Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 345: Chế tạo yêu tộc (2)

Người dịch: Duy Cường
Bầy khỉ đều sợ ngây người, đối với những gì không biết, bọn hắn tràn đầy cảm giác kinh khủng.
Không chỉ là bầy khỉ, thậm chí không ít dã thú đã dung hợp yêu tinh cũng dồn dập tràn ra ngoài rìa ốc đảo đứng nhìn.
Yêu khí tràn ngập trên bầu trời tán đi.
Sau đó, từ trong màn yêu khí, một con Hầu Tử cường tráng, da lông màu đen, từ bên trong bước ra.
Hắn đã thành công dung hợp viên yêu tinh tám mặt, hai con ngươi phảng phất như hai ngọn lửa đang thiêu đốt.
Nắm tay hắn siết chặt.
Bầy khỉ chợt sôi trào, tiếng reo hò vang động một vùng trời.
Không chỉ là bầy khỉ, bầy yêu tụ tập ở rìa ốc đảo cũng phát ra tiếng gầm thét ăn mừng.
Yêu Vương ra đời.
Dưới sự chứng kiến của Yêu Chủ.
Trên không.
Lục Phiên hài lòng nở một nụ cười.
Hắn đem tu luyện pháp môn thông qua Vạn Pháp Hồng Lô cải tạo, truyền cho tôn Yêu Vương đang quỳ một chân trên mặt đất.
Không chỉ có như thế.
Lục Phiên còn vì hắn chế tạo một thanh vũ khí.
Ầm ầm.
Trong trung tâm của ốc đảo, đột nhiên có một cây cột đá dựng thẳng vào không trung, xuyên qua mây trời xuất hiện.
“Đây là một thanh vũ khí có thể hộ đạo, chờ sau khi ngươi triệt để nắm giữ lực lượng của bản thân, có thể thử khống chế…”
Lục Phiên nói.
Trên mặt tôn Yêu Vương lập tức toát ra vẻ kích động, hướng về phía Lục Phiên dập đầu, trong miệng phát ra tiếng chít chít kẹt kẹt liên hồi, nhưng lại không nói nên lời.
Lục Phiên quét mắt liếc nhìn ốc đảo cùng với tộc đàn Yêu Hầu.
“Nơi này, về sau gọi là Yêu Châu.”
Lục Phiên nói.
Sau đó, hắn giơ tay khẽ vẫy.
Bên ngoài ốc đảo, một tấm bia đá bay lên, bên trên có khắc hai chữ Yêu Châu, nét bút cứng cáp, mang theo vẻ hoang sơ cổ điển, phảng phất có một luồng không khí hoang dã nguyên sơ ập thẳng vào mắt người nhìn…
Dựng xong bia đá, Lục Phiên liền hướng về phía Yêu Châu truyền xuống linh khí, sau khi hoàn thành, hắn lại không tiếp tục để ý tới, những Yêu tộc này nếu như muốn tu hành, trước tiên phải chuyển hóa linh khí thành yêu khí, quá trình chuyển hóa linh khí thành yêu khí, chính là tu hành.
Lục Phiên không tiếp tục lưu lại.
Thân thể của Yêu Chủ, được yêu khí đầy trời bao bọc, dần dần tan biến giữa thiên địa, như chưa từng xuất hiện bao giờ.
Mà rất nhiều Yêu tộc trong Yêu Châu, đều quỳ rạp trên mặt đất, thành kính dập đầu.
Dường như đang nói, cung tiễn Yêu Chủ.
Sau khi Yêu Chủ rời đi.
Tôn Yêu Hầu Vương dung hợp viên yêu tinh tám mặt liền đứng lên, thân hình thẳng tắp như nhân loại, đôi mắt cực kỳ sắc bén, chăm chú nhìn cây cột đá đâm thẳng vào mây xanh.
Sắc mặt cực kỳ hưng phấn, cấp tốc lao tới.
Bên trong viên yêu tinh, có yêu khí không ngừng tràn ra.
Yêu Hầu Vương rít lên một tiếng, thân hình thoăn thoắt không ngừng theo cột đá leo lên trên.
Nhưng mà, sau khi bò mấy chục mét.
Yêu Hầu Vương dường như hao hết sức mạnh, từ trên cao ngã xuống, thân hình nằm ngửa trên mặt đất, thở hổn hển…
Hắn hiểu được, hiện nay, hắn còn chưa hoàn toàn nắm giữ sức mạnh của viên yêu tinh, cho nên, không có tư cách nắm giữ thanh vũ khí này.
Hắn vươn mình ngồi dậy, dựa theo phương pháp tu hành mà Yêu Chủ truyền xuống, bắt đầu tu luyện.
Từng tia yêu khí từ bên trong yêu tinh tràn ra, tẩm bổ thân thể của Yêu Hầu Vương, làm cho thương thế trên người hắn rất nhanh khôi phục lại.
Chung quanh, từng con Yêu Hầu không ngừng vây lại, trong miệng phát ra tiếng hô hào.
Yêu Hầu Vương đứng thẳng người lên, nắm chặt nắm đấm, vung vẩy trong không khí, phát ra tiếng gầm thét, tựa như đang tuyên bố chủ quyền.
Hắn chính là Vương của vùng đất này.
Dung hợp yêu tinh tám mặt, thực lực của hắn mạnh nhất, hoàn toàn xứng đáng là Vương của bầy yêu.
Đợi được có tôn yêu tộc nào, thực lực có thể so sánh với hắn, liền có thể cùng hắn tranh đoạt địa vị Yêu Vương.
Tôn Yêu Hầu Vương này hiện đang cực kỳ hưng phấn, dẫn dắt bầy yêu xông vào trong ốc đảo.
Tìm kiếm đàn sói hoang đã từng khi dễ bọn chúng.
Sau đó, chính là một chầu đánh đập.
Yêu Hầu Vương còn dùng tự thân yêu khí lây nhiễm Lang Vương, biến Lang Vương trở thành tọa kỵ của mình.
Bên trong Yêu Châu, Yêu Hầu tộc đàn không thể nghi ngờ, trở thành bá chủ, hoành hành không hề cố kỵ.
Cho dù là một con mãnh hổ, cũng bị Yêu Hầu Vương đánh cho thần phục, phải từ bỏ địa bàn, rút đi nơi khác.
Đương nhiên, bầy Yêu Hầu cũng không có đại khai sát giới, trong lãnh địa, nếu như không có con dân, làm sao xứng đáng được gọi là Vương?
. . .
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên thu hồi Yêu Chủ phân thân.
Hắn chậm rãi mở mắt ra.
Y phục trên người bị từng tia gió nhẹ thổi bay lất phất, trong không khí còn mang theo một chút hơi lạnh.
Ngưng Chiêu không biết đã kết thúc tu hành từ khi nào, đang ở cách đó không xa hâm rượu cho Lục Phiên, hơi rượu bốc lên, mờ mờ ảo ảo, mùi thơm đậm đặc tỏa ra xung quanh.
“Kết thúc tu hành?”
Lục Phiên liếc mắt nhìn Ngưng Chiêu, nói.
Ngưng Chiêu bây giờ, khoảng cách bước vào cảnh giới Thiên Tỏa chỉ kém một bước chân.
Nàng lĩnh ngộ băng thuộc tính, mặc dù không thuộc về ngũ đại thuộc tính, thế nhưng, nếu nói về sát phạt, uy lực cũng rất bất phàm.
“Cảm giác sắp đột phá, nên không vội vã tu hành…”
“Thuận theo tự nhiên.”
“Vừa vặn đến làm bạn bên công tử, hâm rượu cho ngài.”
Đôi môi hồng khẽ mở, trên gương mặt quyến rũ của Ngưng Chiêu lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng, hai má thoáng chút màu đỏ vì hơi nóng, giống như một đóa hoa đào chập chờn trong gió đông, ngại ngùng e ngại, nhưng không mất đi vẻ mỹ lệ.
Lục Phiên khẽ vuốt cằm.
“Thuận theo tự nhiên cũng tốt, có khí, vội vã, cũng không hẳn là chuyện tốt.”
Lục Phiên nói.
Nói xong, ánh mắt liếc nhìn Tiểu Ứng Long đang ngã trên tầng hai của tòa lầu các Bạch Ngọc Kinh, hai mắt trợn trắng, cơ hồ hít thở không thông đến cực hạn.
Lục Phiên thở dài một tiếng, vẫy tay tán đi trói buộc trên người của nó.
Thân hình của Tiểu Ứng Long uỵch một cái, từ trên mặt đất bò dậy, lè lưỡi, không ngừng hít lấy hít để không khí.
Tình nguyện bị ngạt thở mà chết, cũng không muốn giãy dụa một chút…
Lục Phiên nhớ tới bên trong Yêu Châu, tôn Yêu Hầu chịu đựng áp lực, chịu đựng lấy yêu khí xung kích làm cho máu thịt cơ hồ sụp đổ, lại nhìn Tiểu Ứng Long, trong lòng không khỏi bùi ngùi.
Khác biệt làm sao lại lớn như vậy chứ?
Đôi cánh thịt của Tiểu Ứng Long khẽ vỗ, thân hình rơi vào trên bờ vai của Lục Phiên, lười biếng nằm sấp xuống.
Lục Phiên cũng lười để ý.
Tùy ý nó.
Bỗng nhiên.
Trước mắt Lục Phiên, dòng thông báo của hệ thống hiện lên.
“Chúc mừng kí chủ thành công chế tạo ‘Yêu tộc’, góp phần đa dạng giống loài cho Ngũ Hoàng đại lục, ban thưởng 1000 điểm thuộc tính có thể tự do sử dụng.”
Hả?
Lục Phiên cũng không cảm thấy quá mức ngoài ý muốn, trước đó xuất hiện Phượng Hoàng, cũng có ban thưởng.
Lần này, trực tiếp tạo ra một cái Yêu tộc, đương nhiên sẽ có ban thưởng, mà lại còn không ít.
Đối với Lục Phiên hiện nay mà nói, 1000 điểm thuộc tính tự do cũng coi như không tệ, nhưng mà dạng này ban thưởng chỉ có một lần, lại sáng tạo ra yêu tộc, cũng sẽ không còn có ban thưởng.
Cho nên, cũng không tính là dễ dàng.
“Bây giờ yêu tộc còn nhỏ yếu, tuy nhiên, nhân tộc không sớm thì muộn cũng sẽ tiếp xúc đến bọn hắn, cụ thể sẽ phát sinh biến hóa như thế nào, khó mà nói trước.”
Lục Phiên hơi suy tư.
Yêu tộc cùng nhân tộc va chạm, sẽ toát ra ngọn lửa gì?
Mặc dù Yêu Hầu Vương là Kim Đan cảnh, nhưng bởi vì dung hợp yêu tinh mà thành, còn chưa triệt để nắm giữ sức mạnh, nếu như gặp được Nhiếp Trường Khanh, kết quả chắc chắn là một đao bị diệt, đặc biệt bây giờ Nhiếp Trường Khanh đã bước vào Thiên Tỏa, thực lực càng có thể dễ dàng nghiền ép Yêu Hầu Vương.
Dù cho Nhiếp Trường Khanh không ra tay, đám người Bá Vương, Ngưng Chiêu liên thủ cũng có thể đủ sức trấn áp tôn Yêu Vương này.
Còn những Yêu tộc khác, chẳng qua chỉ là một đám Khí Đan cặn bã, căn bản không thể gây nên sóng gió gì.
Cho nên, bây giờ Yêu tộc cần làm, chính là cẩu thả trưởng thành.
Không tiếp tục để ý tới Yêu tộc, đã sáng tạo hoàn thành, phát triển như thế nào, Lục Phiên cũng sẽ không nhúng tay can thiệp, chỉ cần Yêu tộc không bị hủy diệt, Lục Phiên căn bản sẽ không quan tâm.
Tinh thần khẽ động, bảng hệ thống liền xuất hiện trước mắt.
Kí chủ: Lục Phiên
Xưng hào: Luyện Khí sĩ (vĩnh cửu)
Cấp độ luyện khí: 4(tiến độ tầng 5: 20036/100.000 sợi)
Cường độ linh hồn: 610(có thể trao đổi:521 [Linh thức:5])
Cường độ thân thể: 510(có thể trao đổi: 510 [Thần Ma huyết: 3])
Linh khí: 18790 sợi
Linh dịch: 2 giọt
Cấp bậc thế giới: Ngũ Hoàng đại lục [Trung võ]
Điểm thuộc tính có thể tự do sử dụng: 1083 điểm
Hắn quét mắt nhìn dữ liệu trên bảng, hai đầu lông mày hơi nhăn lại, bây giờ theo số lượng tu hành giả trên Ngũ Hoàng tăng lên, mỗi ngày hắn có thể rút phần trăm linh khí cũng tăng nhiều.
Nhưng mà, muốn đột phá luyện khí tầng thứ tư, còn xa xa không hẹn.
Mới lấy được 1000 điểm thuộc tính tự do, Lục Phiên cũng không có giữ lại, trực tiếp sử dụng.
Hắn lựa chọn chia làm năm năm.
Cường độ linh hồn 500 điểm, cường độ thân thể 500 điểm…
Sau khi thêm điểm, cường độ linh hồn cùng cường độ thân thể đều đột phá cửa ải 1000 điểm.
Linh thức cũng đạt đến mười sợi.
Lục Phiên cảm giác trong đầu có một tiếng nổ vang lên.
Trên thân thể cũng có một luồng năng lượng đáng sợ đang dâng trào, mơ hồ tỏa ra ánh sáng bóng loáng như ngọc.
Lục Phiên biết, trên người hắn phát sinh biến hóa không nhỏ.
Thực lực cũng có tăng lên, nhưng cụ thể tiến bộ bao nhiêu, lại không rõ ràng.
Thân hình dựa trên Thiên Nhận Y…
Lục Phiên đang tỉ mỉ cảm thụ biến hóa của thân thể.
Bỗng nhiên, lông mày của hắn hơi nhíu lại, dường như cảm ứng được cái gì.
Sắc mặt trở nên quái dị.
Bởi vì Nhiếp Trường Khanh trở về, đang bế quan trong Thí Luyện Tháp, đã tu luyện được thời gian mấy ngày.
Võ Đế thành Đỗ Long Dương hẳn là tìm hắn muốn phát điên rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận