Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 882: Chế tạo phương pháp tu hành của Minh Thổ: Lục Đạo Luân Hồi (2)

Edit: Long Hoàng
Tu sửa xong Phượng Linh kiếm, Lục Phiên cũng không dừng lại, tiếp tục tu sửa thiên nhận ỷ cùng với ngân nhận, hóa thành lưu quang bao phủ trên bầu trời.
Mỗi một đầu ngân nhận đều được Lục Phiên cường hóa lên rất nhiều.
Đủ để gánh chịu khí thế của Lục Phiên.
Tu sửa hai món này tốn không ít thời gian của Lục Phiên.
Bất quá, tốc độ thời gian trôi của Ngũ Hoàng hiện tại đã tăng tốc, phí chút thời gian cũng không sao.
Một tháng sau.
Thiên Nhận ỷ cùng Phượng Linh kiếm đã được tu sửa xong.
Lục Phiên có chút trầm tư, trong quá trình tu sửa hai kiện linh cụ, hắn cũng có chút ý nghĩ mới trong đầu.
“Có lẽ. . . nên thử động thủ với đế binh rồi.”
Lục Phiên dựa lưng trên thiên nhận ỷ, lẩm nhẩm, Phượng Linh kiếm trôi nổi bên người hắn.
“Trước khi ra tay với Đế Binh, vẫn còn phải làm ít chuyện đã.”
Lục Phiên khẽ động thần tâm, nguyên thần tiến vào bên trong Truyền Đạo Đài.
“Minh Thổ cùng Thiên Môn là do ta tạo ra, Minh Thổ tu chính là lực lượng linh hồn, mà Thiên Môn tu luyện là tiên khí do hỗn độn chi lực pha loãng mà thành.”
Trong truyền đạo đài, quanh thân Lục Phiên quấn quanh bát quái trận đạo.
“Lực lượng linh hồn của Minh Thổ là thu nạp được từ hạ tam trọng thiên, nếu là không có phương pháp tu hành, sẽ như Đạm Đài Huyền nói, hắn sẽ bị lực lượng linh hồn trùng kích, biến thành quái vật bị lực lượng chi phối.”
“Vậy nên cần phải chế tạo một hệ thống tu hành linh hồn dành riêng cho bọn hắn.”
Áo bào rộng của Lục Phiên tung bay.
Đôi mắt lấp lánh, dường như đang nhìn tinh thần đại hải.
Sau đó, hắn chầm chậm nhắm mắt lại, bản thân tựa như đã hóa thành một âm sai nho nhỏ bên trong cửu ngục minh thổ.
Vô số vong hồn trong Minh Thổ kêu thảm.
Hoàng Tuyền chảy siết tựa hồ chứa không nổi, khổ hải khuếch trương quá rộng, càng lúc càng khó khống chế.
Vô số lực lượng linh hồn tràn ra, không ít âm sai bị những năng lượng nồng đậm này tràn vào trong cơ thể, bọn hắn không thể khống chế được liền biến thành Ác Quỷ phát cuồng, đang điên cuồng phá hoại bên trong Minh Thổ.
Lục Phiên biến thành Âm sai, không nhanh không chậm bước đi.
Dần dần, Lục Phiên cảm giác được trong thân thể âm sai của hắn có quá nhiều lực lượng linh hồn tràn vào, thân thể bắt đầu trở nên nặng nề, loáng thoáng còn đang dần biến thành hình dạng Ác Quỷ.
Linh hồn bị vô số năng lượng tràn vào đè ép, đủ loại suy nghĩ tụ đến.
Phân loạn vô cùng.
Hỗn loạn cùng điên cuồng tràn vào, sẽ khiến cho ý thức của người ta dẫn trở nên nóng nảy.
Lục Phiên bắt đầu thôi diễn, diễn hóa phương pháp tu hành, muốn biến loại cảm xúc nóng nảy này bình tĩnh trở lại, hơn nữa còn không được lãng phí những năng lượng này.
Nhưng là, cái này cũng những phương pháp tu hành bình thường không giống nhau.
Lục Phiên hóa thân âm sai, rồi lại hóa thành quái vật điên cuồng.
Liên tục thất bại nhiều lần.
“Còn khó hơn tưởng tượng nhiều a.”
Lục Phiên nhíu mày, cũng là không nghĩ tới, hắn vậy mà thất bại nhiều lần đến vậy.
Dù sao, việc sáng tạo phương pháp tu hành, hắn đã có kinh nghiệm.
Cho nên, lần này sáng tạo tu hành pháp, hắn không nghĩ tới khó khăn lại nhiều đến thế.
Nhưng. . .
Lục Phiên lại có một loại trực giác, nếu như có thể đem công pháp tu hành này sáng tạo ra, có lẽ… sẽ có chỗ tốt không tưởng nổi.
Sẽ để cho Minh Thổ trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Sau rất nhiều lần thử nghiệm.
Lục Phiên tựa như đã bắt được cái gì đó.
“Minh Thổ. . . lực lượng linh hồn hỗn loạn này, phần lớn đều là chấp niệm của những người này lưu lại sau khi chết, những lực lượng này lưu lại ý chí lực rất đáng sợ, cho nên dẫn đến hỗn loạn.”
“Ngô. . . Tịnh hóa những chấp niệm này, khiến cho nó biến thành loại lực lưỡng dễ dàng nắm giữ?”
Lục Phiên sờ lên cằm, suy tư.
Đầu óc của hắn tựa như một cái cỗ máy lớn đang xoay vòng.
Hắn lại hóa thành âm sai một lần nữa, xếp bằng ở khổ hải, hắn ngẩng đầu, trong ánh mắt tựa hồ phản chiếu một bức tranh.
Bức tranh chầm chậm bày ra, hiện lên một thế mà Lục Phiên về phàm.
Chầm chậm thở ra một hơi.
“Cái này liền đặt tên là Nhân Gian đạo.”
Lục Phiên không ngừng dùng bát quái trận đạo thôi diễn.
Một vài bức bức tranh chầm chậm bày ra.
Có an lành, có tràn ngập hào quang, có tràn ngập tà ác cùng hắc ám, có tràn ngập tử vong cùng sát lục.
Hắn dùng thân thôi diễn, dùng nhân gian đạo làm cơ sở, sáng tạo ra năm bức tranh khác, đối với cái loại lực lượng linh hồn hỗn loạn phân hóa ra, chuyển thành lực lượng đơn lẻ.
Đi tu hành đường, cuối cùng tu thành chính quả, được thiên môn tiếp dẫn, hóa thân Thiên Nhân, đây là Thiên Nhân đạo, đến lúc được tiếp dẫn, hào quang vạn trượng.
Những bức tranh còn lại, là bốn đạo phân biệt, Tu la đạo, Súc Sinh đạo, Ngạ Quỷ đạo cùng với Địa Ngục đạo.
Sau bức họa quyển đều tản mát ra lực lượng bất phàm, có thể tịnh hóa chấp niệm của vong hồn.
Mà sau khi tịnh hóa cũng sinh ra một loại lực lượng mới.
“Loại lực lượng này, liền xưng là, nghiệp lực.”
Lục Phiên nói.
Hắn mở mắt, phảng phất thấy được vùng trời dày đặc lực lượng linh hồn của Minh Thổ.
Lục Phiên cũng không có tự mình ra mặt, đem “Lục đạo luân hồi” truyền vào minh thổ.
Dù sao, bây giờ thế nhân đều cảm thấy Minh Thổ có liên quan đến cổ đế, vậy thì Lục Phiên hắn cũng muốn làm cho chân thực một chút.
Những vị đại đế kia không biết đã đi tới ngóc ngách nào rồi, vừa hay có thể cõng nồi. (Cõng nồi: bị hiểu lầm, bị vu oan, giá họa.)
“Lục đạo luân hồi. . . xưng là một loại phương pháp quan tưởng, tu nghiệp lực, tăng cường lực lượng Nguyên Thần, nếu như có thể đồng thời quan tưởng Lục Đạo, vậy thì Nguyên Thần thậm chí có thể sinh ra thuế biến.”
Lục Phiên tầm mắt lấp lánh.
Tinh thần của hắn thối lui ra khỏi Truyền Đạo đài.
Đúng là cảm nhận được một hồi trời đất rung chuyển.
Hắn phát hiện linh khí trong cơ thể rỗng tuếch, Nguyên Thần cũng cơ hồ bị hao cạn.
“Lục Đạo luân hồi” quan tưởng pháp này, hiển nhiên là không tầm thường, khiến Lục Phiên tiêu hao rất lớn.
“Bây giờ ta đã là luyện khí tầng tám, vậy mà tiêu hao lần này còn lớn hơn khi chế tạo Phi thăng chi địa. . .”
“Quan tưởng pháp này, có lẽ có thể giúp Minh Thổ bồi dưỡng ra được không ít cường giả, thực lực của Ngũ Hoàng cũng sẽ tăng lên rất nhiều.”
Lục Phiên tầm mắt lập loè.
Trong lòng lại là có chút chờ mong.
“Bất quá. . . Minh Thổ mạnh lên, nhân gian cùng với Tiên giới tự nhiên cũng không thể tụt lại, nhân giang có Ngũ Hoàng kéo theo, vấn đề không lớn, trọng yếu vẫn là phi thăng chi địa.”
Lục Phiên gõ gõ ngón tay tại trên thiên nhận ỷ đã được tu sửa.
Ăn cơm cần phải ăn chậm rãi.
Lục Phiên vừa mới thôi diễn xong Lục Đạo luân hồi quan tưởng pháp, tâm lực tiêu hao quá mức, cho nên cũng không vội thôi diễn tiếp.
Mấy ngày tiếp theo, Lục Phiên bắt đầu bày thế cờ, khôi phục năng lượng bản thân.
Ngưng Chiêu cùng Y nguyệt dồn dập tỉnh lại từ trong trạng thái bế quan, đi tới bái kiến Lục Phiên.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận