Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1274: Tầm quan trọng của việc rửa tay trước khi rút thăm trúng thưởng (1)

1322 chữ
Sắc mặt Sài Phong đen lại.
Hắn thua, hơn nữa thua bởi ba người tham gia thử thách của Ngũ Hoàng, thuộc loại lót đáy. Đương nhiên, đây cũng là bởi vì Sài Phong không dùng hết sức, so sánh với Nhiếp Trường Khanh và Cảnh Việt, Sài Phong không nghĩ tới việc sử dụng Kim Nguyên Pháp Nghĩa để mở đường, đây cũng là bởi vì thói quen tham gia lĩnh ngộ trước đây để lại.
Tuy nhiên, cách làm của Cảnh Việt và Nhiếp Trường Khanh cũng có thể coi như là mở ra một con đường lĩnh ngộ mới cho hắn, lần sau hắn có thể thử nghiệm qua một chút.
Nghĩ đến đây, Sài Phong nở một nụ cười thoải mái.
Thua thì thua thôi, lĩnh ngộ Pháp Nghĩa vốn không phải là thế mạnh của hắn. Nhân tộc có thêm nhiều người có thiên phú lĩnh ngộ Pháp Nghĩa như vậy, Sài Phong còn ước gì mình thua nhiều lần
Sài Phong xúc động lẩm bẩm.
“Lục thiếu chủ, tại hạ sẽ thực hiện lời cá cược đã giao ước, chỉ là ba mươi vị Đế Cảnh mà thôi không tính là gì. Tại hạ tốn chút thời gian là có thể bồi dưỡng ra được”.
Sài Phong sảng khoái cười nói.
Hắn vẫn giữ được tâm thế ổn định không hề cảm thấy bị tổn thương, cũng không vì kết quả thất bại mà phát sinh cảm xúc tức giận hay không thoải mái. Trái lại còn khá vui vẻ.
Cảm xúc của Sài Phong khiến cho Lục Phiên hơi sửng sốt. Hắn không khỏi xúc động nghĩ lòng dạ đối phương thật là rộng lượng… Sài Phong đối với Lục Bình An rất sòng phẳng.
Cảnh Việt hôn mê, bị áp lực cực lớn ép cho mất đi ý thức, dù sao hắn chịu đựng uy áp lớn hơn rất nhiều thực lực hắn có thể chống đỡ.
“Một kiếm kia thật kinh ngạc”.
Sài Phong nói:” Nếu có thể, tại hạ có thể bồi dưỡng Cảnh huynh đệ nhanh chóng đột phá cảnh giới Đế cảnh”.
Lục Phiên nhìn Sài Phong một cái: “Đợi hắn tỉnh lại, ngươi nói với hắn”.
“Chuyện cá cược kia, ngươi cũng không cần vội, không hạn chế thời gian, chỉ ngươi bồi dưỡng ra đủ
ba mươi vị Đế Cảnh là được..”
Ba mươi vị Đế Cảnh, không tính là gì sao?
Đối với Ngũ Hoàng mà nói con số đó không phải là ít, Ngũ Hoàng hiện tại hoàn toàn không có đủ ba mươi vị Đế Cảnh.
Thế nhưng, đối với Sài Phong người đã thường xuyên tiếp xúc với Đế cảnh mà nói, bồi dưỡng ra cảnh giới Đế cảnh, mặc dù có chút khó khăn nhưng cũng không phải là không thể. Dù sao, Sơ Đế cũng được tính là Đế Cảnh rồi.
Chỉ cần tìm ra người tu luyện có thiên phú lại thêm hướng dẫn chính xác, trở thành Sơ Đế cũng không khó.
Hơn nữa, Sài Phong từ trên người Cảnh Việt và Nhiếp Trường Khanh dường như thấy được thiên phú của những người tu luyện trên Ngũ Hoàng rất không đơn giản.
Điều này khiến cho Sài Phong nhận ra Ngũ Hoàng từ thế giới cấp độ võ thần bậc thấp dần dần trưởng thành đến cấp độ tiên vũ, sự thăng cấp thế giới như vậy đối với người tu luyện trong thế giới mà nói thực chất là quá trình tiến hoá thiên phú lần lượt.
Thế giới tiến hoá sẽ dẫn đến thiên phú tiến hoá.
Vì sao tổ địa Nhân tộc lại coi trọng việc bảo vệ thế giới tiên võ mới sinh như vậy?
Thần Ma nhất tộc cũng liên tục ngăn chặn thế giới Tiên Vũ tân sinh của Nhân tộc ra đời?
Không phải vì điều gì khác, mà bởi vì những Tiên Vũ thế giới mới như vậy rất dễ dàng sinh những yêu nghiệt có thiên phú cực mạnh.
Bởi vì, bọn họ so với những người tu luyện ở tổ địa Nhân tộc có xuất phát điểm cao thì họ lớn lên cùng với thế giới.
Giống như Cổ Đế Hạo, giống như Lục Cửu Liên, đây đều là những người tu luyện khiến cho Sài Phong kinh ngạc.
Mà loại như Lục Phiên có thể được Tinh Không Thánh Nhân thần bí khó lường coi trọng… thì thiên phú tất nhiên không cần phải nói.
Lục Phiên cứu Cảnh Việt đang hôn mê tỉnh lại.
Mà Cảnh Việt cũng bởi vì sự việc lần này mà tu vi đột phá, trên cơ bản đã đánh vỡ bình cảnh, có thể bước vào cảnh giới Kim Tiên, điều duy nhất hắn thiếu chính là tích luỹ khí vận.
“Ngươi đã có nhận thức về cảnh giới Kim Tiên tuy nhiên tích lũy khí vận còn thiếu một chút, ngươi
có thể đi vào trong Khí Vận tháp tiêu diệt một số Thần Ma, tích luỹ khí vận, đồng thời rèn luyện thêm sức mạnh bản thân”
Lục Phiên cười nói với Cảnh Việt.
“Lúc này làm rất tốt, công tử đánh giá cao ngươi”.
Cảnh Việt vừa tỉnh lại, đôi mắt lập tức sáng ngời, cảm động đến cuống quýt, công tử… quả nhiên vẫn là người đánh giá cao hắn nhất!
Đã bao lâu rồi hắn không nghe được những lời này?
Nghe được lời khen ngợi của công tử, Cảnh Việt so với tu vi của mình đột phá vào Kim Tiên còn hưng phấn hơn.
Sài Phong cũng nhìn về phía Cảnh Việt.
“Cảnh huynh đệ, hiện tại ngươi đã lĩnh ngộ được Kim Nguyên Pháp Nghĩa, điều này sẽ hỗ trợ rất lớn tới kiếm đạo của ngươi . ở đây ta có một bộ kiếm pháp truyền thừa từ một vị cường giả Thiên Đế đại thành của Nhân tộc, đối với kiếm thuật, tư chất của ta có hạn nhưng có lẽ sẽ rất thích hợp với Cảnh huynh đệ ngươi”.
“Vị Thiên Đế này đã hi sinh trong trận chiến với Thần Ma, ngày đó kiếm pháp của vị ấy….. suýt nữa
đã chém bay Thần Ma cảnh giới Thiên Thần giai! Khiến cho trời đất cũng phải trầm trồ…... Đáng tiếc là chỉ thiếu một chút”.
“Từ lâu tại hạ đã tìm kiếm người thừa kế xứng đáng, nếu Cảnh huynh đệ có thể kế thừa y bát của vị tiền bối này thì vị ấy trên trời có linh cũng sẽ được an nghỉ
“Có thời gian, tại hạ sẽ truyền dạy kiếm thuật này cho Cảnh huynh đệ”.
Sài Phong cười nói.
Đôi mắt Cảnh Việt lập tức sáng ngời, vội vàng khom người cảm tạ.
Đôi mắt của những vị Ngũ Hoàng Kim Tiên đứng xung quanh cũng không khỏi sáng lên, nhìn Sài Phong giống như là đang nhìn thấy bảo tàng.
Sài Phong lập tức cảm thấy lành lạnh sống lưng, giống như hắn đang bị một đám sói đói vây xung quanh.
Tuy rằng Sài Phong cảm thấy ngại ngùng nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra bình thản. Hoặc có lẽ hắn muốn chính là tạo ra hiệu ứng như vậy.
Bởi vì trận tỷ thí vừa rồi hắn thua, điều này sẽ gây ra ảnh hưởng, làm cho tu sĩ Ngũ Hoàng mất đi
niềm tin hướng tới tổ địa Nhân tộc nhưng hiện tại hắn lại tung ra những điều này đã phần nào lấy lại những ấn tượng tốt đẹp của một số tu sĩ Ngũ Hoàng đối với tổ địa Nhân tộc, cũng không tệ. Lục Phiên mỉm cười, rất hài lòng với tình huống hiện tại.
Sài Phong không hổ là cường giả cấp bậc Thiên Đế của Nhân tộc, trái tim rộng mở quả thật khó có ai sánh bằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận