Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 918: Tất cả đều đang trở nên tốt đẹp (1)

Edit: Long Hoàng
Ầm ầm!
Uy áp khủng bố, tràn ngập trong thiên ngoại chiến trường, vết nứt không gian đáng sợ, chằng chịt, tựa như một mạng nhện lớn, che khuất bầu trời, khiến cho người ta sởn cả tóc gáy.
Sấm sét vô biên, biến thành lôi đình cự thủ, phảng phất như cuốn theo uy thế hủy cả thế gian.
Lục Cửu Liên nhìn lôi đình cự thủ mang theo uy thế đáng sợ giáng xuống từ thiên ngoại, nhất thời cảm thấy dường như nghẹt thở.
Nếu như là kiếp phạt trình độ như lúc trước, Lục Cửu Liên sẽ không sợ hãi, có lòng tin có thể ngăn cản được kiếp phạt.
Dù thế nào thì, khí vận của hắn bây giờ đã thành giang hà, chiến lực bản thân, cũng đã bước vào cấp bậc huyền tiên, không kém gì thánh cảnh, đối kháng với thánh kiếp không thành vấn đề.
Nhưng mà……
Từ khi Trúc Lung mở miệng, nói với lôi phạt một câu xong.
Kiếp phạt này……lại thay đổi rồi.
Một chưởng kinh khủng này, Lục Cửu Liên đừng nói ngăn cản, cho dù là thánh tổ vân tộc, sợ là dưới lôi đình cự thủ này, cũng triệt để ngã xuống.
Lục Cửu Liên không khỏi có chút cạn lời.
Hắn muốn rút lại những gì đã nói trước đây, có được không?
Không phải hắn không muốn nỗ lực, mà là thực lực của hắn không cho phép.
Ầm!
Một kích khủng bố, làm nhưng phi thạch bên ngoài thiên ngoại chiến trường đều nát vụn.
May mà, ở chỗ này không có quá nhiều sinh linh, bằng không, một khi lôi phạt này lan xuống, sợ là có vô số sinh linh dưới lôi phạt uổng mạng.
Trúc Lung nhắm hai mắt lại, lông mi khẽ run.
Má lúm trông giống như hai xoáy sâu.
Nàng dĩ nhiên không để Lục Cửu Liên tới ngăn cản, mặc dù thực lực Lục Cửu Liên không tệ, nhưng muốn ngăn trở kiếp phạt này, thực không có khả năng.
Dù sao, kiếp phạt này, cho dù đổi lại là Trúc Lung, cũng phải tróc vảy, chảy long huyết.
Mà phản ứng của Lục Cửu Liên cũng làm Trúc Lung thấy thú vị.
Cha, thật xấu xa!
Trúc Lung cười cười!
Giây phút tiếp theo, ném thâu thiên tháp trong tay ra ngoài.
Thâu thiên tháp ôn nhuận như ngọc, toàn thân màu trắng, như được làm bằng tuyết, trắng tinh khiết hoàn mỹ.
Sau khi bị Trúc Lung ném ra, sau đó nhanh chóng bay về phía bầu trời trên cao.
Lục Cửu Liên chống kiếm, y sam trên thân nát bấy phần phật tung bay.
Oanh!
Lôi đình cự thủ rơi xuống, va chạm cùng tiểu tháp bạch ngọc.
Vụ nổ đáng sợ tỏa ra, gợn sóng ra bốn phía không ngừng phân tán, giống như mặt ngoài đầm nước nhấc lên cuồng phong.
Lục Cửu Liên cảm nhận được áp lực cực lớn, nhìn chằm chằm từng màn kia trên bầu trời.
Ô ô ô ô ông……
Thâu thiên tháp lơ lửng, toát lên nhịp điệu đặc biệt, thánh uy trùng trùng điệp điệp trùng kích trên đó, đều biến mất quỷ dị không thấy gì nữa.
Lòng bàn tay sấm sét bắt đầu sụp đổ, vô số mảnh sấm sét văng tung tóe, những sợi đạo uẩn chống đỡ sấm sét cũng bị tước ra, hóa thành một cơn lốc xoáy, xoay chung quanh thâu thiên tháp.
Cuối cùng……
Từng chút một, giống như rồng rút nước, bị thâu thiên tháp hấp thu.
Lôi phạt đáng sợ, biến mất.
Kiếp vân tiêu tán, hết thảy đều trở nên gió nhẹ mây bay.
Lục Cửu Liên nhìn kiếp phạt biến mất, thánh kiếp của hắn……cứ như vậy mà kết thúc.
Thâu thiên tháp đáp xuống, Trúc Lung bay nhanh, tiếp lấy tháp nhỏ, nàng vẫn nhắm hai mắt như cũ, sau khi vuốt nhẹ tháp nhỏ một chút, liền nhanh chóng bay đi.
Lục Cửu Liên nhìn bóng lưng Trúc Lung biến mất, cảm xúc phức tạp vô cùng.
Chống kiếm, đứng trên những tảng đá mấp mô bị kiếp phạt đánh phá, trong lúc nhất thời, có mấy phần mờ mịt.
……
Nhận lấy thâu thiên tháp từ trong tay Trúc Lung, cảm ứng được trong thâu thiên tháp lại có thêm mười ngàn đầu đạo uẩn, Lục Phiên không khỏi lộ ra nụ cười hài lòng.
Đặt thâu thiên tháp lên trên phần bảo vệ tay xe lăn, Lục Phiên nhìn về phía Trúc Lung.
Trúc Lung bây giờ bước vào huyền tiên chi cảnh, khí tức ngày càng trở nên mạnh mẽ, lại thêm là chúc long trong thiên long chủng.
Luận chiến lực của Trúc Lung, e là vô cùng đáng sợ, thánh tổ bình thường căn bản không thể là đối thủ của Trúc Lung.
Ngũ Hoàng……Bây giờ cũng xem như có được cường giả tọa trấn.
Nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Trúc Lung.
“Trở về củng cố tu vi tốt một chút……”
Lục Phiên nói.
“Dùng thiên đạo thối luyện bản thân nhiều chút, tương lai thiên đạo Ngũ Hoàng……do ngươi khống chế.”
Trúc Lung nhắm hai mắt, lông mi khẽ run, trịnh trọng gật đầu.
Làm xong những việc này, Lục Phiên duỗi lưng một cái trên thiên nhận ỷ.
Trúc Lung cùng Lục Cửu Liên thành công bước vào huyền tiên chi cảnh, có được hai vị thánh cảnh tọa trấn, bây giờ Ngũ Hoàng, trong cửu trọng thiên, cũng xem như có quyền nói chuyện.
Hơn nữa, diệt đi hai đại thánh tộc, cũng xem như trừ đi nỗi lo của Ngũ Hoàng
Lục Phiên cũng xem như báo được mối thù hủy kiếm lúc trước.
Thù này, cũng không phải là bởi vì Lục Phiên nhỏ mọn.
Hắn chỉ là vì thanh toán một hồi nhân quả.
“Nên về rồi.”
Lục Phiên cười cười.
Cùng với Trúc Lung, hóa thành ánh sáng biến mất khỏi thiên ngoại chiến trường.
……
Rầm ầm ầm!
Năng lượng dồi dào dâng trào, trận ngôn đan xen.
Trong hư không, nổi lên một chiếc chiến thuyền cổ xưa, đây là chiến thuyền đạo tộc di chuyển, sau khi biết được có điều gì đó không ổn, trưởng lão nguyên cảnh tắm máu Nguyên Từ Thiên trở về, liền khởi động kế hoạch rời đi.
Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền, sinh linh đạo tộc, cực kỳ bi thương đứng đó.
Thánh tổ đạo tộc bỏ mình, đạo tộc thua rồi.
Một thánh tộc truyền thừa trăm vạn năm, cứ như vậy mà sụp đổ.
Trên chiến thuyền, sắc màu sầu thảm không ngừng trào dâng.
Vô số sinh linh bi thương tột độ.
Bất quá, bi thương không phải biện pháp, vị triều nguyên cảnh dẫn đội nhẫn nhịn bi thương, dẫn đầu từng chiếc từng chiếc chiến thuyền bay ngang qua bầu trời.
Những sinh linh này là tiếp nối của đạo tộc, bọn họ nhất định phải sống sót.
“Đừng lo lắng, vân tộc cấu kết cùng Ngũ Hoàng, bọn chúng chắc chắn sẽ không có được kết cục tốt, thánh tổ tộc ta trước khi bị diệt, đã liên hệ với cường giả thất đại thánh tộc, những cường giả này sau khi về tộc mình sẽ mời động đế binh, đồng thời công phạt Ngũ Hoàng Hư Vô Thiên.”
“Vân tộc cấu kết cùng Ngũ Hoàng, chắc chắn cũng sẽ gặp phải hủy diệt như Ngũ Hoàng.”
Cường giả Hướng Nguyên cảnh cầm đầu an ủi những người còn sót lại của đạo tộc.
Chiến thuyền bay ngang dọc trong hư không.
Đột nhiên.
Có khí loạn cùng gió lốc nổi lên trong hư không.
Vậy mà có một bóng dáng khoan thai, chậm rãi bước ra.
Đạo thân ảnh này, chung quanh có lực lượng kỳ dị đan xen, thánh uy cuồn cuộn, làm cho khí loạn cùng gió lốc tựa như ngưng lại.
Làn da trong như pha lê, dường như có khí tức của đạo uẩn phun ra.
Dường như có nước chảy xung quanh.
Hả?
Sinh linh đạo tộc còn sót lại, thấy đạo thân ảnh này.
Chiến thuyền phía trên, từng vị triều nguyên cảnh đứng lặng, trở lên cảnh giác.
Đạo thân ảnh này, từ trong hư không hỗn loạn đi ra.
Khí tức đáng sợ, khiến người ta phải run rẩy, tỏa ra từ cơ thể.
Triều nguyên cảnh cầm đầu đạo tộc thì lộ ra vẻ ngạc nhiên, sau khi ngạc nhiên xong thì tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.
“Thánh tộc của đệ tứ trọng thiên……thánh tổ thủy tộc?!”
Rầm ầm ầm!
Khí tức kinh khủng lại lần nữa tràn ngập, hư không tựa hồ vỡ ra.
Có một luồng khí nóng vô song tràn ngập, xông lên từ sâu trong hư không.
Hướng Nguyên cảnh của đạo tộc toàn thân run rẩy, tựa hồ cả mặt cứng lại, bởi vì người xuất hiện tiếp theo, vậy mà lại là một vị thánh tổ.
“Thánh tổ hỏa tộc?!”
Theo hai người này xuất hiện, phảng phất xen lẫn khí tức, đưa tới phản ứng cùng hấp dẫn.
Từng đạo thân ảnh này đến đạo thân ảnh khác, phá không mà tới.
Dưới khí tức của những cường giả này, hư không nổ từng tấc.
“Thánh tổ thổ tộc, thánh tổ lôi tộc, thánh tổ mộc tộc!”
Ngoại trừ thánh tổ, còn có hai vị thánh cảnh thánh tộc, tuy rằng không phải là thánh tổ, nhưng khí tức ẩn chứa, lại không hề yếu.
Khí tức khủng bố đan xen.
Chiến thuyền những đạo tộc may mắn còn sót lại, dưới những khí tức, không ngừng lắc lư.
Ngũ hành tộc thánh tổ, cùng với lưỡng tộc thánh cảnh, cùng nhau tới.
Chính là những cường giả của bảy tộc khác mà thánh tổ đạo tộc lúc trước đã liên hệ tới.
Bảy vị thánh cảnh, hơn nữa là ……bảy vị thánh cảnh mang theo đế binh, mỗi một vị đều ẩn chứa khí cơ khủng bố.
Triều nguyên cảnh đạo tộc, toàn thân đầy mồ hôi lạnh.
Bảy vị thánh cảnh cao cao tại thượng, bình thản mà lạnh lùng nhìn quét qua.
“Trên người những sinh linh đạo tộc này, mất đi đạo uẩn……thánh tổ đạo tộc vẫn lạc rồi.”
Thánh tổ thủy tộc cuốn lấy hào quang, bóng dáng chập chờn, nhìn lướt qua chiến thuyền, từ từ nói.
“Thực sự là đã chết rồi, khí tức của thánh tổ đạo tộc triệt để biến mất……”
Nước quẩn quanh chảy xuống.
Nắm triều nguyên cảnh đạo tộc lên.
“Nói, xảy ra chuyện gì?”
Thánh tổ thủy tộc mở miệng hỏi, nói.
Triều nguyên cảnh đạo tộc, hai mắt đỏ lên trong chốc lát, không dám giấu diếm bất kỳ điều, vội vàng mở miệng nói:“Là Ngũ Hoàng……Ngũ Hoàng Hư Vô Thiên liên thủ với Vân tộc, công đánh đạo tộc ta, đạo tộc không địch lại, thánh tổ bỏ mình……”
Lời nói của vị triều nguyên cảnh này, làm cho thánh tổ thủy tộc khẽ kinh ngạc.
“Ngũ Hoàng của Hư Vô Thiên? Đánh vào đệ ngũ trọng thiên Thượng giới?”
“Là bị lộ tin tức sao? Ngũ Hoàng tiên hạ thủ vi cường?”
Chung quanh, từng vị thánh cảnh cũng đều toát lên vẻ mặt ngưng trọng.
“Cầu các vị thánh tổ báo thù giúp đạo tộc ta!”
Vị Hướng Nguyên cảnh này, hai mắt đỏ hoe, mở miệng nói.
Đột nhiên.
Hắn cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Bởi vì……
Ánh mắt bảy vị thánh cảnh nhìn hắn vô cùng quỷ dị.
Triều nguyên cảnh này chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, cảm giác ớn lạnh ngay lập tức lan ra giữa lòng bàn chân, bao trùm toàn thân trong chốc lát.
“Đạo tộc, một trong mười đại thánh tộc, có đế binh Thiên Diễn Kính.”
Thánh tổ thủy tộc chậm rãi mở miệng nói.
“Đáng tiếc……”
“Bây giờ, đạo tộc đã bị xóa tên trong cửu trọng thiên thượng giới”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận