Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 587: Thiên địa đại kiếp, trùng kích cao võ. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Ngũ Hoàng đại lục.
So với gió tanh mưa máu trong Chiến trường màu máu, thì bản thổ lại vô cùng bình tĩnh.
Mặc dù bầu trời vẫn âm trầm, tỏa ra ánh sáng màu đỏ ngòm, tựa như có huyết hải cuộn trào ở trong đó.
Thế nhưng, so với hình ảnh máu tươi rơi đầy trời, mảnh vụn linh hồn bay tán loạn ở Chiến trường màu máu. Thì nơi đây đã xem như rất ôn hòa, rất điềm tĩnh.
Bởi vì do Đại Huyền học cung, cho nên chuyện Chiến trường màu máu có kẻ địch xâm lấn, đã truyền khắp thiên hạ từ rất lâu rồi. Mặc kệ là tu hành giả, cũng hoặc là phàm nhân, đều biết rõ.
Rất nhiều học sinh Đại Huyền học cung căm phẫn, thế nhưng, Bắc Huyền vương lại không có triệu tập bọn hắn vào chiến trường.
Không chỉ do thực lực của bọn hắn quá yếu, mà cũng là vì, những học sinh này đều là hạt giống của Ngũ Hoàng trong tương lai.
Lỡ đâu trận chiến trong Chiến trường màu máu xuất hiện tổn thất to lớn, vậy thì đám học sinh Đại Huyền học cung này lập tức phải nhận lấy nhiệm vụ gian khổ là quật khởi Ngũ Hoàng.
Cho nên, dù cho đám học sinh này có quyết tâm vào chiến trường để đầu rơi máu chảy, nhưng mà, Bắc Huyền vương vẫn không để cho bọn hắn đi.
Di tích tiên nhân.
Thác nước bản nguyên ngừng chảy, khí bản nguyên nồng đậm, tựa như tạo thành một màn trời vắt ngang giữa thế gian.
Bên trong thác nước, di tích tiên nhân.
Giữa cung điện, có tiên khí lượn lờ.
Một bóng người mặc lấy quần áo vải thô, cầm lấy một cây cuốc, chậm rãi đi ra.
Hắn lau đi mồ hôi trên trán, khoanh chân ngay tại chỗ.
Lấy ra một ấm trà, mở nắp ấm ra, lập tức, có linh khí nồng nặc cuồn cuộn ra từ bên trong ấm.
Đây là một loại trà dùng linh dược trân quý để ngâm.
Uống một ngụm, chỉ cảm thấy linh khí trong cơ thể sôi trào lên, tinh thần cả người trở nên sảng khoái, linh thức thông thấu.
Người mặc y phục nông dân này không ngoài ai khác, chính là Lục Trường Không đã mở ra dược điền, ngày ngày nghiên cứu dược liệu trong di tích tiên nhân.
Mười năm trôi qua, bộ dáng của Lục Trường Khanh cũng không thay đổi quá lớn, thậm chí, bởi do dùng linh dược lâu ngày, nếm hơn trăm cây, cho nên cả thân thể đều tản ra một loại hào quang đặc biệt.
Chuyện trong Chiến trường màu máu, Lục Trường Khanh cũng nhận được tin tức.
Ầm ẩm!
Toàn bộ thiên địa tựa hồ bắt đầu trở nên rung động kịch liệt.
Lục Trường Khanh ngẩng đầu, lòng có cảm giác, trong ánh mắt không khỏi lóe lên một tia hào quang rực rờ.
“Hm?”
Loại cảm giác đặc biệt này, hắn đã từng được cảm nhận.
“Thiên địa lột xác sao?”
“Lại bắt đầu rồi…”
Lục Trường Không nỉ non nói.
Hắn uống một ngụm trà linh dược, chỉ cảm thấy hương trà nồng đậm khiến cho hắn lúc lẩm bẩm, cũng phun ra linh khí.
Hắn đứng người lên, cầm lấy cây cuốc, có mấy phần tiêu sái, có mấy phần ‘rào đông hái cúc chiều nay’*. (TN: Trích: Ẩm Tửu Kỷ 05 – Đào Tiềm. Dịch thơ: Nguyễn Thị Bích Hải)
Vào lại bên trong dược điền.
Bên trong dược điền, gieo trồng đầy linh dược, óng ánh mà sáng chói, tựa như từng tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ.
Lục Trường Không về lại gian nhà gỗ nhỏ của hắn.
Rất nhanh, hắn lấy hai cái thùng lớn từ bên trong ra, thứ được chứa trong thùng chính là phân bón được làm ra từ rất nhiều tài nguyên khoáng sản kỳ lạ hỗn hợp với khí bản nguyên.
Mang theo một bầu hồ lô, Lục Trường Không đi một đường, hắn lấy ra phân bón năng lượng ở bên trong, tưới vào bên trong dược điền.
Từng cây linh dược dường như sống lại vậy, không ngừng hấp thu năng lượng trong phân bón.
Sau đó, đón gió chập chờn, tựa hồ phát ra hào quang lấp lánh.
Lục Trường Không thấy vậy, còn mắt híp lại thành hình trăng lưỡi liềm.
Sau khi tưới một lần xong.
Lục Trường Không lại lần nữa trở lại phòng.
Hắn trở lại phòng, lấy ra từng viên linh thạch có phẩm chất vô cùng tốt, sau đó lợi dụng những linh thạch này để thi triển một trận pháp.
Bày trận pháp này ở xung quanh dược điền.
Lục Trường Không ngồi xếp bằng, an tĩnh chờ đợi.
Ầm ầm…
Thiên địa nổ vang, tựa như có Thần Ma đang gầm thét.
Rung động kịch liệt, để cho mỗi một tu hành giả giữa thế gian đều cảm thấy biến hóa vô cùng rõ ràng.
“Bắt đầu rồi…”
Lục Trường Không hít một hơi thật sâu, trên mặt không khỏi mang theo vẻ chờ mong.
Không chỉ riêng Lục Trường Không, cơ hồ tất cả tu hành giả đều có cảm giác trong lòng.
Thiên địa lột xác, bọn hắn đã nhiều lần trải qua, mỗi một lần lột xác, đều là một loại phát triển cùng tăng vọt nhanh chóng đối với tu hành giới.
Mà hiện giờ, lại lột xác nữa, lột xác lần này nói rõ cái gì?
Nói rõ…
Sẽ có thêm rất nhiều tu hành giả, chỉ cần có thể bắt lấy kỳ ngộ, thực lực liền có thể tăng vọt về chất.
Hãn hải bắt đầu xoay cuồng.
Hải dương nổi lên sóng lớn.
Có một con Cự Kình lao ra mặt biển, phát ra sóng âm điếc tai, khiến cho nước biển nổ tung.
Trên lưng Cự Kình chở một tòa tiên đảo.
Ngoại trừ Cự Kinh, hết thảy sinh vật có linh tính trong biển đều dồn dập lao ra.
Có một sinh vật biển hẹp dài, tựa như Thần Long, lao ra mặt biển, nhảy lên một cái, quanh thân lấp lánh lôi đình sáng chói.
Đây là một con dị thú, cảm nhận được thời cơ thiên địa lột xác, muốn cải biến bản thân.
Có một con rùa già, chìm nổi trên biển, phun ra nuốt vào nước biển, khiến cho nước biển không ngừng quay cuồng đảo lưu.
Còn có một con bạch tuột kích cỡ tương đương một ngọn núi cao, vắt ngang giữa biển cả, quấy lên vòng xoáy đáng sợ.
Không chỉ trong biển cả.
Trên đất bằng, có rất nhiều sinh vật sở hữu linh tính, cũng bắt đầu đối diện với thời cơ thiên địa lột xác.
Trong khu rừng rậm rạp, có một còn cự mãng chui ra hang đất, vắt ngang giữa núi rừng, áp sập từng cây cổ thụ.
Một cây liễu xanh biếc duỗi ra cành dài, quật vào hư không.
Đây là một trận yến tiệc dành cho cả thế gian.
Toàn bộ sinh linh đều đang lặng im chờ đợi.
Hồi lâu sau…
Thiên địa bắt đầu lột xác.
Phía trên bầu trời, tựa như hiện ra bốn ngôi sao lớn, bị hãm sâu vào bên trong vòng xoáy, chậm rãi chuyển động.
Ầm ầm!
Tiếng nổ rền vang, toàn bộ đại địa đều rung động, núi cao thăng trùm, đá vụn run rẩy.
Rất nhiều người đểu ngẩng đầu.
Có thể nhìn thấy, bầu trời vốn dĩ màu máu, lại biến mất không thấy gì nữa. Thay vào đó là biến thành bộ dáng bảy màu.
Đám mây bảy màu, không ngừng chồng chất với nhau, bầu không khí tràn ngập vẻ ngột ngạt.
Hồi lâu sau…
Có một giọt mưa màu sắc rực rỡ trút xuống.
Đây là một trận mưa linh khí nồng đậm đến cực hạn!
Ào ào ào!
Mỗi một tu hành giả đều lao ra, tắm gội ở bên trong mưa linh khí.
Mưa linh khí tràn vào bên trong thân thể của bọn hắn, làm cho bọn hắn đang xảy ra một đợt lột xác to lớn, mỗi người đều mừng rỡ như điên. Bọn hắn cảm nhận được thế giới đang biến hóa!
Đó là một loại nhảy vọt về cấp độ thế giới!
Trong đó, tu hành giả Ngũ Hoàng đại lục là kích động nhất.
Bọn hẵn đã trải qua đê võ, một thời đại không hề có linh khí.
Sau đó, bọn hắn tiến nhập vào trung võ, linh khí sinh ra. Thế nhưng tu hành còn chưa có phồn vinh hưng thịnh.
Cho tới hiện giờ, tu hành hưng thịnh, mà thiên địa linh khí trở nên nồng nặc, làm cho tu hành giới tăng thêm nhiều màu sắc.
Bọn hắn tận mắt nhìn một cái thế giới, từ yếu đuối đến cường thịnh!
Đây là vinh hạnh cỡ nào!
Đông Diễn giang.
Lạc Mính Tang đi ra khỏi đại trướng, nước sông chảy nhanh, từng con du ngư phi qua sông nước.
Có Thận Long vọt lên, gào thét bầu trời.
Mưa bảy màu vung vãi.
Lạc Mính Tang có chút hốt hoảng, nàng tắm gội ở bên trong nước mưa này, cảm giác được thân thể cùng tâm linh đều đang lột xác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận