Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 379: Lục Phiên: Tu hành buồn tẻ lại nhàm chán. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Oanh!
Vào lúc này, Lục Phiên cảm giác linh hồn của mình tựa như đang phát sinh thuế biến.
Một tiếng vang to lớn kia, hệt như mặt đất bị sụt lún, bầu trời sụp đổ, để cho người ta trở nên kinh hãi.
Lục Phiên dò xét linh hồn của chính mình, nhưng lại phát hiện, linh hồn của mình vào lúc này, giống hệt như là bị xoắn nát vậy, hóa thành một cái vòng xoáy to lớn.
Cùng loại với vòng xoáy bản nguyên do Ngũ Hoàng đại lúc hóa thành.
Bên trong linh hồn vòng xoáy, có từng điểm hào quang chuyển động tùy theo đó.
Loại linh hồn thuế biến này hoàn toàn ngoài dự liệu của Lục Phiên.
Lục Phiên nhìu máy, hắn không có cảm giác được thống khổ, hiển nhiên, loại linh hồn lột xác này cũng không có mang đến chuyện không hay cho hắn.
Thậm chí, Lục Phiên còn cảm giác được linh thức của mình trở nên mạnh mẽ, có tính bền dẻo hơn.
Đây có lẽ là… Một chuyện tốt?!
“Có chút giống với Ngũ Hoàng bản nguyên…”
Lục Phiên nỉ non một câu.
Bởi vì Ngũ Hoàng bản nguyên hóa thành vòng xoáy, cho nên linh hồn của Lục Phiên cũng hóa thành vòng xoáy?
Đây là muốn trói buộc Lục Phiên lại chung một chỗ với thế giới mà hắn chế tạo ra sao.
. . .
Cùng lúc đó.
Phía trên hãn hải.
Tư Mã Thanh Sam y phục bồng bềnh, đứng vững trước áp lực, nâng bút vẽ tranh, tinh thần của hắn vào lúc này cũng y hệt như là được thăng hoa vậy.
Quan sát một đợt thế giới biến đổi, khiến cho tâm linh của hắn đạt được tẩy lễ.
Trong bức họa, bút mực tựa gió, trong lúc phác họa, có một cỗ đại khí bàng bạc sôi nổi trên giấy.
Hắn thở hồng hộc.
Trong đôi mắt thậm chí có chút đỏ rực.
Tư Mã Thanh Sam vào lúc này, thủ đoạn vẽ tranh đã có hơi khác biệt so với lúc trước. Nếu như nói lối vẽ trước đó gần giống với tỉ mỉ phác họa, thì Tư Mã Thanh Sam vào lúc này, phong cách đã có chút thoải mái giống như vẩy mực sơn thủy*.
(*Vẩy mực sơn thủy: Một cách vẽ tranh thủy mặc)
Hắn bưng lọ mực lên, trực tiếp phún lên trên bức họa, y phục của Tư Mã Thanh Sam bị nhuộm đầy mực, tựa như một cái khe nứt to lớn, hắn trực tiếp nhấc bút vẫy vô số đường nét ở trên bức họa.
Giống như là đao to búa to vung chém ra, mang theo mấy phần ý cảnh.
Trong bức họa, có đại sơn đại hà cuồn cuộn tuôn ra từ bên trong, bao phủ xuống biển.
Hãn hải trực tiếp từ trên cửu thiên mà chảy thẳng xuống dưới, tựa như phát tiết.
Rung động, khiếp người.
Cuối cùng.
Đợi cho thời điểm có một khối đại lục rộng lớn, an tĩnh rơi vào bên trên hãn hải.
Tư Mã Thanh Sam phảng phất như thoát lực, ngã ngồi ở trên tảng đá.
Hắn thở hồng hộc.
Trong đôi mắt đỏ rực có tràn đầy tơ máu.
Bức tranh còn chưa vẽ xong, bởi vì hắn phát hiện, dùng lực lượng của hắn, căn bản là không có cách nào vẽ xong bức tranh này.
Vì lẽ đó, hắn run rẩy mà nhấc bút lên, ở bên trên bức tranh này viết xuống một cái tên.
“Bức họa này… Liền tên là 《 Sáng Thế đồ 》, đợi cho ta hoàn thiện 《 Sáng Thế đồ 》, họa chi đạo, tất nhiên có thể tăng lên cực lớn!”
Tư Mã Thanh Sam nở nụ cười.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt của Tư Mã Thanh Sam chợt sáng lên, hắn đứng lặng ở trên đá xanh, trời chiều như lửa, bình tĩnh chiếu xuống mặt biển, làm cho mặt biển tản ra ra tia sáng màu đỏ như lửa thiêu.
Mà ở bên trên khối đại lục vừa mới xuất hiện kia, lại có từng bóng người hiện lên.
Bởi vì khoảng cách quá xa, cho nên hắn chỉ có thể lờ mờ thấy được có vài bóng người đang tán loạn.
Tư Mã Thanh Sam bỗng nhiên có chút hốt hoảng, đại lục kia, là một khối tân thế giới sao?
Linh thức bắt đầu trở nên mơ hồ, ý thức của Tư Mã Thanh Sam dần dần trở về.
Sau một hồi, thân hình của hắn lập tức bị thoát ly khỏi nơi này.
Mở mắt ra.
Tư Mã Thanh Sam phát hiện bản thân vẫn như cũ ở trên Hồ Tâm đảo, trên lầu các tầng hai Bạch Ngọc Kinh.
Gió nhẹ thổi đến, kèm theo mồ hôi trên người hắn, khiến cho hắn có chút mát mẻ.
Không biết từ khi nào, trên người hắn đã phủ đầy mồ hôi.
Tầm mắt khẽ nâng, nhìn về phía trước người, lại phát hiện, Lục Phiên dựa vào xe lăn, bưng lấy một chén rượu thanh đồng, húp lấy nước rượu ấm áp.
“Tỉnh rồi?”
Lục Phiên nhìn thoáng qua Tư Mã Thanh Sam, nói: “Ba ngày, hẳn là có thu hoạch không nhỏ đi…”
Tư Mã Thanh Sam có chút kích động, giơ tay, chắp tay về phía Lục Phiên.
“Đa tạ Lục thiếu chú thành toàn.”
Lục Phiên lại khoát tay áo.
“Con đường tu hành dài đằng đẵng, chớ có cô phụ cơ duyên lần này, đây chính là cơ duyên có rất nhiều người ước mơ.”
Lục Phiên nói.
Tư Mã Thanh Sam gật đầu.
“Uống rượu.”
Lục Phiên nói.
Tư Mã Thanh Sam nhấc… Chén rượu thanh đồng lên, uống một ngụm, bên trong chua xót còn xen lẫn chút xíu hương thơm.
Thật sự là rượu ngon.
Uống rượu xong, Tư Mã Thanh Sam liền đi xuống lầu các.
Cả người hắn có chút hốt hoảng, bời vì hắn phát hiện ở trong đầu mình, vậy mà tồn tại bức 《 Sáng Thế đồ 》chưa hoàn thành kia. Tiếp theo, hắn có thể tiếp tục hoàn thiện bản vẽ này, quá trình hoàn thiện bản vẽ, chính là quá trính tu vi của hắn tăng cao.
Oanh!
Tư Mã Thanh Sam lòng có cảm giác.
Hắn ngẩng đầu, mơ hồ có thể phát hiện được, tầng mây bên trên cửu thiên bị nhấp nhô.
“Kim Đan kiếp?”
Tư Mã Thanh Sam xắn tay áo, lắc đầu.
“Thứ ta muốn không phải là Kim Đan kiếp, mà là Thiên Tỏa kiếp.”
Tư Mã Thanh Sam nói.
Sau đó, hắn không để ý đến, mà là tiếp tục tiến lên, lôi vân phun trào lập tức biến mất không thấy gì nữa.
. . .
Thiên Nguyên đại lục.
Đợi cho lưỡng giới dung hợp vừa bắt đầu.
Liền giống như bị gió lốc bao phủ vậy.
Các cường giả Thiên Nguyên đại lục, đều trừng lớn mắt, bọn hắn thấy được giữa thiên địa dường như đã bị nứt ra một đường vô cùng to lớn.
Bọn hắn coi đây là cường giả đáng sợ từ thiên ngoại lại một lần nữa buông xuống.
Nhưng lại không nghĩ tới, có một loại lực lượng khổng lồ, nắm kéo sơn hà mà lôi về phía vết nứt kia.
Sau khi từng chút từng chút một chui vào bên trong cái khe, bọn hắn lập tức thấy được hãn hải vô cùng vô tận…
Hãn hải của Thiên Nguyên đại lục cũng tràn vào trong đó, nhắc lên sóng lón ngập trời!
Từ một cái thế giới này đến một cái thế giới khác, loại cảm giác vi diệu này, cho dù là người đã đứng ở trên đỉnh như bọn người Đỗ Long Dương, Nữ Đế, cũng cảm giác có hơi hốt hoảng!
Bọn hắn có thể cảm thấy được vật đổi sao dời, có thể cảm nhận được đại địa di chuyển…
Ngay từ đầu, bọn hắn còn lo lắng lưỡng giới dung hợp sẽ xảy ra một chút chuyện gì đó không tốt cho lắm.
Hiện tại xem ra, cũng không có bị giống như trong tưởng tượng của bọn hắn.
Lưỡng giới dung hợp kéo dài ba ngày.
Sau khi ngày thứ ba kết thúc.
Trời chiều như lửa.
Các cường giả như Đỗ Long Dương, Nữ Đế, Thiên Hư công tử đều đứng lặng ở bờ biển, nhìn mặt biển sóng gợn lăn tăn bị trời chiều chiếu rọi như lửa, trong lúc nhất thời, có chút hoảng hốt.
. . .
Sau khi Tư Mã Thanh Sam rời khỏi, Lục Phiên dựa vào trên Thiên Nhận y.
Ngưng Chiêu hấp rượu, rót một chén cho Lục Phiên, nàng có thể cảm giác được, công tử tựa hồ đang làm một chuyện khó lường gì đó.
“Đi tu hành đi.”
Lục Phiên liếc mắt nhìn Ngưng Chiêu, cười nói.
“Vâng.”
Ngưng Chiêu gật đầu, khom người rút đi, rời khỏi lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Đi xuống lầu.
Bên dưới, bọn người Nhiếp Trường Khanh, Nghê Ngọc tò mò bu lại, trong khoảnh khắc vừa rồi, bọn hắn cảm giác được thiên địa tựa hồ như xảy ra biến hóa khác người.
Hẳn là Lục Phiên đang làm gì đó.
“Không có gì, công tử chỉ đánh một ván cờ với Tư Mã tiên sinh mà thôi.”
Gió nhẹ thổi tới, Ngưng Chiêu săn tóc đen, nói.
Đương nhiên, có rất nhiều chuyện Ngưng Chiêu không có nói, ván cờ lần này của Lục Phiên, rất không bình thường.
Cánh tay của công tử rướm máu, chuyển động 360 độ, hình ảnh đáng sợ kia, khiến cho Ngưng Chiêu thật lâu mà khó quên.
Trên lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Lục Phiên nhấp một miếng rượu, hai mặt chậm rãi nhắm nghiền lại.
Linh hồn của hắn xảy ra thuế biến.
Đối với việc vận dụng linh thức cũng mạnh mẽ hơn, với lại, mỗi một sợi linh thức xoay vòn ở trong vòng xoáy linh hồn, đều trở nên cực kỳ cứng rắn.
Lục Phiên nhấp một hớp rượu nóng, chậm rãi thở ra một hơi.
Trước mắt, lập tức nổi lên âm thanh hệ thống nhắc nhở.
“Lưỡng giới dung hợp hoàn thành, chúc mừng kí chủ sáng lập ‘Thiên Nguyên vực’, hoàn thành nhiệm vụ đặc thù.”
“Nhiệm vụ hoàn thành, thu hoạch được ban thưởng đặc thù: Đạo bia, 2000 điểm thuộc tính có thể tùy ý sử dụng, Phượng Linh kiếm x2.”
Âm thanh hệ thống nhắc nhở không ngừng chuyển động ở trước mắt Lục Phiên.
Lục Phiên hơi ngẩn ra.
Bởi vì phần thưởng lần này, tựa hồ có chút đơn giản cùng mộc mạc.
Ngoại trừ điểm thuộc tính có thể tùy ý sử dụng cùng với Phượng Linh kiếm theo lẽ thường ra, cũng chỉ có một cái “Đạo bia”
Thế nhưng, Lục Phiên cũng không có quá thất lạc, ngược lại có chút chờ mong.
Sự thật chứng minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận