Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 798: Thượng giới vì sao còn không ra tay (3)

Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
“Người này cùng lão hủ đánh một trận, cũng đã bị thương! Trong chiến đấu cá nhân, các ngươi phải là là kéo dài……phải luôn kéo dài thời gian!”
“Bên phía Ngũ Hoàng, ngoài người này ra, không ai khác đáng sợ!”
“Chỉ cần kéo dài rồi thắng người này, thì chúng ta sẽ thắng!”
Trong cung điện Hắc Từ tiểu thế giới, sắc mặt lão tổ tiên túc tái nhợt, ho ra máu, dặn dò ba vị hóa tiên cảnh.
Ba vị hóa tiên cảnh nhất thời cảm thấy áp lực cực lớn.
Bọn họ không có bấy kỳ lòng tin nào, bởi vì, Lục Cửu Liên quá mạnh……Có thể đối chiến cùng lão tổ, thậm chí có được thắng lợi.
Cho dù là Lục Cửu Liên đã bị thương, e cũng không phải dạng hóa tiên cảnh bình thường có thể so bì được.
Bất quá, lão tổ tiên túc sắp xếp cũng rất tốt, cơ hội duy nhất mà bọn hắn có được chiến thắng cũng chỉ có cơ hội này.
Dựa theo quy củ thi đấu thiên địa.
Nếu như Lục Cửu Liên có thể đấu vậy thì có thể một mình đấu đến cuối cùng.
Nhưng mà……
Khi tỷ thí bắt đầu.
Trong lòng tất cả cường giả Hắc Từ tiểu thế giới đều triệt để chìm vào đáy cốc.
Chiến đấu đoàn thể, không có hóa tiên cảnh tạo trấn Hắc Từ tiểu thế giới, thật sự bị năm người Ngũ Hoàng không có tên tuổi gì dễ dàng trấn áp.
Thậm chí, năm người này còn chưa từng xuất thủ toàn lực.
Tư Mã Thanh Sam mở cuộn tranh, vẩy mực lên, chuyển núi dời non.
Hạo nhiên chính khí của Khổng Nam Phi trấn áp.
Mà Nhiếp Trường Khanh, ra đao, dưới áp chế của Tư Mã Thanh Sam cùng Khổng Nam Phi, nhẹ nhàng giết địch!
Cứ mơ mơ hồ hồ như vậy, đám độ kiếp tôn giả Hắc Từ tiểu thế giới, chỉ cảm thấy nổi lên một đầu bị chém thành hai nửa cự long, máu rồng bắn đầy lên mặt họ.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, ý thức của bọn họ hoàn toàn bị tiêu diệt!
Mà Mặc Lục Thất cùng Bạch Thanh Điểu thậm chí còn chưa từng ra tay, chiến đấu đoàn thể đã kết thúc rồi.
Chiến đấu đoàn thể thất bại, khiến Hắc Từ tiểu thế giới không còn đường lui, dù sao, có đạo diễn kính với tư cách chứng kiến, cho dù bọn hắn muốn hủy ước cũng không được.
Một khi đánh thua, đạo uẩn cuối cùng đều bị cướp mất!
Lão tổ tiên túc kia có chút luống cuống.
Mà thế cục chiến đấu cá nhân, đóa thanh liên trong tay Lục Cửu Liên, hoàn toàn là dùng tư thái nghiền ép, nhẹ nhàng thắng ba vị hóa tiên cảnh.
Hóa tiên cảnh bình thường, chỉ có nguyên thần chi hoa cùng kim thần chi hoa, mà Lục Cửu Liên tiến vào thiên nhân, thế nhưng lại có nhiều thêm một đóa đạo ý chi hoa, hoa do tam đẳng tự liệt đạo ý ngưng tụ.
Dưới tam hoa tụ đỉnh, thực lực mạnh mẽ, hóa tiên bình thường caen bản không phải là đối thủ.
Hắc Từ tiểu thế giới……
Thua rồi!
Cả Nguyên Từ Thiên,yên lặng đến độ có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Một vài cao võ cấp ngũ diễn càng rét run.
Ai mà ngờ tới……
Hắc Từ tiểu thế giới cấp ngũ diễn, tích lũy nhiều năm như vậy, vậy mà lại thua bởi một Ngũ Hoàng trong phế tích Hư Vô Thiên ở cửu trọng thiên cơ chứ!
Đạo diễn kính đang lơ lửng, tạo ra một ánh sáng đáng sợ.
Đạo uẩn của Hắc Từ tiểu thế giới, từng cái từng cái mộ bị lấy đi, thời điểm chuyển ngược lại vào Ngũ Hoàng.
Vị lão tổ tiên túc kia không cam lòng mà gầm lên giận dữ.
“Không!”
Mắt vị lão tổ tiên túc đỏ hết lên.
Đây chính là toàn bộ tích lũy của Hắc Từ tiểu thế giới à!
Rầm!
Trong thánh địa Hắc Từ.
Pháp tướng kim thân cực lớn của lão tổ tiên túc hiện ra, hắn ta hướng về phía thượng giới quỳ rạp xuống.
“Các vị đại nhân thánh tộc thượng giới!”
“Hành động lần này của Ngũ Hoàng phá hoại cân bằng cửu trọng thiên! Dùng tư thế cướp đoạt để phát triển Ngũ Hoàng! Xin các vị đại nhân để tâm!”
Hai mắt vị lão tổ đỏ bừng, khóc lóc ho ra máu kể lể với thượng giới.
Hắn ta không cam tâm để hàng ngàn đạo uẩn của Hắc Từ tiểu thế giới cứ vậy mà tặng cho Ngũ Hoàng!
Thế nhưng……
Lại để cho lòng vị tiên túc lạnh băng là.
Dù cho hắn ta quỳ rạp xuống khóc lóc kể lể thế nào.
Vậy mà thượng giới vẫn không có bất kỳ phản ứng gì!
Tại sao chứ?!
Hai mắt lão tổ tiên túc đầy tơ máu, thật không thể tưởng tượng được, thượng giới rõ ràng có năng lực ngăn cản hết thảy những gì Ngũ Hoàng làm!
Thế nhưng……tại sao thượng giới lại không ngăn lại?!
Rầm ầm ầm!
Toàn bộ đạo uẩn của Hắc Từ tiểu thế giới bị cướp đi!
Tu sĩ Hắc Từ tiểu thế giới sợ hãi.
Đạo uẩn bị cướp đi, trong thời gian ngắn Hắc Từ tiểu thế giới sẽ không có thay đổi gì cả, nhưng mà……Hắc Từ tiểu thế giới mất đi đạo uẩn, chẳng mấy chốc sẽ xuống diễn, có khả năng từ ngũ diễn nhảy luôn xuống đến cửu diễn.
Thậm chí……có khả năng xuống cao võ, trở thành trung võ……
Vô số tu sĩ ôm lấy đầu, bọn họ không cách nào tiếp nhận được hết thảy!
“Thượng giới……tại sao lại không để ý tới?!”
Lão tổ Hắc Từ tiểu thế giới ho ra máu không thôi, hắn ta từ quỳ rạp đứng thẳng lên, khí cơ khủng bố bạo phát.
Biến thành công phạt kinh thế, trực tiếp đánh đến đạo diễn kính.
Hắn ta muốn đánh vỡ đạo diễn kính, cản lại việc cướp đi đạo uẩn Hắc Từ tiểu thế giới!
Hắn ta đổi ý rồi!
Hắn ta không cược nữa!
……
Ngũ Hoàng, bổn nguyên hồ.
Lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Hàng ngàn đường nét trong mắt Lục Phiên đang nhảy nhót.
Hắn cười cười.
Khoảnh khắc tiếp theo, quân cờ đang cầm trong tay, bay thanh một vòng cung, rơi xuống bàn cờ.
“Thiên bội linh áp.”
Sau đó.
Trong Nguyên Từ Thiên.
Lập tức có đạo linh áp khủng bố chùm sáng từ sâu thẳm không gian bay ra, giống như một thiên thạch xuyên qua bầu trời, hung hăng đập lên người vị lão tổ tiên túc Hắc Từ.
Đồng tử vị lão tổ tiên túc này co rụt lại.
Đòn tấn công kinh thế của hắn ta đánh lên đạo diễn kính, mà đạo diễn kính lại không hao tổn gì.
Mà thân thể hắn ta lại bị chùm sáng đánh trúng, bay ngược lại, hung hăng nện về Hắc Từ tiểu thế giới, làm nổ tung một dãy núi nhìn tựa như một con rồng khổng lồ, hai đầu gối quỳ rạp xuống.
Trên lưng hắn ta, một tia sáng từ trên trời giáng xuống, ẩn chứa áp lực đáng sợ không gì sánh bằng.
Áp lực này……
Lại để cho hắn ta hoàn toàn không thể thở nổi!
Khiến hắn ta mồ hôi lạnh chạy ròng ròng.
Lục……Lục thánh chủ!
“Đã chịu đánh cược……thì phải chịu thua.”
Giọng nói nhẹ nhàng bay bổng của Lục Phiên vang đến.
Trong Hư Vô Thiên.
Đạo diễn kính cũng đã triệt để cướp đi toàn bộ đạo uẩn của Hắc Từ tiểu thế giới.
Trong đạo diễn kính, đạo uẩn như rồng không ngừng cuộn tròn bay lượn.
Sau đó, tia sáng bạc trắng nở rộ, xé rách hư không biến mất.
Toàn bộ Nguyên Từ Thiên, trở thành một mảnh chết lặng.
Trên hồ tâm đảo.
Lục Phiên bắt lấy đạo diễn kính, cảm nhận được đạo uẩn khủng bố bên trong, lông mày không khỏi hơi nhướng lên.
Hắn giơ tay lên, những đường nét trong mắt hắn không ngừng nhảy nhót.
“Thực sự có chút cổ quái.”
“Tại sao……thượng giới này không ra tay ngăn cản?这上界不出手阻拦?Bản công tử đã sẵn sàng để xé mặt, kết quả thượng giới lại không có bất kỳ động tác nào.”
“Tại sao chứ?”
Lục Phiên từ từ cau mày, vỗ nhè nhẹ lên đạo diễn kính.
“Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau……”
“Hoặc là nói, thượng giới này, cũng đang nhìn chằm chằm vào những đạo uẩn này?”
“Muốn hái được quả ngọt……trong tay bổn công tử sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận