Chế Tạo Siêu Huyền Huyễn

Chương 1350: Lục Bình An ta báo thù không bao giờ để qua

đêm (2)
Trong đôi mắt phản chiếu ánh sáng rực rỡ, có thể nhìn thấy từng thiên kiêu nhân tộc sắp rơi xuống trên ngôi sao.
Nhưng vẻ mặt Lục Phiên lại lạnh lùng.
Hắn giơ tay lên, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy một quân cờ.
Quân cờ đột nhiên rơi xuống bàn cờ.
Một làn sóng vô hình đột nhiên lan ra từ trên bàn cờ.
Khoảnh khắc tiếp theo, phía trên hai ngôi sao Kim Nguyên và Hỏa Nguyên, pho tượng Thú Tổ dường như khẽ run lên, sau đó những gợn sóng áo nghĩa mạnh mẽ lan ra.
Những gợn sóng áo nghĩa giống như gió bão, trong nháy mắt những thiên kiêu của nhân tộc tổ địa du ngoạn lên đảo đã bị những gợn sóng áo nghĩa đánh có chút nhếch nhác.
Uy áp trong pho tượng Thú Tổ chưa đựng uy năng đáng sợ khiến những thiên kiêu nhân tộc này có chút nhếch nhác ngã xuống.
“Người này lại có thể khống chế pho tượng Thú Tổ?”
Ánh mắt lão giả Huyền Thương đột nhiên cứng lại.
Trong mắt hắn lóe lên một tia sáng, mơ hồ có sự hưng phấn và xúc động.
Mà lúc này La Dương và Sài Phong cũng cảm thấy vô cùng khó chịu, giống như kiến bò trên chảo nóng.
Vào lúc này, có cảm giác thực sự sắp đánh nhau.
Nếu như thực sự đánh nhau thì bọn họ nên giúp ai?
“Chúng ta giúp… lý lẽ!”
Trong mắt La Dương giống như có ngọn lửa, đối với Ngũ Hoàng bọn họ rất có thiện cảm, mặc dù đây chỉ là một thế giới tiên võ mới, nhưng bầu không khí tu hành rất tốt, người ở đây nói chuyện cũng rất dễ nghe, mọi người đều rất đoàn kết.
Tất cả bọn họ đều đang nỗ lực tiến lên để nâng cao thực lực của mình.
Mặc dù thời gian La Dương và Sài Phong ở Ngũ Hoàng không lâu, nhưng bọn họ thực sự thích Ngũ Hoàng.
“Huyền Thương tiền bối… nếu như thật sự nhất quyết ra tay, vậy vãn bối đành phải đắc tội hắn rất nhiều rồi!”
Sài Phong và La Dương đều nói.
Bây giờ La Dương đã lĩnh hội được bốn thành chin (49%) về Hỏa Nguyên áo nghĩa, thực lực cũng không hề yếu, ít nhất cũng được xếp vào hàng cao nhất trong các Thiên Đế nhân tộc.
Huyền Thương nhìn La Dương và Sài Phong, có hơi kinh ngạc.
Không ngờ hai người này lại đứng kiên quyết về phía Ngũ Hoàng như vậy.
Lục Phiên tự nhiên cũng cảm nhận được thái độ của La Dương và Sài Phong. Ngược lại vẻ mặt hắn đã dịu đi đôi chút.
Bây giờ có vẻ như, chỉ có lão khốn kiếp này kiếm chuyện thôi.
Chuẩn thánh thì sao?
Lục Bình An hắn… bây giờ thật sự chưa hẳn sợ chuẩn thánh!
Trong mắt Lục Phiên hiện lên vẻ hung ác.
“Nhiều năm như vậy… đây thật sự là lần đầu tiên có người giẫm lên mặt Lục Bình An ta như thế này”
Lục Phiên nói, giọng hắn có hơi uy nghiêm đáng sợ.
Lương tâm hắn không thể chấp nhận được bất kỳ loại cặn bã nào!
“Người trẻ tuổi, khẩu khí rất mạnh… Để lão phu xem, ngươi có năng lực hay tư cách gì để giữ pho tượng thú tổ này?”
“Pho tượng Thú tổ dây dưa rất nhiều, bây giờ khó có được thuộc về nhân tộc nên đương nhiên muốn dành cho nó sự bảo vệ tốt nhất, nếu như lại rơi vào tay thần ma lần nữa thì chắc chắn sẽ rất tồi tệ”
“Cái giá đó… ngươi có nổi sao?”
Hai bàn tay hắn từ từ vỗ vào ghế ngàn lưỡi đao, bên dưới ghế ngàn lưỡi đao đột nhiên bắt đầu dần
dần thay đổi, có ánh sáng bạc bùng nổ trên bầu trời, không ngừng đan xen.
Mà khi Lục Phiên từ trên ghế đứng dậy, uy áp trên người cũng dâng lên, thân thể trở nên vô cùng đáng sợ.
“Cái giá đắc tội Lục Bình An ta… ngươi trả nổi sao?”
Lục Phiên nhếch mép cười.
Lục Phiên vừa dứt lời, toàn bộ trên đảo Hồ Tâm đều trở nên xơ xác tiêu điều, uy áp đan xen giống như một con rồng bão táp khổng lồ đáng sợ đang cựa mình, như một con sư tử đang ngủ say bỗng nhiên tỉnh dậy.
Một cây cung khổng lồ xuất hiện trong tay Lục Phiên.
Cây cung khổng lồ rơi xuống đất, lầu gác Bạch Ngọc Kinh dường như phát ra âm thanh cực kỳ nặng
nề.
Sau khi Ngũ Hoàng Cung sửa chữa xong đã được Lục Phiên lấy ra.
Khoảnh khắc đại sát khí này xuất hiện.
Toàn bộ bầu trời sao Ngũ Hoàng dường như trở nên xơ xác tiêu điều, bầu không khí như dao cắt. Trong Ngũ Hoàng, vẻ mặt của tu sĩ Ngũ Hoàng đều thay đổi.
Sau lưng Trúc Lung mọc lên một cối xay âm Dương, cha muốn đánh thì đánh thôi!
Hai tay Lục Trường Không chắp sau lưng, toàn thân tràn ngập ánh sáng màu xanh xám, như có dòng sông cực độc đang lượn vòng quanh thân thể.
Con trai ta muốn đánh thì đánh thôi!
Chuẩn thánh nhân tộc thì sao?
Vẻ mặt Huyền Thương thay đổi, vẻ mặt suy ngẫm ban đầu đột nhiên biến mất…
“Cây cung này… hình như là chí bảo?”
“Không đúng, mặc dù không phải là chí bảo, nhưng… sự uy hiếp rất lớn!”
“Lão khốn kiếp Thông Cổ đó… lừa gạt lão phu đến làm kẻ xấu, lúc này e là sắp mất mặt rồi!”
Khóe miệng lão giả Huyền Thương giật giật.
Nụ cười hiền lành đều biến mất, khẽ mắng một câu.
Sài Phong, La Dương và nhiều thiên tài nhân tộc từng tu hành trong Ngũ Hoàng, lúc này đã kiên
quyết chọn đứng về phía Ngũ Hoàng.
Mà vẻ mặt của những thiên kiêu của nhân tộc tổ địa vừa mới đến cũng thay đổi.
Bọn họ có thể cảm nhận được uy áp xơ xác tiêu điều trong không khí
Lục Phiên bình tĩnh nhìn Huyền Thương.
Những lưỡi dao bạc sau lưng hắn không ngừng chồng lên nhau, áo quần trắng biến thành áo choàng đen và mái tóc đen dựng thẳng.
Khoảnh khắc tiếp theo, mái tóc đen dựng thẳng liền biến thành màu vàng.
Kim hành bất diệt ma thể thôi động, kim nguyên áo nghĩa, lao nhanh như Giang Hà chảy vào trong Ngũ Hoàng Cung…
Đầu phượng của Ngũ Hoàng Cung chợt nở ra ánh sáng vàng rực rỡ.
Rất nhanh, mái tóc của Lục Phiên chuyển sang màu đỏ, mái tóc đỏ tung bay giống như ngọn lửa đang cháy.
Hoả hành bất diệt ma thể cũng thôi động, hoả nguyên áo nghĩa dâng trào và tràn vào trong Ngũ Hoàng Cung.
Vẻ mặt Lục Phiên lạnh lùng, nguyên thần chi lực dồi dào tràn vào, sau đó trong thân thể tử khí vương vấn, tiên thiên tử khí cũng thôi động.
Bốn nguồn năng lượng cực kỳ mạnh mẽ hội tụ trong Ngũ Hoàng Cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận