Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 898: Khí vận khởi, truyền cổ kinh, tạo căn cơ tiên võ (3)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Đây là một bức họa viễn cổ.
Trong cuộn tranh, là thời đại nhân tộc còn đang ăn tươi nuốt sống, dưới sự truy đuổi của vô số cự thú cùng hung thú, kéo dài hơi tàn.
Nhân tộc sinh sôi này nở, tạo ra bộ tộc, dẫn thiên hỏa, lập nhân hoàng, dẫn dắt nhân tộc còn ăn tươi nuốt sống, dưới điều kiện sống gian khổ, tranh đấu cùng dị thú.
Nhưng mà, nhân tộc chẳng qua là miễn cưỡng sống sót, vô số dị thú, hung thú đáng sợ có thể hủy thiên diệt địa, hung thú có được thần thông kỳ dị, dễ dàng giết chết được vô số nhân tộc.
Nhân hoàng không cam lòng, luận đạo trời xanh.
Sáng tạo ra tu hành pháp, đoạt thiên đạo chi lực, để cho nhân tộc có thể tu hành, dần dần có năng lực chống lại hung thú.
Thiên đạo bị đoạt đi thiên đạo chi lực, phẫn nộ, giáng xuống vô tận lôi phạt, nhân hoàng chống lại thiên đạo, ngạnh kháng oanh kích thiên đạo mà không chết, hơn nữa còn cướp đạo uẩn thiên đạo, chuyển hóa thành vận khí nhân tộc, khiến cho nhân tộc nổi lên hưng thịnh, nhân hoàng càng là sáng tạo ra tu hành pháp, sinh ra nhiều cường giả có năng lượng lớn, có thể phi thiên độn địa, hủy thiên diệt địa.
Hung thú bị trấn áp, nhân tộc thành công lập ra thời thế, vĩnh viễn truyền lại lương hỏa.
Chuyện ghi lại trên thạch bích, tựa như sử thi đánh thẳng vào lòng những người xem thạch bích.
Mà tu hành pháp nhân hoàng sáng tạo ra, tên là 《đại la tiên kinh》, hết thảy diễn ra trên bích họa, đều làm cho hô hấp thế nhân trở nên dồn dập.
Bọn họ thấy được sự cường hãn của khí vận chi đạo.
Những cường giả nhân tiên, chân tiên, huyền tiên, kim tiên tạo thành thế giới tươi đẹp……đánh thẳng vào tinh thần bọn họ.
Thời điểm ý chí bọn họ rơi vào khối thạch bích cuối cùng, trên đó niêm phong《đại la tiên kinh》, chỉ có điều, kinh văn cùng tu hành pháp này, phủ đầy bụi bặm.
Có lão tổ tiên túc của hạ tam trọng thiên chờ không nổi mà phóng thích nguyên thần, hy vọng có thể phủi đi bụi bặm bám trên thạch bích, để 《đại la tiên kinh》tái nhập thế gian.
Thế nhưng, nguyên thần vị lão tổ tiên túc này vừa rơi xuống, đã bị chấn động miệng phun một ngụm máu, bay ngược ra ngoài.
Mọi người đều kinh hãi.
Thế nhưng, nếu cứ vậy mà buông tha, thì lại không cam lòng, rất nhiều người muốn thử khiến《đại la tiên kinh》lộ mặt hiện thế.
Nhưng theo từng người tu hành thất bại, lòng mọi người đều dần chìm vào đáy cốc.
Cho dù là chịu đòn giỏi như Bá Vương, cũng đều ho ra máu như vậy.
Thậm chí đến cả Lục Cửu Liên cũng bị thương.
Mọi người đều không tin tà, đột nhiên, Lục Cửu Liên nhớ đến trong bích họa, hình ảnh nhân tộc đối diện với hoàn cảnh hiểm ác, mọi người đồng tâm hiệp lực, đoàn kết một lòng.
Trong lòng không khỏi thấy gì đó.
Tập hợp tất cả tu sĩ, lần lượt phóng ra nguyên thần trào vào trong thạch bích, cuối cùng đánh tan cát bụi.
Mà khối bụi đầu tiên vỡ nát, rất nhanh đến khối thứ hai.
《đại la tiên kinh》đã bị phủ bụi vô số năm, dưới sự cùng nỗ lực của tất cả người tu hành trong phi thăng chi địa, bụi bặm dần tróc xuống, một lần nữa xuất hiện!
Kinh văn phong cách cổ xưa, trong lúc giật mình mọi người đột nhiên như nhìn thấy một bóng dáng già nua, từng chữ từng chữ khắc kinh trên tường đá.
“Đó là lão nhân hoàng!”
Bá Vương mở miệng.
“Nhân hoàng cướp đoạt thiên đạo khí vận, bị thiên đạo cướp đi quyền lợi được trường sinh bất lão!”
“Thì ra là vậy! Thì ra là vậy……Khó trách Lục thiếu chủ nói nhân hoàng không thể có được trường sinh, hóa ra đây là nguyên nhân!”
Không chỉ có Bá Vương, từng vị thiên nhân Ngũ Hoàng, đều không khỏi giật mình.
Nhìn hình ảnh trong thạch bích, sắc mặt khẽ động.
Ô ô ông……
Bỗng nhiên.
Những văn tự trên thạch bích, dường như sống lại!
Rầm ầm ầm!
Từng chữ từng chữ, thoát ra khỏi thạch bích, tung bay, xông thẳng lên trời xanh.
Vô số đạo uẩn đang cuộn trào, kinh văn《đại la tiên kinh》, rất nhanh, trào vào tâm khảm của tất cả mọi người.
Đây là một bộ tu hành pháp, tu hành pháp tu khí vận!
“Mau nhìn! Những đạo uẩn đó……hóa thành khí vận rồi!”
Có người nhớ tới khí vận nhân tộc cuồn cuộn trong thạch bích, không khỏi hoảng sợ mở miệng.
Sau đó, dưới sự quan sát chăm chú của mọi người.
Cánh cửa ngàn trượng hiện ra.
Đó là thiên môn!
Thiên môn đã dẫn độ bọn họ phi thăng!
Mà lúc này, thiên môn này hiện ra, lại cũng không phải vì có người phi thăng, trên thiên môn những đầu dị thú kia lần lượt sống lại, dưới biển cả khí vận rộng lớn mãnh liệt chiếu rọi.
Thiên môn bị khí vận mở ra.
Vô số khí vận xông ra khỏi thiên môn, biển rộng xuất hiện một nơi thoát nước, điên cuồng tràn vào trong đại địa nhân gian!
Trong phi thăng địa!
Mặt tất cả các tu sĩ đều cứng cả lại.
“Đây……đây là chuyện gì? Đạo uẩn hóa khí vận, tại sao lại dũng mãnh nhập vào đại địa nhân gian?”
Có lão tổ tiên túc của hạ tam trọng thiên vọt lên, hung hăng không sợ chết cản trước thiên môn, muốn hấp thụ khí vận, khí vận gia thân.
Thế nhưng, khí vận xuyên qua thân hình hắn, chưa từng nhiễm lại một chút nào.
Trái lại là, có không ít khí vận hóa thành sợi quấn quanh.
Rơi trên người thiên nhân Ngũ Hoàng.
Khí vận quấn quanh đám người Bá Vương, Lục Cửu Liên, Đỗ Long Dương, trong khí vận phảng phất như chiếu rọi cống hiến của đại địa Ngũ Hoàng bọn họ, máu đã chảy để chống giặc ngoại xâm.
Đám tu sĩ Ngũ Hoàng giờ khắc này, thực sự có một loại thăng hoa.
Đám phi thăng giả hạ tam trọng thiên, hai mắt trong chốc lát liền trở nên đỏ ngầu!
Lục Cửu Liên mở mắt.
Đôi mắt hắn sáng lấp lánh.
Cảm thấy một cái gì đó trong trái tim.
Không chỉ có hắn, mà đám thiên nhân Ngũ Hoàng, sắc mặt đều trở nên kích động.
Đám người Tư Mã Thanh Sam, Khổng Nam Phi, cười lớn, hướng về phía khí vận đang tuôn ở thiên môn mà đến.
Từng vị thiên nhân Ngũ Hoàng, đứng trước thiên môn, tiến một bước, nhảy vào thiên môn, trở lại nhân gian.
……
Đại lục Ngũ Hoàng.
Từng người tu hành đang tu hành đều kinh hãi vô cùng mở mắt ra.
Bầu trời vốn dĩ đã về khuya, nhưng lúc này, trời lại sáng như ban ngày.
Trên bầu trời.
Thiên môn ngàn trượng hiện ra.
Vô số người tu hành kích động không thôi đứng dậy.
Người tu hành trên đại địa Ngũ Hoàng bây giờ, đều đã lấy phi thăng thiên môn làm mục tiêu, lúc này thiên môn hiện ra, là ai phi thăng kia chứ?
Nhưng mà……
Lại để cho thế nhân hoảng sợ đó là, trong thiên môn, có bóng người khoan thai, có tiếng cười trùng trùng điệp điệp truyền ra.
Từng vị thiên nhân trong truyền thuyết, tiên khí quẩn quanh, đi ra từ thiên môn.
Cho dù là phàm nhân, cũng đều có thể thấy dị tượng.
Lịch Đại Huyền năm bốn trăm hai mươi tám.
Tiên môn mở, thiên nhân giáng phàm trần.
……
Bổn nguyên hồ, hồ tâm đảo.
Trước người Lục Phiên, bàn cờ linh áp sáng rực rỡ.
Nhìn lên bầu trời, nhìn thiên nhân Ngũ Hoàng lần lượt bước ra từ thiên môn, nhìn những thiên nhân Ngũ Hoàng kia trở về từ thiên môn, khóe miệng không khỏi lộ ra ý cười.
Hắn có thể đoán trước được, bầu không khí tu luyện tiếp theo của Ngũ Hoàng, theo những thiên nhân này truyền đạo, sẽ như ngọn lửa thảo nguyên, cháy rực cả một góc trời.
Sẽ có vô số tu hành giả đột phá, có thể tăng vọt trích phần trăm linh khí!
Đột nhiên.
Ánh mắt Lục Phiên đột nhiên ngưng tụ, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.
Lại thấy hệ thống nhắc nhở, đang trôi qua nhanh chóng trước mắt.
“Chúc mừng ký chủ tạo ra《Ngũ Hoàng kinh》,《lục đạo luân hồi quan tưởng pháp》,《đại la tiên kinh》, gắn kết tam giới, tạo ra căn cơ tiên võ của Ngũ Hoàng tiểu thế giới……”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận