Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 499: Tề tụ Bắc Lạc, ước chiến. (1)

Dịch: Mèo Rừng
Đông Dương Quận.
Càn Nữ cung.
Cung điện vừa mới xây xong, Nữ Đế lau bớt lớp phấn trang điểm, lông mày nhíu lên, môi đỏ khẽ nhếch, nhìn chằm chằm ván cờ trước người mà trầm tư lấy.
Trên bàn cờ, hai quân đen trắng đan xen ngang dọc, nhìn như ngổn ngang, nhưng lại che giấu lấy quy tắc cùng với huyền cơ.
Đối diện với nàng, là một vị nữ quan ung dung, mặc bào phục chế thực, đầu đội mũ cao.
“Bệ hạ, đến ngài hạ cờ.”
Nữ quan nhắc nhở.
Nữ Đế thì có chút sốt ruột mà khoát tay áo.
“Không được…”
Nữ Đế nói.
Nàng vốn định đầu kỳ sở hảo*, học tốt kỳ nghệ, đến lúc đó, ít nhất có thể có chung chủ đề để nói chuyện với Lục ca, Lục ca yêu thích đánh cờ, vả lại, kỳ nghệ lại cao vượt mức bình thường, điểm này thì Nữ Đế hiểu rõ.
(đầu kỳ sở hảo: phục vụ theo sở thích)
Đỗ Long Dương chắc hẳn là đánh xuống một bàn cờ với Lục ca, nên có điều ngộ ra, hiện tại chắc chắn phải bế tử quan, trùng kích Âm Thần cảnh?
Vì thế, Nữ Đế cũng bắt đầu học đánh cờ.
Nhưng mà, hiện tại xem ra, tài đánh cờ của nàng có hạn, muốn đánh cờ với Lục ca, còn kém xa dữ lắm.
Vị nữ quan này, chính là một vị kỳ thủ cấp quốc thủ, kỳ nghệ tinh xảo, tuy nhiên, Nữ Đế đánh cờ với nàng, đối mặt với thế tiến công của vị nữ quan này, vậy mà không có chút lực lượng chống đỡ nào.
“Đánh cờ chú trọng vào một cái tâm yên tĩnh, bệ hạ, tâm của ngài… Không đủ tĩnh.”
Nữ quan cười nói.
Nữ Đế lật ra cái bạch nhãn đẹp đẽ, nói: “Hôm nay trước hết dừng lại ở đây đi.”
Nữ quan nghe vậy, im lặng đứng dậy, khom mình hành lễ, nện từng bước nhỏ, thối lui ra khỏi cung điện.
Nữ Đế dựa vào lan can, rót cho mình một ly rượu trái cây, môi đỏ chạm chén, khẽ thưởng thức lấy nước rượu ở trong đấy.
Nước rượu ôn nhuận mà chua ngọt để cho con tim đang sốt ruột của Nữ Đế chậm rãi trở nên yên lặng.
Bỗng nhiên.
Đôi mắt đẹp của Nữ Đế rơi vào trong chén.
Nước rượu trong chén tựa như gương, tuy nhiên, lại nổi lên từng vòng gợn sóng.
Hả?
Nữ Đế lòng có cảm giác, thả lỏng cái chén trong tay ra, thân thể lập tức biến mất tại chỗ.
. . .
Bốn vị Nguyên Anh cảnh của thánh địa, nhìn xem cái khí tức đáng sợ đang cấp tốc đi đến, sắc mặt đột nhiên trở nên ảm đạm.
“Là Ma nữ Bất Chu phong!”
Một vị Nguyên Anh cảnh nhìn chằm chằm vào Trúc Lung đang nhắm mặt, cả kinh nói.
Thân thể cao lớn của Tiểu Ứng Long đứng lặng, cánh thịt xòe ra, mơ hồ có hiện tượng che trời.
Bát đại long Môn Thiên Long chủng dồn dập bị hấp dẫn mà đến.
Nhiều Thiên Long chủng hội tụ lại như vậy, để cho bốn vị Nguyên Anh cảnh càng thêm mất đi ý muốn chiến đấu.
Còn đánh cái quái gì nữa a.
Vẻn vẹn chỉ là Ma nữ Bất Chu phong giết Nguyên Anh không nháy mắt cũng đủ để cho bọn hắn tuyệt vọng, chớ có nói đến những Long Môn Thiên Long chủng khác. Cái con Thanh Long kia cũng là nhân vật đáng sợ có thể giao phong với Nguyên Anh đại thành.
Bốn vị Nguyên Anh rơi xuống đất.
Bọn hắn thu liễm khí tức, không dám có bất kỳ dị động nào, dường như sợ hãi bản thân có dị động, sẽ dẫn đến những long chủng này tấn công.
Thân thể của Tiểu Ứng Long trở nên khổng lồ như núi cao, hắn giơ đầu rồng lên, tựa như là một tôn Long Vương hiệu triệu chư long đến.
Trúc Lung, Thanh Long cùng với rất nhiều Long Môn Thiên Long chủng dồn dập mà đến.
Tiểu Ứng Long rất đắc ý.
Nhìn mà xem… Đây cũng chính là mặt bài của Ứng Long hắn!
Mặt bài của Long non mà công tử coi trọng nhất!
Bốn vị Nguyên Anh tính là gì?
Đến thêm một trăm vị nữa Tiểu Ứng Long hắn cũng có thể tiếp nhận!
Nghê Ngọc thấy vậy thì trong ánh mắt có ánh sáng lấp lánh.
Trúc Lung lấy một địch hai mươi bảy vị Nguyên Anh cảnh ở Bất Chu phong, hơn nữa còn giết ra uy danh hiển hách, chuyện này lập tức khiến cho địa vị của Trúc Lung tiểu tỷ tỷ bị cất cao một cách vô hạn ở trong nội tâm Nghê Ngọc.
Nghê Ngọc hiện tại, là nữ fan cuồng của Trúc Lung.
Thấy Trúc Lung xuất hiện, trong lòng lại có chút nhảy cẫng hoan hô.
Oanh!
Thanh Long rơi xuống đất, con mắt màu ám kim nhìn lướt qua, khí tức sắc bén tung hoành.
Bốn vị Thiên Nguyên vực Nguyên Anh cảnh, thở mạnh cũng không dám.
Tu hành giả của các đại thế lực từ Thiên Nguyên vực bí mật quan sát xung quanh đây cũng run lẩy bẩy.
Trúc Lung trôi nổi hạ xuống, hai con mắt nhắm nghiền, lông mi dài khẽ run.
Khuôn mặt đẹp đẽ của nàng đối mặt với phương hướng của Tiểu Ứng Long cùng Nghê Ngọc.
“Hm? Công tử không có xuất hiện?”
Chân mày to của Trúc Lung cau lại, nói.
Tựa hồ phát hiện dáng vẻ đắc ý kia của Tiểu Ứng Long, thân thể của Trúc Lung ngay lập tức tan biến tại chỗ.
Lần nữa xuất hiện, là đã ở phía trước thân thể tựa như núi của Tiểu Ứng Long.
Tay đẹp đánh ra, vỗ ở trên đầu Tiểu Ứng Long.
Một tiếng vang thật lớn.
Ba!
Tiểu Ứng Long trong nháy mắt bị đập đến rối bời.
Gặp mặt liền vung tay, đại tỷ ngươi cho chút mặt mũi a.
“Tra hỏi ngươi đấy.’’
Trúc Lung nhắm hai mắt, thản nhiên nói.
Tiểu Ứng Long ủy khuất vô cùng, thân thể cao lớn lập tức thu nhỏ, hóa thành bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn.
Hắn rơi trên bờ vai Trúc Lung, lẩm bẩm trong chốc lát.
Tựa như đang dùng “Long ngữ” để trao đổi.
“Công tử để cho chúng ta tới phó ước, phụ trách chủ trì đổ ước của Đại Huyền cùng Tây Lương…”
Bên dưới, Nghê Ngọc vội vàng nói.
Trúc Lung khẽ vuốt cằm, tung bay xuống đất.
Mắt to của Nghê Ngọc lấp lánh, lấy từ bên trong túi vải ra một viên đan dược bọc đường, đưa cho Trúc Lung.
“Đại tỷ, ăn kẹo.” Nghê Ngọc nói.
Trên sắc mặt của Trúc Lung toát ra một vệt chần chờ, tuy nhiên, nàng nhận ra Nghê Ngọc, tỳ nữ của cha.
Cho nên, nàng không có cự tuyệt, nhận lấy đan dược, nhét vào trong miệng.
Xung quanh, nhóm Thiên Long chủng, dồn dập tản ra khí tức đáng sợ.
Trúc Lung ngậm lấy đan dược, nhấc lên phần gáy thịt của Tiểu Ứng Long.
“Còn tưởng rằng công tử tới.”
“Không có việc gì thì đừng có kêu loạn.”
Trúc Lung nói.
Tiểu Ứng Long méo miệng.
Nơi xa.
Bốn vị Thiên Nguyên vực Nguyên Anh cảnh, nội tâm run lẩy bẩy.
Cuộc đối thoại của Trúc Lung để bọn hắn hiểu rõ, tiểu nữ oa cùng với Tiểu Long non này rất có thể là tỳ nữ và sủng vật của nhân vật ẩn thế đáng sợ kia.
Bốn vị Nguyên Anh cảnh thở mạnh cũng không dám, liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ sợ hãi từ trong mắt đối phương.
Bọn hắn vậy mà ra tay với tỳ nữ cùng sủng vật của vị kia!
Trong truyền thuyết, tâm nhãn của vị kia nhỏ như hạt vừng, một khi bị biết được, tông môn của bọn hắn rất có thể cũng phải bị diệt.
Cho dù là chủ nhân Thánh địa cũng chưa hẳn sẽ cứu bọn hắn.
Oanh!
Bỗng nhiên.
Trên bầu trời, khí tức đáng sợ bao phủ.
Hồng bào bồng bềnh.
Một thân ảnh uyển chuyển mà ung dung, đột nhiên vụt đến.
Đôi mắt đóng chặt của Trúc Lung khẽ run lên, bên trên thân thể tán phát ra khí tức đáng sợ, nàng giơ tay lên, trên ngón tay mảnh khảnh, có một sợi tơ màu ngà sữa an tĩnh quấn quanh.
Trên bầu trời.
Đôi mắt của Nữ Đế đẹp như vẻ, nét mặt tươi cười như hoa.
Nàng thấy được Nghê Ngọc cùng Tiểu Ứng Long, con mắt sáng lên.
“Nghê nha đầu, tiểu xuấn long!”
Nữ Đế cười nói.
Thân hình của nàng hạ xuống, rơi vào bên người Nghê Ngọc.
Tựa hồ không có cảm giác được địch ý từ trên người Nữ Đế, khí tức mạnh mẽ trên thân Trúc Lung không khỏi tản đi.
Bốn vị Thiên Nguyên vực Nguyên Anh cảnh kia vốn cho rằng Nữ Đế tới đây, sẽ vì đòi cái công đạo cho bọn hắn.
Lại không nghĩ đến…
Nữ Đế vậy mà cùng một bọn với bọn hắn?
Nội tâm của bốn vị Nguyên Anh cảnh, bỗng nhiên trở nên càng lúc càng ảm đạm.
Đại chiến rốt cuộc cũng không có bùng nổ.
Nữ Đế xuất hiện, để cho cho mâu thuẫn này rất nhanh liền được hỏa giải.
Thanh Long, Xích Long, vân vân… Dồn dập trở về từ Long Môn.
Trúc Lung rất cao lạnh, không có ở lại lâu, vốn cho rằng Tiểu Ứng Long xuất hiện, cha cũng sẽ xuất hiện, thế nhưng lại không nghĩ đến, chẳng qua là Tiểu Ứng Long đang kêu loạn.
Cho nên, Trúc Lung trực tiếp hóa thành tàn ảnh tan biến, lại lần nữa về tới Bất Chu phong.
Còn về Nghê Ngọc cùng Tiểu Ứng Long, thì là được Nữ Đế đưa vào bên trong Càn Nữ cung chơi đùa.
. . .
Tỳ nữ cùng sủng vật của Bạch Ngọc Kinh Lục thiếu chủ xuất hiện ở Đông Dương Quận!
Tin tức này, từ bên trong các thế lực bị đòn tại Đông Dương Quận truyền ra, rất nhanh, đã truyền khắp toàn bộ thiên hạ.
Đây là tin tức đầu tiên về Bạch Ngọc Kinh hiện thế sau khi tan biến lâu như vậy, nên làm sao mà thế nhân không quan tâm cho được.
Nghe nói tỳ nữ của Lục thiếu nữ dùng một cái nồi đen, đánh cho các thế lực Thiên Nguyên vực tại Đông Dương Quận khổ không thể tả.
Để cho tu hành giả Ngũ Hoàng dồn dập toát ra nụ cười hiểu ý.
Bạch Ngọc Kinh dù sao cũng là thế lực của Ngũ Hoàng bọn hắn a.
Đương nhiên, trừ việc đó ra, người đời còn quan tâm hơn là, Lục thiếu chủ điều động tỳ nữ cùng sủng vật hiện thế, mục đích là cái gì?
Đây là làm chăn đệm cho việc Bạch Ngọc Kinh lại một lần nữa xuất sơn?
Tuy nhiên, rất nhiều người suy nghĩ một chút, liền cảm giác khả năng này không lớn.
Bởi vì, khoảng cách Bạch Ngọc Kinh vừa mới quy ẩn cũng chỉ mới đi qua không lâu.
Xuất sơn nhanh như vậy, vậy thì ý nghĩa quy ẩn nằm ở đâu?
Rất nhanh, có người hiểu ra, tin tức Nghê Ngọc xuất hiện, là bởi vì chứng kiến ước hẹn một năm lúc trước của Bạch Ngọc Kinh.
Một năm ước hẹn giữa Đại Huyền cùng Tây Lương.
Tin tức này vừa ra, lập tức, có tu hành giả xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, dồn dập sôi trào lên.
Nói cách này, tỳ nữ này là sứ giả mang theo ý chí của Lục thiếu chủ, là mang theo nhiệm vụ mà tới!
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận