Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 364: Bất Diệt ma thể. (2)

Dịch: Mèo Rừng
Tuy nhiên, học cung này có hơi lòe loẹt, sao lại có thể thắng Tây Lương Hạng Gia quân được tạo dựng từ một lòng vì chiến?
. . .
Đỉnh Thiên Nguyên.
Giữa thiên địa đột nhiên trở nên ngột ngạt.
Đỗ Long Dương không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Lục Phiên đứng lặng từ trên Thiên Nhận Y.
Hắn cảm giác có một cỗ khí tức bàng bạc đang tràn ngập.
Hắn nhớ thời điểm lần đầu tiên thấy được Lục Phiên.
Một lần kia, Lục Phiên với trang phục của Thiên Hư công tử, đứng dậy liền thành ma!
Không nghĩ tới, hiện tại, lại lần nữa thấy Lục Phiên thể hiện ra thực lực như vậy.
Đứng dậy làm Ma Chủ.
Lục Phiên hắc y phấp phới, linh khí quấn quanh thân, đột nhiên hóa thành ma khí.
Khổ Đồ mặc một bộ tăng bào trắng toát, nhìn chăm chú vào Lục Phiên, bản nguyên cầu ở sau lưng hắn đang không ngừng phun trào ra lực lượng cường đại, giống như là đang chống đỡ cho Khổ Đồ vậy.
Hiển nhiên, Khổ Đồ còn chưa lột xác thành công, hắn nhất định phải hấp thu lực lượng của Lục Phiên, mới có thể đánh vỡ gông cùm xiềng xích Anh Biến.
Nơi xa.
Bọn người Đỗ Long Dương, Nữ Đế cấp tốc rút đi.
Bọn hắn núp xa xa, một trận chiến này, đã không phải bọn hắn có thể nhúng tay.
Thực lực của bọn hắn đã bị ngã xuống Kim Đan cảnh, hiện tại căn bản không phải là đối thủ Khổ Đồ, nếu như nhúng tay, sợ là trong nháy mắt sẽ bị miểu sát.
Đương nhiên, tu vi của bọn hắn bị ngã cũng sẽ không quá lâu, cũng chỉ có tạm thời mà thôi. Cho bọn hắn đầy đủ thời gian cùng năng lượng, là có thể trở về Nguyên Anh cực hạn.
Thế nhưng, ở thời khắc này, bọn hắn chỉ có thể quan chiến.
Lấy vận mệnh của Thiên Nguyên đại lục, giao trong tay người ngoài.
“Thật mạnh!”
Đỗ Long Dương nói.
Tuyệt Đao môn môn chủ Diệp Thủ Đao gật đầu.
“Người này thật quỷ dị… Vốn cho rằng hắn ngồi xe lăn là vì sĩ diện giống như Thiên Hư, hiện tại xem ra… Rất có thể xe lăn chính là một loại thủ đoạn đè nén thực lực.”
Diệp Thủ Đao nói.
Một bên, Thiên Hư công tử không vui.
“Sao lại gọi là sĩ diện? Phải gọi là phong cách, phong cách ngươi có hiểu không? Kim Đan làm kiệu phu, nhắc kiệu đi ra ngoài, thứ này đại biểu cho địa vị Thiên Hư cung cung chủ ta! Đó là tượng trưng cho thân phận!”
Sắc mặt tái nhợt của Thiên Hư công tử nổi lên một vệt ửng đỏ, trợn mắt giận dữ liếc nhìn Diệp Thủ Môn.
Diệp Thủ Đao cười lạnh, không thèm để ý hắn.
“Hắn có lẽ là dùng xe lăn nhằm áp chế thể chất của mình…”
Đỗ Long Dương nói.
“Thể chất?”
Nữ Đế nghi ngờ nhìn lại.
“Đúng, trong điển tịch ở Võ Đế thành đã từng ghi chép qua, thế gian này… Có hạng người thiên phú yêu nghiệt, vừa ra đời đã khác với người thường, chính là thiên tài trong việc tu hành.”
“Thân thể của bọn hắn vượt xa người bình thường, vô cùng nhảy cảm đối với việc cảm ứng thiên địa linh khí, thứ này được xưng là tu hành thể chất.”
Đỗ Long Dương nói.
“Diệp Thủ Đao, ngươi còn nhớ đến nữ nhân kia…”
Đỗ Long Dương nhìn về phía Diệp Thủ Đao, nói.
Diệp Thủ Đao khẽ giật mình, ánh mắt gợn sóng một phen, sau đó nhẹ gật đầu.
“Nữ nhân kia có một loại tu hành thể chất rất kỳ lạ, tốc độ tu hành cực kỳ nhanh, thiên phú cũng rất cao, loại thể chất kia, xưng là Đằng Yêu thể.”
“Đáng tiếc, bị thế tục không dung, cho rằng có yêu ma phụ thân… Vì lẽ đó, thế nhân căm ghét cùng xa lánh nữ nhân kia.”
Đỗ Long Dương hít sâu một hơi.
“Lục công tử e là cũng có một loại thể chất huyền bí, nghe đồn tu hành giả ở thế giới cao võ, đều có được thể chất kỳ lạ.”
Đám người Nữ Đế giật mình.
Bọn hắn tiếp tục nhìn về phía chiến trường.
Đương nhiên, bọn hắn không có quá lạc quan.
Dù sao, Khổ Đồ đã hấp thu rất nhiều tu vi của cao thủ, thậm chí hắn còn đang hấp thu bản nguyên, nên thực lực tuyệt đối không tầm thường.
Chiến lực rất mạnh, dù sao thì bọn hắn ở thời kỳ toàn thịnh hợp lực lại, không cũng có cách nào đối phó.
Cho nên, Lục Phiên có thể thắng sao?
Thật khó mà nói.
“Thể chất kỳ dị…”
Khổ Đồ chấp tay hành lễ, híp mắt, nhìn chằm chằm Lục Phiên.
Hiện tại, Khổ Đồ càng ngày càng xác định sau lưng Lục Phiên rất có thể là tồn tại một cái thế giới cao võ.
Ngay từ đầu, hắn không có muốn trêu chọc Lục Phiên.
Thế nhưng hiện tại, nếu đã trêu chọc, vậy thì không chết không thôi.
Lỡ đâu có thể hấp thu được lực lượng của Lục Phiên, Khổ Đồ cảm giác có lẽ mình sẽ có thu hoạch ngoài dự đoán.
Nếu như có thể đạt được loại thể chất kia của Lục Phiên, e rằng thực lực của hắn sẽ trở nên càng thêm mạnh mẽ!
Tương lai có thể càng thêm tưới nhuần ở bên trong cao võ Phật giới.
Lục Phiên xoay cổ một chút, ngay sau đó, có ma khí ngập trời lan tràn ở xung quanh thân thể của hắn.
Hắn tựa như một tôn Đại Ma Đầu, trên mặt mang theo tà dị, vận bộ tịch hắc y, càng lộ ra vẻ đè nén.
Lục Phiên siết nắm đấm, tà mị cười một tiếng trên khóe miệng.
Bàn chân điểm ở không trung.
Kế tiếp, muôn vàn lưỡi đao bạc tùy tùng ở sau lưng Ma Chủ Lục Phiên.
Oanh!
Vô số lưỡi đao bạc hóa thành một đóa hoa sen bạc đen giao nhau.
Quanh thân Ma Chủ Lục Phiên, thì có lôi đình nở rộ.
Lôi Động quyết!
Lục Phiên trong nháy mắt xuất hiện ở bên người Khổ Đồ.
Khổ Đồ ôn nhuận cười một tiếng.
“Dù cho ngươi có thể chất đặc thù, thì ngươi vẫn còn có khoảng cách so với ta.”
Khổ Đồ nói.
Linh thức của Khổ Đồ cảm ứng rất rõ ràng… Khí tức từ Lục Phiên cũng không có mạnh mẽ cho lắm.
Lời nói vừa ra.
Khổ Đồ nhẹ nhàng đánh ra một chưởng.
Một quyền của Ma Chủ Lục Phiên va chạm cùng với một quyền của Khổ Đồ, ngay lập tức, sóng khí bàng bạc cuốn lên.
Đôi mắt của Khổ Đồ hơi có gợn sóng, hắn tựa hồ nhận ra một chút dị thường…
Tuy nhiên, hắn lại không tìm ra được dị thường này ở đâu.
Hắn cảm giác thực lực của Lục Phiên tựa hồ có chút cổ quái.
Lôi đình màu đen lấp lóe, quấn quanh thân Lục Phiên.
Khổ Đồ động.
Thân hình hắn hóa thành một đường bạch mang.
Mà lôi đình ở dưới chân Lục Phiên lại toán loạn, hóa thành một đường hắc quang.
Trắng cùng đen, cả hai nhanh chóng va chạm với nhau, mỗi lần oanh kích, đều nổ tung ra gợn sóng năng lượng vô cùng bàng bạc…
Chiến đấu ở tầng thứ này.
Đám người Đỗ Long Dương cùng Nữ Đế tràn đầy kinh hãi.
Bọn hắn bị ngã cảnh, thậm chí còn không nhìn thấy tàn ảnh của Lục Phiên cùng Khổ Đồ.
Bọn hắn chỉ có thể cảm giác được gợn sóng mãnh liệt do chiến đấu ở trong không khí.
Lưỡi đao bạc cùng với Phượng Linh kiếm được hóa thành từ xe lăn của Lục Phiên, thậm chí còn không theo kịp tốc độ của hai người.
Oanh!
Thân hình của hai người đều bay tứ tung mà ra.
Ma Chủ Lục Phiện hắc y phần phật, giơ tay lên.
Rầm rầm rầm!
Thiên Nhận Y thuận theo tâm ý của Lục Phiên mà không ngừng biến hóa cùng chồng chất lại.
Ba thanh Phượng Linh kiếm hóa thành cán rìu.
Muôn vàn lưỡi đao bạc xếp thành thân rìu.
Hóa thành một thanh trường phủ.
Lục Phiên nắm trường phủ, dưới vầng sáng bị tiêm nhiễm bởi ma khí, vậy mà phảng phất như có khí thế khai thiên ích địa vậy.
Ngay thời điểm Lục Phiên ngưng tụ ra trường phủ.
Trên Hồ Tâm đảo.
Bá Vương đang đọc thư tịch, trong lòng đột nhiên run lên.
Đùng!
Tựa như có một cây chùy nặng nện một cú vào trong lồng ngực của hắn.
Bá Vương chỉ cảm thấy hình ảnh trước mắt bất chợt biến hóa.
Hắn thấy được thân ảnh bị tiêm nhiễm ở dưới ma khí bàng bạc.
“Ma Chủ!”
Con ngươi của Bá Vương co rút lại.
Lúc trước hắn dập đầu trước ma, xả thân thành ma…
Hiện tại, hắn thế mà lại lần nữa thấy được Ma Chủ.
Ông…
Đã thấy, Ma Chủ trảm ra một rìu, một rìu kia không khác gì muốn khai thiên.
Một rìu này, đánh thẳng vào tâm thần Bá Vương.
Nhưng mà, loại cảm giác này xuất hiện quá nhanh.
Bá Vương rất nhanh liền lấy lại tinh thần, có chút thất vọng cùng mất mát.
Mà Ma Chủ Lục Phiên lại không biết tâm tình của Bá Vương, hắn cầm cây rìu được hóa thành từ Thiên Nhận Y, bổ về phía Khổ Đồ.
Khổ Đồ chấp tay hành lễ.
Sắc mặt lộ ra vẻ giận dữ, vô số tiếng chuông bàn nổ vang lên.
Nộ Mục Kim Cương!
Xung quanh thân thể của hắn, nổi lên một tôn Phật tượng khổng lồ màu hoàng kim.
Ma phủ trảm ra ma khí của Ma Chủ Lục Phiên không ngừng đánh vào phía trên Phật tượng màu hoàng kim, phát ra tiếng đinh đinh đang đang.
“Ngươi không công phá được ‘Nộ Mục Kim Cương’ của ta…”
Khổ Đồ đứng lặng ở trong lớp phòng ngự mang tên Nộ Mục Kim Cương, bình tĩnh nhìn Lục Phiên với một thân hắc y.
Hắn thừa nhận, khí tức của Lục Phiên mặc dù không mạnh, thế nhưng chiến lực lại mạnh mẽ nằm ngoại dự liệu của hắn.
“Ta bỗng nhiên có chút chờ mong cảnh tượng khi ta hấp thu Nguyên Anh của ngươi…”
“Ma cùng phật, vốn là một thể, phật có thể nhất niệm ma, ma cũng có thể nhất niệm thành phật…”
“Nguyên Anh của ngươi hiển nhiên là sẽ cực kỳ tương thích với lực lượng của ta.”
Khổ Đồ có chút chờ mong.
Ma Chủ Lục Phiên y phục phần phật.
Một tay nắm Ma Phủ Thiên Nhận.
Khóe miệng hơi nhíu.
Tựa như có hơi xem thường.
“Nguyên Anh? Thứ đồ gì… Ta không cần.”
Lục Phiên nói.
Khổ Đồ khẽ giật mình, không có lý giải được ý nghĩa trong lời nói của Lục Phiên.
Lời nói vừa ra.
Sâu trong con ngươi của Lục Phiên, có ánh đen lấp lánh.
Hắn giơ tay lên, trong lòng bàn tay hắn có một giọt “Thần Ma huyết” hiện lên.
“Bất Diệt ma thế.”
Hắn trong nháy mắt bóp nát “Thần Ma huyết”.
Sau đó!
Khí tức của Lục Phiên vậy mà bất đầu liên tục tăng lên.
Ma khí ngút trời tựa như một cơn gió lốc, bao phủ xung quanh thân thể của hắn.
Thân thể của Ma Chủ Lục Phiên tựa hồ cũng có hơi trở nên cao hơn.
Bất Diệt ma thể có được “Thần Ma huyết” thúc giục, thì dường như đã được thức tỉnh, bật hết hỏa lực.
Ma Phủ Thiên Nhận bị Lục Phiên ném ra ngoài.
Sau đó nổ tung trong hư không, hóa thành muôn vàn ngân mang, cùng với thanh Phượng Linh kiếm được hỏa diễm đỏ thẫm quấn quanh…
Tiếng chồng chất âm vang.
Vậy mà hóa thành một cú đấm khổng lồ bạc đen giao nhau.
Ma Chủ Lục Phiên chậm rãi nâng nắm đấm lên.
Cái nấm đấm được hóa thành từ Thiên Nhận Y, cũng theo đó mà nâng lên.
Ma Chủ Lục Phiên bình tĩnh huy quyền về phía Nộ Mục Kim Cương.
Quả đấm khổng lồ trong không trung, cũng đột nhiên đập về phía Nộ Mục Kim Cương của Khồ Đồ.
Khổ Đồ chấp tay hành lễ, tăng bào màu trắng bay phấp phới, trong miệng tụng niệm phật hiệu.
Phật tượng màu vàng thậm chí còn có phật quang phổ chiếu.
Đùng!
Nhưng mà…
Một quyền do Lục Phiên bóp nát “Thần Ma huyết”, đột nhiên nện xuống.
Gương mặt của “Nộ Mục Kim Cương” dưới sự phật quang phổ chiếu, trực tiếp bị nện đến sụp đổ!
Khổ Đồ ban đầu còn có bình tĩnh, thì giờ lại không còn cách nào bình tĩnh nữa.
“Làm sao có thể!?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận