Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1306: Ngươi là đệ đệ mà đại tỷ yêu quý nhất! (4)

Bất Chu Phong.
Trúc Lung nhắm hai mắt, lông mi khẽ rung động.
Khí vận quanh thân nàng đang cuồn cuộn, tiên thiên âm dương nhị khí đang không ngừng lưu chuyển…...
Hiện tại, nàng chỉ còn cách cảnh giới Đại La Tiên một bước.
Nàng mơ hồ cảm giác được bất cứ lúc nào mình cũng có thể đột phá bình cảnh, bước vào cảnh giới Đại La Tiên, trở thành Đại La Tiên đầu tiên của Ngũ Hoàng.
Đến lúc đó, cha nhất định sẽ khen ngợi nàng.
Trúc Lung nghĩ đến đây thì môi khẽ cong lên, khóe miệng nhếch lên lộ ra một lúm đồng tiền đáng yêu.
Ngay khi Trúc Lung định chuẩn bị đột phá bình cảnh thì bất chợt ngẩn người ra.
Nàng nhẹ nghiêng đầu, bên tai truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Tiểu Xích Long. Rất đau đớn rất khẩn thiết…
Sắc mặt Trúc Lung lập tức tối hẳn xuống, lúm đồng tiền lập tức biến mất.
Có kẻ đang bắt nạt Tiểu Xích Long sao?!
Đối với tiểu Xích Long, người đệ đệ ngay thẳng này, Trúc Lung vẫn rất yêu quý và bảo vệ cẩn thận.
So với Thanh Long hay lang thang bay nhảy khắp nơi, yêu đương không trừng mực, truyền bá long chủng khắp nơi thì Trúc Lung vẫn yêu thích Tiểu Xích Long hơn.
Tâm trí của nàng vừa động.
Trúc Lung muốn nhanh chóng tới đó giúp đỡ.
Nhưng nàng có thể cảm giác được vị trí của tiểu Xích Long rất xa xôi, thậm chí khó có thể tới gần. Trúc Lung nhắm hai mắt, nhíu mày suy nghĩ.
Hình như Tiểu Xích Long sắp chết rồi, nàng cần phải nghĩ ra cách nào đó để đi cứu Tiểu Xích Long. Bỗng nhiên, nàng đứng dậy, thân hình lay động tiến vào trong cổng Chúc Long Long Môn phía sau.
Dường như trên Long Môn có một sức mạnh huyền ảo bắt đầu dâng trào. “Tiểu Xích, mở Long Môn”
Trúc Lung nói.
Giọng nói trong trẻo như xuyên qua thời gian và không gian truyền tới bên tai Tiểu Xích Long.
Trong vùng lĩnh ngộ, Tiểu Xích Long đang cố gắng phun máu, bỗng nghe thấy được giọng nói của đại tỷ, ngay lập tức xúc động khôn cùng.
Mở Long Môn sao?
Đôi mắt Tiểu Xích Long sáng lên.
Ngay sau đó, hắn phát ra rống dữ dội của rồng.
Thiên Long gắn liền với Long Môn, nơi nào có Thiên Long thì nơi đó chính là Long Môn!
Tiểu Xích Long rống lên, thân hình uốn lượn, long huyết phun ra.
Mơ hồ hiện ra một cánh cổng Long Môn.
Xa xa, vị Thần Ma Bất Hủ giai ngỡ ngàng ngây ngẩn cả người.
Chẳng lẽ cái tên rác rưởi cảnh giới Thần Ma sơ giai này còn có át chủ bài?
Hắn nheo mắt lại, hắn có tự tin mình có thể bóp chết con cá chạch con này, cho nên, hắn cũng không lo lắng Xích Long có át chủ bài gì, nếu là át chủ bài này có giá trị nghiên cứu, thậm chí hắn còn có thể lập công.
Cuối cùng, một cánh cổng vững chắc hình thành!
Hơi thở của Tiểu Xích Long trở nên yếu ớt uể oải, dường như sắp chết.
“Một cánh cổng sao?”
Thần Ma Bất Hủ giai ngẩn ra.
Đúng lúc này hắn nghe được tiếng cánh cửa bị đẩy ra!
Một bóng người thiếu nữ thanh thoát yên tĩnh như lá thu, từ trong cánh cổng đi ra.
Trúc Lung cảm nhận được toàn thân Tiểu Xích Long nhiễm máu, hơi thở yếu ớt, gần như sắp chết, sát khí trên người nàng lập tức tăng vọt lên.
“Ngươi đáng chết!”
Trúc Lung lạnh lùng nói, trong giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo lại tràn đầy ý lạnh.
Thần Ma Bất Hủ giai ngẩn người, hắn không thể ngờ rằng sau cánh cổng này lại có một bóng người
di ra?!
“Đây là xâm nhập trái phép?!”
“Nhân tộc lại có đường xâm nhập trái phép sao?!”
Thần Ma Bất Hủ giai run rẩy, hắn cảm giác như mình đã phát hiện ra bí mật nghiêng trời lệch đất! Còn khí áp trên người Trúc Lung lại khiến cho hắn cảm nhận được mối nguy hiểm đáng sợ.
Đối phương là một cường giả Cực Đế đỉnh phong!
Hắn… không phải đối thủ!
Nhưng mà hắn cũng không có ý định cứng đối cứng với Trúc Lung, hắn chỉ cần truyền tin tức này về là được!
Chỉ cần truyền ra tin tức này, hắn chính là đã lập được đại công
Biển lửa bùng nổ.
Thần Ma này nhanh chóng chạy trốn.
Tuy nhiên, ngay lúc đó đôi mắt đang nhắm của Trúc Lung khẽ động, hàng lông mi run rẩy, nàng
mở mắt ra.
Mắt trái màu đen, mắt phải màu trắng…...
âm dương nhị khí ngưng tụ trong hư không, hóa thành một chiếc đĩa âm dương khổng lồ.
Vị Thần Ma Bất Hủ giai kia đang chạy trốn, chỉ cảm giác được màu sắc đen trắng đan xen, ngay sau đó, trong thiên địa chỉ còn lại hai màu trắng đen vô tận không có điểm dừng.
Dường như trên người hắn gặp phải ngàn đợt tấn công đồng loạt…....
Ánh sáng tản đi.
âm Dương Ma Bàn biến mất.
Thần Ma Bất Hủ giai kia…... hấp hối, toàn thân không có chỗ nào nguyên vẹn.
Thiếu nữ Trúc Lung từ từ duỗi tay ra, nắm chặt lấy vị Thần Ma này từ từ kéo vào trong cánh cổng Long Môn.
Tinh thần của Thần Ma này sợ hãi, hắn vùng vẫy giãy dụa, móng vuốt nhuốm máu để lại dấu ấn máu ở trên cánh cổng.
Trúc Lung nhìn thoáng qua Tiểu Xích Long đang trợn mắt há hốc mồm, nàng cũng biết nơi này rất nguy hiểm, không nên ở lại lâu.
Bấm tay nàng khẽ bắn nhẹ ra, một mảnh long lân trong suốt lấp lánh rơi xuống, dung nhập vào trong thân thể Tiểu Xích Long.
Vết thương nguy kịch sắp chết của Tiểu Xích Long lập tức hồi phục.
“Cố lên, Tiểu Xích!”
“Ngươi là đệ đệ mà đại tỷ yêu quý nhất!”
Trúc Lung mím môi, gật đầu một cái, sau đó biến mất sau cánh cổng Long Môn.
Tiểu Xích Long xúc động đến mức khóc to, nước mắt nước mũi chảy ròng.
Tại đảo giữa hồ, trên lầu các của Bạch Ngọc Kinh.
Trong mắt Lục Phiên phản chiếu ra hình ảnh, đó là hình ảnh Tiểu Xích Long mở Long Môn và Trúc Lung từ trong Long Môn đi ra.
“Long Môn sao?!”
Trong đầu Lục Phiên như có tia sáng loé lên!
Long Môn ẩn chứa không gian Pháp Nghĩa, giống như đúc với hệ thống của truyền đạo đài, Lục Phiên thật không ngờ nó lại có thể liên thông tới nơi chi địa lĩnh ngộ…
Hơn nữa, dường như các Nguyên Tố Chi Thần cũng không phát hiện ra.
Bên trong cánh cổng Long Môn liên kết không ngừng, có phần giống với thông đạo truyền tống nén không gian lại. Chỉ là không ngờ có thể sử dụng như vậy.
Lục Phiên giống như được mở ra cánh cửa thế giới mới, giống như lại học được một chiêu trò hay
ho.
Sự xuất hiện của Long Môn khiến Lục Phiên từ từ thở ra một hơi.
Tâm trí linh hoạt hơn.
Khu vực trung tâm nơi lĩnh ngộ.
Bạch Thanh Điểu nheo mắt lại như hình trăng lưỡi liềm.
“Quả to rồi, nhỏ đi chút nữa, nhỏ hơn nữa!”
“Vẫn còn to quá, nhỏ hơn nữa đi!”
“Bé
ngoan,
nhỏ hơn một chút nữa.”
Bạch Thanh Điểu lầm bầm.
Pho tượng Thú Tổ khổng lồ phát ra tiếng nổ vang điếc tai, từng chút từng chút một không ngừng thu nhỏ lại…..
Sự việc thu nhỏ kích thước này là một sự việc đáng sợ này.
Tự nhiên sẽ thu hút sự chú ý của vị Thần Ma cảnh giới Thiên Thần giai kia.
Cảnh tượng pho tượng Thú Tổ không ngừng nhỏ dọa cho Thần Ma Thiên Thần giai cả người run ray.
Hắn mơ hồ nhớ tới cảnh tượng quen thuộc từng xảy ra tại nơi lĩnh ngộ Kim Nguyên Pháp Nghĩa! Khi đó, pho tượng Thú Tổ cũng từ từ thu nhỏ lại.
Mà lúc này pho tượng Thú Tổ cũng lại bắt đầu thu nhỏ…...
Chẳng lẽ tên trộm pho tượng chết tiệt kia…... lại tới nữa rồi sao?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận