Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 751: Dùng trận ngắm trời đất, núi cao sông lại dài (1)

Edit: Long Hoàng
Dịch: Long Hoàng
Đế binh mở đường!
Cường giả Bình Dương Thiên, Huyết Sát Thiên cũng Nguyên Từ Thiên, đều kinh hãi!
Cho dù là hóa tiên đại năng, thân hình cũng đều đang lạnh run.
Đây chính là đế binh thật sự!
Cũng không phải là Tề Lục Giáp dựa vào trận văn đan xen mà tạo ra ngụy đế binh.
Đây mới là thực, đế binh mà cổ đại đế từng nắm giữ qua, có được uy năng sát phạt vô thượng, nhiễm lấy khí tức của đại đế, đan xen đại đạo cùng quy tắc lực lượng!
“Trời ạ! Lần này thượng giới đến ắt là đã có sự chuẩn bị!”
“Xuất động đế binh, thánh tộc thượng giới nhất định giết bằng được huyết y tướng quân!”
“Không khó hiểu mà, huyết y tướng quân khủng bố cỡ nào chứ? Từng là đại tướng đứng đầu dưới trướng cổ chi đại đế, giết liên quân bát trọng thiên đến máu chảy cuồn cuộn, toàn bộ Hư Vô Thiên đến nhuộm huyết sắc.
Biết bao nhiêu đại nhân vật của thánh tộc thượng giới đổ máu trong tay huyết y.
Người có tên, cây có bóng!
Thượng giới gióng trống khua chiêng giết huyết y tướng quân như vậy, cũng không khó hiểu.
Viên lô ba chân nhỏ phun ra ngọn lửa cao vút, ngọn lửa đỏ rực tỏa ra sức nóng kinh người.
Phảng phất như hư không đều bị đốt cháy thành vực sâu bạt ngàn.
Tiếng nổ “lách tách” không dứt, làm cho người ta sởn hết cả gai ốc, tưởng như là tiếng quy tắc đang bị thiêu đốt.
Thân hình Đại Tôn Tiểu Lôi Âm Phật giới run lên nhè nhẹ.
Nhìn lô luyện tròn nhỏ to lớn không gì sánh được, dường như lấp đầy một nửa Hư Vô Thiên, trong mắt tràn đầy khó tin.
“Ngũ Hoàng……xong rồi.”
Đại Tôn khẽ nói.
Sau một khắc, chắp tay hành lễ, rồi chạy thật xa, không dám tiếp tục ở lại.
Tiếp theo đây, Hư Vô Thiên sẽ trở thành một chiến trường vô cùng đáng sợ, một chiến trường mà vô số sinh linh đều phải bỏ mình.
Rầm ầm ầm!
Trời đất đang nổ tung, hư không đáng sợ bị xé thành những rãnh dài.
Hơi thở đè nén phô diễn mà đến.
Lục Phiên ngồi trên tầng hai lầu các Bạch Ngọc Kinh, lông mày cau lại.
“Khí tức này……có chút mạnh mẽ.”
Lục Phiên ngưng trọng nói.
Đây là lần đầu tiên từ trước đến nay, vẻ mặt hắn toát lên sự ngưng trọng.
“Đó là……đế binh?”
Lục Phiên hít một hơi thật sâu.
Binh khí đại đế chi cổ sâu không lường được?
Dưới thân cự kình lại đang sợ hãi, cho dù là Lục Phiên chấn an trong thời gian ngắn cũng khó có thể lấy lại bình tĩnh, dù sao đế binh hiện thế, một khi xuất kích, thế tất nhuốm máu.
Người tu hành phía sau lưng Lục Phiên đều lộ ra sắc mặt sợ hãi.
Bởi vì, đó là loại đối mặt với sức mạnh to lớn của trời cao, khiến cho người ta tuyệt vọng đến cùng cực cũng không có bất kỳ tâm tư nào chống lại sức mạnh to lớn này.
Sắc mặt của Tề Lục Giáp tái nhợt, đế binh cũng xuất hiện rồi……Ngũ Hoàng lần này thật sự là chạy trời không khỏi nắng rồi.
Ngũ Hoàng so với thượng giới, thật sự là quá yếu.
Cách biệt quá lớn.
Cả Ngũ Hoàng, có thể đàm phán với thượng giới, e là chỉ có Lục thiếu chủ.
Thế nhưng, cả một thế giới, lại chỉ dựa vào có một mình Lục thiếu chủ thì sao được cơ chứ?
Trong mắt Tề Lục Giáp hiện lên một tia buồn bã.
Tinh thần Ngũ Hoàng thực sự là rất mạnh mẽ, nhưng mà……
Bởi vì luôn ở dưới sự bảo vệ của Lục Phiên, Ngũ Hoàng quá mức thoải mái quá mức dễ chịu, cho dù có cường địch, cũng có Lục Phiên vì sinh linh Ngũ Hoàng mà kháng trụ.
Ngũ Hoàng có tinh thần, nhưng lại thiếu đi chấp niệm cùng động lực điên cuồng trở nên mạnh mẽ.
Khuôn mặt đầy nếp nhăn của Tề Lục Giáp, khẽ run lên.
Kỳ thực hắn ta rất muốn làm gì đó, thế nhưng, hắn ta bây giờ……có thể làm được gì cơ chứ?
Viên lô ba chân nhỏ đang tung hoành trong Hư Vô Thiên, ngăn cách vô số quy tắc chi lực.
Chín mươi ngàn đại quân còn lại xuất kích.
Tựa như đang bước trên con đường trải đầy sao, từ xa chậm rãi đi về phía Ngũ Hoàng.
Càng có khí tức trôi nổi, thân ảnh tiên khí khổng lồ rủ xuống, phóng thích khí cơ hủy thiên diệt địa.
Cường giả thượng giới, thật sự giết tới rồi!
Lúc trước Lục Phiên nói, có bản lĩnh, thì các ngươi tới đây.
Bây giờ, bọn họ tới thật rồi!
Rầm rầm rầm!
Từng mảnh đại lục băng giá đang tan rã, những kẻ lang thang trong Hư Vô Thiên, gần như chết sạch.
Càng có rất nhiều rất nhiều thế giới cấp đê võ trung võ, dưới khí cơ đại quân đi qua, mà hủy diệt.
Đây chính là chỗ đáng thương của sự yếu đuối.
Không có thực lực, cũng giống như con sâu cái kiến, cự nhân đi qua, lại không hề nhận ra rằng con sâu cái kiến đó bị dẫm lên mà chết.
Cổ mộ trôi lơ lửng trên không Ngũ Hoàng.
Trong biển máu, chiếc quan tài trôi nổi.
Nắp quan tài cực kỳ chắc chắn, trên đó nổi lên một thần dược màu đỏ, tràn đầy vô cùng vô tận khí cơ sinh mệnh, không ngừng hiện ra theo thần dược, dọc theo quan tài từ từ chảy vào trong.
Đông đông đông!
Đó là tiếng của đội quân chinh phạt từ thượng giới, đạp trên hư không.
Tựa như dòng lũ sắt thép, từ xa giết tới.
Thân hình người tu hành Ngũ Hoàng đều khẽ run, đây là một loại áp lực tâm lý.
Bá Vương lấy khiên cùng búa trên lưng xuống, đôi mắt sắc bén, sát ý lẫm liệt.
Trong lòng hắn nổi lên một cơn tức giận không cách nào ức chế.
Đè nén đến gần như muốn nổ tung, đối mặt với sự ức hiếp như vậy, làm sao mà Bá Vương có thể nhịn được.
Giang Li cũng giơ tay lên, trăm ngàn thiết kỵ Đại Huyền, thấy chết không sờn.
Dù cho bọn họ biết rõ, đối diện với đại quân, bọn họ chẳng khác nào châu chấu đá xe, thế nhưng bọn họ vẫn muốn chiến như trước.
Tất nhiên.
Trong lòng mỗi người đều tồn tại hy vọng.
Bởi vì Bạch Ngọc Kinh vẫn đang lơ lửng như cũ.
Bạch y thiếu niên ở Bạch Ngọc Kinh lầu các vẫn vững như thái sơn không đổi.
Hết thảy, còn có hy vọng.
……
Rầm rầm rầm!
Đại quân xuất hành, như thần ma vắt ngang mà đến.
Khắp hư vô đều đang nổ tung.
Mất đi áp bách của quy tắc chi lực, đại quân thần giới, tiến quân thần tốc.
Bọn họ trực tiếp đi đến dòng sông thời gian lúc trước!
Dòng sông thời gian xám bạc cuốn quanh.
Thế nhưng, một thân ảnh trong chiến thuyền cổ xưa tiên khí mờ mịt, quát lớn.
Chiến thuyền đụng vào dòng sông thời gian.
Có ánh hào quang rực rỡ lưu chuyển.
Một khắc sau, dòng sông thời gian vậy mà lại bị xé nứt ra.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận