Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1119: Lục thiếu chủ bắn đẹp lắm! (1)

1403 chữ
Lúc Cổ Mang Nhiên rời khỏi Ngũ Hoàng, Lục Phiên đang suy diễn kiếp nạn của Ngũ Hoàng cũng mở mát.
Giống như trong lòng có thể cảm ứng được, hắn nhìn về phía Cố Mang Nhiên biến mất.
Lục Phiên giống như biết Cố Mang Nhiên đang muốn đi làm cái gì, hắn chậm rãi thở ra một hơi, cũng không chuẩn bị hành động gì cả.
Ngũ Hoàng đối với Cố Mang Nhiên mà nói chắc chắn cũng có ý nghĩa đặc biệt.
Dù sao, thời điểm Cố Mang Nhiên xuất hiện ở Ngũ Hoàng, Ngũ Hoàng cũng không lớn mạnh như bây giờ, Cố Manh Nhiên từng chút từng chút nhìn Ngũ Hoàng dần dần mạnh lên. Có lẽ, trong lòng Cố Mang Nhiên cũng sẽ không dễ dàng dứt bỏ.
Về việc Cố Mang Nhiên lựa chọn như thế nào, chỉ có thể tự hắn quyết định.
Lục Phiên có thể can thiệp, nhưng hắn không muốn can thiệp.
Lục Phiên uống một ngụm Thiên Tiên tửu, cười nhẹ.
Tâm trí Lục Phiên lại tiếp tục chìm vào trong Truyền Đạo đài.
Vút vút vút!
Bốn luồng ánh sáng vàng bay ngang qua bầu trời.
Lục Cửu Liên, Trúc Lung, Đạm Đài Huyền, và Mễ Già đang ở ẩn đồng thời xuất hiện, bay lơ lửng ở bên ngoài Ngũ Hoàng Thiên.
Ánh mắt bọn họ xuyên thấu qua tinh không mênh mông, nhìn Cố Mang Nhiên đã vượt qua vực sâu Hư Vô Thâm Uyên.
“Huyết Y Cố tướng quân, hắn muốn làm gì vậy?”
Mễ Già nhíu mày, nhìn bóng lưng Cố Mang Nhiên biến mất trong vực sâu hư vô, không khỏi ngạc nhiên hỏi.
Đạm Đài Huyền chắp tay sau lưng, ánh mắt thâm sâu.
Lục Cửu Liên và Trúc Lung cũng không nói gì, bọn họ đã quen biết Cố Mang Nhiên một khoảng thời gian, từng sóng vai chiến đấu với nhau.
Trên thực tế, bọn họ đều biết thân phận của Cố Mang Nhiên, hắn chính là Huyết Y tướng quân, đại tướng đứng đầu dưới chướng Cổ Đế Hạo.
Mà hiện tại, xem ra Cổ Đế Hạo vẫn chưa chết nhưng hắn và Ngũ Hoàng có khoảng cách không thể ở chung một chỗ. Vì thế cho nên, đây là thời điểm Cố Mang Nhiên phải đưa ra quyết định của mình. “Chắc là hắn đi tìm một câu trả lời”.
Đạm Đài Huyền nói.
Có lẽ câu trả lời này sẽ quyết định tương lai của Cố Mang Nhiên.
Mễ Già nghe Đạm Đài Huyền nói vậy thì khẽ gật đầu. Dường như Mễ Già đã hiểu mục đích chuyến đi lần này của Cố Mang Nhiên.
Hắn không khỏi bùi ngùi thở dài một hơi.
“Nếu thực sự Cổ Đế Hạo đã âm mưu tính toán tất cả sẽ khó lường”.
Mễ Ca nói.
“Nhưng dù sao đó cũng là quyết định của chính hắn.
. vậy thì lần này Cố Mang Nhiên đi sinh tử
18:22
Đạm Đài Huyền nói, hắn hiểu rất rõ đối với một người thì việc làm rõ vấn đề lập trường có bao nhiêu khó khăn, khiến cho người ta rối trí đến thế nào.
Có đôi khi, để làm rõ lập trường phải trả giá rất lớn, nhưng miễn là để lương tâm yên ổn thì phải trả giá cũng được.
Trong giây phút này, bốn vị cường giả Kim Tiên đều đứng yên, lặng lẽ nhìn về phía bầu trời xa xăm.
Một vết nứt rất lớn vắt ngang trong hư không.
Đế uy khủng bố mạnh mẽ từ trong vết nứt tràn ra.
Cố Mang Nhiên bay lơ lửng giữa hư không, hắn cảm nhận được áp lực rất lớn, áp lực lớn đến mức khiến cho thân thể của hắn run rẩy.
Đây thực sự là Đế uy chân chính.
Lấy thực lực của hắn, đối mặt với những vị Cổ Vi Đại Đế này, hắn sẽ dễ dàng bị giết chết.
Tuy rằng hiện giờ thực lực Chuẩn Đế của hắn đã dần dần khôi phục, nhưng mà…... hắn vẫn quá yếu.
Vết nứt đang không ngừng lan rộng.
Áp lực khủng bố đang không ngừng ập xuống, đè lên thân thể của hắn.
Cố Mang Nhiên thở hổn hển, nhìn chằm chằm vào bóng dáng ở sâu trong khe nứt hư không.
Hắn biết tiếng hét của hắn đã được đáp lại.
Bỗng nhiên, hắn lần lượt nhìn thấy được những bóng người mờ ảo, mỗi bóng người mờ ảo này đều sẽ toả ra khí áp khủng bổ không gì sánh kịp áp xuống.
Họ chính là những vị Cổ Vi Đại Đế đã biến mất kia.
Thì ra, sự việc Cổ Đế biến mất cũng không phải thật sự biến mất.
“Hạo Đế”
Nội tâm của Cố Mang Nhiên bình tĩnh trở lại.
Trong đầu hắn hiện ra vài bóng dáng hình ảnh. Đó là bóng dáng của tứ vương dưới trướng hắn đã từng kề vai chiến đấu với hắn, mà giờ đây họ cũng sớm đã biến mất ở trong dòng sông thời gian đài đằng đẵng.
Tứ vương theo hầu hắn đến tận cuối đời.
Thực chất, tài năng thiên phú của tứ vương đều rất xuất sắc, nếu có thể thoát khỏi cổ mộ, nhất
định có thể khuấy động làm mưa làm gió ở Cửu Trọng Thiên vinh hoa cực lớn.
Nhưng bọn họ lại ở bên cạnh hắn hóa thành đất vàng, an nghỉ muôn đời trong cổ mộ.
Khi đó trong lòng hắn rất nghẹn khuất nhưng vì sự kiên định trong lòng, hắn chịu đựng nhịn xuống.
Và bây giờ, hắn sắp được gặp lại sự tồn tại mà bấy lâu nay hắn vẫn luôn kiên trì bảo vệ, chờ đợi người đó trở về.
Bùm …..
Từ sâu trong vết nứt, Cố Mang Nhiên nhìn thấy một đôi mắt.
Đó là một đôi mắt có ánh nhìn khiến hắn không thể nào quên được.
Hắn đã từng là thuộc hạ trung thành nhất của Cổ Đế Hạo. Cho nên, hắn nhớ rất kĩ ánh mắt này.
Quả nhiên, Cổ Đế Hạo… còn sống.
Lục Phiên không lừa hắn.
Nội tâm của Cố Mang Nhiên lập tức trở nên phức tạp, đó là một loại cảm giác rút kiếm ra nhìn xung quanh, tâm vẫn mờ mịt.
Dường như Cố Mang Nhiên đang dần dần chìm vào trong đôi mắt đó, giống như có tiếng kêu gọi
khẽ khàng bên tai.
Cố Mang Nhiên từng bước từng bước đi về phía vết nứt kia.
Rất nhiều ánh mắt đồng thời quan sát hành động của hắn.
Đó là ánh mắt của nhóm Cổ Đế xung quanh, nhưng quan trọng nhất là ánh mắt ở sâu trong vết
Cố Mang Nhiên giống như bị điều khiển gọi đến gần, mất tự chủ sắp đi vào bên trong vết nứt.
Hắn đã từng kính nể, ngưỡng mộ đi theo Cổ Đế.
Đột nhiên cả người Cố Mang Nhiên lảo đảo không đứng vững.
Dường như hắn đã nhìn thấy được cảnh tượng Ngũ Hoàng đại lục sụp đổ, Thiên Đạo sụp đổ và vô số sinh linh Ngũ Hoàng chết thảm.
Hắn nhìn thấy khuôn mặt Lục thiếu chủ đầy máu.
Hắn nhìn thấy Đạm Đài Huyền khóc nức nở.
Hắn nhìn thấy Lục Trường Không nắm thần dược hoa cúc trong tay, bình yên nhắm mắt lại
Từng khuôn mặt quen thuộc, những người hắn quen biết tại Ngũ Hoàng.
Hắn đã tận mát chứng kiến quá trình trưởng thành của Ngũ Hoàng, từ khi còn là Cao Vũ nhỏ yếu đến khi trưởng thành như bây giờ, Ngũ Hoàng đại lục đã tới cấp Cao Võ.
Trong cảnh tượng hắn nhìn thấy, Ngũ Hoàng phải đối mặt với đòn tấn công khủng bố, sau đó tan thành từng mảnh nhỏ.
Mà hắn, đang đi theo sau người chỉ đạo hành động tấn công kia, tận mắt nhìn thấy tất cả.
Trái tim Cố Mang Nhiên như bị ai đó siết chặt, giống như bị đao cắt.
Đúng lúc này dường như hắn đã xé bỏ được những trói buộc trong lòng.
Đôi mắt chợt trở nên trong sáng, minh mẫn.
“Không!”
Cố Mang Nhiên thở hổn hển, ánh mắt từ từ kiên cường vững chắc hơn, hắn dừng bước trước vết nứt, nghiêm túc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận