Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1074: Ma thể bất diệt màu vàng kim (1)

1531 chữ
Tiếng đất trời nổ tung vang dội, dư âm cuộc chiến đáng sợ còn sót lại, khiến cho chiến trận Thiên ngoại tựa như vũ bão , hàng ngàn đường cắt vắt ngang trong không trung, đan xen chéo nhau, như muốn xé toạc tất cả.
Thiên Linh Cổ Đế đi rồi.
Đi vội vàng, dáng vẻ tất tả, dường như đang rất vội.
Để lại Lục Phiên đang ngơ ngác ở đó.
Ở nơi chiến trường chỉ còn sự yên lặng.
Chỉ có bụi đất đá trong cơn bão năng lượng, phát ra tiếng kêu vụn vặt.
Lục Phiên trôi nổi trong hư không, sắc mặt vẫn như mọi khi.
Phía trên tháp Thấu Thiên, có dòng máu đỏ thẫm hiện ra, đó là màu của Thiên Linh Cổ Đế.
Theo ánh nhìn chăm chú của Lục Phiên, dòng máu kia nằm trên tháp nhỏ, sau đó nó thật sự bị cái
tháp hấp thu, chuyển hóa thành năng lượng.
Đó là một loại năng lượng của Đế Cảnh.
Một loại năng lượng chỉ đơn giản là hỗn độn, sau này năng lượng đó được tháp Thâu Thiên chuyển đổi thành Đạo Uẩn.
Mặc dù không nhiều Đạo Uẩn, nhưng ít nhất cũng có một chút.
Năng lượng trong cơ thể cổ đế, thực chất do đạo uẩn hóa thành. Lục Phiên không khỏi nhíu mày.
Đế cảnh thoát khỏi sự trói buộc của thiên đạo.
Thế nhưng, năng lượng đúng thật do Đạo Uẩn chuyển hóa mà thành, nhưng thực tế cho thấy Đế cảnh hình như vẫn chưa thoát khỏi Thiên Đạo.
Chẳng qua thoát khỏi mặt nước, lấy tư cách bình đẳng mà nhìn vào Thiên Đạo mà thôi.
Lục Phiên thu hồi tháp Thâu Thiên, khí áp trong người hắn bắt đầu xao động.
Lưỡi đao thu lại, rất nhanh đã hóa thành ghế Thiên Nhẫn.
Lục Phiên ngồi xuống từ từ, áo đen khôi phục lại thành áo trắng.
Luyện Khí tầng mười quả thực có được chiến lực Đế Cảnh, tuy vậy dù sao hắn cũng mới bước vào cảnh giới này,..đối mặt với Cổ Đế thực sự, vẫn có chút tốn sức.
Thiên Linh Cổ Đế đi rồi, nói đi là đi.
Lục Phiên cũng không để tâm nữa.
Tâm hồn khẽ động, hắn từ chiến trường thiên ngoại quay về bên trong hư vô.
Khi Lục Phiên trở về, trên những khôi sao sinh mệnh những bóng người hoặc là ngồi xếp bằng, hoặc
là đứng lặng yên ở đó, tầm mắt đều phóng tới trên thân hắn.
Bọn hắn khó khăn hít thở, nhìn thấy Lục Phiên từ trong chiến trường Thiên Ngoại còn sống sót mà trở về, lập tức cả khung cảnh trở nên yên lặng như tờ.
Hồi lâu sau, hàng trăm cường giả vẻ mặt kích động.
“Ôi trời ơi! ..Ra rồi! Lục Bình An sống sót bước ra khỏi chiến trường Thiên ngoại rồi!” “Chưa chết! Lục Thiếu Chủ vẫn còn sống, vẫn sống sót thoát khỏi tay Cổ Đế” “Cố Đế đâu rồi? Không thể nào!...Lục Bình An làm sao đánh thắng cổ để được!” Bọn họ không dám tin, nhưng phải gọi là bọn họ đang bán tín bán nghi.
Nhất là những cường giả ở trong Cổ lão chiến thuyền Thánh Tộc Thánh Cảnh. Bọn họ vô cùng sửng sốt.
Họ vốn nghĩ rằng Lục Phiên khó tránh khỏi cái chết, ai mà ngờ được Lục Phiên thế mà vẫn sống sót thoát khỏi tay Thiên Linh Cổ Đế!
Mà hơi thở của Thiên Linh Cổ Đế lại biến mất trong Hư Vô Thiên, dường như đã rời đi, quay về tầng
thứ nhất.
Đây có nghĩa là, đã vượt qua áp lực cực lớn và sự uy hiếp do Cổ đến
Trong Đại lục Ngũ Hoàng.
mang đến!
Hại vị nửa bước Huyền Tiên Lữ Mộc Đối, Mạc Thiên Ngữ bước ra ngoài Thiên cơ phong, lơ lửng trên Ngũ Hoàng thiên ngoại.
Thực tế, không chỉ có bón hắn, còn cót không ít Huyền Tiên, Chân Tiên của Ngũ Hoàng đều đang đứng đó chờ.
Dù sao Lục Phiên tham gia đại chiến, bọn hắn đều lo lắng.
Trận này, có thể ảnh hưởng đến vận mệnh sau này của Ngũ Hoàng.
Thấy Lục Phiên sống sót quay trở lạnh, còn sống mà bước ra chiến trường Thiên ngoại.
Lữ Mộc Đối vuốt râu, sau đó cười phá lên.
“Chúc mừng Lục Thiếu Chủ, trận này chiến thắng Cố Đế!”
Gậy trúc của Lữ Mộc Đối gõ trong Tinh Không phát ra tiếng kêu leng keng, giọng nói như sóng vỗ ào ạt.
Chớp mắt lời nói truyền ra, vang vọng khắp chốn Hư Không Thiên, bao trùm trên toàn bộ đại lục Ngũ Hoàng.
Nghe được những lời này của Lữ Mộc Đối, mọi người đầu tiên là kinh ngạc, kinh ngạc xong là những tiếng reo hò.
Trong Tinh Không, phía trên những ngôi sao Sinh Mệnh.
Từng vị Tiên Nhân gương mặt nở nụ cười chắp tay chúc mừng.
Tiếng chúc mừng, vang vọng khắp các góc trong Tinh Không Hư Vô Thiên.
Lục Phiên ngồi yên trên ghế Thiên Nhẫn, nhìn mọi người trong Hư Vô Thiên reo hò chúc mức, đầu tiên là ngạc nhiên sau đó liền cười rộ.
Hắn vốn là người khiêm tốn, không bao giờ để ý đến những thứ này.
Sau đó, hắn giương tay đánh ra một chiêu. Đặt tháp nhỏ có dính máu của Thiên Linh Cổ Đế chọn vị trí nhìn thấy dễ nhất đặt trên tay ghế đang quay quay.
Không phải là hắn khoe khoang, nhưng mọi người cần một lần được cổ vũ để nâng cao sĩ khí, gia
tăng lực ngưng tụ của Hư Vô Tinh Không.
Sự thật là hắn đã cùng chiến đấu với một vị cổ đến, đến cuối cùng vẫn bất phân thắng bại.
Mặc dù Thiên Linh Cổ Đế có để lại lời uy hiếp, nhưng Lục Phiên vốn không để tâm.
Nhiều người uy hiếp hắn lắm, không kém Thiên Linh Cổ để đâu.
Trong tiếng hoan hô reo hò khắp chốn Hư Vô Thiên, tựa như một trận ăn mừng.
Bên trong Ngũ Hoàng còn ổn, ngoại trừ Chân Tiên, Huyền tiên biết đều này, còn những người khác vẫn còn đang đắm chìm trong công cuộc đẩy mạnh tu hành.
Đến những sinh mệnh của những vị tinh tú, toàn bộ những tiên nhân đều điên hết cả rồi.
Tiếng reo hò như sóng vỗ, từng đợt này rồi lại đến đợt khác.
Mà những cường giả Cổ lão chiến thuyến của Thánh Tộc lại có chút xấu hổ.
Những người bên cạnh mình đang hò reo, mình hùa cùng cũng không phải, không hùa cùng lại bảo khó hòa hợp.
Cuối cùng, cho dù là Thượng giới Thánh tộc thì cũng phải hùa theo những cường giả Tinh Tú Sinh Mệnh bên cạnh mình mà vỗ tay theo thôi.
“Lục Thiếu Chủ vô địch !”
“Chúc mừng Lục Thiếu Chủ!”
Thánh Tộc Thánh Cảnh cũng hết cách rồi, sống dưới mái hiên mà, không thể không cúi đầu.
Chỉ có thể hùa theo chúc mừng thôi.
Mặc dù cảm thấy mất tự nhiên lại còn có chút xấu hổ.
Nhưng, liên quan đến việc sống sót, thể diện có tính là gì.
Bọn hắn ở Ngũ Hoàng muốn cầu xin một tia hy vọng sống sót, nên chỉ có thể làm ra những hành động như vậy.
Mấy vị Thánh Cảnh lướt ngang qua, phi nhanh về phía Lục Phiên.
Nghe bảo Lục Thiếu chủ của Ngũ Hoàng xuất quỷ nhập thần, bọn hắn phải tranh thủ cơ hội Lục Phiên đang ở đây, nói rõ vấn đề, xin Lục Phiên bảo hộ bọn hắn.
Cửu Trọng Thiên không có chỗ cho bọn hắn dung thân, bọn hắn chỉ có thể gửi gắm vào Ngũ Hoàng.
Vù vù!
Lục Phiên đang định trở về Ngũ Hoàng.
Lại bị hai vị Thượng giới Thánh cảnh Thánh Tộc này ngăn cản.
18:13
Lúc trước hai vị này từng công phạt Thánh cảnh Ngũ Hoàng, mặc dùng bọn họ nắm giữ Đế Binh nhưng đã rơi vào tay Ngũ Hoàng.
Nhưng những điều bọn hắn đã làm, Lục Phiên vĩnh viễn không quên.
Hai vị Thánh Cảnh đi đến bên cạnh Lục Phiên, liền tỏ rõ nguyện vọng của họ. Bọn hắn quỳ gối dưới
Hư Không, thỉnh cầu Lục Phiên tha thức, ngày tháng sau này hy vọng có thể nhận được sự che chở ở Ngũ Hoàng.
Lục Phiên bất ngờ ngay từ đầu.
Tí nữa là hắn đã vung tay, tiêu diệt chiến thuyền kia.
Vì Lục Phiên vốn cho rằng, chiến thuyền này và Thiên Linh Cổ Đế kia là cùng hội.
Là Thiên Linh Cổ Đế phái đến tấn công Hư Vô Thiên.
“Lục thiếu chủ, xem như ngài nể mặt chúng ta từng cung cấp Đế binh cho ngày, ngài để cho ta ở Thánh Cảnh Hư Vô Thiên có một con đường sống đi”
Một vị thánh cảnh quỳ gối, nước mắt tuôn rơi.
Lời hắn nói nghe đáng thương vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận