Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 422: Yên lặng hèn mọn phát dục không tốt sao? (2)

Người dịch: Duy Cường
Đinh Cửu Đăng cảm giác mình so với trước kia, trở nên mạnh hơn rất nhiều.
Toàn bộ Khổng Tước quốc đã trở thành quốc gia tin phụng Phật giáo của Đinh Cửu Đăng, tất cả mọi người thờ phụng phật pháp mà Đinh Cửu Đăng đưa tới.
Hai tay chấp thành hình chữ thập(十), bàn chân trần, Đinh Cửu Đăng chậm rãi đi lại khắp nơi.
Hắn quan sát mỗi vị tăng lữ tu hành.
Trong vương cung của Khổng Tước quốc, có rất nhiều bách tính, đầu cạo trọc, đang bận rộn làm việc, mồ hôi nhễ nhại trên thân thể.
Bọn hắn đang xây dựng một tòa Phật tháp, công trình có quy mô cực kỳ to lớn.
Ánh mắt của Đinh Cửu Đăng ánh lên vẻ hài lòng cùng tán thưởng nhìn tòa phật tháp này.
Phật tháp tổng cộng cao mười tám tầng, đối với công tượng của Khổng Tước quốc mà nói, muốn hoàn thành mục tiêu này, cực kỳ khó khăn.
Thế nhưng, mệnh lệnh của Đinh Cửu Đặng vừa hạ xuống, những hòa thượng này chỉ có thể chấp hành.
Đinh Cửu Đăng ngồi xếp bằng, hắn bắt đầu dùng một thanh tiểu đao điêu khắc lên tường tháp những hoa văn mang ý nghĩa tượng trưng của Phật giáo.
Tên của Phật tháp, âm thanh trong đầu của Đinh Cửu Đăng đã chuẩn bị sẵn cho hắn, gọi là Phật Giới tháp.
Bản năng của Đinh Cửu Đăng cảm thấy Phật tháp này dường như không phải vật gì tốt.
Nhưng mà, lúc này, mệnh lệnh đã ban xuống, tình hình đã không thể khống chế được nữa.
. . .
Dịch Thiên Thế, Âm Dương cục.
Là ván cờ có độ khó cực lớn, thậm chí Lục Phiên còn gọi ra Ma Chủ phân thân, cả hai đồng thời bày cục.
Ma Chủ cầm cờ đen, Lục Phiên cầm cờ trắng, âm thanh quân cờ rơi xuống bàn, hùng hồn không dứt.
Lục Phiên điều động linh thức, mỗi khi hạ xuống một quân cờ, phảng phất như đang đi lại giữa hai bờ Âm Dương, tìm một điểm cân bằng bên trong đó.
Độ khó không thể nghi ngờ là rất lớn.
Một ván cờ, Lục Phiên hao tốn trọn vẹn mười ngày mới có thể lần đầu tiên hoàn thành bày cục.
Khi Âm Dương cục được bày ra một cách hoàn chỉnh.
Lục Phiên phát hiện linh thức của hắn giống như được rèn luyện qua một lần.
Bất kể là cường độ hoặc là trình độ ngưng tụ đều so với trước đó mạnh hơn rất nhiều.
Dịch Thiên Thế vốn dĩ là pháp môn dùng để rèn luyện cường độ linh hồn, mà linh thức là do linh hồn ngưng tụ mà thành.
Ma Chủ phân thân tán đi.
Lục Phiên cũng không tiếp tục bày cục.
Dùng mười ngày bày một ván cờ, đối với Lục Phiên mà nói, quả thật là có chút khó tin.
Thế nhưng, hiệu quả cũng hết sức rõ rệt.
Từng cơn gió nhẹ chậm rãi thổi qua, cành lá của Tử trúc lâm vang lên tiếng xào xạc đều đặn.
Mặt nước của bản nguyên hồ bị thổi lên những gợn sóng, thoạt nhìn không khác gì một hồ nước chân thật.
Lục Phiên ghé lại gần lan can, vẻ mặt có mấy phần thoải mái.
Hắn quan sát tình huống bên trong Ngục Môn thứ nhất, phát hiện tất cả mọi người đều đang cố gắng xông bí cảnh, nên cũng không tiếp tục quan tâm.
Cửu Ngục bí cảnh có độ khó rất cao.
So với bí cảnh đầu tiên ở dãy Ngọa Long cùng với Long Môn bí cảnh đều hoàn thiện hơn rất nhiều, độ khó cũng cao hơn rất nhiều.
Đương nhiên, hiệu quả tu hành cũng càng tốt.
Tuy nhiên, Lục Phiên thỉnh thoảng vẫn quan tâm tình huống bên trong bí cảnh, hoàn thành một số lỗ thủng còn sơ xuất.
Thân hình của hắn ngồi ngay ngắn trên Thiên Nhận Y, trên tầng hai của tòa lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Xe lăn tự động di chuyển tới trước một cái bàn, hắn búng ngón tay bắn ra một ngọn lửa âm u màu trắng, ngọn lửa bùng cháy, làm cho nước rượu trong nồi bắt đầu sôi lên sùng sục.
Lục Phiên kẹp một quả mơ để vào trong đó.
Nhẹ nhàng đảo một chút.
Khi hắn đang làm những chuyện này, trong đôi mắt có từng đường cong đang nhảy lên, quan sát tình huống trong thiên hạ.
Hắn thấy được rất nhiều. . .
Thấy được bên trong Thiên Nguyên vực, các thiên tài Nhân bảng dồn dập vượt biển, xông tới bí cảnh dãy Ngọa Long.
Cũng nhìn thấy tình huống của Khổng Tước quốc bên ngoài Tây quận.
. . .
Bên ngoài bí cảnh, không khí vẫn náo nhiệt như cũ.
Rất nhiều tu hành giả đều ngồi xếp bằng trước Ngọa Long bí cảnh, muốn tăng cao thực lực, thu hoạch được tư cách xông vào Ngục Môn thứ nhất.
Bỗng nhiên.
Đám người Đỗ Long Dương, Diệp Thủ Đao bởi vì tìm hiểu ra đạo ý, đã mất đi tư cách lĩnh hội, đang đứng ở xa xa, quan sát người khác đang lĩnh ngộ Đạo bia.
Một ngày này.
Bên ngoài bí cảnh.
Đột nhiên có đá vụn vung vãi khắp nơi, có từng bóng người từ bên ngoài đi tới.
Rất nhiều khuôn mặt xa lạ xuất hiện ở dãy Ngọa Long.
Không ít con em thế gia, cùng với tu hành giả kinh hãi nhìn chằm chằm vào những khuôn mặt xa lạ này, bởi vì bọn hắn phát hiện, khí tức của những người này, cực mạnh.
“Thành chủ đại nhân.”
Phong Nhất Lâu mặc một thân áo bào tím, chắp tay hành lễ, trên đỉnh đầu có một viên Kim Đan to lớn, không ngừng phát ra hào quang sáng chói, vẻ mặt tươi cười.
Đỗ Long Dương nhìn xem Phong Nhất Lâu, đôi mắt lập tức sáng lên.
“Kim Đan bát chuyển. . . Không sai.”
“Có thể vào năm vị trí đầu của Nhân bảng.”
Đỗ Long Dương cười nói.
“Bên trong bí cảnh này có tiên duyên, vào cửa thứ nhất, ngươi có hy vọng đột phá đến Kim Đan cửu chuyển.”
Trên gương mặt của Đỗ Long Dương mang theo kỳ vọng rất lớn, nói.
Phong Nhất Lâu cũng xem như nhân họa đắc phúc, trước đó, mặc dù Phong Nhất Lâu tương đối mạnh, thế nhưng, đã kẹt tại Kim Đan thất chuyển rất lâu, thậm chí đời này đều không có cơ hội đột phá bát chuyển.
Nhưng mà, sau khi bị Lục Phiên phụ thể, lại trải qua cuộc chiến Diệt Thế.
Trong lòng Phong Nhất Lâu có cảm ngộ, thành công đột phá đến Kim Đan bát chuyển, bây giờ vừa lúc gặp phải bí cảnh Cửu Ngục hiện thế, có cơ hội dòm ngó Kim Đan cửu chuyển, có thể nói, đã hội tụ đủ cả thiên thời địa lợi nhân hòa.
Thái độ của Phong Nhất Lâu trịnh trọng vạn phần.
Những thiên tài Nhân bảng ở chung quanh cũng đồng thời chắp tay hành lễ.
Rất nhiều tu hành giả của thế gia, nhìn xem đều choáng váng.
Những vị cường giả có Kim Đan trôi nổi trên đỉnh đầu này…Lại là đệ tử của bốn vị kia?
Có đồ đệ là Kim Đan cảnh… Như vậy bốn người Đỗ Long Dương sẽ mạnh đến mức nào?
Quả thực không dám tưởng tượng!
Những người này. . . Rốt cuộc là ai?
Rất nhanh, có tin tức ngầm truyền ra.
Những người này. . . Đến từ hải ngoại!
Tự xưng là Thiên Nguyên Cổ tộc.
Thì ra, ở một chỗ khác trên biển rộng, còn có một cái đại lục, có trình độ tu hành phát triển cực cao.
Mục tiêu của đám người Phong Nhất Lâu khi tới nơi này, chính là vì xông bí cảnh.
Cho nên, cũng không có ai dây dưa lâu, trực tiếp cất bước tiến tới cửa ra vào của Ngục Môn thứ nhất.
Những thiên tài trên Nhân bảng này đều là thiên kiêu, vượt qua người cùng thế hệ, cho nên tâm chí cực kỳ kiên định, đương nhiên không hề e ngại uy áp của Ngục Môn thứ nhất, rất đơn giản liền vượt qua, bước vào bên trong Ngục Môn.
Không ít đệ tử của thế gia, nhìn xem uy áp mà bọn hắn đau khổ chống đỡ, trước mặt những người này, vậy mà như gió xuân, trên mặt đều hiện lên vẻ vô cùng cay đắng.
Lại tới một đám đối thủ cạnh tranh, mạnh đến mức làm cho người ta tuyệt vọng.
. . .
Đối với sự xuất hiện của đám thiên tài Nhân bảng Phong Nhất Lâu, Lục Phiên cũng không quá để ý.
Kim Đan cảnh lại như thế nào?
Ngục Môn bí cảnh mà Lục Phiên hắn xây dựng cũng không phải dễ dàng xông qua như vậy.
Thế nhưng, sự có mặt của những người này cũng không tệ, ít nhất có thể mang đến cho đám người Khổng Nam Phi một chút áp lực cùng với ý thức cạnh tranh.
Nhìn dáng vẻ chậm rãi của bọn hắn, Lục Phiên cũng có chút thiếu kiên nhẫn.
Gần một tháng, còn không có người xông ra khỏi Ngục Môn thứ nhất.
Thậm chí Lục Phiên có chút thất vọng.
Tinh thần rời khỏi bí cảnh.
Lục Phiên cảm ứng đến tình huống bên trong Khổng Tước quốc.
“Phật Giới tháp.”
Khóe miệng Lục Phiên nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh lẽo.
Vốn dĩ hắn chỉ là suy đoán, nhưng mà hiện tại… Xem ra suy đoán của hắn đã biến thành hiện thực.
Là Khổ Đồ sao?
Hoặc là cường giả đến từ Phật giới cao võ sau lưng Khổ Đồ?
Mà lại, xây dựng Phật Giới tháp. . .
Phật Giới tháp này, trong cảm ứng của Lục Phiên, có chút giống với… Máy phát tín hiệu.
Hết sức rõ ràng, mục đích của đối phương không hề đơn giản.
Vốn là Lục Phiên cũng lười nhúng tay vào, ngươi muốn phát triển Phật đạo thì cứ tự do phát triển, phát triển càng mạnh mẽ, cuối cùng người được lợi lớn nhất lại chính là Lục Phiên.
Thế nhưng, ngươi đang phát triển… Đồng thời còn muốn xây dựng máy phát tín hiệu, muốn kiếm chuyện.
Điều này Lục Phiên không cho phép.
Im lặng hèn mọn trưởng thành. . . Không tốt hay sao?
Thật tốt phát triển Phật giáo, bồi dưỡng Phật Đạo cường giả, không tốt hay sao?
Nhất định phải bày ra những đồ vật lộn xộn này.
Mặc dù lúc này, Lục Phiên cũng không đoán được là ai ở sau lưng, khống chế Đinh Cửu Đăng.
Là Khổ Đồ, hoặc là tồn tại trong Phật giới cao võ.
Lục Phiên cũng lười đi đoán.
Nếu lựa chọn kiếm chuyện. . .
Như vậy bất kể là ai. . .
Đập chết trước rồi nói sau.
Editer: Vậy là Thiên Nguyên vực chính thức đụng độ với cường giả Ngũ Hoàng đại lục. Thật đáng mong chờ a. Đẩy kim phiếu để ra chương nhanh hơn nhé <3
Bạn cần đăng nhập để bình luận