Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1171: Nghe nói… người muốn trị ta sao? (3)

Vì vậy, Lục Bình An không có khả năng phục sinh Thiên Linh Cổ Đế, vô ích tăng thêm một đối thủ. “Câm mồm”
“Ngươi không xứng gọi tên của ta.
Thiên Linh Cổ Đế nói ra một cách lạnh lùng và tàn nhẫn.
Sau đó hắn mở rộng bàn tay trên Cửu Thiên giống như mở ra một tấm màn châu.
Một thanh kiếm thực sự biến thành ngàn tia kiếm, giống như mưa kiếm điên cuồng rơi xuống.
Bich bich!
Toàn bộ khu vực đột nhiên nổ tung gây ra vô số vụ sụp đổ, mặt đất nứt nẻ, các đỉnh núi bị san phẳng.
Tuy nhiên, biển lửa quét qua biến thành một con rắn lửa lớn quấn lấy Hỏa Linh Cổ Đế.
Toàn bộ mưa kiếm đều bị ngăn cản lại.
“Sức chiến đấu của không đến sơ đế … Cho dù ngươi thực sự là Thiên Linh thì việc tự nổ vẫn có ảnh hưởng rất lớn đến thực lực của ngươi, trong thời gian ngắn như vậy, ngươi khó có thể trở lại cảnh giới của Đại Đế”
Hỏa Linh Cổ Đế nở nụ cười lạnh.
Hắn ngẩng đầu lên, mái tóc đỏ tung bay nhìn Thiên Linh Đế quấn trong áo choàng màu đen lạnh lùng nói: “Với thực lực như vậy, ngươi cũng dám đến ngăn cản ta?”
“Hơn nữa, ta tiêu diệt Ngũ Hoàng đối với ngươi có lợi, ngươi cần gì phải ra tay?”
Hỏa Linh Cổ Đế nói.
Áo choàng đen bị thổi bay, rất nhanh lộ ra thân thể trọng sinh của Thiên Linh Cổ Đế.
Giản dị tự nhiên, không đẹp trai cũng không xấu, chỉ là một người đàn ông bình thường.
Tuy nhiên, đôi mắt của hắn có ánh sao rực rỡ.
Hắn nhìn Hỏa Linh Cổ Đế.
“Ngươi giết Lục Bình An ta đương nhiên không quan tâm, nhưng nếu ngươi tiêu diệt Ngũ Hoàng….. ta sẽ không đồng ý, quận chúa nhà ta vẫn phải sống trong Ngũ Hoàng”
“Quận chúa nhà ngươi? Phụt hahaha…
Hỏa Linh Cổ Đế nghe thấy như vậy liền giật mình.
Sau đó hắn không khỏi bật cười lớn, cười đến nổi nước mắt cũng rơi ra.
“Đường đường là Thiên Linh Cổ Đế lại trở thành người hầu của người khác sao?”
“Ngươi thân là đại đế tôn nghiêm ở đâu rồi?”
Trong ánh mắt của Hỏa Linh Cổ Đế tràn ngập sự khinh thường.
“Ngươi là lão xử nam hàng nghìn vạn năm, ngươi biết cái gì?” Thiên Linh Cổ Đế liếc nhìn Hỏa Linh Cổ Đế phía dưới bĩu môi.
Kiếm quang dày đặt không trung.
Thân thể Thiên Linh Cổ Đế biến mất như dịch chuyển tức thời, kiếm khí của hắn tung hoành ba vạn
May mắn khi Ngũ Hoàng thuế biến, bây giờ thiên địa ngày càng trở nên ổn định hơn.
Cho dù là Đế cảnh đánh nhau cũng không cách nào đánh sụp đổ thiên địa, đương nhiên địa hình của khu vực này đã hoàn toàn thay đổi.
Vốn dĩ là một rừng rậm viễn cổ, dưới sự đan xen dày đặt của kiếm khí đã biến thành một vùng đất màu vàng với những khe rãnh chằng chịt.
Cố Mang Nhiên xuất hiện ở Ngũ Hoàng.
Hắn đương nhiên chú ý đến cuộc chiến đáng sợ phía dưới.
Vẻ mặt của hắn đột nhiên thay đổi lớn.
“Đại Đế Cổ Đại của Cửu Trọng Thiên?”
19:13
Quả nhiên… những đại đế cổ đại này sẽ không từ bỏ một cơ hội tốt như vậy, bây giờ Ngũ Hoàng đang trải qua quá trình thuế biến, ngay cả Thần Ma cấp bậc bất diệt của Thái Cổ Tinh Không đều không thể cưỡng lại sự cám dỗ và muốn ra tay.
Những đại đế cô đại này liên tích tính kế Ngũ Hoàng làm sao có khả năng sẽ không có động tĩnh chú?
Trước đó hắn vẫn hoang mang.
Hóa ra những đại đế cổ đại này đã bí mật ẩn mình trong Ngũ Hoàng và chuẩn bị ra tay!
“Phạm vi ngọn lửa…... đốt cháy thiên giới, đây chính là Hỏa Tộc cổ đại!”
Ánh mắt của Cố Mang Nhiên liếc ngang rơi vào trên người kiếm tu mặc áo choàng màu đen.
Cho dù thân phận của kiếm tu là gì.
Nếu đã vì là cứu Ngũ Hoàng Hoàng thì chính là hữu quân.
“Đường đường là đại đế cổ đại, lại làm việc cẩu thả như vậy, thực sự khiến người khác thất vọng và
buồn nôn!”
Có một tiếng nổ lớn.
Một khe rãnh bị cày xới trên mặt đất, Thiên Linh Cổ Đế đang thở dốc ở trong khe rãnh, phía sau chất lên những ụ đất giống như núi cao.
Thanh kiếm trong tay hắn đã bị đốt cháy đến mức gần như tan chảy.
Thực lực của hắn chưa hề khôi phục, bây giờ chỉ mới tiến vào Kim Tiên, hơn nữa trong tay lại không có binh khí tiện tay nên hắn khó có thể trở thành đối thủ của Hỏa Linh Cổ Đế.
Nếu không phải quen thuộc với thủ đoạn công phạt của Hỏa Linh Cổ Đế.
Bây giờ có lẽ hắn sớm đã chết rồi.
Tuy nhiên, Thiên Linh Cổ Đế không có lùi bước, trong ánh mắt hắn càng trở nên kiên định.
“Đại địa này có ma lực khiến người khác không kiềm chế được muốn bảo vệ nó… Có lẽ là vì trên thế giới này có sự tồn tại nhân sinh muốn bảo vệ, nên không muốn những người mình quan tâm vì lòng tham không đáy của một số người mà mất mạng”
Thanh kiếm sứt mẻ chống trên mặt đất, Thiên Linh Cổ Đế chật vật thở hổn hển đứng thẳng lên. Chiếc áo choàng đen của hắn bị đốt cháy để lộ thân hình cường tráng.
Nhưng Hỏa Linh Cổ Đế nhìn về phía Cố Mang Nhiên.
“Tướng quân huyết y sao?”
“Là tuỳ tùng trung thành của Hạo, ngươi thực sự đã phản bội rồi…
“Ngươi có biết tại sao lần này ta lại đến trước không?
“Đó là vì Hạo đã yêu cầu ta đến, Hạo đã từng là tín ngưỡng của ngươi, ngươi chi bằng giúp đỡ ta
Đợi đến khi ta trở lại Cửu Trọng Thiên, Hạo nhất định sẽ dang rộng cánh tay chào đón ngươi. Hoả Linh Cổ Đế cười, ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía Cố Mang Nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận