Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 589: Thiên địa đại kiếp, trùng kích cao võ. (3)

Dịch: Mèo Rừng
“Đây là… Tạo hóa!”
Hai người vô cùng ghen ghét.
Không chỉ riêng bọn hắn, những Thánh tử Thánh nữ khác, cũng đấm ngực dậm chân, con mắt tựa như đang bốc lửa.
Bên ngoài đang có tạo hóa lột xác.
Mà bọn hắn lại bị nhốt ở bên trong tòa Băng Tháp lạnh lẽo này.
Chuyện này tạo thành sự đả kích cực lớn trên tâm linh của bọn hắn.
“Có biết tấn công để phá nát cái tòa Băng Tháp chết tiệt này hay không!?”
Một tên Thánh tử nói.
Oanh!
Ngay sau đó, có người biến nó thành hành động.
Khí thế mạnh mẽ quấn quanh xung quanh thân thể bọn hắn, một tên Thánh tử thi triển ra một đòn tấn công vô cùng mạnh mẽ, hung hăng đánh vào trên vách tường.
Nhưng mà…
Sóng xung kích hình thành từ năng lượng đáng sợ rung chuyển trong Băng Tháp.
“Dừng tay…”
Thánh tử khôi ngôi cưỡi mãnh cầm lạnh lẽo nói.
“Chẳng lẽ chúng ta phải trơ mát nhìn cơn tạo hóa to lớn này bị những tên thổ dân kia hấp thu sao?”
Một tên Thánh tử thế giới cao võ cửu diễn không cam lòng nói.
“Ngươi cuồng như vậy, vậy thì ngươi thử đánh vỡ cái lồng giam này xem!”
Có lẽ bởi vì hoàn cảnh chật chội, khiến cho tên Thánh tử này có chút điên cuồng, hắn phát ra tiềng gào thét cùng gầm gừ.
“Câm miệng!”
Bành!
Đại hán khôi ngô lập tức xảy ra biến hóa, trên thân hắn bắn ra khí thế cực kỳ đáng sợ.
Tên Thánh tử kêu gào kia, lập tức bị đánh nổ đầu, mùi máu nồng đậm tràn ngập ra.
Bên trong Băng Tháp, lập tức an tĩnh.
Khí thế do tên đại hán khôi ngô phóng thích ra, chính là vừa vào Xuất Khiếu cảnh!
Thì ra tên này, mới là người mạnh nhất trong vô số Thánh tử.
Đáng tiếc, Xuất Khiếu cảnh hiện tại ở bên trong đợt tai ách này, căn bản không đáng chú ý.
Bên ngoài có mưa máu bay lả tả. Mưa máu đang trôi nổi này, chính là máu của những người bảo hộ Xuất Khiếu cảnh của những tên Thánh tử Thánh nữ này.
“Đây chính là lồng giam do chính đại năng bố trí, ngoại trừ đại năng, không người nào có thể phá!”
“Nếu như các ngươi tùy tiện động thủ, làm cho lồng giam rung chuyển, dính líu đến bọn ta…”
Ánh mắt của đại hán khôi ngô phóng thích ra vầng sáng cực kỳ hung lệ.
Hắn quét nhìn, để cho lòng người chợt lạnh.
“Thánh tử Thác Bạt bớt giận…”
Thánh tử Thanh Linh mở miệng.
Nhóm Thánh tử xung quanh cũng trầm mặc lại, không dám thở mạnh.
Một tên Xuất Khiếu cảnh, ở nơi này, cơ hồ có địa vị thống trị tuyệt đối.
Hán tử khôi ngô không nói gì, mặt hắn kề sát ở vách tường Băng Tháp, ngắm nhìn bên ngoài.
Hiện tại, thứ mà bọn hắn hy vọng nhất, chính là chờ đợi thế giới này thành cao võ…
Tao ngộ phải lực lượng quy tắc thiên địa hủy diệt.
Cũng hoặc là, thế giới này thành cao võ, những đại năng khác sẽ giáng lâm đến cứu vớt bọn hắn, bằng không, bọn hắn căn bản không có cách nào rời đi.
. . .
Thiên địa lột xác, mưa linh khí bay lả tả.
Tất cả mọi người đều trở về Chiến trường màu máu, lặng lặng tắm gội ở bên trong đợt tạo hóa này.
Đám người Bá Vương, Nhiếp Trường Khanh nắm bắt cơ hội, điên cuồng tu hành.
Mỗi một đợt thiên địa lột xác, đều là thời khắc cực kỳ trọng yếu. Một khi không cướp được tiên cơ ở trong lần lột xác này, sẽ rất dễ dàng bị người bỏ lại phía sau.
Thiên Hư công tử vừa đột phá vào Dương Thần, cùng với Nữ Đế, Đỗ Long Dương và cường giả Dương Thần cảnh khác, cũng dồn dập rơi vào Chiến trường màu máu.
Bọn hắn còn chưa kịp rung động vì Lục Phiên trong nháy mắt diệt sát hơn mười tên Xuất Khiếu cảnh.
Ở trước mặt đại kỳ ngộ, bọn hắn không thể nào duy trì vẻ bình tĩnh.
Thậm chí, kể cả Trúc Lung cũng trở về Chiến trường màu máu, lẳng lặng đứng lặng, cảm thụ lực lượng biến hóa do thiên địa lột xác mang đến.
Nội tâm mỗi một người bọn hắn, đều có một loại cảm giác mãnh liệt.
Thiên địa lột xác lần này, tuyệt đối sẽ là lần lớn nhất từ trước đến nay.
Có lẽ…
Toàn bộ thế giới đều sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Toàn thế giới tựa hồ đều yên tĩnh trở lại.
Chỉ còn lại mưa linh khí bay lả tả ở giữa sự im lặng.
Đương nhiên, vẫn có một ngoại lệ.
Đạm Đài Huyền đứng người lên từ Chiến trường màu máu, có chút không nói gì.
Thời điểm hắn nhìn lấy đám người Giang Li, Tạ Vận Linh đang tắm gội trong mưa linh khí bên cạnh, khí thế đang ngừng không tăng lên, xông phá một cực rồi lại một cực Thiên Tỏa.
Hắn mặt không đổi, đứng thẳng người dậy.
Mưa linh khí rơi trên ngươi hắn, lạnh lạnh rét rét.
Thế nhưng, khác với những người khác, Đại Đài Huyền mảy may không chút cảm giác nào về việc linh khí tự chui vào bên trong thân thể của hắn.
Người xung quanh đều đang nhanh chóng tăng trưởng cảnh giới, mà hắn… Không phải không thu hoạch được gì, khí thế cũng trở nên mạnh hơn.
Thế nhưng, quá chậm, so với những người xung quanh thì thật sự là quá chậm.
Đạm Đài Huyền mím môi, ôm ngực.
Tiên duyên…
Toàn thế giới đều đang tắm gội ở bên trong tiên duyên, chỉ có hắn là bị tiên duyên gạt bỏ.
Đây có lẽ chính là…
Thế nhân đều say, riêng ta tịch mịch.
Ánh mắt của Đạm Đài Huyền thâm thúy, hắn chắp tay, tắm trong mưa linh khí. Nhắm mắt lại, cảm thụ nước mưa lạnh lùng có vài phần lạnh buốt rơi vào hai gò má của hắn.
Được rồi…
Coi như một lần tắm rửa sạch sẽ tương đối thoải mái đi.
Đạm Đài Huyền thầm nghĩ.
. . .
Trong hư vô.
Những Lưu Lạc giả triệt để rung động, bọn hắn sôi trào, trong ánh mắt để lộ ra sự nóng bỏng vô cùng vô tận!
Thế giới này, bắt đầu trùng kích cao võ.
Bản nguyên cao võ, đại tạo hóa trong mắt bọn hắn, sắp phải sinh ra!
Vốn dĩ, có một vài Lưu Lạc giả dự định rời đi nơi này, nhưng cũng đã ngừng bước.
Không trốn!
Bọn hắn không trốn, thuận theo việc rất nhiều Xuất Khiếu cảnh bỏ mình, nhóm Thánh tử Thánh nữ bị cầm tù. Có lẽ, tạo hóa này… Bọn hắn thật sự có cơ hội thu hoạch được!
Tham lam che đậy cặp mắt của bọn hắn, để cho bọn hắn từ bỏ ý nghĩ chạy trốn.
Cầu phú quý trong nguy hiểm, muốn được tạo hóa, vậy thì hướng chết mà sinh!
Bỗng nhiên.
Mỗi một tên Lưu Lạc giả đều cảm thấy sợ hãi.
Hư Vô Thiên tựa hồ như phát ra tiếng chấn nộ.
Mơ hồ có tiếng nổ vang đáng sợ đang rung động.
Trên đại lục cô quạnh.
Tề Lục Giáp máu thịt khô héo, tựa như một cỗ thây khô, hắn ngẩng đầu lên, trong đôi mắt thâm thúy mang theo vẻ phức tạp.
“Quy tắc thiên địa không cho phép…”
“Đây là đại kiếp đầu tiên trong việc tấn cấp cao võ, ngươi có thể gánh vác được sao?”
Tề Lục Giáp chậm rãi nói.
Thất bại năm đó của hắn, sụp đổ, máu thịt và Nguyên Thần bị trảm, thê thảm vô cùng.
Bỗng nhiên, hắn dường như thấy được Lục Phiên đang đi lối cũ của hắn.
Tuy nhiên, hắn vẫn mang theo chút hi vọng.
Bỗng dưng.
Tề Lục Giáp thấy.
Trong không gian bản nguyên hình vòng xoáy, có một thiếun iên bạch y ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y.
Áo trắng như tuyết, phong hoa tuyệt đại, ngửa đầu đối mặt với uy áp đáng sợ.
Đó là uy áp diệt thế.
Uy áp càng ngày càng đáng sợ, càng ngày càng khủng bố.
Cuối cùng…
Trên đỉnh đầu thiếu niên bạch y, hội tụ thành một mảnh biển lôi trì!
Thu hồi ánh mắt, thần tâm của Tề Lục Giáp khẽ động.
Ánh mắt thâm thúy của hắn trông về phía xa.
Bên ngoài Hư Vô Thiên, tựa hồ có khí thế bàng bạc chồng chất với nhau, giống như muốn ép hư vô không ngừng rung động vậy.
Lực lượng Nguyên Thần mạnh mẽ xen lẫn thành một tấm lưới lớn, tập trung vào tình huống bên trong Hư Vô Thiên.
Thậm chí còn có cường giả, trong lúc cười nhạt, giơ tay nhấc chân, tựa hồ đang trao đổi với những người xung quanh về việc chia cất bản nguyên cao võ tân sinh này.
Cái đám gia hỏa tự đại này, nội tâm Tề Lục Giáp nói vậy.
Quay đầu nhìn thoáng lại thiếu niên bạch y đối mặt với biển sét kinh thiên.
Tề Lục Giáp mỉm cười.
Trong tươi cười, tựa hồ mang theo vài phấn chờ mong cùng kiên trì đối với tín niệm.
Sau đó, thân thể tựa như thây khô, cô quạnh ngồi xếp bằng rung lên.
Oanh!
Vô số trận văn xen lẫn với nhau.
Hắn đứng người lên từ đại lục cô quạnh, khẽ chấn động làm cho vô tận bụi trần rốt xuống.
Cất một bước ra, ra khỏi đại lục tĩnh lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận