Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 974: Các hạ muốn đạo uẩn, nói sớm a (3)

1549 chữ
Thời gian dần trôi, tâm trạng của Mễ Già cũng bình tĩnh trở lại.
Hắn kiêng kỵ nhìn Hư Vô Thiên lần nữa.
Cười nói: “Nếu Lục thánh chủ nguyện bàn bạc, đó tự nhiên là rất tốt…...”
“Không biết Lục thánh chủ, những đạo uẩn trong đề binh kia…..Bán thế nào? ”
“Nếu Lục thiếu chủ dám bán, ta dám mua”
Chuyện này giống như cảm giác mặc cả khi mua rau ở chợ, bỗng khiến không khí giữa đất trời trở nên trầm trọng.
Cố Mang Nhiên thu lại thiên đạo lĩnh vực, thủ đoạn này, cực kỳ tiêu hao năng lượng, hắn hiện tại
được thần dược trợ lực, cũng không có quyền lãng phí.
Dù sao, bây giờ có vẻ không đánh được.
Hắn cũng không cần luôn mở lĩnh vực.
Ngón tay của Lục Phiên đang gõ nhẹ trên bảo vệ tay, đối mặt với Mễ Già.
Cố Mang Nhiên nhìn mà tê cả da đầu.
Lục Phiên…...Hắn chưa từng nhìn thấu.
Mà Mễ Già, thần bí ở phía xa kia, chính là chúa tể điều khiển cả thánh đường thiên linh tộc.
Cố Mang Nhiên cảm thấy, Lục Phiên tranh phong cùng Mễ Già, tựa như tiểu hồ ly tranh phong cùng lão hồ ly…...
Cố Mang Nhiên thực sự có cảm giác bất lực không thể nhúng tay vào.
“Lục thánh chủ định bán thế nào?
י
Mễ Già cũng chìm xuống, tám kiện để binh lần lượt thu vào hồ lô, chậm rãi hỏi.
Lục Phiên nghịch u huyền nhẫn trong tay.
Nhàn nhạt nói: “Đạo uẩn cùng những phế liệu đế binh này không giống nhau…...”
“Nếu như cho Ngũ Hoàng, những đạo uẩn này, đủ để Ngũ Hoàng…...một bước nhảy lên cao võ cấp nhất diễn”
Lời này rơi xuống, hô hấp tất cả mọi người trong hạ tam trọng thiên, đều ngưng lại.
Cho dù là Cố Mang Nhiên cũng hít một hơi lạnh.
Đại thủ bút!
Vố dĩ, thánh tộc thượng giới công phạt Ngũ Hoàng, đây là kiếp nạn lớn, thật không ngờ, vậy mà vào tay Lục Phiên, lại thành đại cơ duyên của Ngũ Hoàng!
Lục thánh chủ không hổ là Lục thánh chủ, Lục thánh chủ không ăn thiệt một chút nào.
“Tuy rằng đối với đại nghiệp của thiên linh tộc, gần triệu đạo đạo uẩn, chả tính là gì, thế nhưng…... đối với Ngũ Hoàng, giá trị lại không thể lường trước được.
“Vật tư vốn có, ta tăng gấp mười lần. Mễ Già nói.
Lời vừa nói ra.
Lại có tiếng hít lạnh.
Phải biết là, vật tư Mễ Già đổi đế binh, mỗi một phần đều đủ để bồi ra một cường giả nửa bước
thánh cảnh có cơ hội đột phá thánh cảnh.
Vốn đã tám phần, giờ lại gấp mười…...
Tê tê tê…...
Không ít lão tổ trong hạ tam trọng thiên, cảm thấy tim mình rộn ràng.
Bọn họ được mở mang rồi a, vậy mà nghe được cuộc giao dịch cỡ này. “Mười lần?
Lục Phiên lắc đầu.
“Đuổi ăn mày à? Những đế binh này có giá trị cỡ nào, đặt trước mặt bản công tử, cũng chỉ là đống phế liệu…...các hạ, lòng không thành a.
“Thêm một số không nữa a
“Đổi thành trăm ngàn lần đi.
Cho dù là Mễ Già cũng không khỏi co rúm da mặt lại một trận.
Một trăm ngàn lần vật tư…...
Công phu sư tử ngoạm, cũng không thể chơi như vậy đi?
Những người khác cũng hơi sững sờ.
Một phần vật tư, đã là muốn mà không có được, đảo lại đã là trăm ngàn lần…...
Chuyện gì vậy?
Lục Bình An ngươi chuẩn bị bồi dưỡng đại trận trăm ngàn vị nửa bước thánh cảnh à?
Lục Bình An ngươi đây là chuẩn bị hủy thiên diệt địa à?
Mễ Già lơ lửng trong không trung, cười nhẹ nhàng, mà vẫn nho nhã hiền hòa như vậy.
“Xem ra…...Lục thánh chủ không định nói chuyện rồi?”
Công phu sư tử ngoạm này của Lục Phiên, rất rõ ràng là không định giao ra trăm vạn đạo uẩn.
Đổi lại thành trăm ngàn lần vật tư, thiên linh tộc không lấy ra nổi, cho dù là đập nồi bán sắt cũng không lấy ra nổi.
“Bổn công tử ngược lại có chút hiếu kỳ, thiên linh tộc là cao võ nhất diễn, đã quá trăm vạn đạo
uẩn…..vậy thêm trăm vạn đại uẩn làm gì nữa? ”
“Muốn vượt qua nhất diễn, nhảy ra khỏi cửu trùng thiên sao?”
Lục Phiên hỏi.
Lời này nói ra, Cố Mang Nhiên vốn xem kích hay, chỉ cảm thấy sởn hết gai ốc.
Bị Lục Phiên nhắc nhở như vậy, hắn mới hiểu được.
Không chỉ là Cố Mang Nhiên, những cường giả khác trong hạ tam trọng thiên cũng phản ứng lại.
Mễ Già híp mắt lại.
“Lục thánh chủ nói đùa rồi, ta chỉ là chuẩn bị đưa toàn bộ đạo uẩn bị Lục thánh chủ tước đoạt về lại đế binh, phòng ngừa những cổ đế đã tan biến trong trận chiến viễn cổ trở lại, lại không tìm được đế binh trấn tộc của mình”
Trong lời nói rõ ràng là có uy hiếp.
Tựa hồ đang cảnh cáo Lục Phiên.
Nhưng mà, ngoài dự liệu của Mễ Già, Lục Phiên lại giang tay ra.
“Thánh tộc đã bị Ngũ Hoàng diệt mấy tộc rồi, cổ đế đó quay về, còn không đánh nổ Ngũ Hoàng, cho nên những đạo uẩn này có giá trị rất lớn đối với Ngũ Hoàng”
“Một trăm vạn lần giá vật tư”
Lục Phiên thản nhiên nói.
Cái giá lại được tăng lên gấp bội, khiến đôi mắt vốn dĩ tao nhã hiền hòa của Mễ Già nheo lại, thu hẹp vòng nguy hiểm.
“Vậy là…...không cách nào nói chuyệ nữa rồi? ”
Tóc vàng phấp phới.
Nụ cười của Mễ Già biến mất hoàn toàn, hắn ngẩng đầu nhìn lên hư vô vô biên, lại nhìn Lục Phiên không chút sợ hãi, ngồi ngay trên thiên nhận ỷ.
“Lục thánh chủ, ta cho người một lời khuyên cuối cùng…...Đôi khi, những gì nhìn thấy chưa chắc đã là kẻ thù thực sự.
“Sự giúp đỡ cùng lực lượng của ngươi hôm nay sẽ trở thành nguồn gốc cho sự tuyệt vọng của ngươi sau này.
Mễ Già thở dài nói.
“Hết cách…...Vậy chỉ có thể ra tay đoạt lấy”
“Thiên linh đế khó lắm mới giao nhiệm vụ cho bộ xương giả như ta, thế nào cũng không thất bại quay về, mặt mo này của ta gánh không nổi.
Ánh sáng bạc đột nhiên xuất hiện.
Không gian áo nghĩa khởi động.
Thân hình Mễ Già bay ngang qua Hư Vô Thiên.
Như một tia sáng, tiếp cận Lục Phiên.
Cố Mang Nhiên phản ứng lại, nổi giận gầm một tiếng.
Lĩnh vực huyết sắc mở ra.
Thế nhưng, lĩnh vực khuếch tán, căn bản không đuổi kịp Mễ Già thuấn di.
Lục Phiên giơ tay, trận ngôn chữ “hành” hóa thành ngân mang hùng hồn, che thiên lập địa.
Bất quá…..Mễ Già cường hãn, căn bản không để trận ngôn cổ để trong mắt.
Ngân mang vỡ vụn.
Lục Phiên trước mặt cường giả đỉnh cấp thiên linh tộc, chơi không gian áo nghĩa, tự nhiên còn kém một chút.
Mễ Già lại không giao thủ cùng Lục Phiên.
Hắn kiêng kỵ tồn tại cõi u minh trong Hư Vô Thiên.
Hắn vòng qua Lục Phiên.
Hóa thành ánh sáng đánh về phía Ngũ Hoàng.
Nhanh chóng theo kịp.
Cả hai giống như tia sáng dây dựa trên vùng trời Ngũ Hoàng, phúc thiên trận khỏi động mưa bụi cuộn lên.
Nhưng mà, Mễ Già lại dùng lực lớn đánh tan trận pháp.
Tất cả các sinh linh đều ngẩng đầu lên.
Hai vầng sáng màu bạc, giống như sao chổi, thu hút ánh mắt của mọi người. Đông đông!
Khoảnh khắc tiếp theo, biển rộng nổ tung.
Nước biển vô biên rung chuyển bầu trời.
Khi vô số nước biển biến thành một trận mưa như trút nước, liền trút xuống.
Bào phục khoan thai của Mễ Già không dính một giọt mưa nào, nhìn chằm chằm vào Lục Phiên đang ngồi trên thiên nhận ỷ mưa bắn tung tóe.
Áo ào ào…....
Mặt biển bị mưa rơi xuống phát ra tiếng lộp bộp.
“Những đạo uẩn này, Ngũ Hoàng không cách nào luyện hóa được trong thời gian ngắn luyện hóa, để ta tìm thử xem…...Lục thánh chủ giấu những đạo uẩn này ở đâu?
Mễ Già cười, nói
Nguyên thần nhất thời trùng trùng điệp điệp khuếch tán ra.
Thậm chí đến cả bổn nguyên không gian cũng bị hắn nhìn trộm…...
Lục Phiên giơ tay, phượng linh kiếm không ngừng xếp chồng, hoa mang giáng thế
Đối diện với hắn ta.
Nụ cười trên mặt Mễ Già giống như lúc trước phát hiện ra để binh là giả, lại lần nữa…..ngưng kết lại từng chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận