Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 807: Làm một vị luyện khí sĩ yêu hòa bình (1)

Edit: Long Hoàng
Ngũ Hoàng.
Cổ mộ.
Cố Mang Nhiên lần này thật sự có chút mờ mịt.
“Lục công tử. . . vậy mà thật sự bắn tên?”
Hắn thật sự không nghĩ tới, tại thời điểm mà hai chiếc chiến thuyền đã thành công từ Huyết Sát Thiên quay trở lại Hư Vô Thiên, tại thời điểm Lục Phiên đã lấy được đạo diễn kính rồi.
Lục Phiên vậy mà vẫn bắn một mũi tên về hướng thượng giới.
Cái tính tình này… cũng quá nhỏ nhen đi.
Mặc dù một tiễn này chỉ do ba loại năng lượng ngưng tụ thành, thế nhưng uy lực của nó không thể nào khinh thường được.
Áo bào trên người Cố Mang Nhiên bay lên, thân thể đứng dậy từ trong quan tài.
“Lục tiên sinh, xin cho tại hạ một gốc thần dược đi.”
Cố Mang Nhiên nói.
Lục Trường Không nghe vậy, không khỏi nheo mắt lại, có thể làm cho Cố Mang Nhiên gấp gáp như vậy, chẳng lẽ Phiên Nhi xảy ra chuyện gì sao?
“Tiểu Bộ, lập tức lấy một gốc thần dược đưa cho tướng quân.”
Lục Trường Không nói.
Bộ Nam Hành nghe vậy vội vàng gật đầu, thận trọng lấy ra một gốc thần dược hình dạng hoa cúc.
Sinh mệnh chi khí nồng đậm tuôn ra tràn ngập trong cổ mộ.
Nhận lấy thần dược do Bộ Nam Hành đưa tới, Cố Mang Nhiên cảm khái vạn phần.
“Tiên sinh. . . Đại tài.”
Thế mà thật sự chỉ dùng một đống linh dược đẳng cấp thấp, lai giống bồi dưỡng ra được thần dược!
Thật sự là năng lực khó tin.
Cố Mang Nhiên khâm phục tài năng của Lục Trường Không xong, sau một khắc, thân thể mơ hồ, biến mất khỏi cổ mộ.
. . .
Ầm ầm!
Sau khi hai chiếc chiến thuyền lao vào trong khe nứt.
Ở bên trên chiến thuyền.
Đám người Bá Vương trừng lớn mắt, xuyên qua khe nứt, nhìn chăm chăm bóng người mặc bạch y ngồi ngay ngắn trên thiên nhận ỷ, không chút do dự kéo căng dây cung bắn thẳng về hướng Thượng Giới.
A Lỗ toàn thân đều run rẩy, vẻn vẻn chỉ là khí thế khi mà Lục Thiếu Chủ kéo căng dây cung đã để cho hắn rùng mình hốt hoảng, đây là khí thế đáng sợ đến cỡ nào a.
Sợi tóc Lục Cửu Liên bay bay, ánh mắt bình tĩnh, hắn nhìn xem bóng người kia dù cho đối mặt với cả một đại thế giới cũng không chút sợ hãi, trong con ngươi vậy mà toát ra mấy phần chập chờn.
“Lục ca!”
Nghê Xuân Thu hưng phấn đến mức muốn ở trên thuyền nhảy cẩng lên.
Nguyên Từ Thiên.
Tất cả cường giả của các cao võ thánh địa đều cảm thấy mờ mịt cùng hoảng sợ.
Khí thế đáng sợ, như là có uy năng hủy thiên diệt địa, làm cho toàn bộ Nguyên Từ Thiên đều run rẩy.
Đây là uy lực bực nào? !
Phảng phất như là thủ đoạn diệt thế của viễn cổ Thánh tổ!
Tiên Túc cường giả của Hắc Từ tiểu thế giới quỳ sát, giờ phút này hắn nhìn thấy đuôi mũi tên khủng bố đang xẹt ngang qua không trung Nguyên Từ Thiên kia.
Toàn thân thì bất lực, run rẩy vì sợ hãi.
Đây là thực lực của Lục Bình An sao?
Vị Tiên Túc này hối hận, vì sao hắn không sớm một chút mang theo người của Nguyên Từ Thiên đi tới Ngũ Hoàng bồi tội chứ?
Nếu là trước đó sớm đi bồi tội, Hắc Từ tiểu thế giới sẽ không băng diệt, Đạo Uẩn cũng sẽ không bị tước đoạt.
Lục Bình An mạnh mẽ như thế, hắn thế mà tự cho rằng đối phương không dám vào Nguyên Từ Thiên.
Chỉ bằng một tiễn này.
Lục Phiên dù chỉ cần ở tại Ngũ Hoàng, giương cung bắn tên cũng đủ bắn hủy Hắc Từ tiểu thế giới!
Nguyên bản hắn cảm thấy Lục Phiên chỉ là một kẻ bị lợi dụng, bị thượng giới biến thành cái máy thu thập đạo uẩn.
Nhưng bây giờ nhìn thấy một tiễn này của Lục Phiên bắn về phía thượng giới, toàn bộ ảo tưởng của hắn đều bị một tiễn này bắn cho nát vụn!
Rầm rầm rầm!
Mũi tên xẹt ngang mà qua.
Như là một dòng sông vắt ngang bầu trời.
Mười tám vị Tiên Túc cảnh, vậy mà trong nháy mắt bị mũi tên bắn xuyên qua, thân thể rách nát sụp đổ trong tích tắc, mười tám vị tiên túc cảnh bây giờ chỉ còn lại ba người may mắn sống sót, trốn qua một kiếp.
Oanh!
Xuyên qua vết rách hư không, thượng giới hư ảnh như trực tiếp hiển hiện, toàn bộ thượng giới đại lục nhận cũng như đang rung động.
Vị cường giả toàn thân mặc trường bào trên đầu có chữ hành trận ngôn trôi nổi, gầm thét lên.
“Lớn mật!”
Trái tim người này đập nhanh liên hồi, hắn hoảng sợ vô cùng, nhưng vẫn gầm lên để tăng dũng khí.
Hắn muốn cường ngành ngăn trở một tiễn này!
Đương nhiên, cũng là bởi vì hắn trốn không thoát, chữ “hành” trận ngôn của hắn là giả, không thể nào sử dụng được, hắn căn bản là trốn không thoát uy năng của một tiễn này.
Một đạo, hai đạo, ba đạo. . .
Liên tiếp ba đạo tiên khí quấn quanh thân của hắn.
Ba đạo tiên khí lần lượt hiện lên ba loại màu sắc khác nhau.
Có màu trắng, có màu xanh, có màu đỏ.
Ba loại tiên khí màu sắc khác nhau quấn quanh thân hắn, khiến cho thân thể hắn trôi nổi mà lên, áo bào rộng rãi không ngừng tung bay.
Tiên Túc luyện ngũ khí, nhất khí nhất trọng thiên!
Hắn chính là một vị Tiên Túc luyện ra tam khí, thực lực xem như không kém!
Mạnh hơn rất nhiều so với mười tám tên Tiên Túc nhập hạ giới thực lực chỉ có nhất khí!
Oanh!
Ba đạo tiên khí bao phủ mà lên, phảng phất như hóa thành ba con tiên khí trường long quấn quanh thân hắn.
Đối mặt với một chi mũi tên đang ung dung bay tới, nhìn như rất chậm nhưng thật ra là vô cùng nhanh.
Hắn xông tới!
Hắn muốn đem một tiễn này chặn lại ở bên ngoài thượng giới đại lục.
Hắn lao ra khỏi vết nứt, không chút do dự lao về phía mũi tên!
Trên trời như có thao thiên cự lãng trút xuống!
Một tiễn này tựa như ngay lập tức sẽ bị ép nát.
Nhưng là, tên cường giả tam khí Tiên Túc vừa mới lao ra thượng giới kia rất nhanh đã bắn ngược trở về, đập thẳng lên trên thượng giới đại lục.
Đây là bị mũi tên mang theo khí thế đáng sợ như sơn hải kia đè ép bay ngược trở lại.
“Không. . .”
Vị Tam khí Tiên Túc cảnh này, con ngươi thít chặt, cảm giác hoảng hốt không gì sánh được.
Sóng khí kinh khủng hạ xuống.
Một tiễn này bỗng nhiên rực sáng lên.
Trong chốc lát, ở trên bầu trời thượng giới tựa như xuất hiện một ngôi sao khổng lồ.
Sóng khí kinh khủng hạ xuống.
Đem vị tam khí Tiên Túc cảnh này ép đến đầu rạp xuống đất, toàn thân bẹp dí, hoàn toàn không thể động đậy.
Dù cho hắn muốn cử động một ngón tay cũng không được!
“Cái này. . . đây là loại mũi tên gì? !”
Trong con mắt hắn phản chiếu một tiễn này.
Từ lúc ban đầu là chấn nộ, rồi sợ hãi, đến hiện tại thì kinh hoảng vô cùng.
Tâm tính biến hóa nhanh như trời mùa hạ, chớp mắt đổ mưa.
Có quỷ mới biết tâm tình hắn vừa trải qua điều gì!
“Đế. . . Đế binh? !”
Một tiễn này, là Đế binh bắn ra sao? !
Ầm ầm!
Khí thế đáng sợ như là muốn phá hủy hết thảy.
Vị tam khí Tiên Túc cảnh này nguyên thần dũng động, muốn thôi động chữ hành trận ngôn trong tay.
Hắn cố gắng dịch chuyển ra chỗ khác.
Đối mặt với uy năng đáng sợ do đế binh phát ra này.
Hắn muốn trốn, chỉ có lợi dụng không gian áo nghĩa, xé rách không gian để trốn.
Bằng không… hắn chết chắc rồi!
Phanh phanh phanh!
Hư không đang không ngừng sụp đổ.
Mũi tên hạ xuống.
May mắn, chỗ hắn đang ở chỉ là một góc nhỏ heo hút trong dãy núi liên miên tại thượng giới.
Nếu như là chỗ phồn vinh nơi thượng giới.
Một tiễn này, sợ là muốn tạo thành sinh linh đồ thán!
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận