Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 593: Róc thịt Nguyên Thần, Lục Giáp trấn đại năng! (1)

Dịch: Mèo Rừng
Ngũ Hoàng đang trải qua một đợt biến hóa cực lớn, đây là một loại nhảy vọt về cấp độ.
Không chỉ tu hành giả, cho dù phàm nhân, tựa hồ cũng đang cảm thấy trời đang biến hóa.
Kể cả vật cách điện với tiên duyên như Đạm Đài Huyền, dường như cũng phát giác bản thân lột xác.
Hoàng Đạo long khí của hắn, lại tăng cường hơn, điều này để cho Đạm Đài Huyền có chút giật mình. Hoàng Đạo long khí có liên hệ với thiên hạ vạn dân.
Vạn dân an khang, tháng ngày trôi qua tốt, thì Hoàng Đạo long khí của hắn càng mạnh.
Mà thiên địa lột xác lần này, cho dù là phàm nhân cũng chiếm được lợi ích cực kỳ lớn, cho nên, chỗ tốt mà những phàm nhân này lấy được, cũng xem như gián tiếp phản hồi lên trên thân người.
Đạm Đài Huyền chắp tay, híp mắt.
Mưa linh khí lạnh như băng rơi trên mặt hắn, nội tâm của hắn, không có bất kỳ không thoải mái nào. Cũng không có bi thương và ghen ghét vì việc người ta có tiên duyên còn hắn thì không.
Quả nhiên, người có tâm hướng vạn dân, liền sẽ dễ dàng thỏa mãn như vậy.
Oanh!
Sự mãnh liệt của Hoàng Đạo long khí, theo Đạm Đài Huyền cảm thấy, hắn hiện giờ, cho dù đứng đấy không hoàn thủ, nếu như cường giả Âm Thần cảnh dám đánh hắn, e rằng cũng phải bị cắn trả thê thảm.
Đạm Đài Huyền thâm thúy thở dài.
Thì ra, thế giới cường giả, là buồn tẻ lại không thú vị như vậy.
Toàn bộ Chiến trường màu máu, trở nên vô cùng an tĩnh, khắp nơi đều là âm thanh tu hành giả phá cảnh.
Bên trong Băng Tháp.
Vô số Thánh tử Thánh nữ bị phong ấn đều choáng váng.
Thậm chí, khuôn mặt ghen tỵ đến nỗi vặn vẹo.
Những thổ dân này, đạt được tạo hóa từ thiên địa lột xác, liên tiếp phá cảnh để bọn hắn cực kỳ hâm mộ.
Kỳ thật bọn hắn không ngốc, loại phá cảnh này, là phản hồi từ việc cấp độ thế giới tăng cấp, một loại biếu tặng đối với sinh linh trong thế giới.
Nhìn lấy đám người Bá Vương, Nhiếp Trường Khanh nhất niệm vào Xuất Khiếu cảnh, những Thánh tử Thánh nữ này, ghen ghét đến phát cuồng.
Xuất Khiếu cảnh, đó là cảnh giới không ít Thánh tử Thánh nữ tha thiết mơ ước.
Mỗi một người bọn hắn đều áp sát vào vách tường Băng Tháp, trông mong nhìn bên ngoài, nhìn xem thổ dân Ngũ Hoàng được tắm gội trong mưa lnh khí, tâm run rẩy.
Bọn hắn vì tạo hóa mà đến, mà hiện giờ, tạo hóa rõ ràng đang ở trước mặt bọn hắn, thế nhưng, bọn hắn căn bản không thể với tới chút nào.
Kim Thân đại lục.
Bộ Nam Hành đứng lặng trên núi, có chút sững sờ.
Bởi vì do bản nguyên dung hợp, Kim Thân đại lục hiện giờ cũng xem như là một phần của Ngũ Hoàng tiểu thế giới.
Cho nên, cũng đồng thời nhận được phản hồh từ việc bản nguyên thăng cấp, mưa linh khí đang không ngừng bay lả tả lấy.
Đỉnh núi.
Bộ Nam Hành nhu thuận ngồi.
Mặc dù Lục Phiên biến mất, thế nhưng, hắn vẫn không hề dám có bất kỳ dị động nào, hắn sợ bất luận một động tác nhỏ nào của mình, sẽ khiến cho vị đại năng kia chấn nộ, giết chết hắn.
Hắn chỉ muốn sống.
Bộ Nam Hành đã từng đánh giá thấp tính nguy hiểm của thế giới này, tiếp theo, hắn phải càng thêm cẩn thận mới được.
Bỗng dưng.
Mưa linh khí bay lả tả trên bầu trời.
Bộ nam Hành có thấy có thứ gì đó lạnh buốt rơi trên người hắn.
Hắn vươn tay, mưa linh khí thẩm thấu vào lòng bàn tay của hắn, sắc mặt không khỏi trở nên cổ quái.
“Chuyện này…”
Tạo hóa mưa linh khí này, vậy mà không hề lãng quên hắn.
Oánh
Tuy vì Bộ Nam Hành không phải thổ dân Ngũ Hoàng, cho nên tạo hóa chiếm được sẽ tương đối ít đi rất nhiều, thế nhưng, ít thì ít, tạo hóa vẫn là phải có.
Bộ Nam Hành ban đầu ở cảnh giới Phân Thần cảnh đỉnh phong, đột nhiên cảm thấy lớp màng thật lâu không đột phá trong nội tâm, phù một tiếng, bị hắn phá bỏ.
Hắn cứ duy trì tư thế nhu thuận, phá cảnh.
Từ Phân Thần cảnh, bước vào Xuất Khiếu cảnh.
Toàn thân phùn trào năng lượng, để cho Bộ Nam Hành thoải mải không nhịn được muốn lên tiếng.
Tuy nhiên, rất nhanh, hắn bèn bưng kín cái miệng của mình, hắn sợ hãi âm thanh của mình, sẽ làm cho vị đại năng kia bất mẫn, đập một bàn tay bóp chết hắn.
Hắn phải cẩn thận, hắn cần phải ổn trọng hơn.
“Đa tạ tiền bối!”
Bộ Nam Hành hướng về phía Lục Phiên tan biến, đột nhiên khấu đầu một cái.
Mỏm núi rung động.
Hắn biết, có thể xuất hiện trận tạo hóa này, tuyệt đối là có quan hệ không thể tách rời đối với việc Lục Phiên hoàn thành thăng cấp bản nguyên.
Cho nên, hắn quỳ lạy về phía Lục Phiên tan biến, để tiền bối có ấn tượng về hắn tốt hơn.
Kéo căng dục vọng cầu sinh trong nội tâm.
. . .
Không gian bản nguyên.
Lục Phiên chậm rãi thở ra một hơi.
Ngàn lưỡi đao chồng chất, một lần nữa hóa thành xe lăn, hắn ngồi ngay ngắn trên ghế, áo đen trên người biến mất, lại lần nữa hóa thành áo trắng.
Áo trắng nhuốm máu, lần độ kiếp này, thật sự là để cho hắn nhận được áp lực không hề nhỏ.
Đại kiếp lần này, cho dù là Lục Phiên, cũng không thể không thừa nhận, kể từ khi hắn xuất đạo đến đây, là một lần gian nan nhất.
Hơi khổng cẩn thận, thậm chí có cả mối nguy vẫn lạc.
Tuy nhiên, chỗ tốt lại rất lớn, vượt qua kiếp phạt quy tắc này, sự tồn tại của bản nguyên cao võ, liền trở nên phù hợp.
Có lẽ, sẽ trở thành bản nguyên cao võ và thế giới cao võ tồn tại duy nhất bên trong Hư Vô Thiên.
Điểm này, Lục Phiên hiển nhiên là cảm thấy hưng phấn.
Thậm chí, không chỉ có như vậy, tất cả những chuyện này đều mới bắt đầu mà thôi.
Thay đổi lớn nhất, còn đến từ việc, Ngũ Hoàng lột xác.
Bởi vì cơ duyên từ việc lột xác, đã mang đến cho tu hành giả Ngũ Hoàng một trận lột xác vô cùng to lớn.
Lột xác này cũng làm cho Lục Phiên trực tiếp đạt được chỗ tốt.
Có thể rút phần trăm hàng loạt linh khí.
“Sát hạch thăng cấp thế giới hoàn thành chưa?”
Lục Phiên tản đi sự vui sướng, tâm chìm xuống, hơi hơi ngưng mắt.
Hắn chờ đợi rất lâu, hệ thống nhắc nhở trước mắt, vẫn chưa hề xuất hiện bất kỳ biến hóa nào.
Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy nghi hoặc.
Bỗng dưng, tựa hồ Lục Phiên nghĩ đến việc gì đó.
Lông mày hơi nhăn lên, ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy, tựa như có một tuyến đan xen tung hoành trong mắt hắn.
“Là những tên cường giả thèm khát kia sao?”
Lục Phiên ngưng mắt.
Bởi vì những cường giả kia còn chưa có giải quyết, cho nên… Hệ thống vẫn không xem sát hạch tấn cấp là hoàn thành.
Xem ra, hắn phải trước hết đi ra ngoài giải quyết những tên cường giả đến từ thế giới cao võ khác rồi
Bằng không, sát hạch tấn cấp lần này không thể nào xem như hoàn thành, vậy thì Ngũ Hoàng liền sẽ không được tính là cao võ.
Chậm rãi thở ra một hơi.
Thân thể của Lục Phiên run rẩy.
Máu tươi trên bạch y dồn dập bị vỡ nát, hóa thành từng hạt tròn nho nhỏ, tung bay trong không trung.
Lục Phiên hất cằm lên, sắc mặt lạnh lùng.
Bạch y của hắn lại một lần nữa trắng nõn, không dính chút bụi bặm nào.
Tay của hắn gõ nhẹ trên tay vịn xe lăn, dự định rời khỏi không gian bản nguyên.
Hiện tại, bản nguyên của Ngũ Hoàng đã rộng lớn hơn rất nhiều, bao vây lấy bốn cái bản nguyên trung võ chí cường, chậm rãi xoay chuyển, đã triệt để tấn cấp thành bản nguyên cao võ.
Cho nên, Lục Phiên cũng không cần thiết thời thời khắc khắc đều chú ý đến tình huống trong không gian bản nguyên.
Bởi vì, sự cân bằng của bốn cái bản nguyên tinh đã có thể duy trì vĩnh cửu.
Hả?
Bỗng nhiên, lông mi của Lục Phiên hơi nhíu.
Ngay lúc hắn dự định rời khỏi không gian bản nguyên để giải quyết những kẻ địch, thì dị biến khiến cho hắn không thể tưởng tượng được xảy ra.
. . .
Hư Vô.
Vô số cường giả bước vào từ bên ngoài Hư Vô Thiên.
Khí thế đáng sợ, chấn động bốn phía, tựa như có gợn sóng vô cùng mạnh mẽ khuếch tán ra.
Có một vài Lưu Lạc giả bị khí thế này quét trúng, bèn vô tội nổ tung trong hư vô, lập tức bỏ mình, kể cả linh hồn cũng bị gợn sóng chấn vỡ.
Những người này quá mạnh.
Từng tên đều có tư thái vô địch.
Đầu đội pháp khí, nhảy vọt tới từ hư vô.
Thân thể của những người này đều phóng ra tinh mang sáng chói, mỗi một vị đều sở hữu chiến lực cực kỳ cường đại, vẻn vẹn chỉ là khí thế, là đã khiến cho người ta cả mthấy đáng sợ cùng đè nén.
Mỗi một người đều là cường giả vượt qua Xuất Khiếu cảnh.
Rất nhiều Lưu Lạc giả cực kỳ kinh hãi.
“Quả nhiên, các đại năng thế giới cao võ đều đang nhìn trộm lấy, bọn hắn thèm khát tạo hóa của phương thế giới này!”
“Đại năng không có tên nào là đơn giản!”
“Trốn đi! Đại năng nhập cảnh, mặc dù sức chiến đấu của bọn hắn sẽ bị quy tắc Hư Vô Thiên áp chế, thế nhưng cũng không phải người là chúng ta có thể địch nổi! Thậm chí dư ba trận chiến cũng đủ để hủy diệt chúng ta!”
Những Lưu Lạc giản điên cuồng chạy trốn.
Bọn hắn không còn ôm bất kỳ may mắn nào nữa.
Có lúc, có mạng lấy được mới gọi là tạo hóa.
Cho dù là cường giả cực mạnh như mỹ phụ khè lưỡi rắn, và tên mặc giáp lửa đỏ rực, cũng dồn dập chạy trốn.
Thậm chí bọn hắn còn từ bỏ cả lục địa tĩnh lặng của mình, nhanh chóng rời khỏi.
Đương nhiên, trước khi thoát đi, bọn hắn thấy Tề Lục Giáp đi ra khỏi đại lục cô quanh, lẻ loi một mình đối mặt với những cường giả đầu đội thánh giai pháp khí kia.
“Hắn đang làm cái gì?”
“Muốn bằng sức một người ngăn cản những đại năng này sao? Si tâm vọng tưởng!”
Mỹ phụ lắc đầu, vẻ mặt như xem đồ đàn, sau đó, vụt nhanh đi.
Cường giả bao trùm trong áo giáp hỏa diễm cũng ngưng mắt.
“Hiện trạng của Hư Vô Thiên chính là như vậy, một khi có cao võ sinh ra, liền sẽ trở thành miếng thịt mỡ, trở thành vận mệnh trong mắt các đại năng cao võ… Tề Lục Giáp ngươi, Nguyên Thần cùng máu thịt bị trảm, nửa chân đạp vào tử vong, làm sao lại có thể cải biến được hiện trạng hiện giờ?”
Tên này nỉ non, sau đó lắc đầu.
Hắn quay đầu nhìn xem Ngũ Hoàng đại lục càng ngày càng trở nên mỹ lệ kia, trong đôi mắt lóe lên vẻ hâm mộ.
Cùng là bá chủ vị diện trong Hư Vô Tihên, thế nhưng có thể chứng kiến Hư Vô Thiên sinh ra cao võ, kỳ thật cũng là một loại vinh hạnh, nhưng hiện thực chung quy tàn khốc.
Hắn đã từng nhìn thấy hình ảnh thế giới cao võ của Tề Lục Giáp sụp đổ.
Những đại năng kia, tham lam cùng cường đạo vô cùng.
Bọn hắn chia cắt bản nguyên thế giới cao võ tân sinh, thậm chí cả tu hành giả có thiên phú cũng bị bắt đi, xem như nô lệ.
Lưu lại một tiếng thở dài xa xăm.
Thân thể tên này vụt đi, ánh lửa đại thịnh, ngay lập tức tan biến giữa đất trời.
Tề Lục Giáp muốn liều mạng, hắn thì không, hắn là Lưu Lạc giả. Cái gì gọi là Lưu Lạc giả? Chính là người không nhà để về, không có thế giới thuộc về mình, chính là Lưu Lạc giả.
Hắn đã sớm không còn tín ngưỡng.
Theo hắn thấy, một mình Tề Lục Giáp đối diện với các đại năng cao võ nhập cảnh xâm phạm này, chỉ có một cái kết cục mà thôi.
Đó chính là… Chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận