Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 726: Lục Phiên hạ cờ, Ma Chủ quay đầu (3)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Trên thực tế……
Tất cả mọi người đều biết rõ, lần thi đấu thiên địa lần này tiến hành trong Hư Vô Thiên, chắc chắn sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Dù sao,mục đích thực sự lần này tổ chức thi đấu thiên địa, cũng không hoà toàn vì thi đấu thiên địa.
Mà là vì bí mật ẩn chứa ở Ngũ Hoàng.
Cùng với, bí mật của Hư Vô Thiên, mới thực sự là thứ vô số thế lực, cùng thượng giới chú ý đến!
Rầm ầm ầm!
Tình hình bỗng trở nên lãnh khốc và căng thẳng!
Bên phía Ngũ Hoàng.
Đường Quả sớm đã khóc đến nước mắt đầy mặt, đó là lo lắng, đó là sự sợ hãi cùng bàng hoàng.
“Sư phụ!Mau cứu ca ca của con với!”
Đường Quả hô lên khàn giọng.
Giờ phút này, Lục Cửu Liên là hy vọng duy nhất của nàng.
Đường Hiển Sinh đứng cạnh nàng, trong mắt đục ngầu cũng hiện ra sự lo lắng không nguôi, nắm đấm càng nắm chặt lại.
“Ngươi là ai?!”
“Đến cùng thì ngươi là ai?”
Trong lòng Tinh Nguyệt thánh chủ sợ hãi khôn cùng, không ngừng gầm nhẹ.
Ma khí giống như mực đang chảy quanh, lại giống như dòng mực đó đang vẽ.
Rất nhanh, động tác bảo trì nắm đấm, khí tức uể oải đến cùng cực trên đầu Đường Nhất Mặc.
Ma khí cuồn cuộn.
Tựa hồ như che khuất bầu trời, hoá thành một đạo bóng dáng mơ hồ.
Bóng dáng đứng lặng nhô lên cao, quay lưng về phía thế nhân.
Phảng phất như bị bỏ lại một mình, lại dường như mang theo sức mạnh đoạn tuyệt với đời.
Tưởng chừng như gần ngay trước mắt, mà xa tận chân trời.
Tựa như vô hình, mà lại như hữu hình!
Xa xa.
Trong mắt Bá Vương bị Phó Tòng đánh lui, đột nhiên có hàng ngàn vầng sáng đột nhiên bùng lên, vầng sáng đó quá chói lọi, tựa như ngôi sao sáng nhất trong đêm!
Trái tim hắn nhảy lên một cái vô cùng có lực.
Trong mắt chỉ còn lại bóng đen đó.
“Ma……ma chủ!”
……
Bổn nguyên hồ, hồ tâm đảo.
Lục Phiên ngồi trên thiên nhận bảo tọa, từ từ thở dài một hơi.
Trong mắt hắn, từng đường từng nét hắc sắc đang nhảy nhót trôi nổi.
Sự quật cường của Đường Nhất Mặc, cho dù là Lục Phiên cũng có chút ngạc nhiên, hắn thật không ngờ được Đường Nhất Mặc lại có thể như vậy.
Trên thực tế, vốn dĩ Đường Nhất Mặc chỉ mở được năm mạch trong mà thôi, mạch thứ sáu là trong lúc chiến đấu mà lĩnh ngộ ra được.
Nhưng mà, tâm của Đường Nhất Mặc quá lớn.
Hắn mới vào hợp thể cảnh, cho dù là mở ra mạch thứ sáu thì cũng khó mà giết được Tinh Nguyệt thánh chủ.
Muốn cường thế chém giết đối phương, vậy thì chỉ có thể mở ra mạch thứ bảy!
“Tâm quá lớn rồi.”
“Nhưng……đây chính là sự kiên cường của ngươi, là đạo của ngươi.”
Lục Phiên nói.
Tựa như đang nói chuyện với ai đó.
Nếu như Đường Nhất Mặc mở ra mạch thứ bả, vậy thì hắn có thể làm được, nhưng mà……Lục Phiên đã ngăn lại.
Cho dù có là thánh chủ cao võ thế giới cấp thất diễn, cũng không có tư cách mạng đổi mạng với Đường Nhất Mặc!
Quan trọng nhất là……
Từ khi mở ra mạch thứ bảy, đạo ý Đường Nhất Mặc đã lột xác rồi!
Lục Phiên cười cười, trong mắt thoáng loé lên.
Đâu là lần đầu tiên hắn gặp được lột xác đạo ý.
Bất quá, hết thảy những thứ này, tạm thời cứ để đó đã.
“Khi dễ Ngũ Hoàng ta……”
Lục Phiên nheo mắt lại
Giơ tay lên, hắn lần nữa cầm một quân cờ từ ô cờ rồi từ từ đáp xuống bàn cờ.
Tựa hồ có ánh sáng vụt qua bàn cờ.
……
Ma chủ?!
Ma khí cuồn cuộn ngập trời, ma chủ quay lưng về phía chúng sinh.
Tinh Nguyệt thánh chủ nhìn lưng của ma chủ, mà thực tế thì, không chỉ có mình hắn ta nhìn như vậy, mà mỗi người đều nhìn thân ảnh ma chủ ngưng tụ lơ lửng trên đỉnh đầu Đường Nhất Mặc, đang quay lưng lại với chúng sinh.
Từng đạo từng đạo âm thanh hít khí lạnh trong từng chiến thuyền phát ra.
“Tên này là ai chứ?”
“Khí cơ thật cường đại……lẽ nào là đại năng cảnh thứ ba, hoá tiên đại tôn?”
“Ngũ Hoàng sao có thể có hoá tiên cảnh được chứ? Lẽ nào tên này lấy được truyền thừa của cường giả tu hành thời thượng cổ?”
Những tiếng phỏng đoán rì rầm, không ngừng vang lên
Bất quá, lúc này, mọi người lại càng thích thú hơn nữa khi xem tình hình tại trận chiến.
Đại biểu thượng giới trong chiến thuyền cổ xưa.
Sứ giả tức giận.
Từng phó tòng phóng thích mang theo khí tức cường hãn, nhao nhao bay nhanh tới.
Sứ giả tức giận, bọn họ là đại biểu cho ý chí của sứ giả, trấn áp hết thảy!
“Cản hắn lại!”
“Quy tắc thi đấu thiên địa không thể bị phá vỡ!”
Trong chiến thuyền cổ xưa, giọng nói nghiêm nghị đãng xuất.
Khí cơ của từng vị phó tòng tương liên, giống như hoá thành một tiên thần tôn kính đáng sợ.
Giang Li thấy một màn này, ánh mắt thoáng co lại khẩn trương.
Khí tức của những phó tòng này tương liên, ngược lại có chút giống với mấy loại quân trận chi đạo!
Đột nhiên.
Có một tiếng cười khẽ vang vọng.
Tựa hồ nổ vang trong bóng tối cùng tĩnh lặng.
Khoảnh khắc tiếp theo, le lói giữa đất trời trong phút chốc.
“Là ai cho cách ngươi cái tư cách ức hiếp tu hành giả Ngũ Hoàng ta??”
Giọng nói nhàn nhạt, tựa như một trận gió phật qua.
Đột nhiên!
Trên đỉnh khí cơ tương liên hoá tác tiên thần của từng phó tòng, vậy mà lại hiển hiện một bộ bàn cờ đan xen ngang dọc các quân cờ.
Hử?
Bên ngoài Ngũ Hoàng, trong mắt của đám người tu hành trên từng chiến thuyền đều toát ra tinh mang.
Khí cơ này……
Là vị Ngũ Hoàng thánh chủ…... thần bí không gì bì kịp kia sao?!
Ba~cạch.
Một quân cờ từ trên trời rơi xuống.
Khí tức hội tụ thành tiên thần của những phó tòng này……vậy mà khi quân cơ rơi xuống, lại không khác nào con đập sụp đổ, cứ thế mà sụp cái ầm!
Phốc xuy!
Từng phó tòng bạch y, sắc mặt cả kinh.
Làn sương phủ quẩn quanh trên mặt bọn họ, đều chấn động rồi tản đi lộ ra chân dung, trong miệng ho ra một ngụm máu.
Mà thân ảnh của từng phó tòng dưới uy áp của mỗi quân cờ, đề bị đè ép lại.
Thế nhưng……
Khi tất cả mọi người chú ý đến tất cả những điều này.
Thì tiếng kêu thê lương thảm thiết của Tinh Nguyệt thánh chủ vang vọng khắp quảng trường thanh chuyên.
Trời đất tựa hồ cũng không ngừng vang lên vô số tiếng nổ.
Ma khí trôi nổi trên đỉnh đầu Đường Nhất Mặc kia ngưng tụ thành hư ảnh ma chủ.
Bắt đầu từ từ quay đầu.
Tinh Nguyệt thánh chủ cảm thấy như thể bản thân mình bị tách biệt khỏi thế giới.
Trong mắt,nguyên thần chỉ cảm ứng được thân ảnh của ma chủ.
Từ từ chuyển thân.
Ma chủ quay đầu.
Đất trời sụp đổ, nước cũng ngừng trôi!
Trong đôi mắt Tinh Nguyệt thánh chủ đất trời sụp đổ, nguyên thần cũng phai mờ từng tấc một!
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận