Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 544: Cổ đế truyền pháp, Lục Phiên đốn ngộ (1)

Dịch: Nguyễn Anh Hùng
Trận ngôn chữ “Lâm” tỏa ra khí thế kì dị làm cho Lục Phiên hơi nhíu mày.
Hắn thật sự có mấy phần kinh ngạc, trận ngôn kì dị này làm hắn nghĩ tới điều gì đó.
“Là do Lục Giáp trận tông giở trò quỷ sao?”
Lục Phiên thầm nghĩ trong lòng.
Hắn lẳng lặng nhìn trận ngôn chữ “Lâm”, hắn muốn xem xem Lục Giáp trận tông này có thủ đoạn gì.
Mặc dù Lục Giáp trận tông hết sức thần bí, thậm chí rất mạnh mẽ.
Thế nhưng, Lục Phiên cũng không quá e ngại.
Bởi vì Ngũ Hoàng đại lục bây giờ vẫn chưa tấn cấp cao võ, vần còn lực lượng bảo hộ thế giới.
Cho dù có đại năng của thế giới cao võ buông xuống, Lục Phiên cũng có lực đánh một trận, thêm vào Phúc Thiên trận, vẫn có thể đánh đuổi đối phương.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải ở tại Ngũ Hoàng đại lục, bên trong phạm vi Phúc Thiên trận.
Ánh sáng trận ngôn lập loè phát sáng.
Một hồi về sau, có chấn động năng lượng khuếch tán ra.
Hóa thành từng vòng sóng âm.
Giống như đang mượn nhờ trận ngôn, tiến hành truyền âm cự ly cực xa vậy.
“Ta chính là Tông chủ của Lục Giáp trận tông, ngươi lấy được trận ngôn của tông ta, đồng thời luyện hóa nó, như vậy ngươi hữu duyên với bản tông.”
“Còn cái chết của đệ tử thứ chín của ta có liên quan đến ngươi, ngươu khó tránh khỏi tội chết, nhưng nếu như ngươi đã có duyên với Lục Giáp trận tông, vậy thì chỉ cần vào bản tông, có thể được miễn tội.”
“Hôm nay, ta cho ngươi một cơ hội.”
“Ngươi có nguyện vào Lục Giáp trận tông không?”
Gợn sóng từ trận ngôn khuếch tán.
Dường như hóa thành lời nói, dù cho chỉ là lời nói bình thường qua trận pháp, nhưng cũng mang theo uy áp đáng sợ vô cùng, có cảm giác cao cao tại thượng, cực kì ngạo nghễ.
Lục Phiên không nói gì.
Nghe một chút. . .
Đây là tiếng người nói sao?
Lục Phiên còn tưởng rằng trận ngôn này sẽ có cái thủ đoạn kỳ lạ nào đó.
Không nghĩ tới, Tông chủ Lục Giáp trận tông lại mời chào hắn vào tông.
Lục Phiên cảm thấy có chút tiếc nuối, ngươi muốn mời chào ta, ít nhất cũng phải phái một vị đệ tử mang theo một cái trận ngôn tới chứ.
Đây mới là thành ý!
Như vậy ta mới có thể nhẹ nhàng cự tuyệt, sau đó cũng nhận lấy trận ngôn.
Lục Phiên lắc đầu.
Cứ cự tuyệt một cách nhạt nhẽo như vậy, không phù hợp với tính nết của hắn.
Oanh!
Linh thức Lục Phiên phun trào, trực tiếp hủy diệt cái giọng nói này.
Giống như là người dùng điện thoại không chút do dự cúp máy người đối diện vậy.
Sau đó, hắn lại tiếp tục nghiên cứu trận ngôn.
Trận ngôn chữ “Lâm” dính dáng đến thời gian, bây giờ thứ Lục Phiên thiếu nhất chính là thời gian.
Nếu là có thể lĩnh ngộ được một ít gì đó trên trận ngôn này, có lẽ đối với toàn bộ Ngũ Hoàng là một trợ giúp cực lớn.
Hớp một hớp rượu mơ.
Ngón tay Lục Phiên gõ nhẹ trên tay vịn xe lăn.
Gió nhẹ thổi chầm chậm làm Lục Phiên cảm thấy thoải mái.
Hắn tự cho mình nửa ngày nhàn nhã, dù sao thì hắn cũng vừa mới giải quyết xong sự tình của tôn giả Phật giới, có được bản nguyên của ba khối đại lục, xem như xử lý xong một đại sự.
Tuy nhiên, Lục Phiên cũng không vội vã dung hợp, hắn muốn trước khi dung hợp thì phải nghĩ biện pháp tăng cường thực lực của tu hành giả Ngũ Hoàng đại lục.
Thực lực tổng hợp không đủ, dung hợp bản nguyên, chỉ có hại mà không lợi.
“Có biện pháp nào nhanh chóng tăng cường sức mạnh không nhỉ?”
Lục Phiên uống rượu, suy tư.
“Đan dược? Linh quả? Tiên nhân truyền thừa?”
Lục Phiên tự hỏi.
Đây đều là thứ tương đối bình thường.
Hắn nhìn trận ngôn chữ “Lâm”, ánh mắt hơi lấp lánh.
“Nếu có thể bố trí ra một loại trận pháp gia tốc thời gian, hoặc là bảo vật tăng tốc thời gian thì có lẽ sẽ có thế làm cho thực lực tăng lên nhanh chóng.”
Cửu Ngục bí cảnh là một địa phương tu hành rất tốt, là khu vực tuyệt hảo để Kim Đan Thiên Tỏa tu hành.
Thế nhưng. . .
Vẫn còn thiếu nhiều lắm, một khi Lục Phiên trùng kích Ngũ Hoàng lên cao võ, thì đến lúc đó, Kim Đan cảnh, thậm chí ngay cả Nguyên Anh cũng không đáng chú ý.
Ít nhất. . .
Hắn phải bồi dưỡng ra được Dương Thần cảnh, hoặc là cường giả Nguyên Thần Hợp Nhất.
Nếu vẫn chỉ là Âm Thần cảnh thì còn kém xa lắm.
Lục Phiên nhìn vào hệ thống, muốn tìm một sự trợ giúp nào đó trong hệ thống.
Thế nhưng hệ thống lại yên lặng, cột nhiệm vụ cũng không có bất cứ nhắc nhở nào.
Từ khi thực lực của Lục Phiên dần tăng lên , nhiệm vụ càng ngày càng ít, mục đích ban đầu mà nhiệm vụ tồn tại dường như chỉ là để dẫn dắt hắn.
Nói cách khác, bây giờ Lục Phiên đã thoát ra khỏi thôn tân thủ.
Cho nên, hắn gặp nan đề.
Làm cách nào để tăng thực lực của tu hành giả Ngũ Hoàng đại lục lên.
Nghĩ một hồi, Lục Phiên vẫn chưa có cách nào khả thi cải, hắn nhấp một ngụm rượu mơ, tinh thần khẽ động, mang theo trận ngôn chữ “Lâm” tiến vào Truyền Đạo đài.
Trong Truyền Đạo đài.
Lục Phiên ngồi xếp bằng.
Dùng trận ngôn chữ “Lâm” làm trận nhãn, xây dựng một loại trận pháp có thể ảnh hưởng đến tốc độ thời gian trôi qua.
Nhắm mắt lại.
Lục Phiên dường như cảm thấy sự huyền ảo như lần trước hắn kích hoạt trận ngôn vậy.
Thời gian là một loại lực lượng cực kỳ huyền ảo, đây là lực lượng quy tắc, cho dù là người có cảnh giới Nguyên Thần hợp nhất, cũng không thể nắm giữ.
Nếu không phải hắn đạt được trận ngôn chữ “Lâm”, thì cũng sẽ không sinh ra ý nghĩ xây dựng trận pháp thay đổi tốc độ của thời gian.
Đến lúc đó, nếu Lục Phiên muốn tăng cường thực lực của tu hành giả Ngũ Hoàng, cũng chỉ có thể dùng một vài thủ đoạn cứng rắn, tỉ như. . . Trực tiếp quán đỉnh linh khí, làm Thiên Tỏa cảnh, trực tiếp trở thành Anh Biến, thậm chí Âm Thần.
Như thế giống như đốt cháy giai đoạn vậy.
Mà vậy thì cũng chỉ tạo ra tu hành giả không có linh hồn!
Lục Phiên vẫn muốn rèn đúc ra một cái thế giới siêu huyền huyễn, nến chắc chắn sẽ không làm chuyện đốt cháy giai đoạn như vậy, nếu hắn làm vậy thì Ngũ Hoàng cũng chỉ giống như một con hổ giấy mà thôi, một khi tương lai phát sinh một trận đại chiến giữa hai thế giới, Ngũ Hoàng lúc đó chắc chắn sẽ vỡ tan tành.
“Lực lượng thời gian.”
Lục Phiên ngồi ngay ngắn ở giữa bát quái trận.
Bên trong có trận ngôn chữ “Lâm”.
Phù văn bát quái xoay quanh bốn phía, không ngừng tạo thành gợn sóng huyền ảo.
Hắn ngồi khô tọa, đôi mắt thâm thúy, dường như đang quay ngược thời gian, về tới năm tháng vô tận trước đây, hắn thấy được hình ảnh đại đế cổ đại lợi dụng sức mạnh của dòng sông thời gian xóa bỏ sinh cơ của kẻ địch.
Phải biết là kẻ địch cùng cấp độ với đại đế cổ đại, thì sinh cơ sẽ vô cùng hùng hậu, thọ nguyên thì vô cùng vô tận.
Nói cách khác, trong nháy mắt đó, có lẽ đại đế cổ đại đã xóa bỏ vài vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm thời gian.
Đó là sức mạnh kinh khủng bực nào chứ?
Thời gian trôi qua đạt đến tỉ lệ 1:10000, thậm chí chí mười vạn, đây là điều rất khủng bố.
Có thể nói là nhất niệm Vĩnh Hằng.
Bây giờ, dĩ nhiên Lục Phiên sẽ không làm được như vậy.
Hắn chỉ mới vừa kích hoạt trận ngôn chữ Lâm mà thôi, nên vẫn còn lâu mới đạt tới sức mạnh như vậy.
Dù sao thì hiện tại khoảng cách giữa Lục Phiên và đại đế cổ đại vẫn là quá lớn.
Chỉ cần có thể làm được tỉ lệ 1:10 tốc độ thời gian trôi qua, Lục Phiên cũng đã rất hài lòng.
Ầm ầm!
Trong Truyền Đạo đài, linh thức Lục Phiên không ngừng phun trào, tay tạo thành ấn ký, không ngừng thôi diễn.
Từng cái trận pháp thành hình, sau đó, bị Lục Phiên lần lượt hủy diệt.
Đây là lần bày trận mà Lục Phiên nghiêm túc nhất cho đến tận hôm nay.
. . .
Bầu trời Ngũ Hoàng đại lục.
Mây khói lại bao phủ một lần nữa.
Khí tức ngột ngạt biến mất, cảm giác đè nén dường như đã biến mất không thấy gì nữa.
Mối nguy vượt qua!
Người trong thiên hạ lại vui mừng trở lại.
Lục thiếu chủ vô địch!
Rất nhiều người rống to, giờ khắc này, sự sùng bái của thế nhân đối với Bạch Ngọc Kinh đã đạt đến một mức độ điên cuồng.
Dù cho bây giờ Bạch Ngọc Kinh đã quy ẩn, thế nhưng uy danh vẫn luôn chấn động thiên hạ.
Bốn đại thánh địa của Thiên Nguyên vực ở trước mặt Bạch Ngọc Kinh chỉ là cái rắm.
Bên ngoài Cửu Ngục bí cảnh.
Nhiếp Trường Khanh không nhìn bầu trời nữa.
Hắn thở ra một hơi, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy áp lực từ khi hắn đạt tới bát cực Thiên Tỏa.
Kết thúc?
Hắn có linh thức nên mơ hồ cảm thấy sự tình này không có dễ dàng kết thúc như vậy.
Từ khi kẻ địch mạnh mẽ lần lượt xuất hiện.
Nhiếp Trường Khanh cảm thấy rất vô lực.
Không chỉ là hắn, cho dù là Bá Vương được gọi là Nhân bảng đệ nhất cũng giống vậy, cảm thấy rất bất lực.
Thiên Tỏa cảnh, căn bản không đáng để chú ý.
Bọn hắn nhất định phải mạnh lên một cách nhanh nhất.
Nhưng thứ có thể làm bọn hắn mạnh lên cũng chỉ có Cửu Ngục bí cảnh.
Nhưng mà, theo bọn hắn nghĩ, tốc độ tu luyện trong Cửu Ngục bí cảnh vẫn quá chậm.
Đáng tiếc, bọn hắn lại không có lựa chọn nào khác.
Một lần nữa vào Cửu Ngục bí cảnh.
Lần này, mỗi một vị tu hành giả vào bí cảnh đều cảm thấy khác lạ.
Tựa như Cửu Ngục bí cảnh trở nên càng thêm sinh động, càng thêm chân thật.
Giống như một thế giới vong linh chân chính.
“Cửu Ngục bí cảnh này. . . Sẽ không thật sự hóa thành Minh Giới chân chính chứ?”
Mạc Thiên Ngữ đang trong Cửu Ngục bí cảnh cũng lẩm bẩm tự hỏi.
Hắn cảm giác như linh hồn của những sinh linh chết đi tại Ngũ Hoàng đại lục giống như đã bị dẫn dắt vào trong Cửu Ngục bí cảnh vậy.
Mạc Thiên Ngữ mơ hồ cảm giác được sự khủng bố của Cửu Ngục bí cảnh.
Bên ngoài.
Tin tức Ngũ Hoàng đại lục muốn xung kích thành thế giới cao võ, thế nhân tự nhiên sẽ không rõ ràng.
Bí mật như vậy, cũng chỉ có những kẻ Âm Thần cảnh như Đỗ Long Dương mới có thể tiếp xúc đến.
Nếu là tin tức này thật sự được truyền ra, có lẽ sẽ có một số ít người kích động, thế nhưng, đại đa số người đều sẽ khủng hoảng.
Dù sao thì một khi Ngũ Hoàng trùng kích cao võ, sẽ gặp phải nguy cơ rất lớn, sẽ có đại năng của thế giới cao võ buông xuống, cùng với rất nhiều Lưu Lãng giả đáng sợ ngấp nghé và xâm lấn.
Bắc Quận, Thái Lĩnh.
Đạm Đài Huyền đứng lặng tại diễn võ trường, trong trận pháp khói mù mông lung.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt của hắn gợn sóng.
Trong trận pháp, từng bóng người dần đi ra.
Đây là những học sinh của Đại Huyền cung và Huyền Vũ vệ trước đó đã tiến vào Chiến trường màu máu.
Giang Li mặc áo giáp bạc lúc này đã là Huyết Khải, thần thái của hắn có mấy phần uể oải, nhưng bên trong lại mang theo vẻ hưng phấn và niềm kinh ngạc tán thán.
Trong Chiến trường màu máu, hắn đã chứng kiến hết thảy, máu trong cơ thể hắn như sôi trào lên vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận