Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 344: Chế tạo yêu tộc (1)

Người dịch: Duy Cường
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo
Lục Phiên chậm rãi mở mắt ra, ý thức trở về từ bên trong Truyền Đạo đài.
Hắn giơ tay lên, trong lòng bàn tay lập tức có một viên tinh thể bốn mặt đang nổi lơ lửng, ánh sáng nhè nhẹ bắn ra bốn phía.
Đây là yêu tinh do Lục Phiên chế tạo.
Trên bề mặt của viên yêu tinh, có một luồng yêu khí nhàn nhạt quấn quanh.
“Yêu tinh đã có, nhưng nên làm như thế nào để sáng tạo yêu tộc bây giờ?”
Lục Phiên vuốt vuốt viên yêu tinh trong tay, sắc mặt trầm ngâm.
Tinh thần của hắn lại lần nữa chìm vào Truyền Đạo đài, ở bên trong tiến hành suy tính cùng mô phỏng, dùng yêu tinh làm cơ sở để chế tạo yêu tộc.
Hắn tìm tới những dã thú bình thường, để cho bọn nó dung hợp cùng yêu tinh.
Tuy nhiên, yêu khí bên trong yêu tinh quá mức bá đạo, rất nhanh liền xé nát bộ não của những dã thú này, làm cho bọn chúng càng ngày càng điên cuồng, không có một chút lý trí, đây là biểu hiện tiến hóa đã thất bại.
Lục Phiên thử rất nhiều lần, hắn lợi dụng Truyền Đạo đài mô phỏng ra rất nhiều dã thú trên Ngũ Hoàng đại lục, cho dung hợp yêu tinh.
Hắn cũng không vội vàng, thời gian của hắn rất nhiều, một lần tiếp một lần thí nghiệm.
Cuối cùng, cũng có một trường hợp thành công.
Đó là một con khỉ nhỏ, sau khi dung hợp yêu tinh, mặc dù thân thể có yêu khí quấn quanh, thế nhưng… Lại không có lâm vào điên cuồng, thậm chí, trong đôi mắt còn xuất hiện ánh sáng trí tuệ.
Yêu khí làm cơ thể của con khỉ nhỏ trở nên mạnh mẽ, cứng rắn hơn, thực lực vậy mà có thể so sánh được với Khí Đan cảnh bình thường.
Lục Phiên cảm thấy có chút hưng phấn, thử nghiệm lâu như vậy, cuối cùng xem như cũng chế tạo ra một tôn yêu tộc.
Khỉ nhỏ có trí tuệ, hắn tò mò nhìn Lục Phiên, trong vẻ tò mò còn mang theo thật sâu kính sợ, bởi vì khí tức mạnh mẽ trên người hắn, làm cho bản năng của khỉ nhỏ trở nên hoảng hốt.
Sinh vật càng có trí tuệ, càng biết sợ hãi.
Lục Phiên giơ tay lên, xóa đi khỉ nhỏ, đây chỉ là hình ảnh do hắn lợi dụng Truyền Đạo đài mô phỏng ra, mặc dù sinh động như thật, nhưng cũng không phải là sinh linh chân chính.
Nếu như Lục Phiên muốn đưa nó đến trong hiện thực, sẽ tiêu hao không ít năng lượng.
Chỉ cần biết rõ ràng nguyên lý yêu tinh hóa là được rồi.
Tinh thần thối lui ra khỏi Truyền Đạo đài, đôi mắt chậm rãi mở ra.
Thân hình của Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, gió nhẹ phất phơ, làm cho mặt hồ nổi lên từng gợn sóng.
Linh áp kỳ bàn bày trước người, trong đôi mắt của Lục Phiên có rất nhiều đường cong hiện lên, toàn bộ Ngũ Hoàng đại lục đều hiện lên trước mắt hắn.
Hắn dùng vô biên vô tận sa mạc làm biên giới, phân chia Ngũ Hoàng đại lục thành phương đông cùng phương tây.
Phương đông vốn là địa giới của Đại Chu triều.
Phương tây, lấy địa giới của Mã Đốn vương triều, đã từng vượt qua sa mạc chinh phục Thiên Hàm quan, làm địa phận chủ yếu.
Đối với một ít khu vực nguyên thủy, không có trí tuệ sinh mệnh, Lục Phiên hoàn toàn không để ý đến.
Hắn giơ tay lên, đè trên bản đồ do linh áp kỳ bàn biến thành, năm ngón tay nhẹ nhàng kích thích, cuối cùng, ngón tay dừng lại ở vị trí của vô tận sa mạc.
Sa mạc rộng lớn khôn cùng ngăn cách phương đông cùng phương tây, trở thành nơi Lục Phiên lựa chọn đưa lên yêu tộc.
Thông qua linh áp kỳ bàn, Lục Phiên di chuyển một hòn đảo trên Hãn Hải đến sa mạc, giống như hai hình ảnh chồng lên nhau, hòn đảo bên trong biển rộng liền tọa lạc trong hoang mạc, trở thành một tòa ốc đảo trong sa mạc hoang vu.
Trên đảo không có nhân loại, thế nhưng, có không ít chủng tộc dã thú, ngoài ra còn có rất nhiều Hầu Tử ở trên tàng cây, ánh mắt ngơ ngác nhìn xung quanh, biển rộng biến mất không còn, hóa thành sa mạc cát vàng hoang vu.
Những Hầu Tử này đời đời kiếp kiếp sinh sống trên đảo, chưa từng trông thấy qua cảnh tượng như vậy.
Tinh thần của Lục Phiên khẽ động, một sợi linh thức nhanh chóng lan tràn ra.
Trên không trung của tòa ốc đảo, một thân ảnh xuất hiện, nổi lơ lửng, yêu khí tung hoành ngang dọc, vô biên yêu khí, làm cho bầu trời đều bị một tầng bóng đen dày đặc che kín.
Yêu Chủ hàng lâm!
Lục Phiên hóa thân thành Yêu Chủ, quét mắt liếc nhìn toàn bộ tòa ốc đảo này.
Hắn giơ tay lên, một viên tiếp một viên yêu tinh xuất hiện, chi chít như một trận mưa bằng yêu tinh.
Trên những viên yêu tinh này có yêu khí quấn quanh, sau khi cùng dã thú đụng chạm, sẽ lẳng lặng dung nhập thân thể của bọn chúng.
Những dã thú này vốn không có trí tuệ, bị những yêu tinh này cải tạo, dần dần phát sinh biến hóa, trong mắt bắt đầu xuất hiện thần thái, mặc dù vẫn duy trì thú tính như cũ, nhưng mà so với trước đó, trở nên thông minh hơn rất nhiều.
Yêu tộc, là một chủng tộc hoàn toàn mới trên đại lục.
Lục Phiên lựa chọn Hầu Tử làm căn cơ chủ yếu, bởi vì tộc đàn này rất khổng lồ.
Sau khi viên tinh thể bốn mặt dung nhập, trên thân thể những Hầu Tử này, dồn dập có yêu khí quấn quanh, trí tuệ cũng nhanh chóng tăng lên.
Bọn chúng quỳ rạp dưới đất, ngước đầu, ánh mắt thành kính nhìn thân ảnh của Lục Phiên trên đỉnh đầu.
Trong mắt những yêu tộc này, Lục Phiên chính là Thần của bọn hắn.
Thân ảnh Lục Phiên trôi nổi trên vùng trời của ốc đảo, ánh mắt nhàn nhạt nhìn xem những sinh linh phía dưới, có mặt tranh mới có tiến bộ, mục đích mà Lục Phiên sáng tạo yêu tộc rất đơn giản, yêu tộc xuất hiện sẽ mang đến cảm giác cấp bách cho nhân tộc, thực hiện mặt tranh làm cho lẫn nhau tiến bộ.
Tuy nhiên, Lục Phiên sáng tạo Yêu tộc, thực ra cũng thuộc về Ngũ Hoàng đại lục, cho nên, Yêu tộc nếu là thực lực có tiến bộ cùng lột xác, cũng sẽ phản hồi ngược lại trên thân của Lục Phiên, coi như hắn có thêm một con đường luyện khí.
Nhân tộc luyện linh khí, yêu tộc luyện yêu khí.
Cuối cùng, tất cả đều chỉ là thay Lục Phiên luyện khí.
Nhìn xem từng con Yêu Hầu đang quỳ sát dưới đất.
Lục Phiên giơ tay lên, trong lòng bàn tay, có một viên tinh thể tám mặt đang trôi nổi.
Bất kể yêu tộc hay là nhân tộc, tất cả đều cần một vị thống lĩnh, mà Lục Phiên cảm thấy, Yêu tộc cần phải làm là thờ phụng sức mạnh làm đầu, mặt khác Lục Phiên cũng cần đối với bọn hắn làm sâu sắc thêm lý niệm này.
Hắn đem viên tinh thể tám mặt ném ra ngoài.
Oanh!
Sa mạc bên ngoài ốc đảo lập tức nổ tung một cái hố cực lớn, phảng phất như bị thiên thạch từ bên ngoài hư không giáng xuống.
Toàn thân Lục Phiên bị yêu khí bao phủ, nhìn không ra hình dáng thật sự.
Hắn thản nhiên nói: “Nếu tên nào có thể dung hợp thành công viên yêu tinh trong hố, kẻ đó chính là Yêu Vương.”
Lời nói vừa xong, bầy khỉ đang quỳ bên dưới lập tức huyên náo sôi trào lên, tiếng gào thét vang lên liên miên, khi trầm khi bổng, phảng phất đang dùng một loại ngôn ngữ mà người ta chưa biết để trao đổi.
Sau một khắc.
Đám Hầu Tử liền kết thành đoàn, dồn dập vọt ào ào về phía bên ngoài ốc đảo.
Những Hầu Tử này đều dung hợp yêu tinh, hiện tại sức mạnh của bọn hắn đều không khác nhau là bao.
Kẻ nào cũng muốn làm Yêu Vương.
Dù sao, Yêu Vương, liền có quyền lực thống trị ốc đảo.
Đám Yêu Hầu lâm vào loạn chiến, vừa đánh nhau vừa hướng về trong hố lớn chạy đi.
Tuy nhiên, viên tinh thể tám mặt trong hố tản ra uy áp cực mạnh, yêu khí nồng đậm cơ hồ che phủ bầu trời, từng luồng gợn sóng mạnh mẽ tràn ra, ngăn cản bước chân của những con Yêu Hầu.
Viên tinh thể này, cùng đẳng cấp với Kim Đan cùng Thiên Tỏa.
Đối với những con Yêu Hầu mới vừa dung hợp yêu tinh, đạt đến Khí Đan cảnh giới này mà nói, Kim Đan… Chính là cảnh giới chí cao vô thượng.
Thân ảnh của Lục Phiên bồng bềnh trôi nổi giữa không trung, bình thản nhìn xem mọi việc đang diễn ra bên dưới.
Những Yêu Hầu này cũng không tiếp tục tranh đấu lẫn nhau, có con vừa tiến đến gần viên tinh thể tám mặt liền sợ hãi quỳ rạp xuống đất, thân hình run lẩy bẩy.
Có con cố gắng chịu đựng áp lực, nhấc chân lê từng bước một đến gần.
Tiếng gầm gừ chít chít kẹt kẹt… Quanh quẩn trên sa mạc hoang vu.
Nhưng mà, càng đến gần, yêu khí cùng áp lực lại càng mạnh, rất nhiều Yêu Hầu đều lựa chọn từ bỏ.
Cuối cùng, chỉ còn lại một con Yêu Hầu, cực kỳ kiên định, bước chân không hề dừng lại, xông về trong hố sâu, cầm lấy viên tinh thể kia.
Sức mạnh đáng sợ từ trên viên yêu tinh tám mặt này tỏa ra, làm cho toàn bộ lông trên thân thể của nó đều bị tróc xuống, thậm chí thân thể có dấu hiệu muốn sụp đổ.
Tình cảnh cực kỳ thê thảm.
Nhưng mà, con Yêu Hầu này không hề từ bỏ, đôi mắt sung huyết đỏ chót, tiếng nghiến răng kèn kẹt vang lên nghe rợn cả người.
Hai cánh tay vững vàng cầm lấy viên yêu tinh.
Một tia yêu khí quấn chặt lấy thân thể của hắn, một tiếng gào thảm thiết vang lên, xông tận mây xanh.
Bầy khỉ đều sợ ngây người, đối với những gì không biết, bọn hắn tràn đầy cảm giác kinh khủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận