Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1343: Ưu tú như vậy sẽ không có bằng hữu đó nha (3)

Quả thực, bọn họ không giỏi về Kim Nguyên áo nghĩa và Hỏa Nguyên áo nghĩa, nhìn thấy người khác lĩnh hội Áo nghĩa rồi lần lượt đột phá Đại La Tiên, nhưng hai người vẫn bị mắc kẹt trong bình cảnh, lãng phí thời gian của họ trong cảnh giới Kim Tiên.
Trong lòng vô cùng lo lắng.
Bọn họ muốn trở nên mạnh mẽ hơn!
Ngũ Hoàng chắc chắn cũng có danh ngạch để đến đó, tâm thần hai người khẽ động rời khỏi Hỏa Nguyên Tinh Không.
Lục Phiên đặt một quân cờ lên bàn cờ, mỗi quân cờ đại diện cho người được chọn lần này sẽ đến nơi lĩnh hội Mộc Nguyên.
Lach cach!
Các quân cờ rơi trên bàn cờ.
Mơ hồ có một biến động kỳ lạ lan truyền.
Đế đô đại huyền thần triều.
Bóng tối trước bình minh mang theo một chút sức sống mới.
Xuân phong các.
Thanh Long đang ở trong phòng thiên tự hào của xuân phong các, đột nhiên toàn thân run rẩy.
Hắn chợt tỉnh dậy từ trong ôn như hương, chiếc giường phía sau phủ một mảng lớn trắng nõn, có thể là động tác của Thanh Long quá lớn khiến giọng nói dặn dò dịu dàng vang vọng không ngừng. Tiếng chim oanh và chim yến vang lên.
“Ôi chao, Long ca ca, ở lại với chúng ta một lát, trời vẫn còn sớm mà”
Một thiếu nữ xinh đẹp đưa cánh tay trắng nõn ra ôm lấy cổ Thanh Long.
Nhưng trên trán Thanh Long đầy mồ hôi lạnh.
Vội vàng kéo cánh tay trắng nõn của thiếu nữ ra ra, nuốt nước miếng, nhìn xà ngang cực kỳ yên
tĩnh, trong lòng cảm thấy một cảm giác ngột ngạt và sợ hãi không thể giải thích được. Trong giây lát, khiến tâm trạng của Thanh Long được nâng lên.
Sáu thiếu nữ trên giường đến từ nhân tộc, yêu tộc và hải tộc đều không có mùi thơm.
Tuy nhiên, nhìn chằm chằm rất lâu.
Sau khi cảm thấy không có động tĩnh gì, Thanh Long mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn đưa tay lên gãi gãi cái cổ đầy vết môi.
Để trở nên mạnh mẽ hơn… hắn đã phải trả giá quá nhiều.
“Còn không nhanh cút đến đây?”
“Muốn ta đích thân mời ngươi sao?”
Một giọng nói nhàn nhạt, không giận tự uy với uy áp đáng sợ, khiến Thanh Long vừa mới thở phào
nhẹ nhõm thì toàn thân cảm thấy một trận chấn động cực lớn.
Những lời nói còn đọng lại trong phòng.
Chỉ có Thanh Long nghe rõ.
“A…Cha?”
Lúc này Thanh Long thật sự không quan tâm đến bất cứ điều gì, vội vàng mặc quần áo, mặc kệ ánh mắt buồn bã của sáu thiếu nữ trên giường, rời khỏi xuân phong các.
Thanh Long biến thành một luồng ánh sáng nhanh chóng vắt ngang qua bầu trời, đến đảo Hồ Tâm. Sau khi thắt lưng lưng quần, thở mạnh Thanh Long cũng không dám, Nghê Ngọc nhìn thấy dấu môi chưa được lau sạch trên cổ Thanh Long, còn có mùi son phấn nồng nặc tỏa ra từ trên cơ thể, vẻ mặt ghét bỏ.
“A, tra Long!”
Nghê Ngọc nhìn chằm chằm vào Thanh Long, cười nhạt.
“Đi, tiểu nha đầu phiến tử biết cái gì…
Thanh Long trợn mắt.
Hắn sợ cha mình, nhưng không sợ một nha đầu không lớn như Nghê Ngọc.
Tuy nhiên, sau khi bước vào đảo Hồ Tâm, hắn vẫn khiêm tốn, ngoan ngoãn cúi đầu.
Hắn bên ngoài có thể không kiêng nể gì cả, cợt nhả 360 độ, nhưng ở trên đảo Hồ Tâm nếu dám cợt nhả liền có thể không nhìn thấy mặt trời ngày mai.
Lầu các Bạch Ngọc Kinh.
Thanh Long quen thuộc bước lên, Lục Phiên ngồi ở trên ghế ngàn lưỡi đao, trong tay cầm quân cờ, nhẹ nhàng gõ gõ.
Khi Thanh Long nhìn thấy Lục Phiên, không nói một lời, nhéo tai, hai đầu gối quỳ xuống đất.
Động tác quen thuộc liền một mạch.
“Cha, ta không dám làm nữa..”
“Ta nhất định sẽ nỗ lực tu hành, không đi theo con đường tà đạo, dù có bao nhiêu con nối dõi đi nữa cũng không bằng việc siêng năng khổ luyện, ngài nói đúng, thư sơn có con đường chăm chỉ để đi, biển học vô bờ..”
“Được rồi, người đừng nói nữa, quỳ đi”
Lục Phiên thản nhiên nói, cắt ngang lời xám hối của Thanh Long.
Đây không phải là lần đầu tiên Thanh Long bị bắt gặp vào thanh lâu dạo chơi.
Tuy nhiên, lần này Thanh Long dường như cảm nhận được sự nghiêm trọng của tình hình.
Cha có vẻ rất tức giận, lần này hắn chỉ gọi thêm vài người dễ thương nữa thôi, tại sao… Cha lại tức
giận như vậy?
Là ghen tị sao?
Đầu óc Thanh Long quay cuồng.
Đột nhiên, sương mù dày đặc bao phủ đảo Hồ Tâm, Ngưng Chiêu dẫn mấy người lên đảo.
Lục Cửu Liên và Tư Mã Thanh Sam và mọi người cùng đến.
Tư Mã Thanh Sam là một trong những tu sĩ đầu tiên ở Ngũ Hoàng thăng lên cảnh giới Kim Tiên, trong những năm này, hắn tu hành không hề tụt lùi.
Bây giờ, xét về tu vi, hắn cũng đã đạt đến cấp bậc Cửu Chuyển Kim Tiên.
Mà người này, thực sự rất khiêm tốn, không tranh không đoạt, con đường tu hành cũng là dùng vẽ nhập đạo.
Đường nhiên Lục Cửu Liên không cần phải nói, nơi lĩnh hội Mộc Nguyên lần này Lục Phiên không thể đích thân đi, cho nên để Lục Cửu Liên tới đó, vũ khí sắc bén bật hắn không thể thiếu.
Mà Tư Mã Thanh Sam cũng được Lục Phiên coi trọng, Lục Phiên cũng xem như nhìn hắn trưởng thành hắn từ một họa sư nghèo khổ đến hoạ thánh của Ngũ Hoàng như bây giờ.
Tư Mã Thanh Sam vô vi mà trị, thái đồ bình tĩnh hòa nhã, ngược lại rất phù hợp với áo nghĩa Mộc Nguyên này.
Còn Thanh Long, thực ra cũng rất phù hợp, Mộc Nguyên áo nghĩa tượng trưng cho sức sống tràn
trê.
Tên Thanh Long này, sinh cơ nhiều không có nơi nào phát tiết, quả là… quá phù hợp. “Đến rồi?”
Tư Mã Thanh Sam vẫn mặc một bộ quần áo màu xanh gọn gàng sạch sẽ, nhẹ nhàng chắp tay.
Lục Cửu Liên cũng chắp tay.
“Sự việc thực ra không phức tạp, Cửu Liên có kinh nghiệm, lần này có một nơi lĩnh hội Mộc Nguyên áo nghĩa đã được mở ra trên thái cổ tinh không, so với hai nơi lớn lĩnh hội áo nghĩa trước đó thì lần này rất quan trọng.”
“Vì vậy, ta dự định để ba người đi, tuy nhiên lần này nguy hiểm tương đối cao, pho tượng Thủ Tổ Mộ Nguyên bị một kẻ hỗn loạn nắm giữ.
Mà Thanh Long quỳ trên mặt đất, hai mắt không khỏi sáng lên.
Lần này cha vì chuyện hắn đi dạo thanh lâu mà trách cứ.
Tuy nhiên, rất nhanh hắn lại do dự, hắn nghe Tiểu Ứng Long nói qua, nơi lĩnh hội rất nguy hiểm, có
thần ma truy đuổi hắn không nói, lần này còn có thêm một sinh vật hỗn loạn đáng sợ…...
Bạn cần đăng nhập để bình luận