Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 370: Có bản lĩnh thì đừng dùng pháp khí a! (2)

Dịch: ming ming
Đối với những vũ khí này, hắn không cảm thấy hứng thú, hắn đâu phải là chuyên tới thu vũ khí để đem bán đâu chứ.
“Cách có lẽ là có, nhưng cần một chút thời gian.”
“Trước lúc đó, các ngươi hãy chống lại đại kiếp trước mặt trước đi.”
Lục Phiên nói.
Lời nói vừa dứt, Lục Phiên cũng không nói gì thêm.
Tâm trí khẽ động, cơ thể bỗng biến mất giữa bầu trời.
Đám người Đỗ Long Dương sau khi thấy Lục Phiên rời đi đều rơi vào im lặng.
Bọn hắn ngước đầu nhìn bầu trời.
Không biết từ khi nào, trên bầu trời của Thiên Nguyên đã hóa thành một màu máu, như có một sức ép đáng sợ sắp ập tới.
Nữ Đế chăm chú nhìn bóng hình rời đi của Lục Phiên.
Nàng có một niềm tin kỳ lạ nơi Lục Phiên, cho nên, nàng nhất định phải trấn thủ được…
Bên ngoài Võ Đế thành.
Bồ Tát miếu cũ nát trong gió tuyết.
Ba người Nhiếp Trường Khanh, Mạc Thiên Ngữ, Đinh Cửu Đăng đều đang đợi.
Bọn họ nhìn bầu trời màu máu trên cao kia, trong lòng đều cảm thấy như bị đè nặng.
Bỗng nhiên.
Bên trong gió tuyết, có âm thanh bánh xe lăn đè lên đất tuyết vang lên.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên ghế, từ trong gió tuyết từ từ xuất hiện.
“Trở về thôi, sau đó, cấm không có bất kỳ ai vào cấm vực.”
Lục Phiên nói.
Nhiếp Trường Khanh khẽ giật mình.
“Công tử, vì sao?”
Nhiếp Trường Khanh không hiểu lắm.
Lục Phiên cũng không giải thích cho hắn quá nhiều.
Bọn người Nhiếp Trường Khanh đi xuyên qua bức tường không khí, rời khỏi Thiên Nguyên đại lục.
Lục Phiên quét nhìn qua Võ Đế thành bắt đầu trở nên náo động, nhìn lên bầu trời đầy máu.
Cũng rời khỏi nơi này.

Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên ngồi xe lăn từ trong cấm vực bước ra, lập tức nhanh chóng hóa thành lôi đình, biến mất tại chỗ.
Chui vào trong Long Môn, đi ra từ cửa Ứng Long Long Môn.
Lục Phiên vừa ra, đã thấy phía trên đỉnh đầu, bản nguyên dường như bị ép nặng đè xuống.
Khóe miệng giật giật.
“Quả nhiên là đã ăn tới chướng bụng rồi…”
Hấp thụ được rất nhiều năng lực bản nguyên từ Thiên Nguyên đại lục, bản nguyên của Ngũ Hoàng đại lục bây giờ có thể nói là phát triển nhanh tới chóng mặt.
Thực lực của tu hành giả, vì sự biến đổi của bản nguyên mà được tăng lên đáng kể.
Số lượng Thể Tàng cảnh cũng đã tăng lên rất nhiều.
Đều này, Lục Phiên cảm nhận được rõ ràng nhất, bởi vì trữ lượng linh khí của hắn chỉ trong chốc lát đã tăng vọt lên rất nhiều.
Với lại, số lượng Khí Đan cảnh của những tu hành giả bình thường cũng tăng lên nhanh chóng.
“Phát triển có chút nhanh.. Cũng không nên đốt cháy giai đoạn.”
Lục Phiên lẩm bẩm một câu.
Đúng thế, phát triển quá nhanh, tuy rằng số lượng linh khí Lục Phiên có được cũng tăng vọt theo, nhưng những tu hành giả tăng lên kiểu này, yếu hơn rất nhiều so với lúc trước.
Ví dụ như Thể Tàng cảnh của bọn Bá Vương và Thể Tàng cảnh của hiện tại, hoàn toàn là hai đẳng cấp khác nhau.
Ngưng Chiêu đã bước vào Thiên Tỏa cảnh.
Lục Phiên cũng nhận được linh khí phản hồi, linh khí tăng lên không ít.
Khi Lục Phiên bước ra từ trong Long Môn, Tiểu Ứng Long vốn đang nằm trên Long Môn, giang đôi cánh đầy thịt ra, ngửa mặt lên trời gào rống bỗng nhiên ngừng lại.
Trong nháy mắt thu nhỏ thân thể, mặt mũi đầy hưng phấn bay lượn đến trước người Lục Phiên.
Lục Phiên sờ sờ Tiểu Ứng Long.
Tiểu Ứng Long cũng phát sinh biến đổi, thực lực tăng lên rất nhiều.
Bản nguyên và cấp độ của một thế giới vốn mốc nối với nhau, bản nguyên càng mạnh, cấp độ thế giới sẽ càng cao.
Không chỉ Tiểu Ứng Long, mà Lục Phiên còn cảm nhận được sự thay đổi của Chúc Long, Thanh Long, Xích Long,...
Lục Phiên nhíu mày, xem ra sau thời gian này, phải cho đám nhóc này một chút áp lực, để tập luyện một chút thực lực phù phiếm này của bọn chúng.
“Là công tử!”
Ngưng Chiêu đã sinh ra linh thức, cảm nhận được Lục Phiên.
Rất nhanh liền đứng dậy, nhìn về phía Long Môn.
Tư Mã Thanh Sam cũng sinh ra linh thức, nhìn về phía Lục Phiên.
Bóng dáng Lục Phiên từ trong Long Môn mờ mịt linh khí từ từ đi ra, rất nhiều tu hành giả đều nhìn thấy Lục Phiên.
“Lục thiếu chủ!”
“Lục thiếu chủ trở vê rồi!”
“Thật sự là Lục thiếu chủ!”
Các tu hành giả trước Thư lâu, đều lộ ra vẻ vui mừng.
Bọn họ bắt đầu hỏi về tình trạng biến đổi của trời đất.
Nhưng, Lục Phiên cũng chẳng giải thích cho bọn họ, có rất nhiều chuyện, cho dù Lục Phiên muốn giải thích cũng giải thích không rõ ràng được.
Trên đảo, Lục Trường Không nhìn thấy Lục Phiên, khẽ gật đầu.
“Bình an trở về là tốt rồi.”
Lục Trường Không không biết Lục Phiên đã đi làm cái gì.
Nhưng, lúc trước hắn đột nhiên có cảm giác lo sợ thót tim, hiển nhiên, là do Lục Phiên đã đi vào một nơi nguy hiểm.
Bây giờ, bình an trở về, lòng hắn cũng an tâm.
“Hử?”
“Lão cha, ngươi gần đây đã làm gì ?”
Lục Phiên lông mày nháy lên, hơi ngạc nhiên liền hỏi.
Lục Trường Không cũng khựng lại.
“Bởi vì thiên địa biến hóa, không ít thực vật bị nhiễm linh khí, ẩn chứa linh tính, cha ngươi đây, nhàn cũng quá nhàn rỗi, nên xem mớ linh thảo này, biên soạn cuốn Bách Thảo Lục này nọ.”
Lục Trường Không nói.
Lục Phiên cười cười: ”Được.”
“Nhưng mà, vẫn nên chú ý tí, không phải loại cỏ nào cũng có thể ăn được…”
Nhiếp Trường Không nghe xong, một tia xấu hổ hiện lên trên mặt.
Không ngờ tới, vẫn là bị Lục Phiên nhìn ra được.
Mặc Bắc Khách ở một bên nhìn nhìn Lục Phiên, muốn nói lại thôi.
Lục Phiên giơ tay lên, ngăn lại lời nói của hắn.
“Cự Tử, ta biết ngươi muốn hỏi gì… Thái độ của ta là, mọi thứ chờ vụ cá cược của Đại Huyền học cung cùng Tây Lương quân đội kết thúc rồi tính.”
Mặc Bắc Khách nghe vậy, lập tức thở dài.
Hắn vốn còn muốn dụ dỗ Lục Phiên đi làm giáo tập hoặc chức gì đó của Đại Huyền học cung.
Nhưng, hắn ngẫm nghĩ một hồi cũng thấy không có khả năng.
Lục Phiên là thân phận cùng địa vị gì, sao lại có thể đi Đại Huyền học cung làm giáo tập chứ.
“Công tử!”
Nghê Ngọc chạy như bay tới, hai cái má nhỏ nhắn mập mạp khẽ rung động.
Nàng cực kỳ hưng phấn nắm lấy viên đan dược rất ngực.
“Thối Thể đan… Luyện chế ra rồi!”
Nghê Ngọc như hiến bảo vật chạy đến trước mặt Lục Phiên, lấy Thối Thể đan bên trong túi vải ra.
Đem Thối Thể đan đưa cho Lục Phiên, Lục Phiên nhận lấy Thối Thể đan, nhìn lướt qua.
“Phẩm chất hơi kém chút, tiếp tục cố gắng.”
“Nhưng mà, cũng không tệ, có thể luyện ra được Thối Thể đan nghĩa là ngươi có tiến bộ, phần thưởng đã hứa cho ngươi sẽ không thiếu.”
Lục Phiên nói.
Nghê Ngọc trên mặt có chút thất vọng, lập tức toát lên sự vui mừng cùng vẻ hưng phấn.
Sau đó, nàng liền bưng lấy hai viên Thối Thể đan, đứng đó cười ngây ngô.
Lục Phiên không để ý tiếp những người khác.
Hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải xử lý.
Về tới tầng hai của Bạch Ngọc Kinh, sương mù dày đặc liền bao phủ cả tòa lầu.
Hắn tâm thần phun trào.
Liền xuất hiện trong không gian bản nguyên.
Bản nguyên cầu so với lúc trước đã bự gấp mười lần, đang liên tục phát ra những làn sóng hùng hồn.
Dựa vào cường độ dao động của bản nguyên, không lâu nữa sẽ có thể bước vào cấp trung của thế giới trung võ.
Nhưng số lượng cường giả trên Ngũ Hoàng đại lục lại cực kỳ không tương thích.
Chủ yếu là do vị diện bản nguyên là hấp thu bản nguyên của Thiên Nguyên đại lục mà tăng trưởng.
Lục Phiên giơ tay lên.
Đặt lên trên bản nguyên.
Linh thức phun trào ra.
Các tiểu Lục Phiên ngưng tụ từ linh dịch xuất hiện, đứng trên bản nguyên cầu.
Như những con ong chăm chỉ, bắt đầu sửa sửa vá vá bản nguyên cầu.
Cái bản nguyên sinh trưởng một cách man rợ, thậm chí xém tí bị sụp đổ, bắt đầu từ từ phát triển ổn định.
Có sự thao túng của Lục Phiên, sự biến hóa của thiên địa bản nguyên không còn phát sinh lung tung, biến dị của trời đất cũng biến mất.
Đương nhiên, sự thay đổi và tăng trưởng do kích cỡ bản nguyên tăng lên vẫn tồn tại.
Phía trên Bạch Ngọc lầu các.
Lục Phiên ngồi trên Thiên Nhận Y.
Mới từ từ thở phào một hơi dài.
Ngón tay hắn gõ nhẹ trên tay vịn của xe lăn.
Bắt đầu nghiêm mặt suy nghĩ một vấn đề vô cùng nghiêm túc.
Phải giải quyết vấn đề của Thiên Nguyên đại lục như thế nào đây.
Khổ Đồ cho nổ linh hồn, khiến cho bản nguyên xuất hiện vô số vết nứt, những vết nứt này sẽ khiến bản nguyên bị vỡ nát.
Như những gì Khổ Đổ đã nói, bản nguyên là căn cơ của thế giới trung võ, một khi sụp đổ, cảnh giới của các cường giả Thiên Nguyên đại lục sẽ rơi xuống, thậm chí…
Còn phải đối mặt với sự xâm lược của những Lưu lạc giả.
Cho nên, Lục Phiên phải giải quyết vấn đề của Thiên Nguyên đại lục như thế nào đây?
Kỳ thật trong lòng Lục Phiên có một phương án, nhưng, cách này tiến hành khá khó, nên Lục Phiên muốn xem xem hệ thống có cách giải quyết nào tốt hơn không.
Nếu như đám người Đỗ Long Dương biết được sau khi “kế hoạch đồ tiên” thành công, sẽ dẫn đến sự diệt vong của Thiên Nguyên đại lục, bọn hắn còn tiến hành kế hoạch đồ tiên không?
“Hệ thống… Bản nguyên của Thiên Nguyên đại lục, có cách nào cứu không?”
Lục Phiên hỏi.
Thật ra, Lục Phiên cũng không trông mong gì hệ thống sẽ trả lời hắn, chỉ là hỏi thử thôi.
Nhưng lại không ngờ tới.
Sau khi hắn hỏi vấn để này.
Trước mắt bỗng hiện ra lời nhắc nhở của hệ thống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận