Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 417: Đạo ý của Mạc Thiên Ngữ. (1)

Dịch: ming ming
“Tứ đẳng danh sách đạo ý?”
“Lại có thể là tứ đẳng? Trời ạ…”
“Đây là người đầu tiên xuất hiện tứ đẳng đạo ý a?”
Bí cảnh dãy Ngọa Long, âm thanh chấn động liên tục vang vọng không dứt, tất cả mọi người đều trừng to mắt, nhìn dòng chữ trên bia đá xa xa kia, tuy rằng cách khá xa, dòng chữ có hơi mờ, nhưng đại đa số mọi người ở đây đều là tu hành giả, đều nhìn thấy rất rõ ràng.
Tứ đẳng danh sách đạo ý vừa xuất hiện, trực tiếp đè lên phía trên Tuyệt Tình đao ý của Diệp Thủ Đao, giành lấy vị trí thứ nhất.
“Mạc Thiên Ngữ, tứ đẳng danh sách đạo ý, Nghịch Mệnh đạo ý.”
Mọi người chỉ thấy bốn chữ Nghịch Mệnh đạo ý, đều hít ngược một hơi.
Nghịch mệnh, ý là nghịch thiên sửa mệnh sao?
Chỉ mới nghe tên đạo ý thôi, đã thấy không tầm thường tí nào.
Tên của Mạc Thiên Ngữ, thế nhân cũng không xa lạ gì, cựu đại đồ đệ của nho giáo Khổng Tu.
Cũng đã từng là một người phóng đãng không bị trói buộc.
Tuy rằng sau khi thời đại tu hành mở ra, tên tuổi Mạc Thiên Ngữ dần ít được chú ý tới.
Thế nhưng, bây giờ…
Phía trên Đạo bia, tên của Mạc Thiên Ngữ lại lần nữa xuất hiện, thế nhân đều kinh ngạc!
“Hắn làm sao làm được?”
Đỗ Long Dương có chút kinh ngạc.
Đạo Lệ lĩnh ngộ Đạo bia chỉ có mấy cái, Mạc Thiên Ngữ rõ ràng không hề có được được Đạo Lệ, hắn làm sao mà tham ngộ được đạo ý?
Đạo ý của hắn lĩnh ngộ từ đâu mà ra?
Bên trong dãy Ngọa Long.
Đã tán loạn như đàn kiến vỡ tổ.
Người người đều lẩm bẩm tên của Mạc Thiên Ngữ.
“Mạc đại sư… Ấn tượng nha.”
Đạm Đài Huyền cảm khái một câu, hắn biết Mạc Thiên Ngữ đi theo con đường bói toán chi đạo.
Nhưng, không ngờ rằng, lại có thể đạt tới trình độ như này.
Tây Môn Tiên Chi vừa chạy đến bí cảnh dãy Ngọa Long sắc mặt liền tối sầm lại.
Sắc mặt của Lý Tam Tuế cũng cực kỳ cổ quái, tên Mạc Thiên Ngữ đó… Lại có thể lĩnh ngộ ra tứ đẳng danh sách đạo ý?
Mạc Thiên Ngữ lĩnh ngộ ra tứ đẳng đạo ý, đang là một tin tức cực kỳ nóng.
Tất cả các thế gia gia chủ dường như đều phát điên lên.
Mạc Thiên Ngữ không có Đạo Lệ, nhưng lại có thể tham ngộ ra đạo ý, nghĩa là… Bên trong Cửu Ngục bí cảnh có thể lấy được tư cách lĩnh ngộ, đây là sự thật!
Thậm chí, hiệu quả không hề yếu hơn Đạo Lệ.
Cho nên, các gia chủ đại thế gia, bắt đầu đưa các tu hành giả trong gia tộc vào trong Cửu Ngục môn.
Tây Môn Tiên Chi cũng có chút không cam lòng, hắn vác lấy hộp kiếm, không chút do dự, một bước bước tới, tiến vào ngục môn.
Ngay cả tên miệng toàn nói lời mê sảng như Mạc Thiên Ngữ cũng có thể tham ngộ ra tứ đẳng danh sách đạo ý.
Hắn tin là mình tuyệt đối không hề thua kém Mạc Thiên Ngữ.
...
Bắc Lạc, Hồ Tâm đảo.
Lục Phiên đang bày bố bàn cờ bỗng giật mình, sau đó cười cười.
Tiếp tục hạ cờ.
“Tứ đẳng danh sách đạo ý… Đúng là có chút ra ngoài dự liệu.”
Lục Phiên nở nụ cười.
Xem ra đây là niềm vui ngoài ý muốn đi.
Hắn cũng nghĩ không ra, tên quẻ tướng trước giờ đều là phải xem ngược như Mạc Thiên Ngữ, vậy mà có thể ngộ ra được tứ đẳng đạo ý.
Hắn ngộ kiểu gì nhỉ?
Dùng chân ngộ à?
Nhưng, nghĩ tới cái quẻ nghịch thiên phạt bảo toàn tính mạng Khổng Nam Phi của Mạc Thiên Ngữ, Lục Phiên lại cảm thấy, Mạc Thiên Ngữ có thể lĩnh ngộ được tứ đẳng đạo ý, cũng là chuyện bình thường.
Kẹp lấy quân cờ trong tay, nhẹ nhẹ gõ trên bàn cờ, sau đó hạ xuống.
Đôi mắt Lục Phiên trở nên thâm thúy.
Tâm trí chìm vào trong linh hồn.
Tứ đẳng đạo ý của hắn, là Diệt Hồn đạo ý, mà Mạc Thiên Ngữ đồng thời cũng là tứ đẳng danh sách đạo ý, nhưng là Nghịch Mệnh đạo ý.
Dung hợp hai cái lại, có thể đạt tới tam đẳng đạo ý hay không?
Lục Phiên suy nghĩ một hồi, đoán không ra, cho nên, hắn trực tiếp cho hai cái dung hợp với nhau.
Linh hồn run lên, các làn sóng linh hồn phát ra.
Rất lâu sau, Lục Phiên mới mở mắt ra, từ từ thở ra một hơi.
Phía trên bia đạo linh hồn, đạo ý vẫn là tứ đẳng danh sách, Diệt Hồn đạo ý.
Nhưng, uy lực mạnh hơn lúc rất nhiều, Nghịch Mệnh đạo ý, so với Diệt Hồn đạo ý yếu hơn một tí, cho nên, sau khi dung hợp, không phát sinh biến hoá gì quá lớn.
Lục Phiên không cảm thấy đáng tiếc.
Dù sao, tam đẳng đạo ý, là giới hạn cao nhất mà đạo bia bây giờ có thể tạo ra.
Đâu dễ dàng xuất hiện như vậy.
Lục Phiên thu liễm thần trí, tiếp tục đánh cờ, đề cao cường độ linh hồn.
Sẵn tiện, luyện hóa chỗ linh khí rút phần trăm sau khi dung hợp hai giới.
...
Bên trong Ngục Môn thứ nhất.
Mạc Thiên Ngữ mở mắt ra, con ngươi của hắn có thêm vài phần tang thương.
“Nghịch Mệnh đạo ý…”
“Đây là muốn lão tử tiếp tục nghịch thiên cải mệnh sao?”
Mạc Thiên Ngữ cười cười.
Hắn cảm thấy hắn bây giờ đã có chút khang khác, tuy rằng sức chiến đấu không tăng lên bao nhiêu, nhưng mà… Quẻ của hắn, đã trở nên khác biệt với mọi người.
Thậm chí, hắn có khả năng sửa đổi tình trạng của quẻ tượng.
Tỷ như hắn bói một quẻ cho người ta, bói ra là quẻ đại hung…
Lúc trước Mạc Thiên Ngữ cái gì cũng không làm được, chỉ có thể dụ dỗ, nhưng… Bây giờ hắn đã khác.
Lĩng ngộ được đạo ý, hắn đã có năng lực sửa đổi quẻ tượng, tỷ như, hắn có thể sửa quẻ “Đại hung” thành… “Đại cát”.
“Nhưng, vẫn là nên tăng cường sức chiến đấu của bản thân a… Đặc biệt là sau khi lãnh ngộ được đạo ý, nếu mà không có sức chiến đấu tương xứng, lỡ mai này đẩy người ta vào hố xong, bị đánh cũng không có đường chạy…”
Mạc Thiên Ngữ sờ sờ mũi, cười ha hả.
Hắn bước tiếp đi, tiếp tục hướng về phía sâu trong Ngục Môn thứ nhất.
Việc Mạc Thiên Ngữ tham ngộ ra đạo ý, bên ngoài đã bàn luận sôi nổi, nhưng bên trong Ngục Môn, lại rất ít người biết.
Bọn họ chỉ nhìn thấy trên bầu trời của bí cảnh hiện lên hình ảnh một đạo bia cực lớn, sau đó biến mất.
Nhưng trong lòng đám người Nhiếp Trường Khanh lại cực kỳ chấn động.
Bởi vì bọn hắn biết, trong bí cảnh, bọn hắn có thể lấy được tư cách tham ngộ đạo bia.
Cho nên tất cả mọi người đều dồn hết sức, ráng hết mình, muốn vượt qua Ngục Môn thứ nhất.
Vào giờ khắc này, mặc kệ là Nhiếp Trường Khanh hay là Khổng Nam Phi, đều có rất nhiều suy nghĩ.
Chiếu theo cái cách trúng giải này.
Nếu người đầu tiên ra khỏi cánh Ngục Môn thứ nhất này, có lẽ, sẽ có được phần thưởng đặc biệt!
Hẳn là, cái phần thưởng đó sẽ là tư cách lĩnh ngộ đạo bia!
....
Bên ngoài dãy Ngọa Long.
Thiên Hư công tử vẻ mặt hơi hơi trở nên gượng gạo, hắn vừa mới lãnh ngộ ra đạo ý, vẫn còn chưa đắc ý đủ, vậy mà lại bị người ta vả mặt tiếp.
“Mạc Thiên Ngữ…”
Thiên Hư công tử nheo mắt lại, nở ra nụ cười lạnh.
“Cái tên này … Tốt lắm!”
Người này, Thiên Hư hắn, nhớ kỹ rồi!
Trong lòng của Đỗ Long Dương cùng Nữ Đế lại càng sốt ruột hơn, tứ đại cao thủ của Thiên Nguyên vực, chỉ còn lại hai người bọn họ chưa lĩnh ngộ ra được đạo ý.
Đối với những người cảm thấy mình cao, giỏi hơn người khác như họ mà nói, đây là một đả kích cực kỳ lớn.
Bá Vương cùng Lưu Nguyên Hạo cảm thấy áp lực…
Đương nhiên, trong lòng cũng xuất hiện hi vọng.
Xem ra, bọn hắn không phải là không có cơ hội lĩnh ngộ ra tứ đẳng danh sách đạo ý!
Cả Mạc Thiên Ngữ đều có thể, bọn hắn dựa vào gì mà không thể!?
Diệp Thủ Đao đứng lặng ở một bên, cùng Thiên Hư liếc mắt nhìn nhau, chuyện những người bên ngoài nói, cả hai đều nghe thấy.
“Bên trong Ngục Môn, lại có thể lấy được tư cách tham ngộ đạo bia…”
Lông mày của Diệp Thủ Đao nhíu lại.
“Ngươi muốn làm gì?”
Thiên Hư nhìn Diệp Thủ Đao, trong đôi mắt có vầng sáng đang lóe lên.
Hai người nhìn nhau, sau đó đều nở nụ cười, hiển nhiên, hai người đang nghĩ cùng một chuyện.
“Cái Cửu Ngục bí cảnh này, đúng là một nơi tốt để bồi dưỡng đệ tử…”
Diệp Thủ Đao nở nụ cười.
Đúng!
Cửu Ngục bí cảnh nếu có thể lấy được tư cách lĩnh ngộ bia đạo, vậy giá trị của bí cảnh sẽ tăng vọt lên.
Ít ra, trong lòng của những cường giả đẳng cấp như Diệp Thủ Đao cùng Thiên Hư công tử, Cửu Ngục bí cảnh có giá trị phi phàm.
Thiên Nguyên cùng Ngũ Hoàng dung hợp, bây giờ đã trở thành Thiên Nguyên vực, nhưng, các đệ tử của Thiên Nguyên vực, không thể nào vĩnh viễn không tiếp xúc với Ngũ Hoàng đại lục.
Tuy rằng đệ tử của Thiên Nguyên đại lục, tu vi cao hơn nhiều so với Ngũ Hoàng đại lục.
Nhưng, dù sao Ngũ Hoàng đại lục cũng là trung tâm của thế giới này, đầy đủ cả thiên thời – địa lợi – nhân hoà như vậy, có lẽ… Ngũ Hoàng đại lục mai này sẽ xuất hiện rất rất nhiều cường giả.
Thiên Nguyên đại lục có thể sẽ bị rớt lại phía sau.
Cho nên, Diệp Thủ Đao cùng Thiên Hư đều hiểu được, bọn hắn nhất định phải khiến các tu hành giả trong Thiên Nguyên trở nên mạnh hơn!
“Đi thôi, hai ta đi tìm Lục công tử một chút.”
Diệp Thủ Đao nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận