Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 325: Vô tình dòm ngó đại bí mật (1)

Người dịch: Duy Cường
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Dưới màn linh khí mông lung, Lục Phiên chợt mỉm cười.
Trong lòng bàn tay của hắn có một quyển sách xuất hiện, đây là thư tịch hình thành do hắn dùng Truyền Đạo đài quét hình Tàng Kinh các.
Lục Phiên chậm rãi mở ra, bắt đầu đọc.
Trên lầu các Bạch Ngọc Kinh, như thường lệ, cực kỳ yên tĩnh, mùi thơm của đàn hương thoang thoảng tỏa ra, giúp cho người ở trong đó dễ dàng tĩnh tâm ngưng thần.
Mà bên trong Tàng Kinh các Võ Đế thành.
Lục Phiên khống chế thân thể của Phong Nhất Lâu đang cực kỳ bận rộn, liên tục bày các quyển sách ra, hết quyển này đến quyển khác, cũng không vội đọc, sau khi liếc mắt quét hình, liền trả về nơi cũ.
Bên trong Truyền Đạo đài, từng bản từng bản thư tịch được ngưng tụ hình thành.
Lục Phiên khống chế thân hình của Phong Nhất Lâu, căn bản không có thời gian dừng lại.
Bên trong Truyền Đạo đài, một quyển tiếp một quyển sách trôi nổi bồng bềnh giữa không trung, Truyền Đạo đài ban đầu trống rỗng, lập tức trở nên chật chội.
Toàn bộ sách trong Tàng Kinh các, bị hắn sao chép sạch sẽ.
Lục Phiên đột nhiên cảm thấy, tiếp tục như vậy là không được nữa, nên tinh thần khẽ động, ngưng tụ ra một cái giá sách, đem toàn bộ sách vở bày trên đó, đồng thời tiến hành phân loại.
Tàng Kinh các trong Võ Đế thành, phần lớn chỉ chứa đựng những công pháp tu hành bình thường, mỗi một cấp độ đều có công pháp tương ứng.
Trong đó nhiều nhất, là công pháp thuộc về cảnh giới Trúc Cơ, căn cứ vào chủng loại, lại có một trăm tám mươi mốt phương pháp tu hành, bao gồm đủ loại thuộc tính linh khí, thậm chí, có thuộc tính linh khí có đến bốn năm loại phương pháp tu hành.
Chỉ vẻn vẹn là tu hành pháp môn của Trúc Cơ cảnh, liền có gần hai vạn quyển sách.
Ngưng Khí cảnh mặc dù thấp hơn so với Trúc Cơ, thế nhưng tu hành pháp môn lại không đa dạng phong phú bằng.
Lục Phiên tiến hành tổng kết, đại khái khoảng trên dưới một vạn quyển.
Tiếp theo chính là tu hành pháp môn cho Kim Đan cảnh.
So với Trúc Cơ, pháp môn của Kim Đan cảnh càng thêm thâm sâu ảo diệu, không ít pháp môn cũng có chút dẫn dắt đối với Lục Phiên.
Lục Phiên nhìn xem, đôi mắt không khỏi sáng lên.
Còn như Nguyên Anh cảnh tu hành pháp môn, tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai không có, Lục Phiên cũng không cưỡng cầu.
Ngoại trừ các loại pháp môn tu hành, còn lại là một ít chiến kỹ, thuật pháp cùng các loại thủ đoạn sát phạt.
Lục Phiên nhìn lướt qua, sau đó mang tất cả thả trên giá sách.
Những vật này mặc dù đối với Lục Phiên có dẫn dắt rất lớn, nhưng mà, hắn muốn tìm cũng không phải là những thứ này.
Hắn muốn hiểu rõ cái thế giới này, nghiên cứu làm như thế nào để phát triển một cái trung võ thế giới.
Trong Tàng Kinh các.
Lục Phiên khống chế thân thể Phong Nhất Lâu ngồi xếp bằng trên mặt đất, rất nhiều thư tịch rải rác ở chung quanh.
Thư tịch trên giá sách phần lớn đều bị hắn đọc qua, dù cho là một số pháp môn đi nghiêng lệch, đều bị hắn tìm tới.
Mặc dù có không ít chỗ phù hợp, nhưng mà, Lục Phiên cũng không có quá mức để ý.
“Tầng một, tầng hai đều là ghi chép từ Ngưng Khí đến Kim Đan cảnh tu hành pháp môn, cũng có chút trợ giúp với việc phát triển Ngũ Hoàng đại lục, nếu như truyền bá ra, cũng có thể đưa đến tác dụng xúc tiến cùng dẫn dắt đối với quá trình thực hiện tu hành giả trăm nhà đua tiếng, hoàn thành nhiệm vụ, đã có đầu mối.”
“Tuy nhiên, nội dung ta quan tâm lại là không có một chút dấu vết.”
Lục Phiên nhíu mày.
Một ít dã sử, văn thư miêu tả thế giới này vậy mà hoàn toàn không có.
Thậm chí, bất luận tin tức gì có liên quan đến thế giới này, dường như đều bị một bàn tay vô hình xóa đi.
Lục Phiên cảm thấy có chút thất vọng.
Nhưng mà, rất nhanh, thất vọng lập tức biến mất, hắn ngẩng đầu, nhìn về phía lầu ba.
Lão nhân quét rác bên ngoài Tàng Kinh các, mặc dù yêu cầu Lục Phiên không thể lên tầng ba.
Nhưng mà, hắn cũng không phải loại người làm việc theo quy củ.
Khi quét hình hoàn tất toàn bộ thư tịch của lầu một, lầu hai Tàng Kinh các, Lục Phiên liền khống chế thân thể Phong Nhất Lâu bước đi về phía lầu ba.
Bước chân thong thả nện trên cầu thang bằng gỗ.
Bỗng nhiên, trong đôi mắt của Lục Phiên có từng đường cong nhảy lên, hắn thấy được trước cửa lầu ba có trận pháp tồn tại, hình thành cấm chế.
“Nếu như ta cưỡng ép xông qua, phá hư trận pháp, tất nhiên sẽ dẫn tới sự chú ý của người khác, đến lúc đó liền có chút phiền phức…”
Lục Phiên hơi trầm tư.
Sau đó, giơ tay lên, trong lòng bàn tay có phù văn xuất hiện, khí tức huyền ảo tỏa ra, Lục Phiên lựa chọn hóa giải trận pháp, hắn đặt bàn tay lên trận pháp, hoa văn trên đó liền giống như cá bơi, dưới sự khống chế bằng linh thức của Lục Phiên, không ngừng chuyển động.
Rất nhanh chóng, trận pháp liền mờ dần rồi biến mất, im hơi lặng tiếng, thậm chí không gây ra một chút gợn sóng nào.
Lục Phiên cười cười, mặc dù trận pháp này rất tinh vi, thế nhưng hắn có được Truyền Đạo đài, không phải hạng người bình thường có thể so sánh.
Lục Phiên bước vào trong tầng thứ ba của Tàng Kinh các.
Chỉ thấy, bên trong cũng không cất giữ quá nhiều thư tịch.
Có hai cái giá sách, bên trên một cái giá sách bày biện mấy chục bản Nguyên Anh cảnh tu hành pháp môn, một cái giá sách thì bày ba quyển thư tịch
Lục Phiên dồn dập quét hình ghi chép Nguyên Anh cảnh tu hành pháp môn.
Hắn giơ tay lên ngoắc một cái.
Ba quyển thư tịch trên một cái giá sách khác dồn dập trôi tới trước mặt.
Quyển thứ nhất, trên bìa có ghi ba chữ Võ Đế kinh, trên từng nét chữ tản ra khí tức huyền ảo mơ hồ, dường như cùng thiên đạo bản nguyên có liên hệ với nhau.
“Võ Đế kinh… Đây là Nguyên Anh đỉnh phong, Anh Biến cảnh giới tu hành pháp môn sao?”
Lục Phiên cũng nổi lên chút hứng thú.
Hiện tại, đối với con đường tu hành tương lai của Ngũ Hoàng đại lục, Lục Phiên đã quy hoạch rõ ràng, thật ra cũng không có gì phức tạp, ngay từ đầu, hắn chỉ muốn sáng tạo một con đường tu hành, chính là Khí Đan, Thể Tàng, Thiên Tỏa… Một đường tiến lên.
Thế nhưng, về sau Lục Phiên phát hiện, con đường tu hành mà hắn sáng tạo, đối với những người thiên phú tầm thường mà nói, thật ra cũng không dễ đi.
Đối với cảnh giới Khí Đan, Thể Tàng có lẽ còn không quá rõ ràng, nhưng là từ Thể Tàng vào Thiên Tỏa, vấn đề tai hại của con đường này liền hiện ra.
Cho nên, Lục Phiên cảm thấy, hắn có lẽ cũng nên truyền con đường tu hành của cái thế giới này đến Ngũ Hoàng đại lục.
Thiên tài, do Bạch Ngọc Kinh truyền thụ.
Mà đối với tu hành giả bình thường, có thể đi con đường Kim Đan của thế giới này, như vậy có thể làm cho bầu không khí của tu hành giới Ngũ Hoàng đại lục, nhanh chóng phồn vinh cùng hưng thịnh.
Lục Phiên lấy lại tinh thần, đôi mắt quét qua, bản Võ Đế kinh này liền bị hắn thu thập vào bên trong Truyền Đạo đài.
Đem kinh thư này trả lại vị trí cũ, Lục Phiên cầm một bản khác lên.
“Hỗn Nguyên Nhất Khí Thương.”
Ánh mắt của Lục Phiên hơi ngưng tụ, đây là một bản thương phổ, giảng giải phương pháp tu hành thương thuật.
Đỗ Long Dương có lẽ chính là tu hành bản Hỗn Nguyên Nhất Khí Thương này, cho nên sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
“Hệ thống, nếu như bình xét, hai bản bí tịch này có thế đạt đến cấp bậc nào?”
Lục Phiên tò mò hỏi thăm.
Hắn vừa dứt lời, trước mặt liền bắn ra dòng thông báo của hệ thống.
“Cấp bậc của Võ Đế kinh: Huyền gia hạ phẩm tu hành pháp môn.”
“Cấp bậc của Hỗn Nguyên Nhất Khí Thương: Huyền giai thượng phẩm kỹ pháp.”
Tất cả đều là bí tịch cấp bậc huyền giai?
Lục Phiên hít sâu một hơi.
Sau khi ghi chép kỹ càng hai bản bí tích.
Hắn đưa tay ngoắc quyển thư tịch thứ ba trên giá sách.
Ánh mắt lướt qua, rơi vào trên tựa đề, Lục Phiên lập tức khẽ giật mình.
“Thiên Nguyên (bản thiếu)?”
Trên quyển thư tịch này thế mà có dấu vết của trận pháp.
Trận pháp cực kỳ huyền bí, giống như một sợi xiềng xích, phong ấn quyển sách này, để cho người khác không cách nào đọc được nội dung bên trong.
Đối với trận pháp này, Lục Phiên phải tốn hao một ít thời gian suy tính trong Truyền Đạo đài, mới có thể hóa giải.
Trận pháp vừa mở, dường như có một âm thanh gầm thét truyền đến, nương theo một luồng ý chí mênh mông hạ xuống.
Trước mắt Lục Phiên có một hình ảnh hiện lên.
Trong bức hình.
Có một người, thân ảnh sừng sừng trên đỉnh núi, máu tươi trải rộng toàn thân, hắn đang hướng về phía bầu trời gầm thét, mà trên bầu trời, tầng mây hội tụ dày đặc, hóa thành một bàn tay cực lớn.
Hình ảnh này mang đến chấn động cực kỳ to lớn.
Trong lúc mơ hồ, dường như muốn xoắn nát linh thức của Lục Phiên.
Ánh mắt của Lục Phiên ngưng tụ.
Ổn định tâm thần, nhẹ nhàng lật ra trang thứ nhất.
Đập vào mắt.
Là một hàng chữ, nội dung khiến người ta không khỏi giật mình.
“Thành tiên là một âm mưu! Độ kiếp phi thăng là một cái đại âm mưu! Hậu nhân, thận trọng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận