thành Thiên Vu, bước vào trong thâm uyên, tìm Thần Ma sơ giai để đánh một trận chiến.
Tràng diện này cũng không sai biệt lắm với Bá Vương, mỗi một lần mười hai Vu Vương đều sưng mặt sưng mũi được mang ra ngoài.
Thế nhưng, trong quá trình chiến đấu, mười hai Vu Vương đúng là đang không ngừng mạnh lên. Khác biệt với tu hành khí vận của nhân tộc, yêu tộc, còn có Hải tộc.
Vu tộc là thông qua chiến đấu để kích thích tiềm lực huyết mạch của bản thân cho nên, người khác là thông qua chiến đấu tới thuần thục nắm giữ lực lượng còn bọn họ đơn thuần chính là vì tăng cao thực lực.
Cố Mang Nhiên thống lĩnh Hải tộc, làm người quan trọng nhất của một trong bốn đại tộc – Ngũ Hoàng, Cố Mang Nhiên lại không nhụt chí.
Chiến trường Thâm Uyên không thích hợp với Hải tộc bây giờ,cuộc chiến đấu xâm lấn giữa Thần Ma đã kết thúc.
Cố Mang Nhiên dẫn theo Hải tộc trở về Hãn Hải.
Hắn tiếp tục truyền tu hành pháp, dùng thực lực và cấp bậc Kim Tiên của hắn giống như hải đăng trong Hãn Hải, chỉ dẫn sinh linh Hải tộc tiến lên.
Hắn chọn lựa ra một vài thiên tài trong Hải tộc, mang theo bọn họ bước lên đại lục, đi dưới phúc
địa trời đất giữa tông môn tu hành, học tập tu hành pháp của loài người.
Hải tộc đang dần dần lớn mạnh, bọn họ có khát vọng cực kỳ mạnh mẽ đối với tri thức.
Mà ở trong quá trình Cố Mang Nhiên thống trị Hải tộc hắn lại phát hiện vốn liếng lớn nhất của Hải tộc thật ra là hải dương.
Trong hải dương có rất nhiều dị thú hải dương, càng khiến cho Cố Mang Nhiên như thấy được bảo tàng.
Hắn bắt đầu bắt tay vào nghiên cứu phương pháp khống chế dị thú của Hải tộc.
Chuyện này xảy ra ngoài ý muốn khiến cho hắn đào bới ra tiềm lực huyết mạch của tu sĩ Hải tộc. Vu tộc, yêu tộc và Hải tộc đều có tiềm lực huyết mạch tự thân, so sánh mà nói thì, nhân tộc cũng yếu đi chút, không có lực lượng huyết mạch.
Đối với việc đào móc huyết mạch,khiến Hải tộc không ngừng mạnh lên.
Hắn tổng kết thậm chí cải tiến ra độc thuộc về Hải tộc tu hành pháp, có thể khống chế cự thú trong biển.
Đám cự thú này, trở thành trợ lực to lớn của Hải tộc, thậm chí, không ít tu sĩ Hải tộc và cự thú Hải Dương ký kết khế ước, trở thành đồng bạn tác chiến với nhau ăn ý mười phần.
Cố Mang Nhiên cũng bởi vậy mà thu được khí vận bàng bạc quanh thân, mà Hải tộc cũng chưa từng cô phụ Cố Mang Nhiên, rất nhiều thiên tài Hải tộc được sinh ra, có được thiên phú tu luyện tuyệt hào, trở thành bào tàng quật khởi của Hải tộc.
Phía tây đại lục Vu tộc, yêu tộc vương đình yêu tộc, cùng với nhân tộc Đại Huyền thần triều, còn có rất nhiều vùng biển Hải tộc.
Bây giờ Ngũ Hoàng đại lục đang dần dần tạo thành bốn tộc to lớn.
Thời gian đại trận luân chuyển, khiến cho thời gian Ngũ Hoàng đang từ từ tăng nhanh.
Điều duy nhất khiến Lục Phiên thấy đáng tiếc là, tiên võ thuế biến không bị ảnh hưởng bởi đại trận.
Thế nhưng, vấn đề không lớn, dưới âm thanh gia trì của Chuẩn Thánh, tiên võ thuế biến trên cơ bản đã đến giai đoạn kết thúc.
Đợi đến khi Ngũ Hoàng hoàn thành tiên võ thuế biến, tiên nguyên triệt để thành thục,vũ trụ Ngũ Hoàng sẽ thành hình.
Dựa vào ghế dựa ngàn lưỡi đao,áo trắng của Lục Phiên bay phất phới.
Trên đảo cực kì tĩnh mịch, bầu không khí hài hòa.
Nghê Ngọc luyện đan, bây giờ nàng đang ở trên luyện đan chi đạo, đủ để ngạo thị toàn bộ Ngũ Hoàng, tuy nhiên, Nghê Ngọc còn thấy chưa đủ, nàng vẫn như cũ không ngừng nỗ lực nghiên cứu và luyện chế các loại đan dược mới.
Ngưng Chiêu thì là đang luyện kiếm, tu vi của nàng đã dần dần chậm hơn Nhiếp Trường Khanh và đám người Đường Nhất Mặc,cái này khiến nàng cảm thấy nguy hiểm.
Thân là thị nữ công tử thì nàng không nên yếu như vậy.
Sẽ ném mặt mũi của công tử đi!
Cho nên, nàng mang theo Y Nguyệt ngồi một chỗ tu luyện.
Nhìn Nghê Ngọc đang luyện đan thất bại từng lần.
Bầu không khí trên đảo, cực kỳ hài hòa.
Nguyên kia.
Lục Phiên thoải mái mấy ngày, quan sát tiến trình Ngũ Hoàng phát triển sau đó lấy ra con trùng thi nở rộ muôn vàn ánh vàng Kim “Hệ thống nói đây là thức ăn..”
Lông mi Lục Phiên nhíu lại.
Hắn nhìn thi thể con trùng thi mà hắn đang cầm trong tay, ngón cái và ngón trỏ hơi hơi dùng sức,
dịch nhờn trong thi thể con côn trùng càng chảy nhiều hơn, tản ra mùi thơm kỳ dị. Thế nhưng, khi nhìn qua lại khiến người ta không có bất kỳ cảm giác muốn ăn.
Cái đồ chơi này… Thật sự có thể ăn?
Lục Phiên suy nghĩ một lúc, nắm lấy con trùng thi, đi tới nơi Nghê Ngọc luyện đan.
“Nghê Ngọc”
Lục Phiên gọi một tiếng.
Nồi đen lập tức nổ tung, trên đỉnh đầu Nghê Ngọc là Tiểu Ứng Long đang ngáp,mặt mũi nó đen xì
leo ra.
“Công tử, có chuyện gì?”
Nghê Ngọc lau khuôn mặt đen sì, gương mặt phiền muộn.
Cầm lấy con trùng thi biểu diễn trước mặt Nghê Ngọc.
“A…! Thật buồn nôn…
Nghê Ngọc nhìn Lục Phiên cầm trong tay con trùng thi Kim Nguyên đang chảy xuôi dịch nhờn, gương mặt ghét bỏ.
“Đây là một loại thức ăn”
Lục Phiên nghiêm mặt nói rất nghiêm túc.
Nghê Ngọc trợn to mắt, nhìn con trùng thi một lát, lại nhìn Lục Phiên một cái, lập tức hiểu rõ.
Miệng run run một hồi rồi lạnh cóng.
“Không nghĩ tới ngươi lại là công tử như vậy…
Nghê Ngọc nằm nghiêng trên mặt đất, đấm bộ ngực bằng phẳng.
Nhìn Nghê Ngọc đang tự biến mình thành trò vui Lục Phiên không khỏi hoàn toàn không còn gì để nói.
“Công tử, ngươi định cho Nghê Ngọc ăn côn trùng sao?”
“Cái đồ chơi này là để cho người ăn sao?”
Nghê Ngọc đấm ngực dậm chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận