Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 815: Thánh tổ đổ máu, đường phi thăng đứt đoạn (3)

Edit: Long Hoàng
Người này cười thê thảm, đứng thẳng dậy bên trên Hắc Từ đại lục.
Máu me khắp người, bộ dáng tiên phong đạo cốt lúc đầu sớm đã không còn.
Hắn thê thảm mà cười.
Thượng giới mà hắn đã từng khát khao hướng tới, bây giờ… đã triệt để bị phong tỏa.
Thượng giới, cũng xưng là Tiên giới. . .
“Tiên giới phong bế, đường phi thăng đã đoạn! Những tu sĩ hạ tam trọng thiên chúng ta đã không còn cách nào phi thăng!”
“Không còn tiên khí để tu hành, Tiên Túc chúng ta cũng chẳng có cách nào tiến bộ nữa! Thượng giới thật là ác độc a!”
Lời nói thê thảm của vị Tiên Túc này truyền đến mọi ngóc ngách của Nguyên Từ Thiên.
Bên trong Huyết Sát Thiên cũng có Tiên Túc lão tổ gầm thét!
Rầm rầm rầm!
Từng đạo công phạt ngút trời, có Hóa Tiên cảnh không cam tâm ra tay.
Nhưng mà, một chút công phạt này rơi vào bên trong hư không, chẳng thể tạo ra chút bọt nước nào.
Hắc ám hư không, tự như là một tôn cự thú kinh khủng, khinh thường, trào phúng nhìn xem tất cả.
Con đường phi thăng lên thượng giới… đã bị phong tỏa!
Rất nhiều Hóa Tiên cảnh, thậm chí là Tiên Túc lão tổ của hạ tam trọng thiên đều ngơ ngác nhìn.
Mất đi tư cách phi thăng thượng giới.
Có ý nghĩa ra sao?
Có ý nghĩa là Hóa Tiên cảnh không có cách nào tu luyện thành Tiên Túc.
Tiên Túc cảnh không có tiên khí để tu luyện, không có cách nào đột phá.
Dần dần, hạ tam trọng thiên đều sẽ lụn bại, luân hãm.
Bình Dương Thiên.
Đại Tôn từ bên trong Phật tháp phóng lên tận trời.
Phật Quang phổ chiếu, tựa hồ như có uy năng muốn chống lên thiên địa hiện ra giữa trời, hắn muốn dùng một chưởng mở ra con đường phi thăng thượng giới.
Đáng tiếc, vẫn như cũ là làm không được.
Đại Tôn rơi xuống, trở về bên trong phật tháp.
Máu tươi bắn ra nhuộm đỏ tăng bào cùng áo cà sa, trong đôi mắt ảm đạm.
Mục tiêu cả đời này của đại tôn chính là để cho Tiểu lôi âm phật giới có thể thăng diễn, để cho cảnh giới nửa bước hóa tiên của bản thân luyện hóa được tiên khí, phi thăng thượng giới, đạt được siêu thoát.
Mà bây giờ, đường phi thẳng đã đoạn, thượng giới chi môn triệt để phong bế, cũng chặn đứng con đường tăng thực lực của hắn.
Chuyện này đối với hắn mà nói, chẳng khác gì sấm sét giữa trời quang.
. . .
Ngũ Hoàng.
Hãn Hải chìm nổi.
Lục Phiên về tới Ngũ Hoàng Hãn Hải, nước biển đang xoáy tròn đập trên thân cự kình, tiên đảo chìm nổi, tiên khí lượn lờ.
Hai chiếc cổ lão chiến thuyền cũng đang trôi nổi trên hãn hải.
Lần lượt từng bóng người bên trong chiến thuyền bay ra, đáp tại bên trên hòn đảo kiên cố.
“Lục thiếu chủ.”
Mọi người dồn dập khom người.
Lục Phiên nhìn xem bọn hắn, ôn hòa cười một tiếng.
“Lần nhiệm vụ lịch luyện này, các ngươi đều biểu hiện không tệ, mỗi người đều có tăng lên khác biệt, cho dù chưa có đột phá thì cũng có nhiều cảm ngộ trong lòng.”
“Lần lịch luyện này, các ngươi đã giúp Ngũ Hoàng lập uy, biểu hiện ra được tinh thần của Ngũ Hoàng, Ngũ Hoàng có các ngươi, tương lai nhất định sẽ hưng thịnh, phồn vinh.”
Lục Phiên cười nói.
Trên lầu các Bạch Ngọc Kinh, gió nhẹ chầm chậm.
Lục Phiên giơ tay lên, khẽ vẫy một cái.
Từng ly rượu ngọc thạch nhỏ phảng phất như tạo thành từ linh khí trôi nổi bồng bềnh giữa không trung.
“Rượu này, chính là để chúc mừng các ngươi.”
Lục Phiên cười nói.
Trong tay, bầu rượu hoàng kim hiển hiện.
Soạt.
Từng chén rượu bay tới trước mặt Lục Phiên, bầu rượu nghiêng xuống, trong bình lập tức có tửu dịch óng ánh tuôn ra.
Sáng chói lóa mắt tựa như tinh hà trên bầu trời.
Trên đảo Hồ Tâm, linh khí nồng nặc lập tức bắt đầu bao phủ.
“Mời.”
Lục Phiên khoát tay.
Từng cái chén rượu cùng bay ra.
Đám người Bá Vương giật mình, sau một khắc vươn tay, nắm chén rượu.
Rượu trong ly tựa như có hấp dẫn lớn lao.
Nhìn xem tửu dịch lấp lánh bên trong chén rượu, tâm trí mọi người đều trở nên mê say.
Đây là. . . rượu do chính Lục Thiếu Chủ rót mời bọn họ a!
“Đa tạ Lục thiếu chủ!”
Mười bảy người cùng nhau đưa lên chén rượu, khom người nói.
Bọn hắn không cần lo trong rượu có độc hay không, bởi vì bọn hắn biết Lục Phiên sẽ không dùng độc để đối phó bọn hắn, mà dù cho Lục Phiên muốn giết bọn hắn, căn bản không cần dùng tới độc.
Mà khả năng cao, rượu này… chính là cơ duyên mà Lục Thiếu Chủ tặng cho bọn họ!
Ừng ực, ừng ực!
Một ngụm rượu vào trong bụng.
Thân thể mỗi người đều đột nhiên chấn động.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên thiên nhận ỷ, tự mình cũng uống một chén.
Thiên tiên tửu này, hắn cũng là lần đầu tiên uống, lấy ra làm rượu khánh công cũng là vì nhất thời vui vẻ.
Rượu vào cổ họng, mới vào giống như băng, lại nóng như hỏa.
Có loại cảm giác kỳ diệu như băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Trọng yếu nhất chính là, Lục Phiên cảm giác được năng lượng trong tửu dịch đang điên cuồng làn tràn khắp thân thể, phảng phất như toàn thân đang được thanh tẩy vậy.
Cả người sảng khoái tinh thần.
Lục Phiên mở mắt ra, xem hướng phía dưới.
Mà lúc này lại hơi kinh ngạc.
Bởi vì, đám người ở dưới, khí tức đều đăng tăng lên, trên người còn có thứ đồ màu đen nhánh tràn ra, đó là tạp chất ở trong cơ thể bọn họ.
“Thiên Tiên tửu, tẩy cân phạt tủy, càng có công dụng cải biến tư chất người uống!”
Đôi mắt Lục Phiên ngưng tụ.
Thiên Tiên Tửu này đối với hắn chẳng có tác dụng gì, nhưng mà đối với người tu hành của Ngũ Hoàng lại chính là tiên đan.
Mặc dù đám người Bá Vương đã tôi luyện thân thể đến cực hạn, cũng rèn luyện ra được kim thân chi hoa, thế mà trong cơ thể vẫn có tạp chất bị thanh tẩy ra, điều này chứng tỏ thiên tiên tửu rất bá đạo.
Bất quá, vẫn có ngoại lệ, ví dụ như Lục Cửu Liên, sau khi uống rượu trên đỉnh đầu hiện hoa Kim Thân chi hoa, Nguyên Thần chi hoa cùng đạo ý chi hoa thế nhưng cũng không có chất bẩn được thanh trừ ra.
Lục Phiên nở nụ cười.
“Rượu này, rất tốt.”
Trong đôi mắt của Lục Phiên hiện lên sự vui vẻ.
Thông qua lần này được Thiên tiên tửu tẩy lễ, có không ít người xuất hiện dấu hiệu thiên phú tăng nhanh chóng.
Bọn hắn đột phá, trở nên càng thêm dễ dàng.
“Thiên tiên tửu này, liền xem như phần thưởng khi thông qua bí cảnh “thời gian đảo lưu” đi, chỉ cần là ngươi có được trên năm vạn điểm trong bí cảnh, đều có thể nhận được một chén rượu này!”
Lục Phiên nói.
Lời nói hạ xuống, chính hắn giữ lại nửa bình, một nửa còn lại bắn ra như bay, ẩn vào trong cự kính vắt ngang trong hãn hải.
“Đa tạ Lục thiếu chủ ban ân!”
Trên hòn đảo, mọi người cũng dồn dập thức tỉnh, một chén thiên tiên tửu vào bụng, bọn hắn đều có chút cảm thấy say say.
Bọn hắn còn đang kinh dị toàn thân bị vấy bẩn, đồng thời cũng đang cảm nhận được những biến đổi trong thân thể.
Sau khi tạ ơn Lục Phiên, đều dồn dập hóa thành lưu quang rời đi Hồ Tâm đảo.
Sau khi mọi người rời đi.
Vốn Lục Phiên định nhàn nhã đi nghỉ ngơi một thoáng, trong lòng liền có linh cơ khẽ động.
Trước mắt có vô số hào quang lấp lánh.
Một đống thông báo hệ thống điên cuồng vang lên.
Lục Phiên liếc qua, tinh thần rung một cái trở nên tập trung.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận