Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 925: Lục Bình An ta xưa nay thiện ý giúp người (3)

Edit: Long Hoàng
Ngũ Hoàng đại lục.
Đang trầm tư cách chế tạo trắc trở cho Ngũ Hoàng, Lục Phiên đột nhiên bừng tỉnh.
Ngẩng đầu, nhìn về phía thiên ngoại Ngũ Hoàng.
Nguyên Thần trùng trùng điệp điệp phun trào, nhìn thấy bảy vị thánh chủ đang trôi nổi bên trong Bình Dương thiên.
Cố Mang Nhiên đang đối đầu với mấy đạo thân ảnh này.
Mà nghe đối thoại của Cố Mang Nhiên cũng mấy người này.
Đôi mắt của Lục Phiên sáng lên, Đế Binh? Mấy kẻ này nắm giữ đế binh sao?
Nghiêng đầu nhìn thoáng qua thâu thiên tháp treo trên thiên nhận ỷ, Lục Phiên sờ sờ cằm.
Sau đó, giơ tay lên, tại trong hư không có không gian áo nghĩa tràn ngập ra.
Hắn hóa thành tia chớp bay vào bên trong đó.
. . .
Cố Mang Nhiên thoải mái mà tiêu sái, phảng phất như đang nằm nghỉ mát trên bãi cát.
Hai tay chống mở, nằm nghiêng nhìn thất thánh tại trong Bình Dương thiên.
Tựa như đang muốn nói, các ngươi có gan… cứ việc tới đây.
Hư Vô Thiên quỷ dị, tự nhiên là làm cho bảy vị thánh cảnh kiêng kị, cho dù bọn hắn có đế binh trên thân, cũng không dám vận dụng tùy tiện.
Dù sao, bọn hắn không biết rõ ràng nguyên nhân đế binh của Đạo tộc cùng Vân tộc bị tước đoạt, không dám đem đế binh của tộc mình ra mạo hiểm.
Thảm trạng của hai tộc Vân, Đạo còn rõ ràng trước mắt.
Bỗng dưng.
Năng lượng màu xám bạc phun trào.
Một vị bạch y thiếu niên hiện ra, nét mặt vô hại, dung mạo thanh tú, ngồi trên xe lăn.
“Lục công tử.”
Cố Mang Nhiên nhìn thấy Lục Phiên vẻ mặt hơi giãn ra, nhưng vẫn muốn bảo trì vẻ bình thản, lãnh khốc khi nãy, cho nên chỉ hướng về phía Lục Phiên gật gật đầu một chút.
Lục Phiên cười cười, chắp tay, sau đó, nhìn về phía bảy vị thánh cảnh đang trôi nổi trên không trung Bình Dương thiên.
Thất đại thánh cảnh đương nhiên là thấy được Lục Phiên.
“Là vị thần bí Lục thánh chủ của Ngũ Hoàng đó sao.”
“Nghe nói hắn đủ sức để đối kháng thánh cảnh, là một kẻ khó chơi. . .”
“Kẻ này chính là trụ cột tinh thần của Ngũ Hoàng, Lục Bình An sao?”
Bảy vị Thánh cảnh ngưng mắt, đánh giá Lục Phiên.
Tầm mắt của Lục Phiên thì nhìn chằm chằm bảy vị thánh cảnh, trong ánh mắt còn có chút lửa nóng.
Cái này khiến bảy vị thánh cảnh mơ hồ cảm thấy không thoải mái.
Cố Mang Nhiên lông mi nhảy lên, Lục Phiên đây là loại ánh mắt gì chứ?
Nhiệt tình như lửa?
Sao lại giống như nhìn thấy mỹ nữ tuyệt thế vậy?
Mặc dù thủy tộc thánh tổ là một vị mỹ nữ, thế nhưng tâm địa độc ác, hơn nữa thủy tộc thánh tổ đã sống mấy chục vạn năm rồi, đã là lão yêu bà, cùng với tiểu thiếu niên như Lục Bình An, không xứng chút nào… Cố Mang Nhiên cảm thấy bản thân phải nhắc nhở Lục Phiên một chút.
“Chư vị, kính đã lâu kính đã lâu, thanh danh của Thánh tộc, uy chấn thượng giới, người trong cửu trọng thiên không ai không biết, hôm nay được nhìn thấy, quả nhiên là làm cho lòng người kính ngưỡng, uy thế vô song.”
“Hôm nay được gặp chư vị thánh cảnh, quả thật làm cho ta kính nể.”
Lục Phiên ngồi ngay ngắn trên thiên nhận ỷ, cười tươi như hoa, chắp tay nói.
“Nghe nói các vị là vì hai kiện đế binh mà tới? Tại hạ cũng đang nhức đầu không biết làm sao xử lý hai đại đế binh đây, các vị tới thật đúng lúc.”
“Tại hạ Ngũ Hoàng Lục Bình An, cho tới bây giờ, vẫn luôn thiện chí giúp người, chư vị nhanh vào Hư Vô Thiên, tại hạ có một cuộc làm ăn liên quan đến Đạo Uẩn, muốn bàn bạc cùng chư vị.”
Lục Phiên lộ ra nụ cười sáng lạn, chân thành.
Làm ăn, quan trọng nhân là chân thành.
Cố Mang Nhiên bối rối.
Không chỉ là Cố Mang Nhiên, bảy vị Thánh cảnh cũng đều đồng dạng bối rối.
Làm ăn liên quan đến trăm vạn đạo uẩn?
Ngũ Hoàng nho nhỏ, đào đâu ra trăm vạn đạo uẩn?
Trăm vạn Đạo Uẩn. . . đây là tích lũy của một cái nhất diễn cấp cao võ!
Toàn bộ cửu trọng thiên, chỉ có cao võ bên trong đệ nhất trọng thiên mới có, Lục Bình An ngươi lừa gạt ai chứ? !
Theo lời nói của Lục Phiên hạ xuống.
Bảy vị Thánh cảnh đối mặt, bọn hắn lần đầu tiên cảm thấy rùng mình.
Nhìn xem thiếu niên đang tươi cười rạng rỡ tựa như hoa bên trong Hư vô Thiên, bọn hắn cảm nhận được sát cơ kinh khủng bao phủ toàn thân.
Không sai, liền là sát cơ!
Bên trong Hư Vô Thiên chắc chắn ẩn chứa cự đại sát cơ, thiếu niên này chờ không được muốn dụ bọn hắn đi vào, chắc chắn không có ý tốt.
Nếu chỉ có một mình Cố Mang Nhiên, bọn hắn sẽ nghi ngờ Cố Mang Nhiên đang cố lộng huyền hư, lừa gạt bọn hắn.
Thế nhưng, Lục Bình An nhiệt tình như vậy, vậy tuyệt đối có quỷ.
Đạo tộc cùng Vân tộc bị diệt thế nào?
Nếu như nói Cố Mang Nhiên là chủ chiến lực, vậy Lục Bình An chính là một kẻ âm hiểm thiết mưu đặt kế, chủ mưu hãm hại, diệt Vân tộc!
Sau khi cấu kết với Vân tộc để diệt Đạo tộc, lại trở mặt, đem Vân tộc cũng diệt đi!
Tâm cơ thâm trầm, làm việc tàn nhẫn!
Để cho người ta kiêng kị!
“Có bẫy!”
Bảy vị Thánh cảnh đối mặt, đúng là bắt đầu lùi lại, muốn rời xa Hư Vô Thiên.
Bọn hắn cảm thấy toàn thân đều lạnh lẽo.
Cố Mang Nhiên hơi hơi há mồm, nhìn xem Lục Phiên vừa xuất hiện, vài ba câu, đã có thể làm cho thất đại thánh cảnh rút đi, không khỏi kinh ngạc.
Cố Mang Nhiên hắn đường đường là đệ nhất đại tướng dưới trướng Cổ Đế, vậy mà mang đến uy hiếp không bằng một cái Lục Bình An?
Người trẻ tuổi ngưu bức vậy sao!
Cố Mang Nhiên trong lòng không khỏi bội phục vạn phần!
Lục Phiên nhìn thấy bảy đại thánh cảnh lui bước, không khỏi toát ra thần sắc luống cuống.
Cái loại bối rối trên gương mặt kia, diễn kỹ tự nhiên, làm cho Cố Mang Nhiên bùi ngùi mãi thôi.
So với người ta, diễn kỹ của Cố Mang Nhiên hắn ngay cả cặn bã cũng không bằng!
Bất quá, rất nhanh, hắn hóa đá, thậm chí toàn thân rùng mình.
Bởi vì vẻ mặt Lục Phiên hiện lên lo lắng, đã lao vút ra khỏi Hư Vô Thiên, xuất hiện ở Bình Dương Thiên rồi.
Đưa tay chiêu động.
“Các vị đạo hữu, xin dừng bước!”
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận