Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 763: Tế điện vong hồn, thanh toán bắt đầu (1)

Huyết Sắc chiến trường, yên lặng rất lâu.
Không biết người nào bắt đầu tiếng hô đầu tiên, sau đó, tiếng hò reo như thủy triều, không ngừng bao phủ, rất nhanh trải rộng toàn bộ chiến trường.
Chưa nói đến chuyện phong hầu, nhất tướng công thành vạn cốt khô.
Mặc dù trận chiến này cũng không phải chiến tranh giữa hai nước nhưng mà đối với Ngũ Hoàng mà nói, càng là thảm liệt, càng là trọng yếu hơn.
Không vì danh, không vì lợi, chỉ là vì sinh tồn!
Thế nhân đều biết, viễn cổ có Thiên Ngoại Tà Ma, đã từng hủy diệt một thời đại của Ngũ Hoàng, mà bây giờ, mối nguy lúc đó lại lần nữa phát sinh, Ngũ Hoàng thế mà vượt qua, đại biểu cho một thời đại huy hoàng mới lại sẽ buông xuống.
Trong chiến trường, mỗi người đều hăng hái, trong mắt mỗi người đều mang theo hy vọng.
Lần lượt từng bóng người nhanh chóng lướt tới.
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên thiên nhận ỷ, chung quanh càng lúc càng nhiều thân ảnh hiện lên.
“Công tử!”
Nghê Ngọc sắc mặt trắng bệch, thế nhưng trong đôi mắt to của nàng lại tràn đầy hy vọng, kim thân của nàng nát đi rồi khép lại rất nhiều lần, vô cùng thê thảm.
Thế nhưng, một trận chiến này, cũng may nhờ có nàng khẳng khái chia sẻ đan dược mới có thể bảo trì chiến lực của không ít người.
Trúc Lung cùng Lục Cửu Liên cũng phiêu nhiên mà tới, Lục Phiên liếc nhìn hai người họ, khẽ vuốt cằm.
May mắn có hai người họ, giúp ngăn chặn áp lực của Ngũ Hoàng.
Đám người Nhiếp Trường Khanh, Ngưng Chiêu cũng dồn dập hội tụ.
Tư Mã Thanh Sam, Bạch Thanh Điểu, Đỗ Long Dương, Nghê Xuân Thu mấy người cũng đi tới, một trận chiến này, khiến cho tất cả mọi người của Ngũ Hoàng cùng chung mối thù, trên dưới một lòng bỏ qua hết tất cả khúc mắc.
Nguyên bản các phương tu hành giả của Ngũ Hoàng cùng Thiên Nguyên vẫn luôn có ngăn cách, mà hiện tại, tầng ngăn cách này cũng đã tan biến.
Lý Tam Tuế một thân đạo bào nhuốm máu, đôi mắt đỏ hoe, nàng đi ra từ trong đám người, vọt tới bên cạnh Lục Phiên.
Nàng quỳ trên mặt đất.
“Lục thiếu chủ. . .”
Lý Tam Tuế nắm chặt nắm đấm, hướng phía Lục Phiên dập đầu.
“Van cầu thiếu chủ mau cứu sư phụ ta!”
Thanh âm tê liệt của Lý Tam Tuế vang vọng Huyết Sắc chiến trường.
Trong lúc nhất thời, nguyên bản Huyết Sắc chiến trường đang tràn ngập vui mừng, từ từ yên lặng lại.
Nụ cười trên mặt tất cả mọi người biến mất không thấy.
Nhìn thấy Lý Tam Tuế quỳ rạp trên mặt đất, nội tâm cũng không khỏi trở nên nặng nề, cổ họng như mắc nghẹn, không biết nên nói cái gì.
Bá Vương thở dài một hơi, tầm mắt lấp lánh, nhớ lại hình ảnh lão nhân hiền từ khẳng khái chịu chết kia, tay không khỏi nắm càng chặt búa cùng lá chắn sau lưng.
Giang Li tháo xuống khôi giáp, tóc mai tung bay tại trong gió.
Tầm mắt mọi người rơi trên thân Lục Phiên.
Nếu như nói, thế gian này có người còn có thể cứu được Tề Lục Giáp đã chết thì chỉ có thể là Lục Phiên.
Lục Phiên đưa tay hư không nhấc.
Lý Tam Tuế đang quỳ, bị một cổ vô hình lực lượng nâng lên, đứng tại chỗ.
“Ta tận lực.”
Lục Phiên nói.
Lời nói hạ xuống, người xung quanh cũng không dám thở mạnh.
Oanh!
Trên thân Lục Phiên, Nguyên Thần gợn sóng mạnh mẽ khuếch tán ra, trong một nháy mắt này, thế nhân giường như đều cảm thấy trong thiên địa đang có biến hóa cực lớn phát sinh.
Nguyên bản Lục Phiên chỉ là một người bình thường như vậy, ngồi ngay ngắn ở trên ghế, giờ đây lại khiến cho bọn họ cảm thấy một loại cảm giác cao sơn ngưỡng chỉ, cao cao tại thượng.
Tay Lục Phiên nắm ấn ký, trên đỉnh đầu có bóng ảnh mặt trời hiện ra.
Ở trên hư ảnh mặt trời, chữ “Tiền” trận ngôn không ngừng rung động.
Sau một khắc, thời gian trường hà bao phủ mà ra, quấn quanh ở trên đầu ngón tay của Lục Phiên.
Lục Phiên dựa vào thời gian lực lượng, tựa hồ muốn đem thân hình của Tề Lục Giáp một lần nữa ngưng tụ ra đến.
Xuất hiện ở hư không, không ngừng lấp lánh.
Tại dưới Nguyên Thần cường đại của Lục Phiên, chiến trường trở nên mười phần an tỉnh.
Phía trên lầu các của Bạch Ngọc Kinh.
Cố Mang Nhiên một thân huyết bào nhìn xem một màn này, trong đôi mắt thâm thúy kia bộc lộ ra mấy phần phức tạp cùng bi thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận