Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1357: Nợ phong lưu của Lục Bình An để lại (4)

1246 chữ
Thông Cổ đạo nhân bối rối.
Hắn lén liếc nhìn nữ tử ngồi trên ngai vàng, lại phát hiện nữ tử lạnh lùng như băng, vô cùng cay nghiệt, so với bộ dáng cười nói vui vẻ trước đó, cô ấy trông giống như hai người khác nhau.
Trong lòng Thông Cổ đạo nhân càng cuống hơn.
Khi nói đến nữ nhân, Thông Cổ đạo nhân cho rằng mình là người hiểu rõ nhất.
Tính tình của nữ nhân giống như thời tiết mùa hè, nói thay đổi liền thay đổi, thái độ lạnh lùng của nữ nhân này chắc chắn không phải là mục đích tốt để lấy tin tức về Trúc Lung!
Vì vậy, Thông Cổ Người đạo nhân cảm thấy không thể nói được.
Tuy nhiên, nếu không nói thì tất cả những thiên tài của nhân tộc ở nơi lĩnh hội sẽ chết….
Thật khó chịu…
Thông Cổ đạo nhân bực bội liên tục bứt râu.
“Các ngươi có ai biết không?”
Nữ tử dường như cảm nhận được điều gì đó.
Đôi mắt đen trắng toát ra áp lực đáng sợ, quét xuống.
Uy áp nặng nề như một núi cao khiến Thông Cổ đạo nhân và những nguyên tố chi thần cảm thấy khó thở.
“Chúng ta… Không biết.
Những nguyên tố thần vội vàng lắc đầu.
“Lão đạo cũng cũng không biết gì!”
Thông Cổ đạo nhân cũng bối rối lắc đầu.
Nhưng trong lòng lại thở dài.
Lục lão đệ, lão đạo đối với ngươi xem như là chân ái rồi, đối mặt với sự cám dỗ của pho tượng thú tổ Mộc Nguyên cũng không có bán ngươi
Tuy nhiên, Thông Cổ đạo nhân vẫn đặt hy vọng vào thiên tài của nhân tộc ở nơi lĩnh hội.
Mặc dù những thiên tài khác đều tương đối bình thường.
Tuy nhiên, bên trong có Lục Cửu Liên nha!
Hung thần của nhân tộc Lục Cửu Liên, liên tục trên con đường tạo nên kỳ tích và chưa bao giờ gục nga…
Lần này, có lẽ sẽ tạo cho Thông Cổ đạo nhân bất ngờ nhỏ đi?
Vì vậy, Thông Cổ nhịn không được vẫn mong chờ.
Không phải chỉ là hắc bạch thú sao?
Nữ tử cũng khen nó dễ thương, nên sẽ không quá hung dữ… đi?
Nghĩ tới đây, Thông Cổ đạo nhân ngẩng đầu lên, nhìn những giọt nước lơ lửng trong cung điện. Muốn nhìn rõ hình ảnh trong giọt nước.
Bầu trời sao của Ngũ Hoàng.
Lão giả Huyền Thương rời đi khiến bầu không khí giương cung bạt kiếm ở Ngũ Hoàng dần dần im ắng trở lại.
Mà những thiên kiêu của nhân tộc có hơi xấu hổ.
Lức này tình hình của bọn họ thực sự rất khó coi, dù sao Huyền Thương… đã bán bọn họ rồi. Sài Phong và La Dương thở phào nhẹ nhõm, hóa ra mọi chuyện chỉ là diễn kịch, bọn họ cảm thấy với lai lịch của tiền bối Huyền Thương thì không thể làm ra những chuyện như vậy.
Pho tượng Thú Tổ xuất hiện ở Ngũ Hoàng, đó là một việc may mắn cho nhân tộc, nếu như để việc may mắn biến thành tang sự thì thật sự sẽ rất tồi tệ.
Về cái giá mà những thiên kiêu nhân tộc phải trả để có thể lĩnh hội áo nghĩa.
Sài Phong và La Dương cũng không nói gì.
Những ngày này, bọn họ sống ở Ngũ Hoàng, cũng hiểu rõ tính khí của Lục Bình An.
Hắn không có giết tất cả những thiên kiêu của nhân tộc này đã xem như không tệ rồi.
Mà những cường giả Thiên Đế trong số những thiên kiêu của nhân tộc mặc dù không hài lòng nhưng vừa mới nhìn thấy Lục Phiên bắn một mũi tên, bọn họ cũng không có ý nghĩ tranh cãi.
Nếu Lục Phiên bắn một mũi tên vào tất cả bọn họ, sợ rằng tất cả bọn họ sẽ trở về với cát bụi, trở về với đất.
Lục Bình An ngay cả chuẩn để đều ngắm không sai, còn sợ những thiên đế như bọn họ sao? Mặc dù Lục Phiên cũng là tu vi thiên đế, nhưng nắm giữ một chí bảo, chính là thực lực của Lục
“Làm sao? Các ngươi có ý kiến khác??”
Lục Phiên bình tĩnh liếc nhìn rất nhiều thiên kiêu nhân tộc.
“Đây là cái giá chúng ta phải trả, đạo huynh nói đùa rồi, chúng ta không phản đối.
“Chúng ta sẽ bồi dưỡng ra ba mươi vị đại đế”
Một thiên đế nhân tộc chắp tay mỉm cười.
“Tuy nhiên, Đạo huynh, ngươi có thể châm chước hay không, chúng ta bồi dưỡng ra ba mươi vị đại đế liền có thể lĩnh hội áo nghĩa… còn hai mươi người còn lại từ từ bồi dưỡng trả nợ được không?”
Lục Phiên đang dựa vào ghế ngàn lưỡi đao, ánh mắt rơi trên người vị thiên đế nhân tộc.
“Mặc cả?”
“Thêm mười đại đế nữa.
Lời của Lục Phiên rất bình tĩnh, vang vọng trong hư không, khiến vẻ mặt của thiên đế nhân tộc đang nói chuyện đột nhiên tối sầm.
Người này sao lại… Không nói đạo lý mà!
Sài Phong liếc nhìn người này một cách đồng cảm, ngu ngốc, nói đạo lý với Lục Bình An?
Huyền Thương Tiền bối làm ra việc như vậy, Lục Bình An không giết sạch hết bọn họ đã là rất nhân từ rồi.
Hơn nữa, vì Ngũ Hoàng bồi dưỡng ra đại đế có gì không tốt?
Bây giờ danh tiếng của Sài Phong hắn trong Ngũ Hoàng rất tốt.
Dù sao, ba mươi cường giả cảnh giới để sinh ra từ tay hắn, Sài Phong hắn thậm chí còn giành được danh hiệu “Đế Sư”.
Những thiên kiêu khác của nhân tộc cũng không nói gì.
Mà Lục Phiên dường như cảm nhận được điều gì đó.
Lông mày hắn không khỏi cau lại.
Hắn vẫy tay.
“Cứ như vậy đi, ở trong Ngũ Hoàng có thời gian phải tăng tốc, nói ba mươi thì sẽ là ba mươi, không có gì mặc cả.
Hắn vừa dứt lời, tâm thần hắn khẽ động, biến mất trong bầu trời sao của Ngũ Hoàng. Mà bầu không khí căng thẳng cũng biến mất khi Huyền Thương và Lục Phiên rời đi. Lục Phiên trở lại đảo Hồ Tâm.
Dặn dò ba nữ tì Ngưng Chiêu rằng hắn phải bế quan.
Liền phong bế đảo Hồ Tâm.
Bàn cờ linh áp đã được bày ra.
Gió thổi chậm qua, khiến không khí trên đảo hồ tâm có hơi tiêu điều.
Lục Phiên cau mày, trong lòng tràn đầy vẻ lo lắng.
Hắn không còn quan tâm đến chuyện của nhân tộc tổ địa nữa.
Nếu tổ địa của nhân tộc lòng tham không đáy, Lục Phiên sẽ không khách khí nữa, Lục Bình An hắn cũng là một người có tính tình nóng nảy.
Lúc này Lục Phiên bế quan là vì Lục Cửu Liên đã đến nơi lĩnh hội Mộc Nguyên.
Lục Phiên trong cõi u minh cũng cảm nhận được.
Thông qua hơi thở của Lục Cửu Liên, mí mắt của Lục Phiên liên tục nháy, tựa như sắp xảy ra
chuyện lớn gì đó.
Chẳng lẽ… đám người Lục Cửu Liên gặp phải phiền phức lớn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận