Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 372: Nhiệm vụ đặc thù, thế giới dung hợp. (2)

Dịch: Mèo Rừng
“Lưu lạc giả buông xuống, tai ách đáng sợ sẽ hủy diệt tất cả!”
Tiếng cười to của Sư Yêu vương không ngừng chấn độngt rong Yêu vực, phong ấn của Lục Phiên tính là cái gì, rất nhanh, hắn liền sẽ bị Lưu lạc giả mạnh mẽ giải phong, tự do tự tại.
Đợi cho một ngày mới buông xuống.
Tựa hồ có âm thanh vỡ tan nổ vang ra.
Sau đó.
Trong cái khe, có lần lượt từng bóng người từ bên trong vụt ra.
Số lượng rất nhiều, đông nghìn nghịt, giống như cá diếc sang song.
Những sinh linh này mang theo vẻ tham lam cùng hưng phấn, đáp xuống từ cái khe trên bầu trời.
Cường giả Thiên Nguyên đại lục đã sớm cảm ứng được những kẻ xâm lấn này.
Võ Đế thành.
Đỗ Long Dương áo đen phần phật, trường thương trong tay nâng lên, chỉ thẳng về phía những tên xâm nhập giả phi độn mà tới, trong đôi mắt của hắn lập lòe vẻ lạnh lẽo cùng dứt khoát.
“Đệ tử Võ Đế thành ở đâu!?”
Bên trong Võ Đế thành, có rất nhiều đệ tử đều đồng thanh quát lớn đáp lại.
“Chiến!”
Đỗ Long Dương bạo rống.
Hắn không có oán trách, Đỗ Long Dương căn bản không nghĩ ra biện pháp nào cứu vớt Thiên Nguyên gần như bị xé rách này, hắn quá vô lực.
Hắn chỉ có thể tin cậy Lục Phiên, thứ mà hắn có thể làm, chỉ có ngăn trở sự xâm lấn từ những tên xâm nhập này.
Chiến đấu bùng nổ trong nháy mắt.
Võ Đế thành, Đại Càn nữ quốc, Thiên Hư cung, Tuyệt Đao môn, còn có rất nhiều thế lực tu hành to to nhỏ nhỏ ở Thiên Nguyên đại lục đều điên cuồng cùng một chỗ chém giết kẻ địch.
Khổ Phật tự bởi vì do Viên Thượng, mà hiện tại đã trở thành thế lực để thiên hạ ném cục tức.
Nhưng mà, tất cả những thứ xảy ra hiện tại, đều là bởi vì Viên Thượng, cũng đều bởi vì Khổ Phật tự.
Nhóm phật tăng của Khổ Phật tự, không có giải thích, cũng không có nói gì thêm.
Đối mặt với sự xâm phạm từ người xâm nhập, bọn hắn dùng hành động để chứng minh bản thân xứng danh.
Bọn hắn giết địch mà không hề sợ cái chết, thậm chí đồng quy vu tận cùng kẻ xâm nhập.
Một ngày này, các nơi trong Thiên Nguyên đại lục đều bộc phát ra chiến đấu rung trời.
. . .
Bắc Lạc.
Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên mở mắt ra.
Ròng rã bốn ngày, Lục Phiên đã tiến hành vô số lần thôi diễn, thế nhưng đều không ngoại lệ, toàn bộ thất bại.
Lục Phiên ở bên trong Truyền Đạo đài, thử nghiệm việc bản nguyên Ngũ Hoàng dung hợp với bản nguyên Thiên Nguyên.
Nhưng mà, bản nguyên hiện tại của Ngũ Hoàng là quá yếu, căn bản không có cách nào thu nạp được bản nguyên Thiên Nguyên, thu nạp toàn bộ, sẽ để cho bản nguyên Ngũ Hoàng bị no bạo.
Đến lúc đó, hai thế giới đều sẽ bị xé rách cùng một chỗ.
Lục Phiên thử rất nhiều biện pháp, hắn thậm chí lựa chọn loại bỏ không ít bản nguyên Thiên Nguyên đế tiến hành dung hợp.
Nhưng vẫn như cũ không thể được.
Nhưng mà, Lục Phiên lại không có nhụt chí, dù sao, chuyện này giống như là đang nghiên cứu khoa học, mong muốn nghĩ ra một con đường người xưa chưa bao giờ đi qua, độ khó quá lớn.
“Hệ thống… Trước kia có tiền lệ thế giới dung hợp sao?”
Lục Phiên dò hỏi hệ thống.
Hiếm thấy, hệ thống thật đúng là trả lời Lục Phiên.
“Phần lớn thế giới hùng mạnh chiếm đoạt thế giới yếu đuối, tiểu thế giới yếu đuối dung hợp với thế giới hùng mạnh, mà còn chiếm được vị trí chủ đạo, tạm thời chưa có tiền lệ.”
Một nhóm hệ thống nhắc nhở nhảy qua ở trước mắt Lục Phiên.
Lục Phiên nghe vậy, không khỏi thở dài.
Hoàn toàn chính xác, nếu như thế giới hùng mạnh dung hợp tiểu thế giới yếu đuối, hiển nhiên sẽ rất đơn giản, dù sao, thế giới bản nguyên càng cường đại, tính tương dung sẽ càng cường đại.
Nhưng mà, bản nguyên của tiếu thế giới yếu đuối lại có cực hạn.
Mong muốn chiếm đoạt thế giới hùng mạnh, không khác gì rắn nuốt voi, dễ dàng chết vì no.
Ngón tay của Lục Phiên gõ nhẹ lên trên tay vịn xe lăn.
Trên thực tế, trong lòng Lục Phiên lại có chút chờ mong, nếu như thật sự có thể thực hiện việc tiểu thế giới dung hợp thế giới hùng mạnh, có lẽ, Lục Phiên chẳng khác nào nắm giữ một loại năng lực đáng sợ…
Nắm giữ một con đường tắt cho đẳng cấp thế giới tăng lên.
Theo lệ thường mà nói, một cái thế giới muốn tăng lên, phải chờ đợi bản nguyên thong thả phát dục, cần vạn năm, mười vạn năm, thậm chí tram vạn năm đều có thể.
Không tiếp tục thí nghiệm bên trong Truyền Đạo đài.
Lục Phiên dựa vào Thiên Nhận Y, cảm thụ được gió nhẹ thổi trên ven hồ.
Hắn thưởng thức phong cảnh trên Hồ Tâm đảo.
Tiểu Ứng Long kết thúc thuế biến, lại khôi phục bộ dáng lười nhác.
Hắn ghé vào bên trên Long Môn, cái đuôi rũ xuống, rơi vào bên trong Bắc Lạc hồ, an tĩnh khuấy động, vậy mà quấy ra một cái vòng xoáy.
Bên trong vòng xoáy, có một con cá béo chạy tán loạn trong đó, tuy nhiên lại bị cái đuôi của Tiểu Ứng Long quấy đến nỗi vô phương thoát ra.
Tựa như bị cá béo giãy dụa làm cho tức cười. Có lẽ bởi vì hung phấn do đùa nghịch kẻ yếu.
Tiểu Ứng Long rất hào hứng, cái đuôi càng quấy càng nhanh, vòng xoáy cũng càng lúc càng lớn, thế mà truyền đến một cỗ lực hút bàng bạc, số lượng du ngư xung quanh cũng càng ngày càng nhiều.
Lục Phiên có chút không nói gì.
Con rồng lười này… Thật sự rảnh đến mệt a.
Ngay tại thời điểm Lục Phiên định vung linh vòng để áp chế Tiểu Ứng Long.
Động tác giơ tay của hắn chợt ngưng lại.
“Vòng xoáy?”
Đôi mắt của Lục Phiên có hơi sang lên.
Tựa hồ như có đồ vật gì đó lóe sang ở trong đầu hắn.
Lục Phiên thần tâm khẽ động, lập tức chìm vào bên trong Truyền Đạo đài.
Hắn ngồi xếp bằng trong Truyền Đạo đài.
Bản nguyên cầu của Ngũ Hoàng đại lục nổi lên.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn ở bên trên bát quái trận đài, hắn giơ tay lên, phủ ở trên bản nguyên cầu.
“Bản nguyên… Vì cái gì nhất định phải hình cầu?”
Đôi mắt của Lục Phiên sáng tinh lên.
Hắn cảm giác mình vẫn luôn sa vào một cái lầm lẫn, cũng hoặc là nói, bị những bản nguyên của các thế giới khác làm cho lệch lạc.
Lực lượng bùng nổ.
Bản nguyên của Ngũ Hoàng đại lục lập tức nổ tung.
Lục Phiên đứng ở bên trong bản nguyên tan vỡ.
Phượng Linh kiếm bắt đầu bao phủ, vây quanh bản nguyên mà không ngừng xoay tròn lấy.
Thuận theo xoay tròn, hàng loạt bản nguyên hóa thành vòng xoáy, trung tâm vòng xoáy tựa như có một cái hắc động vậy.
Lực hút khổng lồ bộc phát ra.
Sau đó, Lục Phiên giơ tay lên, mô phỏng ra bản nguyên sụp đổ của Thiên Nguyên.
So với Ngũ Hoàng đại lục, bản nguyên của Thiên Nguyên đại lúc chính là một con quái vật khổng lồ.
Trước đó Lục Phiên từng thử dung hợp, nhưng vẫn luôn là bản nguyên Ngũ Hoàng bị bản nguyên Thiên Nguyên kéo tới, dẫn đến thất bại.
Mà lần này, Lục Phiên có chút chờ mong.
Lục Phiên dẵn dắt bản nguyên Thiên Nguyên tiến đến bên trnog bản nguyên hình thành vòng xoáy của Ngũ Hoàng.
Cẩn thẩn từng li từng tí.
Lục Phiên cực kỳ ngưng trọng.
Cuối cùng…
Oanh!
Bản nguyên Thiên Nguyên nhập vào bên trong bản nguyên Thiên Nguyên, vậy mà bị bản nguyên hình vòng xoáy kéo theo xoay tròn lấy!
“Không có sụp đổ!”
Đôi mắt của Lục Phiên sáng lên!
Mặc dù đây chỉ là mô phỏng, nếu như làm kỹ thuật như vậy trong hiện thực, khẳng định sẽ cực kỳ nguy hiểm, tuy nhiên, ít nhất, mô phỏng thành công, chẳng khác nào có hi vọng.
Sau khi bản nguyên dung hợp thành công, độ khó khi dung hợp Thiên Nguyên đại lục cùng Ngũ Hoàng đại lục sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Thế giới dung hợp, thứ khó khăn nhất chính là vấn đề bản nguyên.
Lục Phiên thối lui ra khỏi Truyền Đạo đài.
Hắn không chế Thiên Nhận Y, rời khỏi lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Tiểu Ứng Long đang bùa cỡn du ngư bỗng giật mình, vội vàng giương đuôi lên, nhu thuận cười về phía Lục Phiên.
Lần này, Tiểu Ứng Long cũng lập công a.
Lục Phiên sờ lên đầu Tiểu Ứng Long, khiến cho hắn bị thụ sủng nhược kinh.
Sau đó, Lục Phiên khống chế Thiên Nhận Y, xe lăn chạy vào bên trong Long môn.
Xuyên qua Long Môn đi đến Nam Quận cấm vực, đi đến Thiên Nguyên đại lục.
Thiên Nguyên đại lục, giờ khắc này, đã sớm lâm vào bên trong chiến trong phản xâm lấn đáng sợ.
Đại địa đều tựa như đang chảy máu vậy.
Lục Phiên xuất hiện, trong nháy mắt đưa đến cảm ứng từ Đỗ Long Dương đang tọa trấn Võ Đế thành.
Đỗ Long Dương đạp không mà tới, trên mặt mang theo vẻ xúc động cùng kinh hỉ.
“Lục công tử!”
Lục Phiên xuất hiện, điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ Lục Phiên tìm được biện pháp giải quyết!
“Biện pháp có, tạm thời thử một lần, có khả năng tồn tại thất bại, một khi thất bại, Thiên Nguyên triệt để băng diệt…”
Lục Phiên nhìn xem Đỗ Long Dương, nói: “Thử hay không?”
Đỗ Long Dương khẽ giật mình.
Tinh thân của hắn lướt nhìn qua đại địa máu chảy nổi mái chèo, mỉm cười.
“Mặc kệ thành công hay không, Thiên Nguyên đều phải xé rách, thử một lần thì có làm sao?”
“Ít nhất, còn có hi vọng.”
Đỗ Long Dương nói.
Sau đó, hắn lấy ra một kiện pháp khí kỳ lạ, liên hệ cùng với đám người Nữ Đế.
Rất nhanh, bên trong pháp khí truyền đến quyết định từ những người khác, không hề nghi ngờ, đều lựa chọn thử một lần.
Dù sao, bọn hắn cũng không còn lựa chọn nào khác.
Lục Phiên khẽ vuốt cằm, cũng không có nói rõ phương án xử lý của hắn cho Đỗ Long Dương.
Lục Phiên nhìn thoáng qua những tên xâm nhập không ngừng tràn vào từ trong khe nứt.
Bản nguyên sụp đổ, Thiên Nguyên đại lục mất đi sự bảo hộ, nên giống như một khối bánh trần trụi, trở thành bữa ăn ngon trong mắt rất nhiều Lưu lạc giả.
Hiện tại chỉ có những Lưu lạc giả nhỏ yếu buông xuống, mạnh nhất cũng chỉ mới Kim Đan cảnh, thế nhưng, theo thời gian trôi qua, bản nguyên sụp đổ dữ dội hơn, có thể sẽ càng có Lưu lạc giả đáng sợ buông xuống.
Lưu lạc giả Anh biến cảnh, thậm chí còn có thể sẽ có Lưu lạc giả vượt qua Anh Biến.
Đến khi đó, Thiên Nguyên đại lục bị xé rách, chỉ trong nhất niệm.
Đối với Lục Phiên mà nói, đây cũng là một trận đánh cược.
Thành công, thực lực của hắn có thể được bay vọt, Ngũ Hoàng đại lục được tăng lên.
Thất bại… Ngũ Hoàng đại lục sẽ nguyên khí tổn thương nặng nề.
“Đỗ thành chủ.”
Lục Phiên nhìn về phía Đỗ Long Dương.
Đỗ Long Dương nhìn về phía Lục Phiên áo trắng bồng bềnh ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, trong lúc nhất thời có chút hốt hoảng.
Không nghĩ tới, vận mệnh của Thiên Nguyên, sẽ rơi vào trên vai vị thiếu niên đã từng trộm thiên kiếp của hắn.
“Mời Lục công tử nói.” Đỗ Long Dương nói.
“Giữ vững bảy ngày.”
Lục Phiên nói.
Lời nói vừa ra, thân hình lập tức đi vào bên trong bản nguyên không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận